Thí Thiên Đao

Chương 981: Huyết Ma lão tổ xuất quan

Lưu Thiên Phong quỳ ở nơi đó, thở dài nói:

- Chẳng lẽ chỉ đơn giản vì chúng ta từng kết bái, liền nhất định phải giết chúng ta sao? Năm đó người đưa ra đề nghị kết bái, cũng chính là lão tổ ngài mà… Khi đó nếu ngài thu chúng ta làm nô bộc, chúng ta cũng tuyệt đối không dám nói câu thứ hai.

Trong con ngươi Huyết Ma lão tổ lóe lên, cười ha hả nói:

- Đúng vậy, đúng vậy, các ngươi đều nói có lý! Năm đó thực ra ta nên thu các ngươi làm nô bộc. Ít ra nô bộc muốn giết là giết, nhưng nóigì thì nói… anh em kết nghĩa vẫn có chút cảm tình. Cho nên lão tổ ta mới đang do dự, xem rốt cuộc có nên giết các ngươi hay không.

Huyết Ma lão tổ nói xong, vẻ mặt trở nên lạnh tanh, hạ giọng nói:

- Nhưng mà các ngươi lại đi phản bội ta!

Thân thể ba người khẽ run lên, trên mặt đều lộ vẻ oan ức.

- Các ngươi không cần phải giả bộ trước mặt lão tổ ta, mấy chuyện các ngươi làm vài ngàn năm trước lão tổ ta cùng từng đùa qua rồi!

Huyết Ma lão tổ cười lạnh nói:

- Lục Thiên Minh chính là Sở Mặc, mà Sở Mặc… lại chính làthiếu niên ở nhân giới kia, đúng không?

Trong mắt ba người đều lộ vẻ kinh ngạc, bọn họ khó lòng mà hiểu nổi vì sao Huyết Ma lão tổ lại biết được chuyện này.

Trong ánh mắt của Huyết Ma lão tổ lộ ra vẻ thô bạo, cắn răng nói:

- Nếu không phải nhà Âu Dương bán tin tức này cho ta, không chừng lão tổ ta đúng là sẽ bị các ngươi lừa gạt!

- Xong rồi!

Ba người Tiền Thông Nguyên, Vạn Đại Hải và Lưu Thiên Phong vừa nghe thấy ba chữ nhà Âu Dương kia, lập tức hiểu được việc đã bạilộ. Không ngờ bên nhà Âu Dương lại có cách liên lạc trực tiếp với Huyết Ma lão tổ.

- Hừ, thủ đoạn của lão tổ ta làm sao các ngươi có thể hiểu được! Đây chính là Linh giới, vốn không có ai là lão tổ ta không mua chuộc được!

Huyết Ma lão tổ cười lạnh nói:

- Năm đó trước khi thành lập nên Huyết Ma giáo, lão tổ ta cũng đã chạy qua một vòng các thế lực lớn trên khắp Linh giới. Có lẽ các ngươi đều từng nghe nói đến chuyện này, lúc đó lão tổ ta nói với các ngươi, muốn đi khiêu chiến với những kẻ hùng mạnh nhất. Lão tổ ta đúng là đi khiêu chiến những kẻ này thật. Nhưng sau khi đánh bại bọn họ, lão tổ tađều cho bọn họ lợi ích khó lòng tưởng tượng nổi! Cho nên mấy kẻ đó chẳng những không hận ta, ngược lại còn nợ lão tổ ta ân tình lớn bằng trời! Với những gia tộc kia mà nói, chuyện này đều là việc cơ mật đẳng cấp cao nhất! Bọn họ khẳng định sẽ không nói cho bất kỳ ai!

Tiền Thông Nguyên thở dài một tiếng, hơn ba trăm năm chung sống, y đã hiểu Huyết Ma lão tổ vô cùng, nếu đã nói đến nước này, thì chứng tỏ hôm nay Huyết Ma lão tổ tuyệt đối sẽ không buông tha cho ba người bọn họ rồi.

Nghĩ vậy, Tiền Thông Nguyên quỳ ở nơi đó, nói hướng về phía Huyết Ma lão tổ:

- Lão tổ, chúng ta đều phục rồi, cam nguyện nhận cái chết, nhưng cầu xin lão tổ nể mặt tình cảm nhiều năm như vậy, cho ta lưu lại con đường sống cuối cùng.

- Ha ha ha ha.

Huyết Ma lão tổ lại cười lạnh một trận, sau đó nói:

- Sao? Hối hận rồi à?

- Hối hận thì không hẳn, từ cái ngày chúng ta biết thân phận chân chính của lão tổ, cũng đã biết chắc sẽ có hôm nay. Cho nên chúng ta mới bắt tay với nhau, muốn thử phản kích một lần. Chúng ta hiểu tính tình lão tổ, nên rất rõ ràng, nếu thất bại, hậu quả của chuyện này chính là chếtkhông chỗ chôn. Nhưng hy vọng lão tổ nhìn những năm nay chúng ta trả giá nhiều như vậy, có thể để lại cho chúng ta… một con đường sống.

Tiền Thông Nguyên nói nói, nước mắt không kìm nổi liền rớt xuống:

- Cầu xin lão tổ!

Lưu Thiên Phong dùng sức mím chặt môi, tuy rằng quỳ ở nơi đó, nhưng không nói được lời nào.

Tam tổ Vạn Đại Hải lạnh lùng nói:

- Lão Nhị, việc gì ngươi phải cầu xin y? Tính y thế nào ngươi còn không biết hay sao! Y căn bản không phải là người! Y là ma! Vốn dĩ không có chút tính người nào sất! Vạn Đại Hải nói xong, ngẩng đầu nhìn Huyết Ma lão tổ:

- Cái quỳ này của Vạn Đại Hải ta, chính là quỳ với đại ca mà năm đó ta kết bái. Hiện giờ ngươi đã là Huyết Ma lão tổ rồi, vậy thì… nếu muốn giết cứ giết. Cho dù lưu lại một tia mạng sống lại thế nào được chứ? Luân hồi chuyển thế rồi… Ta vẫn còn là ta sao?

- Ha ha ha ha.

Huyết Ma lão tổ nhìn Vạn Đại Hải, nghiền ngẫm nói:

- Lão Tam, tính nết này của ngươi vẫn… giảo hoạt y như năm đó. Ngươi cho là ngươi nói vậy ta sẽ bị lừa, mà lưu lại cho ngươi một con đường sống chứ gì? Ta cứ không đấy! Huyết Ma lão tổ nói xong quờ khẽ tay vào không trung.

Uỳnh!

Thân thể của Vạn Đại Hải nổ tung, hóa thành một trận sương máu. Nguyên bộ thân thể thậm chí không để lại được một vết tích nào!

Nhưng mà Nguyên Anh của Vạn Đại Hải, lại không hề tổn thương một tẹo, bị trấn áp ở đó, không thể động đậy.

Chiêu thức ấy của Huyết Ma lão tổ, đã hoàn toàn vượt ra khỏi nhận thức của tu sĩ ở thế giới này! Đây mới thực sự là phép thuật!

Phép thuật chỉ thuộc về đại tu sĩ cấp cao nhất!

- Lão Tam!

- Tam ca!

Hai người Tiền Thông Nguyên và Lưu Thiên Phong trừng mắt như muốn nứt, bi phẫn muốn chết.

Huyết Ma lão tổ nhìn Nguyên Anh của Vạn Đại Hải cười ha hả:

- Lão tam này, muốn sống không? Muốn thì cầu xin ta đi chứ?

- Phi!

Nguyên Anh của Vạn Đại Hải hung hăng nhổ một ngụm về phía Huyết Ma lão tổ:

- Giết ta đi!

- Vậy thì chiều ngươi!

Huyết Ma lão tổ cười tủm tỉm, giơ tay bóp chặt.

- Đừng!

Hai người Tiền Thông Nguyên và Lưu Thiên Phong cùng rống lêngiận dữ.

Nhưng căn bản không thể ngăn nổi động tác của Huyết Ma lão tổ!

Chỉ thấy Nguyên Anh của Vạn Đải Hải uỳnh cái nổ tung, không đợi cho tinh khí cuồn cuộn mênh mông tản ra bốn phương tám hướng, đã bị Huyết Ma lão tổ há miệng khẽ …hút thẳng vào trong miệng. Sau đó y chép chép môi nói:

- Mùi vị không tệ!

- Lão già kia, ông đây liều mạng với ngươi!

Tiền Thông Nguyên chợt bùng nổ, trực tiếp ra tay với Huyết Ma lãotổ.

Lưu Thiên Phong bên kia cũng đâm một kiếm về phía Huyết Ma lão tổ.

Động tác của họ đều nhanh đến mức khó tin!

Thực lực đỉnh cao Nguyên Anh hoàn toàn bộc phát!

- Vô dụng thôi.

Huyết Ma lão tổ lắc đầu, vươn tay, nắm chặt gì đó trong không trung. Ầm!

Ầm!

Sau hai tiếng nổ vang, thân thể cả Lưu Thiên Phong và Tiền Thông Nguyên đều bị nổ tung.

Hai Nguyên Anh bị cố định tại đó, hoàn toàn không thể nhúc nhích.

Huyết Ma lão tổ tủm tỉm mở miệng một cái… liền trực tiếp nuốt sống. Không khí vang lên hai tiếng kêu thảm thiết, sau đó… mọi thứ lại trở về yên lặng.