Nói ra lời nói này, có chút gian nan, bởi vì điều này thật sự là quá mất mặt!
Nhưng sự thật phơi bày ở chỗ này, không nói, thì có thể làm gì?
Lời nói này của Thẩm Khê mang đến tác dụng rất mãnh liệt. Vốn dĩ những tu sĩ đang xúc động kia, rốt cục dần dần tỉnh táo lại. Kỳ thực tất cả bọn họ đều là quá áp lực, đến mức không có biện pháp để mà thở dốc.
Trong ánh mắt Tần Hỏa, lóe ra sự xấu hổ vô cùng. Hung hăng thở dài sau đó bắt đầu vận công, vận dụng sức mạnh cường đại trong thân thể ra, bắt đầu chống đỡ màn phòng ngự này.
Đến lúc này, toàn bộ liên quân quân đoàn tứ đại thiên, cũng chỉ còn lại có hơn mười bốn ngàn người thôi.
Bọn họ thậm chí ngay cả một sinh linh của Bàn Cổ thế giới cũng không giết được!
Đã bị thất bại thảm hại rồi!
Nếu như nói ra chuyện này, tin tưởng toàn bộ tứ đại thiên giới cũng không có ai sẽ tin. Cũng không có ai có thể tiếp thu sự thật này.
Chuyện này là sao?
Kỳ thực lúc này, những cấp cao bên tứ đại thiên giới kia đã bị chấn động đến vô dĩ phục gia.
Bọn họ căn bản không có cách nào tin được, càng không có cách nào tiếp thu sự thật này.
Hơn bốn vạn liên quân thiên nhân tu sĩ, dưới sự dẫn dắt của bốn gã tu vi gần với Thiên Chủ, còn có mấy trăm tên phó tướng là giới chủ siêu việt, cư nhiên ở trong thời gian ngắn như vậy hao tổn hơn một nửa binh lực. Trận chiến đấu này, rốt cuộc là đánh làm sao đây?
Lẽ nào thế giới Bàn Cổ thực sự là một cái đầm rồng hang hổ hay sao?
Hay là nói, Bàn Cổ đã sống lại?
Nếu như Bàn Cổ còn sống, bọn họ còn có thể tiếp thu. Dù sao, đó là vị thần nhất tôn chân chính, là chiến thần!
Bàn Cổ, tuyệt đối có thể có chiến tích như vậy.
Nhưng vấn đề là, Bàn Cổ đã bị tiêu diệt rồi!
Tuy là thần có thể bất tử bất diệt, nhưng ý chí Bàn Cổ có lẽ đã triệt để tiêu tán ở thế giới này. Hắn vì đám đồng tộc kia đã hoàn toàn hy sinh tất cả của mình!
Đã không có Bàn Cổ nhân tộc, căn bản còn lại là một đám tán sa, một đám yếu ớt không chịu nổi một kích!
Làm sao có thể giết chết nhiều thiên nhân tu sĩ như vậy? Thiên nhân tu sĩ này, cho dù là người nào cũng là nhân vật Đại Tổ cảnh giới hàng đầu nha!
Ngay cả tứ đại Thiên Chủ đều bị chấn động đồng loạt.
Bốn tên đầu lĩnh này hiếm khi cùng xuất động hiện thân, nay lại tụ tập cùng nhau, bắt đầu xem xét tình trạng bên kia.
Bọn họ là tồn tại cao cấp nhất thế giới này, không ai sánh bằng.
Nói theo một cách khác, bọn họ cũng là Chúa tể chân chính của thế giới này.
Nhưng thế giới này cũng không phải bị bọn họ nắm trong tay hoàn toàn, về nhân quả, về luân hồi, còn có rất nhiều, bọn họ không còn cách nào triệt để nắm giữ mọi thứ. Có những lực lượng, cũng không phải dùng quy luật là có thể giải thích được.
Bọn họ trong những năm tháng vô tận luôn tìm kiếm đáp án, nhưng vẫn không có được câu trả lời mong muốn.
Kỳ thực tứ đại Thiên chủ so với bất cứ kẻ nào đều muốn thành thần hơn!
Muốn bước vào thần giới trong truyền thuyết, đi tìm kiếm những bí mật kia.
Nhưng bọn hắn vẫn không có cơ hội thành thần. Kỳ thực bọn họ vốn đã có cơ hội này.
Nhất là Thiên chủ Hồng Mông Đại Đạo Tử Kim Thiên, hắn năm xưa thậm chí quan hệ cùng Bàn Cổ rất tốt, giao tình không cạn.
Chỉ là bây giờ nghĩ đến, cũng chỉ còn lại thổn thức vô tận.
Sau khi phát động cuộc chiến, mâu thuẫn giữa thần tiên cùng nhân tộc cũng hoàn toàn kích phát.
Bây giờ, kết quả của cuộc chiến đấu này còn chưa hoàn toàn truyền ra, nếu không, sợ rằng nhân loại sinh tồn ở tứ đại thiên gặp được nhóm thần tiên sẽ tức giận mà tuyệt sát.
- Hiện tại, thế giới kia chỉ có thể diễn ra thôi, đã triệt để tạo thành rồi.
Thiên chủ Hồng Mông Đại Đạo Tử Kim Thiên nói.
- Một đại thiên giới đã triệt để hình thành, trong chúng ta trừ phi bản tôn đích thân tới, nếu không... Không còn cách nào biết được thiên cơ bên trong.
Thiên chủ Đại Tự Tại Vô Lượng Thiên nói.
Thiên chủ Đại Tạo Hóa Tiêu Dao Thiên trầm giọng nói:
- Chắc là Bàn Cổ đã trở về. Trừ cái đó ra, ta nghĩ không ra những khả năng khác.
Những đại Thiên chủ này đều là tồn tại vô số năm nhưng không trao đổi gì với nhau. Bây giờ, bọn họ tụ chung một chỗ, nhất định phải tiến hành khai thông.
- Thương vong đã hơn nửa, các ngươi tính thế nào?
Thiên chủ Đại Từ Đại Bi Nam Vô Thiên thần tình lạnh nhạt, nhìn ba người kia. Hắn kỳ thực ngay từ đầu vốn không đồng ý đi diệt tuyệt thế giới kia, nhưng tiếc là...
Thiên chủ Hồng Mông Đại Đạo Tử Kim Thiên nói:
- Tiếp tục phái người đi, lần này, phái ra giới chủ cấp bậc chiến tướng, đi vào trong đó tiếp viện. Ta hoài nghi, đối phương tân tấn Thiên chủ, chắc là sẽ dùng Đại thiên pháp trận. Người của chúng ta đều không hiểu dụng binh, chỉ sợ sẽ bị gài bẫy. Khả năng cao sẽ bị đánh chết ở trong chiến đấu. không thực tế.
- Đại thiên pháp trận? Thiên chủ mới kia điên rồi phải không? Như vậy sẽ làm cho tài nguyên đại thiên giới, triệt để khô kiệt! Còn muốn tiếp tục sinh ra ba thiên giới, đơn giản là nằm mơ!
Thiên chủ Đại Tự Tại Vô Lượng Thiên có chút không dám tin.
Thiên chủ Đại Từ Đại Bi Nam Vô Thiên từ tốn nói:
- Hắn không dùng tới những tài nguyên kia, lẽ nào lưu lại cho chúng ta?
Thiên chủ Đại Tự Tại Vô Lượng nhất thời nghẹn lời, khuôn mặt vạn năm không đổi sắc lại lộ ra vẻ khổ sở, tự lẩm bẩm:
- Thật là một người điên, hắn không phải Bàn Cổ... Bàn Cổ không có điên cuồng như vậy!
- Ừ, Bàn Cổ vẫn là nói quy tắc.
Thiên chủ Hồng Mông Đại Đạo Tử Kim Thiên than thở:
- Nếu không phải nói quy tắc, năm xưa cũng sẽ không bị chúng ta tính toán.
- Ngộ ra rồi!
Thiên chủ Đại Tạo Hóa Tiêu Dao Thiên nói.
- Ta không đồng ý phái giới chủ đi.
Thiên chủ Đại Từ Bi Nam Vô Thiên trực tiếp cự tuyệt đề nghị này. Hắn nói thật:
- Đối phương vận dụng Đại thiên pháp trận có khả năng cực lớn, nếu như người của chúng ta vẫn còn đang bị nhốt trong trận, đề nghị của ta là chuộc những người đó về.
- Không thể!
Thiên chủ Hồng Mông Đại Đạo Thử Kim Thiên lập tức cự tuyệt, nói:
- Như vậy chẳng phải là xem như thừa nhận chúng ta thua cuộc? Hơn nữa, chuộc về... Lấy cái gì chuộc đây?
- Không thừa nhận chính là không thua sao?
Thiên chủ Đại Bi Nam Vô Thiên lạnh lùng nói:
- Đương nhiên là dùng tài nguyên chuộc về!
- Ta thấy ngươi từ ban đầu tựa hồ đã muốn thừa nhận bọn họ!
Thiên chủ Hồng Mông Đại Đạo Tử Kim Thiên nhíu mày nhìn Thiên chủ Đại Bi Nam Vô Thiên.