Đây không phải là Sở Mặc chủ nghĩa bá quyền, đây là vì bảo vệ gia viên của mình!
Trong điều kiện tiên quyết đó, không có ai có thể trở thành một ngoại lệ!
Còn như nói xử phạt, vậy thì nghiêm trọng rồi.
Bởi vì trở thành một thành viên trong quân đội Bàn Cổ, cho dù là binh sĩ cấp bậc thấp nhất đều có thể nhận được một lượng lớn tài nguyên tu luyện. Bọn họ thậm chí có thể nghe Đại Tổ giảng kinh, nếu như trở thành quan quân, thậm chí có thể nghe Sở Mặc giảng kinh!
Với chế độ thưởng phạt này, quân Bàn Cổ, với thời gian mười mấy năm đã trở thành quân đội.
Tuy là thực lực toàn thể không bằng quân đội dũng mãnh Đại Tổ tạo thành kia, nhưng nó thắng ở số lượng khổng lồ!
Bản thân thế giới Bàn Cổ cũng đã đủ khổng lồ rồi, sinh linh ở đây lại nhiều tới trình độ khiến người ta khó mà tưởng tượng được.
Cho nên, số lượng quân Bàn Cổ bây giờ có ít nhất là trên dưới một tỷ người!
Sức chiến đấu thật sự có thể hình thành cũng ít nhất trên 500 triệu.
Mà quân đội Đại Tổ, Sở Mặc không thả lỏng quản lý. Tương đối mà nói, quản lý quân đội Đại Tổ lại dễ dàng một chút. Bởi vì những Đại Tổ này, đa số … đều là người bên cạnh Sở Mặc!
Bọn họ trong lòng có ít nhiều không hiểu, nhưng đối với mệnh lệnh của Sở Mặc vẫn là có thể làm được kỷ luật nghiêm mình.
Lúc này đây, trận chiến đấu của đám người Ma Quân kia kiểm nghiệm tính chính xác của Sở Mặc.
Đầu tiên là lấy ít thắng nhiều, đã cho bốn đại quân đoàn bên này một bạt tai. Sau đó thành công dẫn đối phương vào trong pháp trận.
Việc này tạo được thắng lợi lớn khiến họ khó tưởng tượng được, rốt cuộc để cho họ hiểu rõ. Đoàn kết … mới là mấu chốt chiến thắng. Thực lực cá nhân có mạnh hơn, cũng không bằng tất cả cường giả đều đoàn kết lại, đồng tâm hiệp trí.
Dưới sự điều phối của Sở Tuệ, pháp trận thứ hai, pháp trận thứ ba, bắt đầu được tạo dựng lên.
Hai pháp trận này Sở Mặc cũng cẩn thận bố trí chút một. Đáng được tán dương nhất chính là, sau khi trải qua việc xây dựng pháp trận thứ nhất, thế giới Bàn Cổ bên này thành công bồi dưỡng ra một lượng lớn đại sư pháp trận. Cho nên, lúc xây dựng tòa pháp trận thứ hai và thứ ba, tốc độ xây dựng nhanh hơn rất nhiều so với pháp trận thứ nhất!
Vu Hồng vẫn ở bên cạnh Sở Mặc, đảm nhận nhiệm vụ hộ vệ. Y cơ hồ đích thân thấy kỳ tích sinh ra, rốt cuộc cũng hiểu rõ vì sao Sở Mặc có thể thu hoạch toàn bộ truyền thừa của Cổ thần.
Gã không thừa nhận cũng không được, nếu như đổi lại là gã, coi như thế giới thứ năm Bàn Cổ được hình thành cũng rất có thể cuối cùng sẽ bị tiêu diệt.
Trong pháp trận.
Lam Quang lão tổ điên cuồng rống giận, bắt đầu tìm kiếm tu sĩ quân đoàn mình. Ông cố gắng làm cho tất cả mọi người bình tĩnh lại, bởi vì tiếp tục như vậy, bọn họ thật sự là không có bất kì cơ hội sống sót nào.
Nhưng đang trong giai đoạn hoảng loạn ban đầu, bị pháp trận tiêu diệt quá nhiều người rồi!
Bọn họ tế ra các loại pháp khí, căn bản là không hữu dụng!
Những pháp khí kia trực tiếp bị dung hòa trong pháp trận này. Chiến y trên người họ cũng không tác dụng khi trải qua sự nghiền nát của pháp trận này. Cho nên không tốn quá nhiều thời gian, bốn đại quân đoàn bên này đã tổn thất hơn năm nghìn tu sĩ thiên nhân!
Loại tổn thất này thật sự là quá trầm trọng. Trầm trọng đến mức không có bất kỳ ai có thể gánh vác được trách nhiệm này.
Mỗi một tu sĩ thiên nhân ở đây đều là tài sản quý báu nhất của tứ đại giới, bọn họ đều là những tu sĩ Đại Tổ không thua gì giới chủ bao nhiêu, đều thuộc về tồn tại tột cùng của thế gian.
Nhưng vào thời khắc này, bọn họ tới tấp gặp nạn.
Loại đau khổ này khiến cho những chủ tướng như Lam Quang lão tổ cùng Thẩm Kê đau lòng tới phát điên.
Nhưng bọn họ nhất định phải tỉnh táo lại.
Cuối cùng, tứ đại chủ tướng rốt cục đã liên hợp lại với nhau, khởi động một phòng ngự mạnh mẽ khó tưởng tượng, sau đó che chở cho một số lượng lớn quân đoàn thiên nhân.
Sau đó, phó tướng, thiên tướng của tứ đại chủ tướng bên này toàn bộ đều gia nhập vào. Những thiên nhân này, tùy ý một người đều có tu vi ngang bằng với giới chủ, thậm chí là vượt hơn. Bọn họ bình tĩnh lại nhanh hơn rất nhiều so với những quân đoàn bình thường.
Có loại phòng ngự này, càng ngày càng nhiều tu sĩ bốn đại quân đoàn tránh vào đây, tiến vào trong phạm vi phòng ngự của bọn họ.
Nhưng mà, cứ như vậy, lại xuất hiện một vấn đề mới.
Đạo phòng ngự bọn họ chống đỡ không có phạm vi lớn như vậy, số lượng người có thể chứa được rất có hạn. Nhiều nhất … cũng chỉ có thể chứa được khoảng hai mươi nghìn người.
Cho nên, khi trong phòng ngự này đã xuất hiện con số lên đến hơnmười nghìn người thì những thiên nhân hoảng loạn bên ngoài vội vàng xông vào, giữa hai bên … cuối cùng cũng đã xuất hiện ma sát.
Phải biết rằng đây vốn là bốn quân đoàn chưa hề quen biết. Bọn họ tuy là thiên nhân, nhưng căn bản không có bất kì giao tình gì, không có lý gì vì đối phương mà nhường một vị trí.
Vì sinh tồn, chiến đấu... Cũng đã thành một việc không thể tránh khỏi.
Trong góc của pháp trận, cách lớp phòng ngự không đến mười triệu dặm, có mười mấy thiên nhân trực tiếp đánh nhau!
Vốn dĩ chỉ có hai người bởi vì tranh đoạt vị trí bên trong mà chiến đấu, có thể sau đó kéo thêm bằng hữu của mình.
Kết quả, trong nháy mắt liền trở thành một trận ẩu đả. Đám người kia, cảnh giới hầu như gần bằng nhau, chiến lực cũng không thua kém nhau bao nhiêu. Các loại dao động chiến đấu cấp bậc Đại Tổ tản ra rất khủng bố.
Đừng nói là khoảng cách nghìn vạn dặm gần như vậy, cho dù là vài tỷ, thậm chí trên mười tỉ bên trong vũ trụ cũng có thể dễ dàng bị bọn họ bắn chìm.
Loại chiến đấu của bọn họ rất nhanh đã ảnh hưởng đến phòng ngự bên kia.
Rất nhanh ở một góc bên kia đã tràn ngập nguy cơ.
Trực tiếp khiến cho rất nhiều thiên nhân trong vòng phòng ngự phẫn nộ, bọn họ lúc này, cũng không đoái hoài tới đối phương là người nào. Trực tiếp có trên trăm thiên nhân, trực tiếp đánh ra công kích đáng sợ hướng về đám ẩu đả bên đó.
Khiến cho cả hư không trực tiếp bị đánh chìm.
Mười mấy tu sĩ Đại Tổ thiên nhân đấu nhau, dưới sự đề phòng không kịp, những công kích này trong nháy mắt đánh tan thành mây khói.
Cả pháp trận, bởi vì công kích khủng bố này trở nên càng hỗn loạn hơn. Nhưng mà, chiến đấu lẫn nhau cuối cùng trở thành khắc chế nhau mấy phần.
Cho dù là vì vị trí mà tranh đoạt chiến đấu, toàn bộ cũng tự mình nhặt lại sức mạnh của bản thân, không kiêng nể gì cả.