Bọn họ thành công nhốt quân đoàn tứ đại giới vào trong, hơn nữa, dưới sự vận hành của pháp trận, trong quân đoàn thiên nhân này rất nhanh đã xuất hiện thương vong, đặc biệt những thương vong này… lớn hơn so với tưởng tượng của bọn họ rất nhiều! Biểu hiện của thiên nhân cũng kinh khủng hơn là những gì bọn họ tưởng tượng!
Ma Quân trầm giọng nói rằng:
- Xem ra thương vong của bọn họ lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của chúng ta.
Nói xong, Ma Quân nhìn thoáng qua Sở Tuệ bên cạnh.
Sở Tuệ nói rằng:
- Nếu như dựa theo trạng thái hiện tại, nhóm tu sĩ thiên nhân đó nếu không thể lập tức điều chỉnh trận hình, tiếp tục như con ruồi không đầu mà tả xung hữu đột thì … thương vong của bọn họ sẽ là con số kinh khủng. Ít nhất, cũng sẽ từ năm nghìn đến tám nghìn, đây là đánh giá thận trọng nhất rồi. Thậm chí có khả năng sẽ xuất hiện con số thương vong từ tám nghìn đến mười nghìn! Còn như trọng thương, thậm chí có khả năng đạt được hai mươi nghìn!
Mọi người ở đây, toàn bộ cũng không nhịn được hít vào một hơi, trong ánh mắt của bọn hắn lóe ra ánh sáng vui sướng.
Nếu quả như thế thật … có thể khiến quân đoàn thiên nhân này có con số thương vong tổng cộng lại … khoảng ba mươi nghìn người. Vậy thì, tiếp theo, cho dù pháp trận ngừng xoay chuyển, những người sống sót trốn ra, bọn họ bên này cũng tuyệt đối có thể cùng họ quyết một trận sinh tử!
- Đến đây, chúng ta bây giờ thiết kế pháp trận thứ hai, thứ ba!
Sở Mặc vẻ mặt tỉnh táo dặn dò.
Tất cả mọi người đều mang vẻ mặt khiếp sợ nhìn y.
Lúc này, Sở Tuệ ở một bên nhắc nhở:
- Huynh, nếu như tiếp tục thiết kế pháp trận thứ hai, tài nguyên có thể dùng của toàn bộ thế giới Bàn Cổ chúng ta, trực tiếp sẽ dùng đến chín mươi phần trăm trở lên. Cái này quá nguy hiểm, đã không có tài nguyên, chúng ta sau này phải làm sao?
Sở Mặc nhìn Sở Tuệ, trí não vẫn là trí não, bất kì lúc nào cũng bình tĩnh như vậy. Nhưng cũng chính vì bình tĩnh như vậy, cho nên bất kể nàng giống một người bình thường, nhưng cuối cùng, nàng cũng chỉ là một sinh mệnh phù văn.
Sở Mặc trong lòng suy nghĩ, từ tốn nói:
- Nếu như không thể giữ toàn bộ họ ở đây, vậy thì, chúng ta sẽ không có sau đó rồi.
Sở Tuệ ít nhiều có chút đờ đẫn nhìn Sở Mặc, năng lực tính toán của nàng vẫn là rất nhanh. Cho nên, dưới ánh mắt của rất nhiều người, nàng cũng chỉ là hơi ngẩn ra, tiếp theo cũng gật đầu nói:
- Tốt, ta đi chuẩn bị tài nguyên!
Hệ thống trí não của cả thế giới Bàn Cổ, có thể trong nháy mắt đem mệnh lệnh của Sở Mặc truyền đi bất kỳ nơi nào.
Ma Quân nhìn Sở Mặc, tự biết suy nghĩ của đồ đệ mình. Nhưng mà, làm như vậy cũng thực sự là đem cả thế giới Bàn Cổ đi cược. Nhưng mà gã cũng hiểu rõ,, Sở Mặc và đám người kia, thật ra đều không có đường lui.
Sở lão lúc này xuất hiện bên cạnh Sở Mặc, trầm giọng nói:
- Bọn họ mới vừa xông ra từ trong một pháp trận, sẽ vào cái thứ hai sao?
- Sẽ.
Sở Mặc nói rằng:
- Chúng ta lần lượt ở chỗ này thiết kế pháp trận kề pháp trận. Khi loại pháp trận này bị phá hỏng, bọn họ chỉ cần tiến lên một bước, sẽ bị nhốt trong pháp trận thứ hai.
- Vậy pháp trận thứ ba?
Sở lão nhìn Sở Mặc.
Những người khác cũng nhìn Sở Mặc.
Phàm chuyện gì có lần một lần hai, thì làm gì có lần ba lần bốn. Nếu pháp trận thứ ba có hiệu quả vậy thì bọn họ cũng không cần hoài nghi trí thông minh của đám thiên nhân kia.
Sở Mặc cười nói:
- Binh bất yếm trá.
Binh bất yếm trá?
Trong đầu của mọi người xoay quanh bốn chữ này. Sau đó tất cả đều cau mày.
Sở Mặc lại không giải thích quá nhiều, bởi vì có một số việc, hiểu chính là hiểu, không hiểu, cho dù y giải thích rất rõ ràng, nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, mọi người vẫn là nghe không hiểu.
Pháp trận thứ ba, trong lòng Sở Mặc không phải là để giết người.
Mà là dùng để … làm lồng, để nhốt người!
Sau khi thấy đám tu sĩ thiên nhân này không chịu được như thế, Sở Mặc thay đổi suy nghĩ tử chiến đến cùng mà ban đầu mình nghĩ. Bởi vì y phát hiện, căn bản không cần tử chiến đã có thể gài bẫy chết đám tu sĩ thiên nhân đó, bẫy tuyệt vọng!
Như vậy, trận chiến tranh này, thế giới Bàn Cổ hao phí nhiều tài nguyên như vậy, chẳng lẽ… không cần kiếm người tới tính tiền sao?
Đương nhiên là cần.
Mọi người ở đây, người có thể đoán ra được tâm tư của Sở Mặc cũng không nhiều. Nhưng Phàn Vô Địch, lại là một người trong số đoán được!
Vị lão tướng quân năm xưa từ trong nhân giới đi ra, hôm nay tuy là đã bước đến mức cuối cùng của cuối cùng, đã nâng cao thực lực đến cảnh giới Thái thượng. Nhưng ở Sở thị vương tộc bên này có Sở Mặc và nhân tài đông đúc lại không tính được là cường nhân tuyệt đỉnh thật sự.
Nhưng mà, muốn nói đến phương diện binh pháp, trong toàn bộ Sở thị vương tộc, người có thể thắng hắn, tuyệt đối chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay!
Chỉ có thế giới người phàm thế tục thật sự kia, ở nơi không có vũ lực cá nhân mạnh mẽ, mới xuất hiện binh pháp thật sự.
Cho nên, cũng không thể nói quân đoàn thiên nhân của tứ đại giới bên này làm sai điều gì. Trong mắt bọn họ, cái gọi là quân đoàn, chính là các cường giả đỉnh cao cùng nhau tạo thành một đội ngũ. Sau đó gặp phải vấn đề gì thì quét sạch cái đó. Đó chính là quân đoàn!
Còn về cái gì kỷ luật nghiêm minh, tổ chức kỷ luật gì đó … đối với bọn họ mà nói, thật sự là quá xa vời, cũng là quá hạ cấp rồi!
Mỗi người đều là người thông minh tuyệt đỉnh, đều biết mình phải làm gì, làm như thế nào. Cần gì giống như con rối nghe người khác sắp xếp như thế nào?
Đương nhiên là không cần!
Không chỉ là thiên nhân bên này, kỳ thực ở thế giới Bàn Cổ bên này, đa số các tu sĩ, trong lòng cũng hoàn toàn có suy nghĩ giống như vậy.
Cho nên những năm gần đây, Sở Mặc để Sở Tuệ làm ra một hệ thống huấn luyện tương đối hoàn thiện, để Phàn Vô Địch làm chủ tướng, tu sĩ dưới cảnh giới Đại Tổ cảnh đến huấn luyện, có nhiều người thể hiện không hiểu, thậm chí có kháng nghị các kiểu.
Dù cho Sở Mặc là thần thế giới Bàn Cổ, là Chúa Trời... Bọn họ cũng không chấp nhận sự trói buộc này.
Nhưng thái độ Sở Mặc cũng rất cứng rắn, một khi vào quân đội Bàn Cổ, vậy thì bất kì người không phục mệnh lệnh, nhẹ thì trục xuất, nặng thì xử phạt.
Nếu là bị trục xuất, vậy thì bất kể ngươi có cảnh giới gì, bất kể ngươi xuất thân gia thế thế nào, cả đời này có thể sẽ không thể nào ngẩng đầu lên được. Ngay cả gia tộc phía sau cũng sẽ bị tất cả mọi người kỳ thị, làm chuyện gì đều sẽ gặp phải trắc trở.