Cao trào qua đi, Hoa Thần ôm lấy Giản Hân đi vào phòng tắm. Lúc Giản Hân lấy lại tinh thần thì Hoa Thần đã đổ nước đầy bồn tắm, ôm cô cùng nhau ngồi vào đó.
Giản Hân thấy mình ngồi bên cạnh Hoa Thần, trong lòng có chút hoảng sợ, cũng có chút đè nén sự vui sướng, nhưng sợ hãi vẫn là nhiều nhất, sau một lát cô mới run run nói, “Tổng giám đốc... Anh muốn làm gì?”
“Tắm.” Hoa Thần nhìn cô một cái, giống như khinh bỉ cô khi đặt ra một vấn đề ngu xuẩn như thế.
“Không, không phải là, đương nhiên nhiên tôi biết là tắm... Nhưng mà, tại sao là cùng nhau...”
“Tất nhiên là để tiết tiết kiệm thời gian --” Hoa Thần nhìn cô, híp mắt một cái, “Mười giờ rưỡi công ty còn có buổi họp, cô không phải là quên chứ?”
Làm trợ lý Hoa Thần, Giản Hân tự nhiên sẽ rõ thời gian công việc của anh hơn cả anh nữa, phản ứng kịp ngày hôm nay đã trễ, trong lòng Giản Hân chỉ cảm thấy có hàng vạn con kiến đang bò nhúc nhích...
Trong nháy mắt ngẩn ngơ, bỗng nhiên Giản Hân cảm thấy có vật gì cứng đang chà đạp hoa huy*t của mình, hai chân theo bản năng khép lại, cô cúi đầu, lại thấy Hoa Thần đang kéo hai chân mình ra, hai ngón tay giơ ra giữa miệng huyệt, tinh dịch đang chạy ra từ hai ngón tay anh.
“Tổng giám đốc!” Giản Hân bị giật điện, cả người run lên, khép mạnh hai chân lại.
“Mở ra --” Sắc mặt của Hoa Thần Hoa Thần nhất thời khó coi.
Giản Hân nhìn Hoa Thần, chân khép càng chặt, còn dùng hai tay ôm lấy chân, hoảng sợ và xấu hổ nhìn Hoa Thần.
“Xấu hổ?” Hoa Thần nhìn động tác của cô, từ từ thu tay lại, chợt nhếch môi, “Vậy tự cô lấy ra đi.”
Dùng tay rửa sạch chỗ này? Lúc này Giản Hân mới hiểu được vừa rồi là Hoa Thần giúp cô rửa sạch tinh dịch trong cơ thể mình. Nhưng mà ---- anh muốn cô mở hai chân ra, lấy tay của bản thân mình mà rửa sạch, động tác này có gì khác với thủ dâm đâu! Giản Hân cúi đầu không dám nhìn Hoa Thần, gương mặt ngày càng đỏ.
“Hay là cô muốn có đứa bé?”
Không---, cô còn chưa nghĩ đến việc mang thai! Giản Hân bị Hoa Thần nói làm cho hoảng sợ, buông lỏng tay xuống, Hoa Thần liền tách hai chân cô ra, đưa ngón tay từ từ thăm nhập vào, từ từ mơn trớn bên trong vách thịt, móc tinh dịch ra khỏi tiểu huyệt.
Chính giữa bồn tắm đã xuất hiện một lớp tinh dịch mỏng, ngày càng nhiều. Thân thể Giản Hân co lại, quay đầu đi chỗ khác không dám nhìn cảnh tượng dâm mỹ này.
Xử lý xong, Hoa Thần đổi nước trong bồn tắm một lần nữa, thấy thân thể Giản Hân co lại liền nói một câu: “Qua đây----”
Giản Hân có chút ngỡ ngàng, ngẩng đầu lên chỉ thấy Hoa Thần đang nhìn mình, khóe môi xuất hiện nụ cười, nhìn dáng vẻ thật dịu dàng. Giống như là bị trúng độc, cô không chút nghĩ ngợi thân thể từ từ tiến lại gần.
Mới vừa lại gần, bỗng nhiên Hoa Thần xoay lưng lại, dồn tất cả trọng lượng thân thể lên hai chân cô, gối đầu xuống, híp mắt, chỉ chỉ cổ của mình, “Giúp tôi xoa bóp.”
Cái gì, cô bị anh ăn cho sạch sẽ, bây giờ còn xoa bóp giúp anh? ! Vậy vừa nãy anh dịu dàng là có mục đích, dùng mỹ nam kế sao? ! Giản Hân vừa khóc không ra nước mắt, vừa hối hận bản thân mình quá háo sắc mà, nhưng vẫn đưa tay xuống cổ Hoa Thần, nhẹ nhàng đấm bóp.
“Lực quá nhỏ.”
Được rồi, cô nhịn. Giản Hân cắn răng tăng thêm lực cho cánh tay.
“Đi xuống một chút.”
“Trên lưng cũng muốn.”
“Đừng, vẫn còn thắt lưng.” . . .
Giản Hân cắn răng chịu đựng yêu cầu của Hoa Thần, dần dần tay bắt đầu nhức mỏi.
“Tay nhức rồi sao?” Cuối cùng, Hoa Thần cũng ngồi dậy khỏi đùi cô, xoay người lại, “Thế nhưng, vẫn còn một nơi...”
Tay Giản Hân bị Hoa Thần nắm sờ lên một nơi, cô kinh ngạc giật mình, qua một lúc mới phản ứng được, xấu hổ đỏ mặt, giống như cầm một củ khoai lang nóng vội vàng muốn buông ra, thì hai tay bị kéo thật chặt.
“Sờ nó cho tốt.” Anh nắm tay cô, sờ lấy côn th*t, bắt cô chà xát hai cái.
“Tổng giám đốc. . .”, Trong tay giống như bị lửa đốt, nghĩ chính bàn tay mình chà xát lên chỗ đó, lần này thực sự muốn khóc. . .
“Thế nào...” Hoa Thần mở đôi môi mỏng khêu gợi lên tiếng, nửa mở mắt, con ngươi mang theo vẻmập mờ, giọng nói khàn khàn giống như đã động tình, “Nắm chặt nó, di chuyển lên xuống.”
Mỹ nam kế, cái này quả là quyến rũ! Khuôn mặt nhuộm màu tình dục của Hoa Thần thực sự quá mê người, trong lòng Giản Hân đầy kích động, hai tay đã hành động trước lí trí. Cô chuyên tâm làm theo chỉ thị, hai tay vầm lấy vật thể to lớn, chà xát lên xuống.
“Thế này phải không?”
“Đúng... nhanh hơn một chút.”
Nghe anh hài lòng rêu lên, và cảm giác được vật trong tay ngày càng lớn hơn, trong lòng Giản Hân càng kích động, miệng khô lưỡi rát.
Đôi tay nhỏ bé linh hoạt ở dưới nước không ngừng chuyển động, tiếng nước ào ào.... Thật vất vả lắm mới đợi được lúc Hoa Thần phát tiết ra ngoài, hai tay Giản Hân run rẩy, xem ra buổi trưa mình chắc không cầm nổi chiếc đũa.