Hạ Đoan Nghiễn tức giận giơ lên cây gậy đánh Golf trong tay, điên cuồng bổ về phía đôi nam nữ đang triền miên, Hạ Mạt Mạt duyên dáng gọi to một tiếng, xoay người liền chạy về phía trong căn biệt thự trốn, An Phùng Tiên lại không có chạy, tuy rằng hắn cũng sợ đến run cả người, nhưng hắn biết chạy không có tác dụng, bởi vì xe hơi của hắn còn dựng ở trước cổng nhà.
- Đụ! Tại sao lại là cậu?
Hạ Đoan Nghiễn bỏ cây gậy đánh golf xuống.
- It"s me(là tôi).
An Phùng Tiên chỉ có thể cười khổ.
Trong phòng khách căn biệt thự sáng choang như ban ngày, Âu thức phong cách cổ điển đặc trưng của cung đình Châu Âu tận hiển màu sắc hoa lệ, mỗi một cái chi tiết đều thể hiện ra phẩm chất hoàn mỹ, mỗi một món đồ trang sức đều có văn hóa ở bên trong, trên tấm thảm hoa lệ, hai người ngồi trên một bộ sô pha đắt giá 3 món tổ hợp, một là Hạ Đoan Nghiễn, một là An Phùng Tiên. Bọn họ biểu tình nghiêm túc, không nói một lời.
Trầm mặc một lúc lâu, vẫn là chủ nhân Hạ Đoan Nghiễn mở miệng nặng nề:
- Hai người đã qua lại trong bao lâu?
- Mới vừa bắt đầu.
An Phùng Tiên cúi đầu, lộ ra tất cung tất kính, hắn hiện tại chỉ có thể tận lực để cho Hạ Đoan Nghiễn bớt tức giận, dù sao Hạ Mạt Mạt mới 16 tuổi, đối với một người làm cha mà nói, hành vi của An Phùng Tiên quả thực chính là vô sỉ.
- Đã làm chuyện khác người sao?
Ánh mắt Hạ Đoan Nghiễn như đao.
- Không có.
An Phùng Tiên hoảng hốt, vội vàng lắc đầu.
Hạ Đoan Nghiễn cười lạnh nói:
- Vậy còn coi như phát hiện đúng lúc, sáng sớm gặp An lão sư, còn cảm thấy thầy làm gương người tốt, thành thật thành khẩn, vậy mà cậu lại mặt người dạ thú, cư nhiên làm ra loại chuyện này lừa gạt ấu nữ, Hạ Mạt Mạt mới 16 tuổi, cậu nhẫn tâm xuống tay với nàng? Cậu thật làm cho ta thất vọng, khiến trường học hổ thẹn.
An Phùng Tiên vẻ mặt đau khổ:
- Thật xin lỗi, Hạ tiên sinh, kỳ thực tôi cũng không có hư hỏng như vậy, bản thân tôi cũng vừa đc bầu thành ưu tú giáo sư toàn quốc đầu tiên, qua nhiều năm như vậy, tôi cẩn trọng, làm việc hết sức có nguyên tắc, nghiêm ngặt duy trì đạo đức, chưa bao giờ làm ra chuyện bại hoại gia phong. Ngày hôm trước, tôi còn liều mình đi cứu Hạ Mạt Mạt, từ điểm đó, Hạ tiên sinh hãy tin tôi.
Một phen tô son trát phấn sau đó, An Phùng Tiên thấy sắc mặt Hạ Đoan Nghiễn có dấu hiệu hòa hoãn, hắn nhanh chóng lại tranh thủ:
- Chuyện đêm nay tôi thật sự đáng tiếc, dù sao tôi cũng là một người thường có thất tình lục dục. Hạ Mạt Mạt mặc dù mới mười sáu tuổi, nhưng đã duyên dáng yêu kiều, cùng nàng sớm chiều ở chung lâu, tự nhiên sinh ra lòng ái mộ, đây là nhân chi thường tình, không giống với cái gì mà mặt người dạ thú, cho nên hi vọng Hạ tiên sinh tha thứ cho tôi đã nhất thời hồ đồ, ta An Phùng Tiên tương lai có cơ hội nhất định liều mình báo đáp Hạ tiên sinh.
An Phùng Tiên nói hợp tình hợp lý, huống chi Hạ Mạt Mạt cũng chưa có thất thân, Hạ Đoan Nghiễn cũng dần dần khôi phục lý trí, hắn thở dài:
- Ai, kỳ thực cậu nói cũng có chút đạo lý, Mạt Mạt hiện tại càng ngày càng đẹp, thoạt nhìn cũng không như mười sáu tuổi, nam nhân thích nàng rất như thường, cộng thêm cậu trước đây đã cứu nàng, (đọc truyện tại MyTruyen . com) tiểu cô nương nhất thời xung động cũng vậy không kỳ quái, nhưng cậu là một vị thầy giáo thành thục, cậu hẳn là nên biết khắc chế nha!
An Phùng Tiên rất thành khẩn nhận sai:
- Đúng, đúng, là tôi không có khắc chế chính bản thân.
Hạ Đoan Nghiễn trầm ngâm một lát:
- Chuyện này, ta có thể không truy cứu, nhưng nếu mà cậu đi làm một việc, ta chẳng những không truy cứu, còn cho phép cậu cùng Mạt Mạt tiếp tục qua lại, bất quá trước khi Mạt Mạt mười tám tuổi, không cho cậu làm ra sự tình khác người đối với Mạt Mạt!
An Phùng Tiên nhanh miệng đáp ứng:
- A đù, vậy thì mời Hạ tiên sinh phân phó, bất quá giết người phóng hỏa, tôi không có cái gan này.
Hạ Đoan Nghiễn lạnh lùng hỏi:
- Không phải mới vừa nói liều mình sao?
An Phùng Tiên nghĩ thầm: Thật bảo ta giết người phóng hỏa, vậy còn không nếu như để cho ngươi tiếp tục truy cứu quên đi, dù sao cũng đến lúc đó ta liền một mực chắc chắn chưa làm qua có lỗi với Hạ Mạt Mạt chuyện. Nghĩ tới đây, An Phùng Tiên vì hắn hứa hẹn giải thích:
- Ý của tôi là, nếu mà Hạ tiên sinh gặp phải nguy hiểm, tôi nhất định liều mình bảo vê, cũng không biết Hạ tiên sinh gặp phải nguy hiểm sao?
Hạ Đoan Nghiễn sắc mặt tái xanh:
- Không chỉ có gặp phải nguy hiểm, còn lọt vào nhục nhã.
An Phùng Tiên vỗ ngực một cái, xuất ra đối phó Văn Dương hào khí:
- Có chuyện như vậy? Tốt, Hạ tiên sinh mời nói gặp phải nguy hiểm gì, tao ngộ cái gì nhục nhã, tôi tuy rằng không có bản lĩnh gì, nhưng nếu có người muốn hại Hạ tiên sinh, vậy tôi nhất định liều mình giúp Hạ tiên sinh đối phó người kia.
Hạ Đoan Nghiễn trong mắt tràn ngập oán hận:
- Tốt! Ta muốn cậu mê hoặc một nữ nhân.
An Phùng Tiên thật bất ngờ:
- Mê hoặc một nữ nhân?
Hạ Đoan Nghiễn nói:
- Người nữ nhân này An lão sư hẳn là đã ra mắt, chính là mẫu thân của Bối Nhị Nhị, tên An Viện Viện, vừa lúc cùng họ với An lão sư.
An Phùng Tiên thất kinh, vốn cho là Bối gia cùng Hạ gia quan hệ hòa hợp, hôm nay xem ra cũng là một đôi cừu gia thù sâu như biển, hắn không khỏi cẩn thận hỏi:
- Ra mắt, nữ nhân rất đẹp, nhưng tại sao muốn tôi đi mê hoặc nàng? Dù cho tôi đáp ứng Hạ tiên sinh, tôi cũng vậy không nhất định có thể mê hoặc thành công nha!
- Nguyên nhân gì cậu không nên hỏi, không thành công tôi không trách cậu, nếu mà thành công rồi, tôi ngoại trừ đồng ý cậu tiếp tục cùng Mạt Mạt gặp gỡ ra, còn cho cậu cổ phiếu Chế Phong tổng giá trị một triệu, nếu mà Mạt Mạt thực sự thích cậu, vậy cho cậu làm con rể của ta cũng không phải không có khả năng.
Bắp thịt trên mặt Hạ Đoan Nghiễn bởi vì phẫn nộ mà vặn vẹo.
---Hết chương 60---