Thầy Giáo Lưu Manh

Chương 59

Hạ Mạt Mạt như bị điện giật, từ ghế sau nhảy xuống, khuôn mặt trứng ngỗng lạnh như băng:
- Nói bậy, để em lái.


An Phùng Tiên cười hì hì đem chỗ ngồi ghế lái nhường cho Hạ Mạt Mạt, không đợi Hạ Mạt Mạt khởi động động cơ xe, An Phùng Tiên liền xoè ra hai cánh tay ôm lấy bờ eo thon nhỏ của Hạ Mạt Mạt, thân thể dán vào, môi nhẹ nhàng mà chạm tới lỗ tai nhạy cảm của Hạ Mạt Mạt, Hạ Mạt Mạt thất kinh, vội vàng giãy khỏi vòng tay An Phùng Tiên, từ trên máy xe nhảy xuống, cặp mắt sáng ngời hơn cả các vì sao đang hung tợn trừng tới An Phùng Tiên.


An Phùng Tiên cũng đi xuống máy xe, tới trước mặt Hạ Mạt Mạt, hắn dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, đem Hạ Mạt Mạt ôm vào trong ngực, lại dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai đó hôn lên đôi môi đỏ mọng của Hạ Mạt Mạt.
- Ô... Ân...


Đầu lưỡi An Phùng Tiên chỉ quét một cái vào môi đỏ mọng, đã bị Hạ Mạt Mạt đẩy ra, người hàng ngày lái xe, lực tay rất mạnh, Hạ Mạt Mạt đẩy An Phùng Tiên ra hai bước, An Phùng Tiên lại đi về phía trước ba bước, lần nữa ôm Hạ Mạt Mạt vào trong ngực, lại lần nữa hôn lên cặp môi đỏ mọng của Hạ Mạt Mạt, đáng tiếc lại bị Hạ Mạt Mạt đẩy ra. An Phùng Tiên kiên nhẫn, cứ như vậy ôm, hôn môi, bị đẩy ra, động tác liên tục lặp lại, mười mấy hiệp sau đó, Hạ Mạt Mạt đã thở hồng hộc, lúc này, đầu lưỡi An Phùng Tiên rốt cục đã chờ được cơ hội, hắn thoải mái mà chui vào cặp môi thơm của Hạ Mạt Mạt, một trận truy đuổi, cái lưỡi đinh hương mềm mại cũng bị bắt sống, ngoan ngoãn mà mà tiếp nhận ʍút̼̼̼ hút.


Oa! đầu lưỡi quá mềm, quá nhiều nước bọt ngọt ngào a... An Phùng Tiên say sưa trong đó.
Bóng đêm vẫn là tường hòa như vậy, bởi vì các vì sao vẫn tỏa sáng như cũ, ánh trăng trên cao vẫn sáng tỏ.


Đã hôn nhau thời gian thật dài, ven đường hoang vắng, một nam một nữ còn chưa tình nguyện tách nhau ra, nếu không phải là An Phùng Tiên len lén kéo xuống khóa áo của Hạ Mạt Mạt, đưa tay vói vào trong, có lẽ Hạ Mạt Mạt cũng sẽ không đẩy An Phùng Tiên ra:
- An lão sư, em muốn đi về.


An Phùng Tiên hối hận không thôi, nhưng vẫn gật đầu:
- Được rồi!


Ngượng ngùng, Hạ Mạt Mạt kéo khóa áo lên, nhanh chóng khởi động động cơ, chiếc YAMAHA màu đỏ chạy như bay ra, An Phùng Tiên ôm lấy Hạ Mạt Mạt thật chặt, lần này Hạ Mạt Mạt chẳng những không có nửa điểm trách cứ, còn hé miệng cười trộm, hạnh phúc nổi lên khuôn mặt trứng ngỗng xinh đẹp của nàng, An Phùng Tiên toàn thân khô nóng rất không thành thật, bờ môi của hắn đang bay múa bên trong mái tóc mây, chuẩn xác mà tìm được cái cổ tuyết trắng của Hạ Mạt Mạt, vành tai no đủ, còn có gáy ngọc mảnh khảnh.


- An lão sư... Em đang lái xe à nha.
Toàn thân Hạ Mạt Mạt nóng hổi, An Phùng Tiên lão luyện có hai mươi loại phương pháp có thể khơi mào ȶìиɦ ɖu͙ƈ của thiếu nữ.
An Phùng Tiên cười nói:
- Vậy thì dừng xe lại.


Hạ Mạt Mạt trái lại tăng nhanh tốc độ xe, nếu mà không phải là An lão sư sờ tới bộ ngực của nàng, Hạ Mạt Mạt sẽ không vội vã về nhà, An lão sư càng ngày càng quá phận:
- Khuya lắm rồi, ba chưa thấy em, sẽ tìm em khắp nơi đó.
- Được rồi!


An Phùng Tiên áp chế dục vọng tràn đầy, tuy rằng hắn biết không thể cấp bách, nhưng mỹ nhân đã thỏa hiệp, hắn cuối cùng có một chút không cam lòng, dán vào cặp mông đang vểnh lên, An Phùng Tiên xung động đưa tay sờ lên bộ ngực Hạ Mạt Mạt, đây là bộ ngực rắn chắc đầy ắp, thiếu nữ nhũ phong co dãn mười phần.


- An lão sư, tay thầy...
Hạ Mạt Mạt thả chậm tốc độ xe, nàng không thể không giảm tốc, bởi vì thân thể thiếu nữ là mẫn cảm nhất, Hạ Mạt Mạt cho tới bây giờ cũng chưa có để cho nam nhân nào chạm qua thân thể, làm sao có thể chịu được An Phùng Tiên khiêu khích?


Nàng khổ sở dừng một chút, lại chịu khổ một chút, cuối cùng cũng đến nhà, nhưng An Phùng Tiên vẫn là đang còn dây dưa dê xồm.
- Mạt Mạt, An lão sư thích em.


An Phùng Tiên một bên lời ngon tiếng ngọt, một bên xoa nắn nhũ phong rắn chắc đầy đặn; Hạ Mạt Mạt có chút mất hồn mất vía, còn có một chút ý loạn tình mê, nàng lảo đảo mà xuống xe, vẫn là bị An lão sư ôm chặt lấy, dưới ánh trăng sáng tỏ, khuôn mặt trứng ngỗng tuyệt mỹ dĩ nhiên có chứa vẻ mỉm cười.


- An lão sư... Đừng như vậy rồi, sẽ bị ba em nhìn thấy đó.
Hạ Mạt Mạt đang cầu khẩn, bởi vì An lão sư cư nhiên lại kéo xuống khóa kéo áo của nàng, sờ lấy bộ ngực rắn chắc mà trắng mịn, cao vót mà đầy đặn, bộ ngực này một tay không cách nào nắm hết...
- Ba của em đã ngủ từ sớm rồi.


An Phùng Tiên ngựa quen đường cũ mà hôn lên môi đỏ mọng kia, một bên hôn, một bên nhẹ nhàng mà nhào nặn, miết lấy đầu иɦũ ɦσα đỏ tươi của Hạ Mạt Mạt. Hạ Mạt Mạt phun ra hơi thở đục ngầu, nàng đã không cách nào khống chế linh hồn và thân thể của mình, thân thể mềm mại ấy đang run rẩy, thậm chí địa phương để tiểu tiện cũng đang bắt đầu chảy nước… Một đạo thân hình cao lớn từ trong bóng đen kèm theo một tiếng gầm lên như sấm sét giữa trời quang đột nhiên từ trên trời giáng xuống:


- Thằng chó chết này, tao không ngủ, vẫn đang đợi mày đây, mau buông con gái tao ra, ta phải đập chết con mẹ mày...
---Hết chương 59---