Hạ Đoan Nghiễn biết, ở trước mặt Bối Tĩnh Phương vốn đa mưu túc trí, hắn ngoại trừ thỏa hiệp ra chỉ có thể thỏa hiệp, bàn về mất được của Chế Phong, nhận ra thu hoạch của mình thật lớn, cho nên Hạ Đoan Nghiễn cũng vui vẻ thống kɧօái, lập tức liền biểu lộ:
- Nếu Tĩnh Phương huynh đã lên tiếng, chúng ta vô luận như thế nào cũng phải thỏa mãn.
Bối Tĩnh Phương mạnh mẽ uống một hớp Whiskey:
- Tôi còn có một điều kiện khác.
Hạ Đoan Nghiễn tựa hồ đã có chuẩn bị đối với Bối Tĩnh Phương – lòng tham không đáy, chỉ là hắn không còn lựa chọn nào khác:
- Điều kiện gì?
Bối Tĩnh Phương cười thần bí:
- Tôi muốn một cô gái xinh đẹp.
Hạ Đoan Nghiễn sửng sốt:
- Thật không biết trong hồ lô của Tĩnh Phương huynh bán thuốc gì, nam nhân như anh đây chắc là sẽ không thiếu nữ nhân đâu, muốn nữ nhân xinh đẹp cỡ nào? Là cô gái nào vậy?
Bối Tĩnh Phương thu hồi dáng tươi cười, nhàn nhạt nói:
- Tôi muốn nữ sĩ Giang Dung bên cạnh anh kìa, tôi muốn cùng nàng làʍ ȶìиɦ, đồng thời phải làʍ ȶìиɦ với nữ sĩ Giang Dung ở ngay trước mặt anh, nói cách khác là tôi muốn xoạc vị hôn thê của anh ở ngay tại đây. Anh có thể không đồng ý, nhưng tôi sẽ hủy bỏ hợp đồng cho vay 100 tỷ của ngân hàng Hoa Hưng với tập đoàn Chế Phong, hơn nữa còn phải thu hồi khoản vay 18 tỷ đã đến kỳ đáo hạn, chuỗi công trình đầu tư của các anh ở Bạch Thủy Hà Giang cùng với ở Nhũ Tuyền Sơn Trang sẽ thất bại toàn bộ, tập đoàn Chế Phong của anh sẽ cấp tốc tan vỡ, sau đó phá sản.
Sắc mặt Giang Dung tái nhợt, không biết làm sao, mà Hạ Đoan Nghiễn liền như nhảy dựng lên:
- Đây là vì sao? Anh nhắc lại đi, tôi có đang nghe nhầm hay không vậy?
Bối Tĩnh Phương lắc đầu:
- Không, anh không có nghe lầm đâu, bởi vì nữ sĩ Giang Dung cũng đã phẫn nộ rồi.
Hạ Đoan Nghiễn một bên vừa an ủi Giang Dung đang hoảng sợ, một bên áp chế bản thân đang cực phẫn nộ, nói:
- Bối Tĩnh Phương, tôi có chỗ nào đắc tội với anh hay không? Nếu có, xin anh hãy nói cho tôi biết...
Bối Tĩnh Phương vẫn còn rất tĩnh táo, lắc đầu:
- Không có, Hạ Đoan Nghiễn anh và tôi vẫn là bằng hữu.
Hạ Đoan Nghiễn đột nhiên lớn tiếng rít gào:
- Vậy tại sao anh có yêu cầu này? Vì sao anh lại đối xử với tôi như vậy?
Thấy Hạ Đoan Nghiễn bởi vì phẫn nộ mà sắc mặt tái xanh, Bối Tĩnh Phương có chút áy náy, nhưng Bối Tĩnh Phương đã không có đường lui, kỳ vọng của hắn hết thảy tất cả đều ở trong lòng bàn tay hắn:
- Bởi vì tôi vẫn đố kỵ anh, bởi vì tôi vẫn luôn hâm mộ nữ sĩ Giang Dung. Nếu mà anh đáp ứng tôi, anh có thể đạt được những lợi ích mà anh chưa từng nghĩ tới, chỉ cần chúng ta bắt tay kết thành đồng minh, Hạ Đoan Nghiễn anh sẽ thu được càng nhiều tài phú hơn, suy nghĩ kỹ đi?, tôi cho các người 30 phút, nhớ kỹ, lên Thiên đường hay xuống Địa ngục, tất cả chỉ là một ý niệm mà thôi.
Hạ Đoan Nghiễn vẫn đang không giải thích được:
- Vì sao lại chọn vị hôn thê của tôi? Tôi có thể tìm cho anh những nữ nhân còn xinh đẹp hơn.
Bối Tĩnh Phương kỳ quái nhìn Hạ Đoan Nghiễn:
- Lẽ nào vị hôn thê của anh không phải là nữ nhân rất xinh đẹp sao? Lẽ nào anh chưa nói qua lời nói này với Nữ sĩ Giang Dung? Được rồi, ý tôi đã quyết, có nguyện ý hay không, tôi chỉ chờ các ngươi một câu nói, 30 phút sau tôi sẽ trở về.
Nói xong, Bối Tĩnh Phương đứng lên đi nhanh rời khỏi phòng làm việc, hắn sợ nhìn thấy ánh mắt của Giang Dung.
Bất quá, lúc đóng cửa cửa phòng làm việc, Bối Tĩnh Phương thở ra một hơi dài, hắn may mắn cái yêu cầu vãi đái này cũng không có khiến cho Hạ Đoan Nghiễn và Giang Dung phản ứng ngược mãnh liệt, lúc này, nếu mà Hạ Đoan Nghiễn và Giang Dung không muốn, lập tức liền có thể đuổi theo ra, nhưng là bọn hắn cũng không có đuổi theo, hiển nhiên, bọn họ đang suy nghĩ, Bối Tĩnh Phương tin tưởng vững chắc, chỉ cần bọn họ lo lắng, vậy kết quả cuối cùng cũng chỉ có một, chính là thỏa hiệp.
Bối Tĩnh Phương hiện tại phải làm, chính là suy nghĩ xem dùng cái tư thế gì để xoạc Giang Dung cho thật thống kɧօái.
- Tổng giám đốc.(chương trước dịch sai là PTGĐ nên chương này sửa lại TGĐ)
Tịch Duyệt khiế͙p͙ đảm mà đến gần Bối Tĩnh Phương.
- Chuyện gì?
Bối Tĩnh Phương ôn nhu cười.
- Không phải là như anh nghĩ.
Tịch Duyệt đỏ mặt.
- Cái gì mà không như vậy, như anh nghĩ?
Bối Tĩnh Phương giả vờ không biết.
- Em... Em không muốn câu dẫn ai cả.
Tịch Duyệt cúi đầu.
- Ừm, xem ra anh hiểu lầm em, em đã không phải là muốn câu dẫn anh, vậy liền cởi nút cài áo ra sao?!
Bối Tĩnh Phương đi tới trước mặt Tịch Duyệt, lại vươn hai tay tới trước ngực Tịch Duyệt, giúp Tịch Duyệt cởi cúc áo ra, kỳ quái là, Tịch Duyệt cũng không có đi ngăn cản, mà là xấu hổ dĩ để cho Bối Tĩnh Phương cởi ra.
Một cúc, hai cúc, ba cúc... Bối Tĩnh Phương đã thấy nội y mê người cùng với nhũ phong đầy đặn, nhưng Tịch Duyệt vẫn không có ngăn lại, Bối Tĩnh Phương nở nụ cười:
- Tịch Duyệt, anh thích nữ nhân có nhũ phong nhỏ chút, của em quá lớn.
Tịch Duyệt giận dữ:
- Vì sao lần trước tổng tài nói với Tiểu Thi không thích nữ nhân ngực nhỏ?
Tiểu Thi là 1 thư ký khác của Bối Tĩnh Phương, nhưng Tiểu Thi đã không phải là xử nữ.
Bối Tĩnh Phương cười to:
- Khẩu vị của anh tùy thời đều có thể thay đổi, hiện tại anh chỉ thích nữ nhân thành thục một chút.
Nhìn Bối Tĩnh Phương nghênh ngang mà đi, Tịch Duyệt vừa thẹn vừa mừng, nếu khẩu vị của tổng giám đốc lại thay đổi, như vậy một ngày nào đó, tổng giám đốc sẽ thích nữ nhân bộ ngực lớn, Tịch Duyệt hi vọng ngày này mau chóng đến.
Bối Tĩnh Phương cũng không có đi xa, hắn ở trong phòng rửa tay, súc miệng nghiêm túc, khoang miệng không có mùi lạ là tiền đề để nữ nhân thích hôn môi, Bối Tĩnh Phương hi vọng trong cổ họng mình sẽ không có mùi lạ.
Kỳ thực Bối Tĩnh Phương là một nam nhân tôn trọng nữ nhân, Giang Dung tuy đẹp, nhưng cũng không đến mức khiến Bối Tĩnh Phương hoành đao đoạt ái. So với An Viện Viện vợ hắn mà nói, Giang Dung không đủ trình thể so sánh, hắn sở dĩ cố ý muốn làʍ ȶìиɦ cùng Giang Dung, chính là vì muốn cân đối tâm lý, bởi vì trong tương lai một ngày nào đó, An Viện Viện cũng sẽ làʍ ȶìиɦ với Hạ Đoan Nghiễn để mượn giống, bởi vì Bối Tĩnh Phương hi vọng tinh trùng của Hạ Đoan Nghiễn có thể làm cho An Viện Viện mang thai.