Thầy Giáo Lưu Manh

Chương 192

Khang Tam không dám chậm trễ, quay đầu hướng ba thiếu nữ đang run lẩy bẩy rống to lên:
- Mày không phải nói quen biết Văn ca sao?
Nói ra tên của mày tao xem nào!
- Hạ Mạt Mạt, tên tôi là Hạ Mạt Mạt, thương thế trên đầu hắn chính là do tôi làm đó.


Hạ Mạt Mạt liều mạng bất cứ giá nào, nàng cũng không rõ ràng lắm Văn Dương có bỏ qua cho nàng hay không.Khang Tam lập tức thuật lại qua điện thoại:
- Văn ca, con bé đó nói tên là Hạ Mạt Mạt…


Trong đầu Văn Dương lóe lên một người thiếu nữ tóc dài phất phới, mỹ lệ mà quật cường, không chờ Khang Tam nói xong, Văn Dương lo lắng rống to hơn:
- Hạ Mạt Mạt sao lại ở cùng với mày?
Khang Tam ngốc hẳn ra, cũng thất vọng tới cực điểm:
- Nàng thực sự là bồ của Văn ca?
Văn Dương thật bất ngờ:


- Nàng nói nàng là bồ của tao sao?
Khang Tam chỉ có thể trả lời:
- Đúng vậy.
Văn Dương ngạc nhiên mừng rỡ nảy ra:
- Mày đưa điện thoại cho nó đi.
Khang Tam cấp tốc cầm iphone đưa cho Hạ Mạt Mạt.Hạ Mạt Mạt cầm điện thoại trong tay, tức giận mắng to về phía loa điện thoại di động:


- Họ Văn kia, anh đã nói buông tha tôi rồi, không nghĩ tới anh lại hèn hạ như vậy, lại tìm hai tên vô lại khi dễ tôi, anh có còn là nam nhân không?
Văn Dương ôn nhu nói:
- Tôi tìm ai khi dễ em cơ?
Hạ Mạt Mạt liếc sang Khang Tam đang mặc quần áo, nói:


- Chính là người đưa điện thoại cho tôi này, hắn đã xé rách quần áo của tôi rồi.
Khang Tam sắc mặt rất khó xem, kẻ bị kéo rách quần áo là Bối Nhị Nhị, mà kẻ ra tay là lão Mạc, chả liên quan gì đến Khang Tam hắn, nhưng lúc này Khang Tam cũng không dám biện minh gì cả.Văn Dương giận điên lên:


- Em đưa điện thoại cho hắn.
Hạ Mạt Mạt đem điện thoại đưa trả cho Khang Tam.Khang Tam vẻ mặt đau khổ, hướng về phía điện thoại di động than thở:
- Văn ca… Tôi không biết nàng là người của anh…
Văn Dương giận tím mặt:


- Hiện tại mày đã biết, nếu mà mày còn dám chạm vào nàng một cái, tao con mẹ nó sẽ đem mày băm nát ra, thao con mẹ mày!
Khang Tam liên tục xin lỗi:
- Xin lỗi, xin lỗi, Văn ca, xin lỗi.


Giết chết An Phùng Tiên không chỉ có thể hoàn thành giao dịch, còn có cơ hội lấy được Hạ Mạt Mạt, một công đôi việc, Văn Dương không muốn tại thời khắc mấu chốt này nhục mạ Khang Tam quá đáng, khẩu khí của hắn hòa hoãn xuống:


- Trong vòng hai canh giờ, mày và lão Mạc mai phục tại đầu đường khu bỏ hoang, chờ chỉ thị của tao, làm đẹp chuyện này đi.
Khang Tam gật đầu:
- Dà, Văn ca.
Trăng sáng nhô lên cao, không có một tia phù vân.Hạ Mạt Mạt nói với Bối Nhị Nhị cùng Dụ Mỹ Nhân, nàng phải đi bệnh viện vấn an phụ thân Hạ Đoan Nghiễn.


- Chúng ta cùng đi chứ.
Mới vừa trải qua 1 chuyện kinh tâm động phách, các thiếu nữ lộ ra vẻ đoàn kết dị thường, Bối Nhị Nhị cùng Dụ Mỹ Nhân đều hi vọng ở bên người Hạ Mạt Mạt.
- Không.
Hạ Mạt Mạt nói với hai cô hảo bằng hữu như đinh đóng cột:


- Các cậu đi về trước đi, đừng để cho Bối nương cùng Dụ nương lo lắng, các nàng tùy thời sẽ gọi điện thoại đến nhà tìm các cậu.


Rồi lại nói, quần áo Nhị Nhị đều rách rồi, hay nhất là về nhà thay đi, đừng đi khắp nơi loạn xạ, tớ đi thăm ba tớ xong sẽ trở về.Bối Nhị Nhị cùng Dụ Mỹ Nhân thấy Hạ Mạt Mạt tâm ý đã quyết, cũng không khuyên nhủ cái gì nữa, hai người cùng nhau chui vào xe tắc xi.Nhìn xe tắc xi đi xa, Hạ Mạt Mạt nắm chặt nắm tay, trong đôi mắt linh động tuôn ra quang mang kiên định:


- Bọn họ muốn ám sát An lão sư sao?


Nếu như mình cứu An lão sư, An lão sư nhất định sẽ cảm kich mình, thầy ấy nhất định sẽ yêu mình nhất.Rất ít người biết Văn Dương cũng là một cao thủ chơi xe máy. Chính vì hắn thích xe máy, thích cái loại cảm giác chạy như bay, cho nên hắn mới không tiếc bất cứ giá nào cướp đoạt địa bàn đua xe này từ trong tay Trang Dũng.Mỗi buổi tối, khu vực đua xe phi pháp của hắn thường tụ tập ít nhất cũng 500 người, tuyệt đại đa số là đám say mê đua xe máy F , cũng không thiếu các nhân vật giang hồ lăn lộn trên đường. Ở chỗ này, ngoại trừ cảm thụ tốc độ ra, còn có thể nghe một chút âm nhạc, uống rượu bia, khiêu vũ, thậm chí ngắm các mỹ nữ gợi cảm nóng bỏng, vận khí tốt, còn có thể tại trong góc tối cùng một nữ nhân to gan giao hợp nha, nơi này tràn đầy kich tình.


- Lần tranh tài này tiền thưởng cho vị trí quán quân cao tới ba trăm vạn, chỉ cần có ai đó có thể thắng được giải quán quân lần này, tao có thể xin được ngân hàng cho vay, triệt để thay đổi đường đua này, tương lai nơi này sẽ trở thành một trường đua xe máy chân chính và hợp pháp, trở thành nơi so tài đua xe máy vĩnh cửu ở Bắc Loan, không phi pháp nữa, cũng không lo lắng có cảnh sát đến quấy rầy nữa, muốn chơi thế nào thì chơi thế đó.Ngắm nhìn đường đua uốn khúc, Văn Dương một mảnh cảm khái, bản thân có một trường đua hợp pháp vẫn là giấc mộng của hắn, thế nhưng, có được một nữ nhân ngưỡng mộ trong lòng đồng dạng là giấc mộng của hắn, trường đua thi đấu hợp pháp có thể chờ, nhưng Hạ Mạt Mạt không có khả năng chờ. Sau khi nhận điện thoại của Hạ Mạt Mạt, Văn Dương tâm không cách nào bình tĩnh, lần đầu tiên nhìn thấy Hạ Mạt Mạt cùng Bối Nhị Nhị, hắn rõ ràng thích Bối Nhị Nhị khêu gợi Bối, nhưng mà không biết khi nào đã thay đổi khẩu vị, không giải thích được, bỗng biến thành thích Hạ Mạt Mạt quật cường, có lẽ là bởi vì trên người thiếu nữ có một loại dã tính cuốn hút.


- Chỉ có nửa tháng thời gian chuẩn bị, tôi sợ không kịp, hơn nữa đối thủ đến từ các nơi trên toàn quốc, thực lực không rõ ràng lắm, tôi không đủ lòng tin.Tiền thưởng phong phú cùng các cao thủ đua xe máy khiêu chiến khơi dậy dục vọng thắng lợi của Hướng Cảnh Phàm.
Văn Dương nhàn nhạt cười:


- Cậu hẳn là có lòng tin, theo quy định, lần tranh tài này chúng ta có hai suất, trừ cậu ra, danh ngạch còn lại đang được xem xét, mặc kệ người tham gia tranh tài còn lại là ai, mục đích đều chỉ có một, chính là toàn lực phối hợp để cậu thu được vị trí quán quân.
Hướng Cảnh Phàm rất kỳ quái:


- Tiền thưởng thực sự toàn bộ thuộc về tôi sao?
Văn Dương gật đầu:
- Toàn bộ thuộc về cậu.