Thầy Giáo Lưu Manh

Chương 191

Lão Mạc là nam nhân trung niên vóc người khôi ngô nhìn chằm chằm ba thiếu nữ như hoa như ngọc, nuốt xuống một ngụm nước bọt nói:
- Khang Tam, ngày hôm nay có chuyện quan trọng, coi như xong đi.
Ba thiếu nữ vừa nghe, nhất thời hoảng hồn, đang muốn rời khỏi, tam ca thấy thế, đột nhiên tức giận quát một tiếng:
- Đóng cửa.


Phía ngoài, đám nhân viên cửa hàng dường như sớm đang đợi chỉ lệnh của Khang Tam, chỉ nghe một trận âm hưởng “Ào ào”, cửa kéo của cửa hàng dĩ nhiên kéo xuống, ba thiếu nữ thất kinh, 6 mắt nhìn nhau, đều hối hận không có nghe lời An lão sư, về nhà sớm.Mộng Mộng lo lắng nói:


- Tam ca, anh không phải nói tối hôm nay có chuyện quan trọng cần làm sao?
Khang Tam đưa tay, gỡ gỡ thịt hành dưới khố, nói:
- Mấy con bé này rất múp, tao nghĩ các nàng hẳn là xử nữ, nếu có thể chơi ra máu hồng, hắc hắc, chuyện đêm nay nhất định sẽ làm rất thuận lợi, lão Mạc, ông nói xem phải không?


Lão Mạc Tà ác mà cười quái dị:
- Mày đều đã kéo cửa xuống, làm thì làm đi, cái con bé ngực bự kia tao chơi trước đó nha, nàng rất không giống như là còn xử nữ, hai con bé còn lại liền phiền tam ca vậy, ha ha a…
- Tốt lắm, động thủ.


Khang Tam bỗng nhiên hướng Hạ Mạt Mạt đánh tới.Hạ Mạt Mạt đột nhiên tức giận quát một tiếng:
- Đồ vô lại, các ngươi dám đụng đến một sợi lông của chúng tôi, Văn Dương tuyệt đối sẽ không buông tha các ngươi.
- Ân?


Thân hình Khang Tam gắng gượng đứng ở giữa không trung, cái tên Văn Dương tại trong lỗ tai Khang Tam so với súng lục còn nổ vang hơn, hắn sửng sốt một chút, hỏi:
- Cô quen biết Văn Dương?
Hạ Mạt Mạt lạnh lùng nói:
- Tôi là bồ của hắn, ông nói tôi có biết hắn hay không?


Dụ Mỹ Nhân cùng Bối Nhị Nhị đều là hoa dung thất sắc, các nàng rõ ràng Hạ Mạt Mạt cũng không phải bồ bịch gì của Văn Dương.Lão Mạc kinh hô:
- Trùng hợp như vậy sao?
- Ông có thể gọi điện thoại cho hắn hỏi một chút.


Hạ Mạt Mạt lộ ra vẻ mặt khinh bỉ, hình dạng kiêu ngạo bất tuân thoạt nhìn cũng có vài phần như nữ nhân của đại ca xã hội đen.Lão Mạc sợ tè ra quần, lặng lẽ đi tới bên tai Khang Tam thầm thì:


- Khang Tam, con bé này rất lạnh tĩnh, khẩu khí cũng không nhỏ, ngươi hay là gọi điện thoại hỏi Văn Dương một chút, nếu quả thật là nữ nhân của hắn, chúng ta không nên vọng động a.


- Không cần hỏi, tuyệt không phải là bồ bịch gì của Văn Dương đâu. Nếu thực sự là như vậy, đợi lát nữa Văn Dương tự nhiên sẽ gọi điện thoại đến cho chúng ta, hiện tại chủ động gọi điện thoại tới hắn sợ rằng không thích hợp, làm không tốt hắn dưới cơn nóng giận hủy bỏ chuyện tối nay thì phiền toái.


Khang Tam kinh nghiệm giang hồ lão luyện, giỏi về tùy mặt gửi lời, tuy rằng Hạ Mạt Mạt trấn định tự nhiên, không coi ai ra gì, nhưng bên cạnh có Bối Nhị Nhị cùng Dụ Mỹ Nhân sớm bị dọa đến cả người run run, sắc mặt tái nhợt, nếu như thật quen biết Văn Dương, làm sao e sợ thành bộ dáng này?


- Vậy bây giờ làm luôn hả?


Lão Mạc thấy Khang Tam có lòng tin, liền khôi phục ɖâʍ niệm, dù sao ba cô thiếu nữ tuyệt mỹ này là lần đầu tiên trong đời hắn gặp được, có thể gian ɖâʍ thiếu nữ như vậy, cho dù chết cũng có gì phải sợ hãi? Nghĩ vậy, lão Mạc âm âm nở nụ cười, một bên cởi ra dây lưng, vừa thưởng thức vẻ hoảng sợ của ba thiếu nữ.Hạ Mạt Mạt sắc mặt đại biến, nàng và Bối Nhị Nhị, Dụ Mỹ Nhân như nhau, đều hối hận không nghe lời An Phùng Tiên, nếu mà trực tiếp về nhà thì sẽ không phát sinh loại chuyện này, hôm nay thân vùi ổ sói, mấy tên sắc lang nhìn chằm chằm, Hạ Mạt Mạt biết đại họa đã lâm đầu, nếu muốn bảo vệ bản thân trinh tiết, bảo vệ trinh tiết của hai hảo bằng hữu, cũng chỉ có thể liều mạng.Thế nhưng là, các nàng có thể chống lại những thứ sắc lang này sao? Hạ Mạt Mạt tuyệt vọng, cố lấy dũng khí:


- Mau mở cửa ra.
- Thành thật thuận theo lão tử, đem hai cái đùi mở ra, lão tử sẽ cho các em thoải mái.


hang Tam hú lên quái dị, dẫn đầu nhào tới, lão Mạc cũng vậy lập tức xuất thủ như thiểm điện, bắt được cổ áo Bối Nhị Nhị, chỉ nghe “Tê” một tiếng, quần áo của Bối Nhị Nhị bị xé rách ra, lộ tơ tằm nịt иɦũ ɦσα, bộ ngực cao vót rất tròn cường liệt mà kich thích lão Mạc cùng Khang Tam.


- A… Người cứu mạng với!


Tiếng thiếu nữ thét chói tai nhức óc, Khang Tam cùng lão Mạc sắc mặt kịch biến, rất sợ tiếng thét chói tai khiến cho người khác chú ý, bọn họ lại một lần nữa hung ác nhào về các thiếu nữ công kich, ba cô thiếu nữ cực lực phản kháng, lục cánh tay đập loạn xạ, 6 nhánh đùi đẹp đá lung tung, Khang Tam cùng lão Mạc trong lúc nhất thời lại không làm gì được ba thiếu nữ, nhưng bọn hắn cũng không nóng nảy, càng không muốn để cho nhân viên cửa hàng hỗ trợ, ở trong mắt bọn họ, ba cô gái xinh đẹp này chẳng qua là ba con cừu nhỏ non mềm non chờ vặt lông mà thôi.


- Renggg… Renggg…
Mộng Mộng vội vàng đưa điện thoại di động, nói:
- Tam ca, điện thoại của của anh nè.
Khang Tam thở hổn hển, hung hăng trừng mắt Mộng Mộng, rất không tình nguyện tiếp nhận điện thoại, nói:
- Văn ca ngươi nói…


Hạ Mạt Mạt lập tức ý thức được người đang cùng Khang Tam gọi điện thoại rất có thể là Văn Dương, nàng nắm lấy cơ hội rất đúng lúc, lớn tiếng thét chói tai:
- Văn Dương, anh là cái đồ vô lại…


Người gọi điện thoại cho Khang Tam chính là Văn Dương, hắn muốn dẫn dụ An Phùng Tiên tới khu đường bỏ hoang, chỗ này tương đối hoang vắng, chỉ cần cẩn thận một chút, cho dù giết người cũng sẽ không có ai biết. Lúc này, Văn Dương đang báo tin cho Khang Tam, đến khúc đường vắng mai phục An Phùng Tiên, người lái chiếc xe XK.


- Là ai?
Văn Dương trong điện thoại mơ hồ nghe được có người đang chửi bậy, Khang Tam không kịp ngẫm nghĩ nữa, nhanh chóng trả lời:- Một nữ nhân.Văn Dương nhíu nhíu mày:
- Nữ nhân? Nữ nhân nào?
Khang Tam nói:


- Nàng nói nàng là gái của Văn ca, tôi đều chưa từng thấy qua, ha ha, đầu năm nay Văn ca danh tiếng vang dội, tiểu cô nương đều muốn lấy Văn ca ra làm tấm chắn, giả vờ quen thân với ca đó.Văn Dương hỏi:
- Nếu muốn lấy tao ra để làm tấm chắn, vì sao lại mắng tao?
Khang Tam nghẹn lời:
-……
Văn Dương lại hỏi:


- Con bé đó tên là gì?