Tôi nhấp một ngụm trà, vuốt tờ báo trên tay. Mấy ngày nay, những tin tức về tôi và Hàn Tiềm vẫn xuất hiện trên trang nhất các báo với tần suất rất cao, hơn nữa hoa khai lưỡng đóa các biểu nhất chi (Đề cập đến hai sự kiện khác nhau nhưng cùng chung một vấn đề), nhưng lực chú ý của giới truyền thông cũng dần bị phân tán bởi chuyện khác. Người chủ trì bữa tiệc thảm đỏ công bố, đạo diễn người Anh nổi tiếng Kurt Brown lần đầu tiên trong bốn năm qua nhận lời mời nhất định sẽ tới dự bữa tiệc năm nay. Những thư mời khác gửi đi cũng bắt đầu nhận được phản hồi. Người trong đều biết, hàng năm, người chủ trì đều gửi thư mời đến các ngôi sao, đạo diễn, nhà làm phim nổi tiếng thế giới, mặc dù đa phần đều là đá chìm trong đáy biển, nhưng hàng năm đều vẫn kiên trì như vậy. Dù sao, bất kỳ ai trong số họ nể mặt tới tham dự đều có thể làm tăng vị thế của chủ trì lên không ít cả trong giới nghệ sĩ lẫn thương trường. Mà năm nay lại có mấy vị nổi danh thế giới nhận lời tham dự thực sự khiến cho người chủ trì không thể không nắm lấy cơ hội tốt này để tăng lực ảnh hưởng cho mình, dát vàng lên mặt.
Tin tức này không chỉ chấn động giới nghệ sĩ mà còn hấp dẫn sự chú ý của A Quang – người đang vô cùng lo lắng cho lần xuất hiện này của tôi.
“Tôi cược đây chỉ là một tin giật tít mà thôi. Làm sao một nhóm người như vậy có thể nói đến là đến, hơn nữa cũng không lần đầu tiên mời. Sức ảnh hưởng của giới giải trí trong nước cũng không phải đột biến mấy năm nay. Năm ngoái cũng chỉ có Chương Thẩm, vì nhân vật trong một bộ phim của Mỹ là người thâm tang bất lộ (Không để lộ tài năng) nên một người có công phu Trung Hoa uyên thâm như Chương Thẩm được mời sang Hollywood làm đạo diễn chỉ đạo võ thuật. Tuy vậy, nhưng ở bên Mỹ chức vị đạo diễn này căn bản không có địa vị, nhưng trong nước lại hết lời ca tụng Chương Thẩm, khoác lên người cái mác ngôi sao. Tin tức người thắng cuộc trên đầu các trang nhất năm đó chính là ông ta.”
Sau đó, đột nhiên A Quang quay đầu nhìn tôi: “Thẩm Miên, nếu hiện tại chúng ta không tìm được nam diễn viên trong nước làm bạn trai thì tìm người nước ngoài đi. Sau đó khoác cho anh ta một cái danh hiệu gì đó, dù sao cũng không ai biết. Nếu là theo kế hoạch này thì cũng có mấy người mẫu nam cho chúng ta chọn, ngoại hình cũng không kém quá đâu.”
Sau đó, A Quang còn tận tình khuyên bảo tôi mấy lần, nói cho tôi biết nếu không chọn mấy nam người mẫu ngoại quốc thì sẽ liên lạc với Vương Đại Vỹ để cùng đi dự tiệc thảm đỏ với tôi. Anh ta cứ lải nhải bên tai tai cho tới khi tôi dẫn Kurt vừa bước xuống máy bay, đầy vẻ phong trần đến trước mặt anh ta thì anh ta mới ngưng.
Lần này, Kurt ăn mặc coi như cũng bình thường, áo gió thẫm màu, trong không khí giá lạnh của mùa đông mà không kéo khóa, để lộ xương quai xanh quyến rũ, mắt xanh biếc, tóc vàng mềm mại. Tôi đưa anh ta tới phòng tiếp khách mà công ty phân cho để gặp A Quang, nghiêm chỉnh cảnh cáo anh ta ít nói bừa đi một chút. Người bạn này vừa nhìn thì thấy đĩnh đạc, ra dáng nhưng vừa mở miệng nói chuyện chỉ số thông minh liền lộ ra ngay.
A Quang khép hờ cánh cửa phòng tiếp khách nhìn anh ta một cái, than một tiếng, sờ cằm suy tư một lúc mới mở miệng: “Đây là nam người mẫu cô tìm? Thân hình rất ưa nhìn, nhưng cô không cảm thấy ánh mắt anh ta nhìn cô có phần quái dị sao? Còn điều cuối cùng nữa, tôi cảm thấy anh ta nhìn rất qen. Haizz, trí nhớ của tôi! Do không chú ý nhiều về tin tức Âu Mỹ đây mà, có phải anh ta là người mẫu quần áo lót nam không vậy? Ở nhà, nhiều lắm tôi cũng chỉ xem mấy cái đó, cũng khó trách nhìn sao quen mắt thế. Nhưng quảng cáo đồ lót cũng tốt, bộ dáng như vậy chắc cũng ít nghệ sĩ trong giới nhận ra anh ta.”
Sau đó hình như A Quang đột nhiên nhớ tới điều gì, lẩm bẩm một câu: “Bảo sao tôi thấy anh ta nhìn quen thế, hóa ra anh ta nhìn rất giống Kurt Brown. Bây giờ, ngay cả các nghề khác cũng không đơn giản như vậy, cũng muốn dựa vào khuôn mặt đã thành danh của người khác để trở thành minh tinh, có phần nào giống minh tinh cũng sẽ được hưởng chút hào quang trong vào giải trí. Haizz, Thẩm Miên, tên nhóc này tên là gì?”
Tôi có chút dở khóc, dở cười: “Kurt Brown. Anh ấy chính là Kurt. Nhưng anh ngàn vạn lần đừng nói cho anh ấy biết ban đầu anh nhầm anh ấy với người mẫu quảng cáo đồ lót đấy nhé, nếu khơi dậy hứng thú của anh ấy, anh ấy thật sự sẽ đi làm đó.” Ví dụ như năm đó, anh ta và Tống Minh Thành cùng nhau mặc quần lót bừng bừng nhảy thoát y trong quán bar.
Sau khi nghe tôi nói xong, hồi lâu A Quang cũng không lên tiếng, chỉ há miệng khiếp sợ. Sau đó tay run run lên mạng tìm kiếm từ khóa Kurt Brown, kích nhanh vào bách khoa toàn thư, đưa mắt so sanh hình ảnh hiện trên màn hình và người thật, sau đó mới ngẩng đầu lên nhìn tôi: “Thẩm Miên, cô làm sao tìm được anh ta?”
Chưa kịp trả lời thì anh ta đã mừng như điên liến thoắng: “Như vậy tốt quá rồi, tốt quá rồi! Tôi không còn gì phải lo sợ nữa. Cô so với tôi tưởng tượng có bản lĩnh hơn rất nhiều. Trong sự kiện sắp tới, nhất định cô sẽ thuận lợi thành danh sau một đêm!”
Đối với việc giấu diếm thân phận mình, tôi có phần áy náy, muốn nhận cơ hội thích hợp này thẳng thắn với A Quang: “A Quang, em không phải là người một mình cô độc chiến đấu như anh nghĩ đâu. Em cũng không phải người không có bối cảnh, quả thật cùng một tầng lớp như bọn họ, cũng là dựa vào quy tắc ngầm mà đi lên…”
Mới nói được một nửa, A Quang liền ngăn lời tôi: “Thẩm Miên, cô không cần phải giải thích với tôi chuyện này. Sống trên đời này, ai cũng có chuyện không muốn nhớ lại, không cần vì một lời giải thích không cần thiết mà phải nhớ lại. Hơn nữa, ranh giới giữa người tốt và người xấu vốn rất mơ hồ. Cô không hại người khác thì chính là một cô gái tốt. Thỉnh thoảng có phòng bị, giấu diếm, không thẳng thắn với người khác thì cũng là một cách để bảo vệ bản thân không chỉ trong giới giải trí mà ở bất kỳ ngành nghề nào. Chúng ta đều trưởng thành rồi, cư xử với bạn bè cũng không thể giống như hồi còn bé, móc tim, móc phổi, bộc bạch hết bản thân mình ra được. Như vậy không nên cũng không cần thiết, chỉ những kẻ ngu ngốc mới thực sự làm như vậy. Không phải chỉ hành động như vậy mới là có tình, thiết lập khoảng cách với nhau cũng rất cần thiết. Vì vậy cô có dùng quy tắc ngầm hay bối cảnh gì cũng không cần nói với tôi, cũng không cần vội vàng giải thích với Tô Đình, bọn tôi đều hiểu mà.”
“Cô đi chuẩn bị một chút đi, không còn mấy ngày nữa đâu, bên phía các tin tức tôi sẽ giúp cô xử lý.” Cuối cùng anh ta liền như vậy đuổi tôi đi, còn bản thân thì ra ban công hút thuốc.
Tôi thực sự rất cảm kích, lúc này mới đưa Kurt đi. Quả thực nghịch cảnh giúp cn người trưởng thành, gặp phải kẻ địch hoặc kẻ xấu thật sự có thể rèn luyện năng lực bản thân, nhưng mà tôi lại tình nguyện như thế này, những người từng gặp đều là người tốt. Lòng người phức tạp, ai cũng có nỗi niềm riêng nhưng bọn họ đều không hại tôi.
Đến buổi chiều, tôi liền nhân được điện thoại của Hàn Tiềm, anh nói cho tôi biết tin tức liên quan tới Hàn Lam Lam đã tra ra được một chút đầu mối, nửa giờ sau sẽ tới đón tôi đi thăm Hàn Lam Lam. Tôi đặt điện thoại xuống, liền thấy Kurt nhìn tôi đầy oán hận.
“Baby, em vừa nghe điện thoại của tên đàn ông ngu xuẩn đó à?” Anh ta hỏi tôi, hơn nữa còn giữ tôi lại. Xe của Hàn Tiềm đợi ở bên ngoài 15 phút rồi mà vẫn chưa thấy tôi ra liền tự mình tìm đến cửaHHanHanf. Cùng lúc đó, Kurt còn đang oán hận, lý luận rằng tôi như bong hoa nhài cắm bãi phân trâu.
Sau đó, Hàn Tiềm xuất hiện, anh đẩy cửa ra, nhẹ nhàng gọi “Thẩm Miên”, sau đó giọng nói liền dừng lại. Lúc này, tôi và Kurt đang giằng co trên giường lớn. Qua nhiều năm như vậy, tình cảm của tôi dành cho Kurt đã không còn chỉ là tình bạn thuần túy. Từ người bạn tốt khác phái đến cuối cùng đã trở thành tri kỷ, có thể giao khăn tay nơi khuê phòng. Xét ở một trình độ nào đó mà nói, Kurt và Tống Minh Thành nhất kiến như cố (Vừa gặp mặt đã thân quen) tuyệt đối có căn cứ. Hai người bọn họ đều là người bạn tốt của chị em phụ nữ, thời gian trôi qua suy nghĩ này ngấm dần vào trong tôi khiến tôi không còn phân biệt được giới tính của Kurt nữa.
Đáng tiếc, Hàn Tiềm không mơ hồ như vậy. Nhìn thấy cảnh tượng này hiển nhiên là anh không vui vẻ gì, hơn nữa anh dùng giọng London tiêu chuẩn, trực tiếp phát tiết với sinh vật không rõ nguồn gốc khiến mình mất hứng là Kurt: “Đây là phòng của vị hôn thê của tôi. Tôi có thể tha thứ cho sự xuất hiện của người nhà cô ấy nhưng những sinh vật giống đực khác thì không có trường hợp đặc biệt. Nhìn đám lông ngực của anh có thể thấy anh và vị hôn thê của tôi hiển nhiên không cùng một giới tính.” Anh ăn nói vô cùng khí thế, cao ngạo đứng bên giường nhìn Kurt, cũng không hề truyền sóng điện mang độc đến tôi. Quả nhiên, đúng như những gì Hàn Lam Lam nói với tôi trước đây. Anh trai cô ấy sẽ không dễ dàng nghi ngờ, hoặc nếu có sẽ cùng bạn bè xả giận, một khi phát sinh chuyện gì, nếu như bạn bè phản bội thì trước tiên cũng là xử lý kẻ phản bội là người ngoài trước. Ví dụ như Kurt mặc áo phanh ngực lộ cả vòm ngực như phật Di Lặc nằm trên giường tôi lúc này.
Tình thế tương đối không ổn, Kurt cũng không phải loại hiền lành gì, hơn nữa anh ta lại đang rất căm hận Hàn Tiềm.
Tôi muốn lặng lẽ ra ngoài, sang căn phòng bên cạnh tìm Tống Minh Thành tới làm cứu binh, kết quả mọi chuyện bùng phát như lửa, ngàn cân treo sợi tóc.
Ánh mắt Kurt lóe lên tia gian xảo, nhào về phía Hàn Tiềm. Hiển nhiên Hàn Tiềm không ngờ tới vị khách nước ngoài này lại có hành động như vậy, trong một giây sửng sốt liền tạo cơ hội cho Kurt ôm vai bá cổ. Sau khi anh nghe thấy lời nói của Kurt, thần sắc càng cứng ngắc.
“Thần thánh của tôi ơi, đây chính là kiệt tác của Thượng đế! Thật sự quá hoàn mỹ! Vòng eo này, đôi chân này, khuôn mặt này! Terry bé nhỏ của anh, sao em lại không nói cho anh biết em cất giấu một bảo vật như thế này?” Kurt kích động xoay đầu lại, trên mặt có ý trách móc cùng với đôi gò má ửng hồng. Sau đó anh ta buông đôi tay đang lôi kéo Hàn Tiềm ra, vỗ nhẹ chỗ quần áo bị anh ta làm nhăn, thái độ thẹn thùng.
“Xin chào! Tôi là Kurt Brown. Có lẽ anh đã nghe về tôi. Tôi là anh trai cảu Sussie, là đạo diễn của《 Chuyện cũ ở London 》và《 Đế quốc cuối cùng 》.”Sau đó, anh ta lấy danh thiếp từ trong túi ra: “Tôi rất có hứng thú với anh, anh có thể tới làm người mẫu cho tôi không? Dĩ nhiên, nếu như anh đồng ý, đóng phim cũng có thể. Tôi nhất định sẽ dành cho anh một ekip tốt nhất.”
Thiên chân vạn xác (Trăm vạn lần đều là sự thật), tôi thấy trong mắt anh ta là sự mê luyến và cuồng nhiệt như năm đó anh ta trông thấy tôi vậy.
Anh ta vậy mà lại đổ vì Hàn Tiềm… Tôi thiết nghĩ rất nhiều lần đến cảnh tương bọn họ gặp mặt, Hàn Tiềm luôn là người đàn ông mạnh mẽ, không sợ hãi, thâm tâm tôi thực sự hy vọng có người đàn ông khiến anh nảy sinh cảm giác nguy hiểm. Sự gặp mặt của Hàn Tiềm và Kurt thật ra cũng là do tôi dung túng và ngầm đồng ý. Vốn có thể tránh được, nhưng tôi lại để mặc cho hai người bọn họ gặp nhau. Điều tôi nghĩ là, dù sao thì vẻ bề ngoài của Kurt cũng tuấn tú, lịch sự không thua kém gì Hàn Tiềm.
Mà hiện tại, trái tim tôi tan vỡ.
Chỉ một cái liếc mắt, cái tên Kurt vô dụng này đã quỳ gối dưới gấu quần Hàn Tiềm. Quả nhiên cùng một loại với tên Tống Minh Thành tưởng mình độc nhất vô nhị kia, heo cũng có đôi có cặp, cũng có bạn có bè.
Hàn Tiềm cau mày nhận danh thiếp của Kurt, bắt tay với anh ta, sau đó liền ôm vai tôi, ý bảo tôi đi mau. Hành động nhiệt tình vừa rồi của Kurt đã hoàn toàn dẹp tan nghi ngờ của anh, cảm giác nguy cơ vừa treo ngược lên thì đã tan thành mây khói. Sau này, tôi hỏi anh tại sao một người đàn ông mạnh mẽ, cuốn hút như Kurt lại không kích thích ham muốn độc chiếm mạnh mẽ tôi của anh, anh trả trả lời tôi thế này: “Kurt? Không phải anh ta chỉ có hứng thú với đàn ông thôi sao? Cho nên anh ta và em chắc tình cảm chị em thân thiết như tay chân nhỉ? Anh có gì phải lo lắng đâu!”
Vì vậy, cuối cùng tôi kết luận ra một điều, cho dù là đàn ông hay phụ nữ cũng không nên toe thái độ yêu thích, nhiệt tình và hoan nghênh, như vậy mới có thể đưa ra nhận định công bằng.
************
“Thẩm Miên, em có biết anh làn a theo đầu mối phát hiện tất cả các điểm đáng gnhi đều hướng tới người nào không?” Sauk hi lên xe Hàn Tiềm mới nói đến vấn đề chính.
Tôi lắc đầu, vừa rút khăn giấy trong xe anh lau nước mũi.
Vẻ mặt Hàn Tiềm vô cùng nghiêm túc: “Tất cả đầu mới cùng điểm đáng nghi đều hướng về em.” Sau đó, anh rút tờ khăn giấy trong tay tôi, đưa hộp mới cho tôi: “Loại này khá mềm.”
Sau đó, anh lại tiếp tục nói: “Tra ra được đầu mối vô cùng vất vả, lúc liền lúc đứt, hơn nữa rất loạn, nhưng anh đã đến rất nhiều tòa soạn, hỏi rất nhiều bạn bè, kể cả Lương Lệ Quỳnh, đều là những tin tức vụn vặt, nhưng tổng hợp tất cả tin tức đó lại thì phát hiện, mọi thứ ám chỉ đến em.”
Tôi có chút sững sờ, giải thích theo bản năng: “Không phải em làm.”
Hàn Tiềm vuốt vet ay tôi: “Dĩ nhiên không phải em làm. Nhưng như thế thì càng không ổn, bởi vì người này muốn hãm hại em, muốn anh nghĩ tất cả đều do em làm. Nếu như chúng ta không thẳng thắn thân phận với nhau, chắc sẽ nghĩ giống như lời mà mọi người vẫn đồn đại. Anh vì Tống tiểu thư mà chia tay với em, cộng với tất cả chứng cớ này gộp lại, quả thật em có động cơ làm như vậy. Mà kẻ làm ra chuyện này để lại đầu mối giống như hy vọng vậy, khiến anh không dễ tìm được chân tướng phía sau, thu thập mọi chứng cứ rồi tổng hợp lại mới phát hiện ra là em. Bởi vì quá trình truy tìm gặp rất nhiều khó khăn, ngược lại càng làm tăng độ chính xác cho câu trả lời.”
“Vậy phải làm sao bây giờ?” Tôi có chút phiền não, đến cuối cùng là người nào lại quan tâm tôi như vậy, chuyện gì cũng phải đổ lên đầu tôi?
“Cho nên anh dẫn em đi gặp Lam Lam. Chuyện này trừ em ra, anh không nói với người khác. Lam Lam vừa xảy ra chuyện, anh liền cô lập nó với bên ngoài, nếu nó không chính miệng nói cho người khác thì không có khả năng bị đám phóng viên đào móc ra.” Anh quay đầu nhìn tôi: “Hiện tại, có thể nó có chút thành kiến với em, thậm chí còn hoài nghi em là người tiết lộ. Hy vọng em đừng giân.”
Sau đó, trên mặt Hàn Tiềm lộ ra sự bất đắc dĩ: “Nó không biết thân phận của em, sau khi nó gặp chuyện không may anh cũng chưa nói với nó. Lần này là cơ hội tốt để hai người tâm sự, cuối cùng anh hy vọng hai người có thể chung sống hòa thuận. Lam Lam là một cô gái tốt. Nó đứng trên lập trường của nó, vì tốt cho anh, trước đây nhằm vào em chắc em cũng hiểu. Hiện tại ngoài ý muốn mang thai, anh hy vọng em cũng đừng sinh ra thành kiến với nó, nó vốn đã gặp phải chuyện bất hạnh rồi.”
Tôi gật đầu như đảo tỏi, sau khi vào phòng của Hàn Lam Lam mới phát hiện, khí sắc của cô ấy cũng không tệ lắm. Thấy Hàn Tiềm liền vui vẻ gọi “anh”, lại nhìn thấy tôi theo sau lưng, mới mở lớn hai mắt nhìn anh thăm dò.
“Anh, tại sao anh lại dẫn Thẩm Miên tới? Rõ ràng anh biết chuyện này với em mà nói là chuyện đáng xấu hổ thế nào… Lấy thân phận gì mà dẫn chị ấy tới?”
Hàn Tiềm xoa xoa mi tâm: “Lam Lam, lấy thân phận chị dâu dương lai của em mà tới. Anh sẽ kết hôn cùng với Thẩm Miên. Chuyện này anh đang định nói với em.”
Hàn Tiềm còn chưa giải thích xong, Hàn Lam Lam đã kinh ngạc nói với tôi: “Thẩm Miên, hóa ra chị cũng mang thai! Mấy tháng rồi? Cũng chưa bị lộ bụng nhỉ?” Sau đó không để tôi đính chính, cũng không để Hàn Tiềm tiếp tục làm rõ thân phận của tôi, cô ấy liền vỗ vỗ xuống giường ý bảo tôi ngồi xuống: “Thời kỳ thai nghén này thật sự không dễ chịu gì nhỉ? Dường như em ăn cái gì cũng bị nôn ra hết, nhưng thân thể của em yếu, không phá thai được. Ông nội em lại theo đạo Cơ đốc giáo, kiên quyết phản đối phá thai. Em đành vác cái bụng lớn này khiến người khác xem thường mà sinh đứa bé này ra.”
Phụ nữ mang thai đặc biệt dễ xúc động, mà sự đồng cảm của những người phụ nữ mang thai với nhau lại càng khiến họ dễ dàng thân thiết. Trước khi tôi và Hàn Tiềm giải thích rõ với Hàn Lam Lam thì thái đọ của cô ấy với tôi đã mềm mỏng hơn. Cô ấy hiểu lầm Hàn Tiềm đồng ý cưới một tiểu minh tinh như tôi thuần túy là bởi vì phải phụng tử thành hôn (Vâng lời cha mẹ mà kết hôn). Cô ấy nghĩ, nếu như đã mang thai con của Hàn Tiềm thì chính là người một nhà, cộng thêm cùng đang mang thai, nỗi khổ đang không biết bộc bạch cùng ai, thấy tôi lại càng thêm trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Sau khi biết rõ chân tướng trừ việc chúc mừng chúng tôi, cảm thấy vui thay cho Hàn Tiềm, trên cũng lộ ra thương cảm.
“Chị có nghi ngờ đứa bé thì cũng biết ba đứa bé là ai, không giống em. Chỉ đi tham gia party của trường cũng bị người ta chuốc say đẩy vào tình cảnh thế này. Trước đây nghi ngờ chị là em không đúng. Em xin lỗi!”
Sau đó, Hàn Tiềm một mình truyện trò với Hàn Lam Lam một lúc, chính là nói về quy mô của tin tức hiện tại, cuối cùng khi đưa tôi về nhà sắc mặt vô cùng không tốt. Vậy mà đối với tôi vẫn kiên nhẫn, dịu dàng.
Tôi vẫy tay tạm biệt, đi tới cửa nhà, phát hiện Kurt đang nhìn đuôi xe Hàn Tiềm đang dần khuất xa mà ngẩn người. Lúc này mới nhớ tới, cùng là nhà biên kịch, Hàn Lam Lam nghe nói tôi có quen biết Kurt liền nhờ tôi xin chữ ký. Lúc cô ấy nghe thấy tên Kurt mọi u buồn trên mặt dường như tan biến, thậm chí sắc mặt còn không giấ đươck sự vui mừng, gặng hỏi tôi có biết Kurt thích cô gái như thế nào hay không. Lúc ấy, tôi bình tĩnh lắc đầu.
Thật ra thì tôi cũng không muốn nói cho cô ấy biết, thực tế quá tàn khốc, nhất là với một cô gái ngoài ý muốn mang thai như cô ấy thì càng không chịu nổi.
Ví dụ như, Kurt có lúc rất đáng yêu, ngoại trừ lúc thân hình tôi còn đẫy đà, theo như lời Sussie tiết lộ, khi còn thanh niên anh ta thích những người con gái có lông ngực dài.
Crystal: Hôm nay tớ mới sắm cái áo mới cho truyện, sắp tết rồi phải cho “con” mặc áo mới đón tết chứ nhỉ. Thấy hình này liền nghĩ ngay tới anh Hàn Tiềm và chị Thẩm Miên nên rinh về ngay. Có rất nhiều bạn mong muốn truyện hoàn trước tết, bản thân tớ cũng rất muốn nhưng tớ chỉ dám hứa sẽ làm xong phần chính truyện trước tết thôi, còn 5 phiên ngoại nữa thì chắc là không xong được rồi vì tết có quá nhiều kế hoạch và có 1 phiên ngoại siêu dài với 8607 từ lận. Còn một vấn đề nữa, tớ phân vân quá. Tớ chuẩn bị đào một hố tiếp nhưng đang không biết làm về thể loại quân nhân hay sư đồ luyến (Cả hai đều hài hước và HE nhé). Bản thân tớ thì thích quân nhân cơ mà không tự tin lắm vì trong truyện có xuất hiện từ ngữ chuyên ngành, những vấn đề liên quan tới quân sự mà tớ lại không biết gì về nó. Aigoo, phiền não quá đi. Cả nhà góp ý giúp tớ được không?