Thần Ma Thiên Tôn

Chương 919: Trấn áp thần hồn của Thứ Thần

Bóng đêm buông xuống, những làn gió lạnh thổi qua trên mặt hồ màu kim sắc tạo nên từng đợt sóng rì rào.

Ninh Tiểu Xuyên và Nhiếp Lan Tâm ngồi bên bờ hồ đối diện nhau, cùng chắp hai tay lại đặt nơi mi tâm.

Vù!

Cửu Lê Ngọc Tịnh Bình bay lên, toả ra ánh sáng cửu sắc bay tới đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên.

Chín luồng thần lực cường đại lần lượt có màu đỏ, cam, hồng, lục, da trời, lam, tím, đen, trắng, biến thành chín sợi xích thần chui vào mi tâm Ninh Tiểu Xuyên, tấn công thần hồn của Thiên Mộng Yêu Hoàng.

- Cửu lê Ngọc Tịnh Bình là thứ thần khí được luyện chế từ Thiên Tâm Đầu Cốt của chín vị Thứ Thần trong lịch sử Ngọc Tinh Mỹ Nhân Tộc, chứa trong nó sức mạnh tinh thần và chín loại thần lực khác nhau của chín vị Thứ Thần.

Ninh Tiểu Xuyên toàn lực vận chuyển Tiếp Thần Đạo, từng bước khống chế thần hồn Thiên Mộng Yêu Hoàng.

- Hai tiểu bối con người, thần hồn của bản hoàng sẽ không bị các ngươi áp chế đâu...

Thiên Mộng Yêu Hoàng ngồi giữa Nguyên Thần khí hải của Ninh Tiểu Xuyên, khí thế lẫm liệt, thi triển sức mạnh thần hồn phản kháng lại Ninh Tiểu Xuyên và Nhiếp Lan Tâm, muốn thoát khỏi Nguyên Thần.

Xẹt xẹt!

Chín loại thần lực giống như chín đạo sấm sét hung mãnh đánh xuống trấn áp thần hồn Thiên Mộng Yêu Hoàng.

Thần hồn Thiên Mộng Yêu Hoàng tuy không thể cường đại bằng thần hồn của Thứ Thần thật sự, nhưng vẫn vô cùng biến thái. Được sự trợ giúp của Nhiếp Lan Tâm, Ninh Tiểu Xuyên cũng mất ba ngày ba đêm mới hoàn toàn khống chế được thần hồn Thiên Mộng Yêu Hoàng.

- Cũng may có Tiếp Thần Đạo nếu không thì tuyệt đối sẽ không thể dễ dàng khống chế được thần hồn Thiên Mộng Yêu Hoàng.

Ninh Tiểu Xuyên thở phào một hơi.

Tuy đã khống chế được thần hồn Thiên Mộng Yêu Hoàng, nhưng Ninh Tiểu Xuyên vẫn có cảm giác như đứng trên băng mỏng, vẫn chưa hoàn toàn yên tâm

Giống như một người bình thường nhấc một tảng cự thạch hai trăm cân lên đỉnh đầu. Tuy có thể miễn cưỡng nhấc lên được, thậm chí có thể dùng cự thạch để chiến đấu nhưng nó cũng có thể rơi xuống đè chết hắn bất cứ lúc nào.

Thần hồn Thiên Mộng Yêu Hoàng giống như tảng cự thạch được Ninh Tiểu Xuyên nhấc lên.

- Sức mạnh của thần hồn Thiên Mộng Yêu Hoàng quá lớn. Với tu vi hiện nay của ta, cùng lắm chỉ có thể khống chế chứ không thể điều động thần lực của bà ta.

Phải biết rằng thần hồn Thiên Mộng Yêu Hoàng được ngưng luyện từ năm đạo thần niệm của Thiên Mộng Yêu Hoàng. Sức mạnh mỗi đạo thần niệm đều có thể sánh với chiến lực Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín.

Năm đạo thần niệm chính là năm tu sĩ Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín.

Với tu vi hiện nay, Ninh Tiểu Xuyên căn bản không thể điều khiển được sức mạnh lớn như vậy. Ít nhất cũng phải tu luyện tới Chân Nhân Cảnh tầng thứ bảy hoặc cao hơn mới có thể bước đầu điều động được thần lực của Thiên Mộng Yêu Hoàng.

- Ta có thể làm chủ thần lực của sư tôn đó là vì ta và sư tôn đều tu luyện Diệt Thần Đạo. Hơn nữa thần hồn của sư tôn cũng hoàn toàn phối hợp với ta. Thần hồn Thiên Mộng Yêu Hoàng tuy bị trấn áp nhưng nếu muốn điều động thần lực thì chưa chắc Thiên Mộng Yêu Hoàng đã phối hợp với ta. Vẫn nên tu luyện tới Chân Nhân Cảnh tầng thứ bảy rồi thử mượn thần lực Thiên Mộng Yêu Hoàng xem sao.

Mượn thần lực của Tuế Hàn Vũ và Thiên Mộng Yêu Hoàng có sự khác biệt hoàn toàn về bản chất.

Thần hồn của Tuế Hàn Vũ là chủ động phối hợp với Ninh Tiểu Xuyên, hơn nữa cả hai đều tu luyện Diệt Thần Đạo, với tu vi của Ninh Tiểu Xuyên, đương nhiên có thể điều khiển nguồn thần lực lớn lao đó.


Thần hồn Thiên Mộng Yêu Hoàng thì là bị động phối hợp, như vậy Ninh Tiểu Xuyên sẽ khó điều khiển hơn.

Theo dự đoán của Ninh Tiểu Xuyên, ít nhất cũng phải đợi đến khi tu vi lên Chân Nhân Cảnh tầng thứ bảy mới có thể điều khiển được thần lực của Thiên Mộng Yêu Hoàng.

- Sức mạnh của năm tu sĩ Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín thì sẽ lớn đến mức nào? Dưới Tạo Hoá Cảnh chắc là vô địch?

Ninh Tiểu Xuyên có phần nóng lòng muốn tu luyện tới Chân Nhân Cảnh tầng thứ bảy, khi khống chế được thần lực Thiên Mộng Yêu Hoàng thì hắn có thể được coi là cường giả hàng đầu của Thiên Hư Đại Lục rồi.

Một khoảng thời gian sau đó, Ninh Tiểu Xuyên chỉ ở bên cạnh hồ. Mất hơn hai tháng luyện hoá hết huyết khí của Ly Vẫn yêu thị và Huyễn Cấu yêu thị, cuối cùng cũng củng cố được tu vi Chân Nhân Cảnh tầng thứ năm.

Hắn cảm giác tu vi của bản thân dường như tăng lên gấp đôi, không còn xa nữa là tới Chân Nhân Cảnh tầng thứ năm trung kỳ.

Thật ra, tốc độ tu luyện của Ninh Tiểu Xuyên nhanh như vậy không chỉ là vì luyện hoá huyết khí của hai thần hồn. Thần dịch trong cơ thể hắn cũng không ngừng thích phóng thần lực nâng cao tu vi cho hắn.

Hơn nữa, hắn phát hiện ra, càng ép bản thân vào tuyệt cảnh thì giọt thần dịch đó càng thích phòng thần lực nhanh hơn.

Giống như khi bị Ly Vẫn yêu thị và Huyễn Cấu yêu thị truy sát, tốc độ thích phóng thần lực cực nhanh, giúp Ninh Tiểu Xuyên xung kích được bình cảnh Chân Nhân Cảnh tầng thứ năm.

- Xem ra ta phải tu luyện tới Chân Nhân Cảnh tầng thứ bảy càng sớm càng tốt, phải tới một số cấm địa sinh tử để tu luyện, kích phát hoàn bộ tiềm lực mới được.

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên rất sốt ruột, bất luận là ba đạo thần niệm đã trốn thoát của Thiên Mộng Yêu Hoàng hay Côn có thể tấn công Thiên Hư Đại Lục bất cứ lúc nào cũng đều tạo cho hắn áp lực rất lớn, buộc hắn phải nhanh chóng có sức mạnh lớn hơn.

Hắn luôn có cảm giác trấn áp được thần hồn Thiên Mộng Yêu Hoàng chưa phải đã kết thúc. Sự hỗn loạn ở Thiên Hư Đại Lục mới chỉ bắt đầu, một cơn bão tố lớn hơn đang tới.

- Đến lúc tới Phong Thần động phủ rồi!

Ninh Tiểu Xuyên đứng dậy, phủi phủi bụi trên người, thấy Nhiếp Lan Tâm và Nhiếp Lan Chi đi tới.

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi chuẩn bị rời đi?

Nhiếp Lan Tâm hỏi.

Ninh Tiểu Xuyên hỏi lại:

- Hai người cũng vậy?

Nhiếp Lan Tâm nói:

- Côn đã bỏ trốn là đại họa của nhân tộc. Ta định tới Bắc Hải, nhân lúc nguyên khí của nó chưa hồi phục mà giết luôn. Cho dù không thể giết được nó cũng phải khiến nó trọng thương để trong thời gian ngắn nó không thể làm loạn Thiên Hư Đại Lục.

Ninh Tiểu Xuyên có chút ngạc nhiên:

- Ngươi chịu vì sự sinh tồn của nhân tộc quyết chiến với Côn? Ta tưởng ngươi mãi mãi chỉ làm những việc có ích cho bản thân. Xem ra ta phải nhìn ngươi bằng con mắt khác rồi.

Nhiếp Lan Tâm nói:

- Khi ngươi đạt tới một cảnh giới nhất định rồi, cách suy nghĩ vẫn đề cũng sẽ khác. Ta đi giết Côn cũng là một thách thức. Nếu thành công tu vi của ta có hy vọng tiến một bước. Ninh Tiểu Xuyên, ngươi cố gắng tu luyện đi. Thiên Hư Đại Lục sẽ không còn có lúc thái bình nữa đâu. Ta đã cảm giác Quy Khư đang nhăm nhe hành động, một luồng tà lực bị phong ấn nghìn vạn năm nay dường như đang rò gỉ. Mang Cổ Nguyên cũng đang có một cơn giông tố đang hình thành, nguy hiểm đang từng bước tới gần.


Sau khi tu vi lên tới Tạo Hoá Cảnh, cảm tri sẽ trở nên vô cùng nhạy bén, thậm chí có thể dự báo được một số việc lớn sắp xảy ra.

Quy Khư và Mãng Cổ Nguyên được gọi là cấm địa tử vong ở Bắc Cương, ẩn chứa bí mật rất lớn.

Trong lịch sử Thiên Hư Đại Lục, không chỉ có một vị Thứ Thần chết trong Quy Khư.

Mãng Cổ Nguyên thì còn là nơi tập trung thi thể của Chí Tôn.

Sau khi Nhiếp Lan Tâm và Nhiếp Lan Chi rời đi, Ninh Tiểu Xuyên cũng rơi vào trầm mặc. Với tu vi cường đại của Nhiếp Lan Tâm mà cũng muốn nâng cao tu vi, chắc chắn vì đã cảm tri được nguy cơ bản thân mà nàng ta khó chống đỡ được.

- Biết càng nhiều, áp lực càng lớn.

Ninh Tiểu Xuyên thờ dài.

Ninh Tiểu Xuyên lại mất nửa tháng nghiên cứu không gian truyền tống trận, nghiên cứu được đại khái cách khởi động trận pháp xong, hắn liền bố trí trận pháp che giấu bên ngoài không gian truyền tống trận.

Dưới sự che giấu của trận pháp, không gian truyền tống trận liền biến mất.

- Không gian truyền tống trận này cũng là một đường lui, sau này chưa biết chừng sẽ dùng tới.

- Xong xuôi mọi việc Ninh Tiểu Xuyên liền rời đi, tới một toà Thánh Thổ của nhân tộc gần nhất.

Giờ hắn đang ở trung tâm Trung Thổ, nếu không dùng không gian truyền tống trận thì không biết phải phi hành bao lâu mới về được Bắc Cương.

Phi hành hơn nửa ngày cuối cùng cũng gặp được một vị tu sĩ nhân tộc.

Ninh Tiểu Xuyên đáp xuống, gọi:

- Huynh đài, xin hỏi Thánh Thổ gần đây nhất ở hướng nào?

Trên sơn đạo là một võ giả khoảng gần ba mươi tuổi, tên là Phương Trường, có vẻ nho sinh, nhưng tu vi cũng không thấp, là Thiên Nhân Cảnh tầng thứ năm.

Phương Trường quan sát Ninh Tiểu Xuyên một lúc, thấy hắn còn trẻ chỉ khoảng hai mươi, hơn nữa cũng tuấn tú, dường như không phải kẻ xấu, nói:

- Cách đây hơn tám vạn dặm là Linh Tiêu Thánh Thổ nổi danh. Tiểu huynh đệ đi bái sư sao? Hay chúc thọ? Hay là đi thăm người thân?

Ninh Tiểu Xuyên ngạc nhiên:

- Chúc thọ?

Phương Trường nói:

- Ngày mai là ngày chúc thọ chín nghìn tuổi của Linh Tiêu Chân Nhân. Rất nhiều chưởng giáo và truyền nhân kiệt xuất từ rất nhiều Thánh Thổ ở Trung Thổ tới chúc thọ. Ví dụ như chưởng giáo Thanh Mộc Thánh Thổ, Cửu Khư Thánh Thổ, Âm Trủng Thánh Thổ… vừa hay được gặp các vị Chí Tôn đã trấn áp Thiên Mộng Yêu Hoàng, cả nhân tộc đều đang vô cùng phấn chấn.

- Lễ mừng thọ Linh Tiểu Chân Nhân lần này chắc chắn là đại lễ của nhân tộc. Nếu may mắn chưa biết chừng còn gặp được mỹ nhân đứng thứ hai Trung Thổ - Khuynh Phi Tử. Phải biết là Khuynh Phi Tử là tôn nữ của Linh Tiêu Chân Nhân, là nội viện học viên Thần Trữ Cung, tư chất cao đến dọa người, nghe nói đã là Chân Nhân Cảnh rồi.

- Không ngờ mấy lão già kia cũng tới chúc thọ. Đúng là oan gia ngõ hẹp.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu, nghĩ bụng có phải mình cũng nên chuẩn bị lễ vật đi chúc thọ không.

Phương Trường cười:

- Vừa hay ta cũng tới Linh Tiêu Thánh Thổ gặp đạo lữ song tu của ta. Chúng ta cùng đi nhé!

- Đạo lữ song tu của huynh lẽ nào chính là Khuynh Phi Tử?

Ninh Tiểu Xuyên hỏi.

Phương Trường cười:

- Huynh đài đừng nói đùa. Khuynh Phi Tử giống như tiên tử vậy, ta đâu có xứng. Bạn ta là sư tỷ của Khuynh Phi Tử, cũng có thể coi là đệ tử hạch tâm Linh Tiêu Thánh Thổ. Tu vi cao hơn ta một chút. Ta thấy huynh đài dung mạo đường đường, lần này tới Linh Tiêu Thánh Thổ chưa biết chừng tìm được một vị đạo lữ xinh đẹp. Chắc huynh cũng biết Linh Tiêu Thánh Thổ vốn là Thánh Thổ song tu.

Hai người vừa nói vừa bay về phía Linh Tiêu Thánh Thổ.