Mấy người Trâu Xung vừa rồi còn ngông nghênh giờ đã tứ chi đứt lìa, thảm hại nằm dưới đất.
Cảnh tượng đó khiến tất cả mọi người đều sững sờ.
Đặc biệt là Ngự Tây Tây và Nhiếp Lan Chi, lúc này nắm chặt lấy tay hắn, ánh mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên đều sửng sốt.
Nhưng rồi họ lập tức lo lắng.
Bản thân Trâu Xung không đáng sợ, đáng sợ là đại ca Thứ Thần tầng thứ chín của hắn.
Nụ cười trên gương mặt Ngự Tây Tây biến mất, nàng trở nên lo lắng:
- Ninh Tiểu Xuyên, tu vi của ngươi cao hơn bọn ta, tốc độ cũng nhanh hơn, mau rời khỏi đây đi. Nếu không đại ca của Trâu Xung tới sẽ không tha cho ngươi đâu.
Ninh Tiểu Xuyên còn chưa nói gì thì Trâu Xung bên cạnh đã cười khảy.
- Ha ha, cẩu nam nữ các ngươi giờ đã biết sợ rồi? Ta cho các ngươi hay, vô ích thôi, ta đã cho người thông báo cho đại ca rồi. Huynh ấy sẽ tới ngay, đó sẽ lúc các ngươi phải chết.
- Ngươi nhiều lời thật!
Ninh Tiểu Xuyên lườm Trâu Xung dưới dất, rồi tung chân đá một viên đá vụn về phía Trâu Xung.
Trâu Xung đang cười đắc ý đột nhiên ngưng bặt, nửa thân người bị viên đá kia đè nát bươm. Cho dù hắn là cao thủ Tạo Hóa Cảnh, thì lúc này cũng mất hoàn toàn khí tức, tử vong.
Trong một chiêu tùy ý của Ninh Tiểu Xuyên đều chứa pháp tác, Trâu Xung sao có thể chống đỡ được.
Nhìn Trâu Xung lúc này đã thành đống thịt bầy nhầy, hai người Ngự Tây Tây hoàn toàn im bặt.
Trâu Xung thành thế này, giờ cho dù Ninh Tiểu Xuyên có bỏ trốn thì đại ca của Trâu Xung cũng sẽ bất chấp mọi giá truy sát Ninh Tiểu Xuyên.
- Thôi xong rồi, lần này có lẽ tất cả đều xong đời rồi. Đại ca của Trâu Xung thấy Trâu Xung như vậy chắc chắn sẽ đổ hết mọi tức giận lên đầu chúng ta.
Thiên kiêu Thần Trữ Cung lúc này ai nấy đều vô cùng tuyệt vọng.
Ngay cả Ngự Tây Tây cũng như vậy, nhưng nàng vẫn muốn bảo Ninh Tiểu Xuyên mau bỏ trốn nên vẫn khuyên bảo hắn.
Ninh Tiểu Xuyên tươi cười nhìn Ngự Tây Tây, chỉ lắc lắc đầu, giờ hắn cũng ngại giải thích, dù sao thì đại ca Trâu Xung cũng sắp tới rồi.
Chỉ một lát sau thần sắc Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên ngưng trọng, vì hắn đã cảm nhận được một cao thủ thần cấp đang tới.
- Người này chắc là vị đại ca Thứ Thần tầng thứ chín của Trâu Xung.
Ninh Tiểu Xuyên nghĩ.
Nói thật là Ninh Tiểu Xuyên không bận tâm về vị đại ca Trâu Xung này.
Thứ Thần tại tinh cầu xa xôi thế này chắc chắn không lợi hại gì. Nếu không thì có lẽ hắn đã rời khỏi đây gia nhập một đại tông môn nào đó, trở thành thiên kiêu tinh anh rồi.
- Khốn kiếp, dám giết đệ đệ ta! Ta sẽ giết hết các ngươi trả thù cho đệ đệ!
Vị Thứ Thần này chưa tới Thần Trữ Cung thì tâm thần chi lực đã cảm nhận được tình hình trong Thần Trữ Cung. Đặc biệt là đống máu thịt còn lại của Trâu Xung. Hắn liền gầm lên phẫn nộ, ngay cả cao thủ Thứ Thần Ninh Tiểu Xuyên cũng bị hắn bỏ qua.
Nghe thấy tiếng gầm thét đó, thần sắc mấy người Ngự Tây Tây biến đổi.
Ngự Tây Tây mặt tái mét, cười khổ nhìn Ninh Tiểu Xuyên:
- Thôi xong, giờ cho dù chàng có bỏ chạy cũng không kịp nữa. Ninh Tiểu Xuyên, không ngờ chúng ta cuối cùng vẫn chết cùng nhau.
- Ngự Dưa Hấu, ta không muốn chết. Các nàng ở đây đợi ta một lát.
Ninh Tiểu Xuyên cười rồi khẽ thoát ra khỏi tay Ngự Tây Tây và Nhiếp Lan Chi, bay ra cửa Thần Trữ Cung.
Ninh Tiểu Xuyên vừa rời đi thì các đệ tử Thần Trữ Cung lập tức kinh ngạc tranh luận.
- Trời ạ, không phải Ninh Tiểu Xuyên tự mình đi nghênh chiến ca ca của Trâu Xung đấy chứ?
- Ngươi nói thừa. Giờ người ta đã ở cửa rồi, Ninh Tiểu Xuyên ra đó không phải vừa hay đụng mặt nhau sao?
- Cho dù Ninh Tiểu Xuyên đã là Thứ Thần Cảnh thì chắc cũng chỉ mới đột phá, sao có thể là đối thủ của ca ca tz.
- Hừ, đây là tự Ninh Tiểu Xuyên hắn tìm chỗ chết, không thể trách người khác được.
...
Mấy đệ tử vừa rồi nịnh bợ Trâu Xung lúc này thần sắc băng lãnh, chỉ hận Ninh Tiểu Xuyên không đi chết ngay.
Vì Ninh Tiểu Xuyên mà kế hoạch lấy được lợi ích từ Trâu Xung của chúng đã tan thành mây khói.
Không đợi những kẻ đó tranh luận xong thì Ninh Tiểu Xuyên đã bay trở lại.
Trên tay hắn là một viên Thần Cách hơn một trăm mặt lấp lánh.
Đây là Thần Cách mô phỏng?
Lẽ nào Ninh Tiểu Xuyên đã giết đại ca của Trâu Xung rồi?
Đám thiên kiêu Thần Trữ Cung kia thần sắc kinh hãi.
Tới văn minh Thần Hà nhiều năm như vậy, nhãn quang của họ cũng đã tiến bộ, đương nhiên nhận ra ngay thứ trong tay Ninh Tiểu Xuyên chính là Thần Cách.
Thần Cách sau khi rời khỏi cơ thể người rất nhanh sẽ nổ tung, nên viên Thần Cách trên tay Ninh Tiểu Xuyên chỉ có thể là mới lấy ra khỏi cơ thể.
Mà Thứ Thần bị Ninh Tiểu Xuyên móc Thần Cách ra gần như chỉ có thể là đại ca của Trâu Xung vừa mới tới.
Cứ nghĩ tới đại ca Trâu Xung, một nhân vật cấp bá chủ lại bị giết dễ dàng như vậy, đám thiên kiêu Thần Trữ Cung kia cảm giác như nghẹt thở.
Cuối cùng Ngự Tây Tây cũng kinh ngạc như vậy, không kìm được hỏi:
- Ninh Tiểu Xuyên, lẽ nào đại ca của Trâu Xung bị chàng giết rồi?
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu:
- Thi thể của hắn ở ngoài kia.
Sau một lúc sững người, đám thiên kiêu Thần Trữ Cung liền xông ra ngoài.
Sau một lúc, bọn họ sắc mặt đầy phức tạp quay vào.
Nhìn thần sắc của những người đó, Ngự Tây Tây cuối cùng cũng xác định đúng là Ninh Tiểu Xuyên đã giết đại ca của Trâu Xung.
- Quả nhiên không hổ là Ninh sư huynh, vừa rồi bọn ta đã nói chắc chắn Ninh sư huynh sẽ thắng mà.
- Ha ha, Thần Trữ Cung chúng ta có Ninh sư huynh sau này chắc chắn sẽ hưng vượng trở lại.
Mấy kẻ vừa rồi nịnh bợ Trâu Xung lúc nãy chỉ hận Ninh Tiểu Xuyên chết ngay lập tức, lúc này thì đã đổi sắc mặt, chạy tới tâng bốc Ninh Tiểu Xuyên.
Mấy người Ngự Tây Tây nhìn họ như vậy, lộ vẻ khinhb thường, những kẻ này giờ không phải thiên kiêu Thần Trữ Cung nữa mà như đám nô tài cúi người cong gối.
Vừa rồi khi Trâu Xung tới họ nịnh bợ Trâu Xung. Giờ thấy Ninh Tiểu Xuyên mạnh lại quay sang nịnh bợ Ninh Tiểu Xuyên.
Một thiên kiêu Thần Trữ Cung bên cạnh thấy thế không kìm được chế nhạo:
- Lưu Tuán, vừa rồi ngươi còn nguyền rủa Ninh Tiểu Xuyên chắc chắn sẽ chết. Sao giờ đã thay đổi nhanh như vậy?
Kẻ có tên Lưu Tuấn thần sắc không thay đổi, hiên ngang nói:
- Vừa rồi là ta có mắt như mù, không nhận ra thực lực của Ninh sư huynh, giờ ta muốn xin lỗi Ninh sư huynh.
Vừa nói Lưu Tuấn liền quỳ xuống trước mặt Ninh Tiểu Xuyên như muốn cầu xin hắn tha thứ.
Ninh Tiểu Xuyên cúi nhìn hắn, rồi chỉ một ngón tay ra, vài đạo kiếm khí bay ra lập tức giết hết những kẻ trước mặt..
Lưu Tuấn vẫn quỳ dưới đất, dường như không ngờ Ninh Tiểu Xuyên lại giết chúng, đến chết sắc mặt vẫn đầy sự khó hiểu.
Thấy Ninh Tiểu Xuyên quyết đoán giết bọn Lưu Tuấn như vậy, thiên kiêu Thần Trữ Cung quanh đó vừa sảng khoái nhưng trong lòng vẫn thấy lấn cấn.
Dù sao những người chết kia cũng là đồng môn của họ.
Nhưng Ninh Tiểu Xuyên cũng không bận tâm người khác nghĩ thế nào. Với những gì bọn Lưu Tuấn làm, nếu Ninh Tiểu Xuyên không giết thì sớm muộn chúng cũng thành tai họa.
Lúc cần nhẫn tâm thì Ninh Tiểu Xuyên sẽ không mềm lòng.
Sau khi giải quyết hết, Ninh Tiểu Xuyên kéo tay Ngự Tây Tây và Nhiếp Lan Chi, biến mất khỏi cung điện.
Sau đó Ninh Tiểu Xuyên và hai người Ngự Tây Tây xuất hiện tại môt nơi vắng vẻ trong Thần Trữ Cung.
Thần Trữ Cung trước kia dù ở đâu cũng rất huy hoàng, là thánh địa nhân gian, nhưng giờ đâu đâu cũng đổ nát.
Thở dài một tiếng, Ninh Tiểu Xuyên quay sang hai người Ngự Tây Tây:
- Các muội kể những việc gần đây cho ta nghe, càng chi tiết càng tốt.
Hai người Ngự Tây Tây nhìn Ninh Tiểu Xuyên, biết hắn lúc này thực lực phi phàm, đã vượt xa những gì họ tưởng tượng, nên cũng không che giấu, kể lại tỉ mỉ những việc đã xảy ra sau khi họ tới văn minh Thần Hà.
Hồi đó, khi Ninh Tiểu Xuyên biến văn minh Thần Hà hành một tiểu không gian độc lập, để Tử Kim Hoàng Chủ đưa họ tới văn minh Thần Hà.
Lúc mới tới đây họ sống cũng khá tốt. Có vị cao thủ Thứ Thần là Tử Kim Hoàng Chủ dẫn dắt, Thiên Đình Thần Trữ Cung nhanh chóng có chỗ đứng vững chắc.
Nhưng hồi đó trong Thần Trữ Cung còn có một vài thiên kiêu của văn minh Thần Hà, những người này trở về văn minh Thần Hà liền lập tức rời đi.
Sau đó mấy người bọn chúng lại dẫn một lượng lớn Thứ Thần quay lại muốn cướp tài nguyên và thiên kiêu trong Thần Trữ Cung.
Tử Kim Hoàng Chủ đại chiến với những Thứ Thần, cuối cung cả Thiên Đình sụp đổ, Tử Kim Hoàng Chủ dốc hết sức cũng chỉ giữ được một phần Thần Trữ Cung và phần lớn thiên kiêu trong Thần Trữ Cung.
Để tránh thương vong nhiều hơn, Tử Kim Hoàng Chủ buộc phải tạm thời cầu toàn, giải hòa với Thứ Thần ở văn minh Thần Hà, đồng thời đưa người của Thần Trữ Cung tới tinh cầu này.
Sau đó, người của Thần Trữ Cung ít dần, cuối cùng ngay cả Tử Kim Hoàng Chủ cũng biến mất hoàn toàn. Không có Tử Kim Hoàng Chủ tọa trân, Thần Trữ Cung hoàn toàn suy bại, ngay cả loại người như Trâu Xung cũng dám tùy ý ức hiếp thiên kiêu Thần Trữ Cung.
Có thể nói, trong mười năm gần đây, mấy người Ngự Tây Tây quả thực sống rất khổ sở, thậm chí ngay cả tu vi cũng không dám tăng lên quá nhanh, vì người tu hành quá nhanh sẽ là sự uy hiếp đối với Trâu Xung, sẽ bị mang đi giết.