Tinh Không Châu dừng lại, Ninh Tiểu Xuyên bước ra.
Cúi xuống nhìn tinh cầu khổng lồ trước mặt, Ninh Tiểu Xuyên có vài phần mừng rỡ.
Sau khi chia tay Ma Thiên Hương, Ninh Tiểu Xuyên ở lại nơi thí luyện khoảng một tháng rồi cảm thấy không cần phải tiếp tục ở lại nữa thì mới rời khỏi đó.
Sau đó mất gần hai năm cuối cùng Ninh Tiểu Xuyên cũng tới được đây.
- Nếu ta không nhầm thì có lẽ mấy người Tử Kim Hoàng Chủ tiền bối ở đây.
Lẩm nhẩm mấy câu, Ninh Tiểu Xuyên lướt đi rồi xuất hiện trên bề mặt tinh cầu.
Triển khai tâm thần chi lực, Ninh Tiểu Xuyên cười khổ, tinh cầu này lớn đến mức tâm thần chi lực của hắn chỉ có thể tìm kiếm được một phần nhỏ.
- Đành phải tìm dần dần vậy. Dù sao tìm hết cả tinh cầu này cũng không mất nhiều thời gian.
Ninh Tiểu Xuyên nghĩ bụng rồi bắt đầu di chuyển.
Nháy mắt ba ngày đã qua đi.
Tại một nơi khác trên tinh cầu, tại vị trí của Thần Trữ Cung, Trâu Xung dẫn một đám người nghênh ngang vào trong.
Thấy Ngự Tây Tây và Nhiếp Lan Chi dung nhan tuyệt mỹ, Trâu Xung đắc ý nói:
- Ha ha, các muội đều ở đây à. Vừa hay ta tới đón dâu, chắc các muội không ý kiến gì chứ?
- Không ý kiến gì, đương nhiên không có ý kiến. Tây Tây muội muội bọn họ được gả cho Trâu sư huynh đó là phúc khí của họ.
Mấy đệ tử Thần Trữ Cung bên cạnh thấy Trâu Xung đi vào thì tươi cười tiến lại.
Thấy thế, những đệ tử bên cạnh Ngự Tây Tây và Nhiếp Lan Chi đều phẫn nộ.
Trong đó một thiên kiêu không kìm được đứng dậy quát:
- Lưu Tuấn, lúc trước ngươi đã hứa thế nào? Không phải đã nói sẽ cùng tiến cùng lui với bọn ta. Hôm nay có chết cũng không để Trâu Xung làm càn. Giờ ngươi lại phản bội bọn ta?
Một trong số những đệ tử Thần Trữ Cung đứng gần Trâu Xung quay lại nhìn mấy người Ngự Tây Tây, vẻ mặt coi thường nói:
- Các ngươi hiểu cái quái gì? Ở đây chỉ có đi theo Trâu sư huynh mới có đường sống. Nếu không thì chỉ có đợi chết thôi. Đừng tưởng bọn ta cũng ngu ngốc như các ngươi, còn chuẩn bị đối kháng Trâu sư huynh. Nếu không phải các ngươi đông người thì bọn ta đâu có tạm thời đồng ý để an toàn?
Hừ lạnh mấy tiếng xong hắn lại tươi cười nói với Trâu Xung:
- Trâu sư huynh, hai hôm nay ta vẫn luôn muốn báo tin cho huynh, đám người này không biết sống chế, lại kích động Tây Tây sư muội đừng gả cho huynh. Nếu không phải vì chúng thì Tây Tây và Lan Chi sư muội đã chủ động đến tìm sư huynh rồi.
Trâu Xung cười khảy, chỉ mấy thiên kiêu Thần Trữ Cung bên cạnh Ngự Tây Tây, nói:
- Đúng là không biết sống chết. Nếu chúng đã muốn chống lại ta thì ta phải dạy bảo chúng cho thỏa đáng.
Rồi mấy người phía sau Trâu Xung bỗng lao tới tung quyền tấn công các thiên kiêu Thần Trữ Cung.
Tu vi của mấy kẻ này đều là Tạo Hóa Cảnh, mạnh hơn nhiều so với thiên kiêu Thần Trữ Cung, nên chỉ một lát, cả Thần Trữ Cung vang lên những tiếng kêu thảm thiết.
- Đủ rồi, Trâu Xung, bọn ta đã đồng ý gả cho ngươi, ngươi bảo bọn chúng dừng tay đi!
Thấy những người bạn của mình thê thảm vậy, Nhiếp Lan Chi liền hét lên.
Trâu Xung muốn chính là điều này, hắn liền cười, nói lớn:
- Thôi được rồi, tất cả dừng tay, nể mặt muội muội của ta!
Những thân ảnh kia lập tức rút về bên cạnh Trâu Xung.
Còn những thiên kiêu bên cạnh Ngự Tây Tây và Nhiếp Lan Chi lúc này đều thê thảm nằm dưới đất.
Ngự Tây Tây phẫn nộ nhìn bằng hữu của mình, quay sang Trâu Xung lạnh băng nói:
- Nếu muốn bọn ta gả cho ngươi thì ngươi phải đồng ý ba điều kiện.
Thấy Ngự Tây Tây nói, Nhiếp Lan Chi lo lắng truyền âm cho Ngự Tây Tây:
- Tỷ tỷ, chúng ta không phải đã nói chỉ một mình muội đối phó với hắn là được sao? Sao giờ tỷ lại nói như thế?
Ngự Tây Tây đưa tay vỗ vỗ Nhiếp Lan Chi, truyền âm:
- Để mình muội vào hố lửa đó ta không an tâm. Việc này muội không cần lo, cứ nghe theo ta.
Trâu Xung tham lam nhìn Ngự Tây Tây và Nhiếp Lan Chi, cười hề hề:
- Không vấn đề gì, đừng nói là ba, cho dù là ba trăm điều kiện ta cũng có thể hứa với muội.
- Vậy được. Điều kiện thứ nhất, từ nay về sau ngươi không được ức hiếp đồng môn của ta.
Ngự Tây Tây gật đầu nói.
- Không vấn đề. Lấy các muội rồi, chúng cũng là đồng môn của ta. Còn sỉ nhục chúng nữa thì ra là đồ khốn.
Trâu Xung nói.
Nhưng trong bụng Trâu Xung lại cười khảy.
Giờ cứ đồng ý trước đã, bao giờ chơi các ngươi chán rồi thì muốn là gì các ngươi thì làm.
- Thứ hai...
Ngự Tây Tây chậm rãi nói.
Nhưng Ngự Tây Tây còn chưa nói tiếp thì bỗng vọng tới một âm thanh lớn.
- Thứ hai, tất cả các ngươi cút hết cho ta!
Giọng nói đột ngột xuất hiện này khiến tất cả sững sờ.
Sau đó Trâu Xung đại nộ:
- Tên khốn kiếp nào vừa nói? Muốn chết sao?
Ngự Tây Tây và Nhiếp Lan Chi vừa bị ngắt lời lúc này vẻ mặt đầy vẻ không tin nổi, cùng nhìn về cửa Thần Trữ Cung.
Lúc này, một thân ảnh mà họ đã quá quen thuộc đang tiến vào.
- Ninh Tiểu Xuyên!
Thấy thân ảnh đó, đệ tử Thần Trữ Cung ai cũng kinh ngạc.
Cái tên Ninh Tiểu Xuyên này hồi đó đã vang danh khắp Thần Trữ Cung, chỉ là sau đó mọi người tới văn minh Thần Hà, hoàn cảnh càng ngày càng khó khăn nên dần quên chuyện về Ninh Tiểu Xuyên.
Nhưng lúc này Ninh Tiểu Xuyên lại xuất hiện, họ vẫn nhận ra ngay.
- Tiểu hầu gia.
Nhiếp Lan Chi không dám tin dụi dụi mắt, sau khi xác định mình không nhìn nhầm mới lao vào lòng Ninh Tiểu Xuyên khóc òa lên.
Lúc này chỉ khi ở trong lòng Ninh Tiểu Xuyên nàng mới có thể xả hết những ấm ức phải chịu trong thời gian qua.
Ngự Tây Tây cũng vậy, nhưng vì Nhiếp Lan Chi nhanh hơn, chiếm mất cái ôm của Ninh Tiểu Xuyên nên nàng chỉ có thể mừng rỡ chạy lại bên cạnh hắn nắm lấy tay hắn như để xác nhận hắn là thật.
Ninh Tiểu Xuyên cũng mừng rỡ cười.
Từ khi rời khỏi Đại Diêm, gặp biết bao gian nan nguy hiểm, cuối cùng hắn cũng được gặp lại những người thân quen.
Cảm nhận nhiệt độ từ Nhiếp Lan Chi và Ngự Tây Tây truyền tới mình, Ninh Tiểu Xuyên bỗng cảm thấy mọi sự vất vả trước đó là rất xứng đáng.
- Được rồi được rồi, đừng khóc nữa. Đợi ta giải quyết hết bọn chúng rồi chúng ta nói chuyện.
Ninh Tiểu Xuyên cười vỗ vỗ vai Nhiếp Lan Chi, rồi hai tay dắt Nhiếp Lan Chi và Ngự Tây Tây tiến về phía trước.
Trâu Xung lúc này sắc mặt đã tím tái lại.
Ngự Tây Tây và Nhiếp Lan Chi là nữ nhân hắn đã chọn, lúc này hai người họ lại thân mật với Ninh Tiểu Xuyên, đúng là khiến hắn đố kỵ đến phát điên.
Nhưng sau khi quan sát Ninh Tiểu Xuyên một lượt Trâu Xung vẫn không nhìn thấu được thực lực của Ninh Tiểu Xuyên nên hắn không ra tay ngay mà gọi Lưu Tuấn tới hỏi:
- Hắn ta rốt cuộc là ai?
- Hắn là Ninh Tiểu Xuyên, cũng là thiên kiêu Thần Trữ Cung. Hắn và hai người Tây Tây sư muội cùng nhập môn, hơn nữa quan hệ rất tốt. Có thể là tình địch lớn nhất của sư huynh đấy.
Lưu Tuấn hạ giọng nói.
Lưu Tuấn không chút khách khí vẩy nước bẩn lên người Ninh Tiểu Xuyên để mượn tay Trâu Xung trừ bỏ Ninh Tiểu Xuyên.
Vì lúc này hắn nhận ra hắn không thể nhìn thấu thực lực của Ninh Tiểu Xuyên, nên hắn sợ Ninh Tiểu Xuyên sẽ tìm tới hắn.
- Lại là thiên kiêu Thần Trữ Cung khốn kiếp các ngươi.
Nghe Lưu Tuấn nói, Trâu Xung nhếch mép coi thường.
Hắn xuất thân văn minh Thần Hà, vốn đã coi thường những người ở Đại Diêm như Ninh Tiểu Xuyên, cho rằng họ đều là loại quê mùa không biết sự đời.
Trâu Xung vốn còn có chút dè chừng với Ninh Tiểu Xuyên, nhưng giờ thì sự dè chừng đó đã hoàn toàn biến mất.
Một kẻ quê mùa, dù thực lực có mạnh thì cũng chẳng mạnh tới mức nào được.
Hừ lạnh một tiếng, Trâu Xung cười khảy nhìn Ninh Tiểu Xuyên:
- Vị huynh đệ đây, ngươi đang kéo vợ của ta đấy, hãy tránh xa họ ra một chút.
Ninh Tiểu Xuyên dắt Ngự Tây Tây và Nhiếp Lan Chi tới trước mặt Trâu Xung, nghe Trâu Xung nói vậy không kìm được bật cười.
- Ta chưa từng thấy kẻ nào ngu ngốc như ngươi, nhưng nếu ngươi đã có ý đồ với Ngự Dưa Hấu thì hôm nay ngươi đừng rời khỏi đây nữa.
Nghe cách gọi “Ngự Dưa Hấu”, Ngự Tây Tây bỗng cảm thấy ấm áp, đã lâu lắm rồi nàng không được gọi như vậy.
Nhưng rồi nàng lo lắng, truyền âm cho Ninh Tiểu Xuyên:
- Ninh Tiểu Xuyên, Trâu Xung tu vi đã là Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong, hơn nữa sau lưng hắn còn có một đại ca Thứ Thần tầng thứ chín. Ngay cả Tử Kim Hoàng Chủ tiền bối cũng không phải đối thủ của ca ca hắn, chàng...
Ngự Tây Tây vốn định dặn Ninh Tiểu Xuyên đừng chọc giận kẻ trước mặt.
Nhưng còn chưa nói hết thì Ngự Tây Tây đã bị Ninh Tiểu Xuyên ngắt lời:
- Yên tâm, cứ giao cho ta xử lý.
Trâu Xung thần sắc đại biến, nhìn Ninh Tiểu Xuyên quát:
- Muốn giữ ta lại thì phải xem ngươi có bản lĩnh đó hay không?
Tuy nói vậy nhưngg Trâu Xung đã ngầm dặn một thủ hạ bên cạnh đi tìm đại ca hắn tới.
Thủ hạ nhận được truyền âm của Trâu Xung lập tức rời đi. Nhìn thân ảnh của hắn, Trâu Xung cười đắc ý.
Đại ca hắn là bá chủ một phương trên tinh cầu này, chỉ cần đại ca tới thì mọi việc đều đơn giản.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn Trâu Xung làm xong mới buông tay hai người Ngự Tây Tây, vung tay về phía bọn Trâu Xung.
Mấy đạo kiếm khí sắc bén xoay quanh người bọn chúng một vòng, lập tức cắt hết tứ chi của chúng.
Một đám cao thủ Tạo Hóa Cảnh lúc này cả tứ chi đứt lìa, nằm dưới đất rống lên thảm thiết. Bộ dạng thê thảm hơn những đệ tử Thần Trữ Cung bị chúng đả thương lúc nãy nhiều.