Dưới mệnh lệnh của Ngô Nham Hồng, những Thái quân kia đi tới, đưa cho những người Hoa sống sót kia một cây gỗ lớn.
Ngô Nham Hồng căn bản không tín nhiệm những người Hoa sống sót kia nên tự nhiên sẽ không cho bọn hắn vũ khí gì tốt, ngay cả một thanh khảm đao cũng keo kiệt.
- Xông tới cho ta! Người không xông chết!
Ngô Nham Hồng lớn tiếng quát những người Hoa sống sót kia...
Dưới họng súng đen ngòm uy hϊế͙p͙, những người Hoa sống sót kia chỉ có thể đủ đắc dĩ phát động công kích về phía trận địa Thiên Đường Thần Quốc.
Hỏa lực Thiên Đường Thần Quốc cực kỳ hung mãnh, bốn ngàn tên người Hoa sống sót kia vừa phát động công kích, vô số đạn vũ và đạn pháo chợt đã rơi vào trên thân thể bọn họ, phá tan bọn họ thành từng mảnh.
Vô số người Hoa sông sót bị đánh chết... Trên chiến trường khắp nơi đều là thi thể và máu tươi, dọa sợ rất nhiều người. Bọn hắn nhao nhao quay đầu bỏ chạy về sau.
- Xông tới cho ta! Người lui về sau chết!
Một gã quan quân Thái quân lớn tiếng quát.
Trong trận địa Thái quân cũng bắn ra vô số mưa đạn, trực tiếp xoắn giết những người Hoa sống sót kia.
Trên chiến trường, vô luận địch ta đều đang xoắn giết lấy những người Hoa sống sót kia, biến bọn chúng thành vô số cỗ thi thể. Vô luận là Thái quân hay người Thiên Đường Thần Quốc cũng không tin những người Hoa sống sót kia. Cũng không muốn phân ra nhân thủ tiếp nhận sự đầu hàng của bọn họ.
- Thật sự là một đám súc sinh!
Trong rừng phương xa, Nhạc Trọng xuyên thấu qua ống nhắm của súng ngắm chim ưng lẳng lặng nhìn chiến trường bên này, phẫn nộ trong lòng bốc lên không thôi.
Nhạc Trọng nhìn một gã người Hoa sống sót ngã vào trong vũng máu, thu hồi súng ngắm, nhắm mắt nghiên qua một bên không đành lòng nhìn tiếp...
Lúc này còn chưa tới lúc Nhạc Trọng ra tay, hắn cũng chỉ có thể ngồi xem hơn bốn nghìn tên người Hoa sống sót không ngừng chết dưới súng Thái quân và Thiên Đường Thần Quốc.
- Đại cục làm trọng! Bốn chữ này thật đúng là trầm trọng!
Nhạc Trọng ghé vào trên cành cây có chút đắng chát nói bốn chữ kia.
- Lũ hoa hạ chết tiệt! Thật sự là một chút tín dụng cũng không có!
A Lịch Khắc Tư bị hai người Ngô Nham Hồng và Trần Thắng Dũng liên thủ đâm một đao sau lưng trong lòng tràn đầy phẫn nộ.
Bộ đội của Thiên Đường Thần Quốc chính là một chi bộ đội cơ giới, rất nhanh đã dựng nên phòng tuyến, tiếp theo cũng dễ dàng hơn nhiều, nhưng dưới sự liên thủ của hai người Ngô Nham Hồng, Trần Thắng Dũng vẫn tổn thất một ít nhân thủ.
A Lịch Khắc Tư nhanh chóng điều chỉnh sách lược, điều bốn mươi chiếc xe tăng kia trở về, phát động công kích về hướng thành phố Lan Sơn.
Pháo kích cũng điên cuồng nã về phía thành phố Lan Sơn.
Lúc này Ngô Nham Hồng và Trần Thắng Dũng đã có hiểu rõ trực quan đối với hỏa lực hung mãnh của Thiên Đường Thần Quốc, bọn hắn nhanh chóng phân tán binh lực lui vào trong thành phố Lan Sơn.
Mặt khác bên phía Triệu Nguyên Song đã tổ chức lấy bộ hạ tiến hành tập sát quy mô nhỏ đối với bộ đội Thiên Đường Thần Quốc.
A Lịch Khắc Tư bất đắc dĩ cũng chỉ có thể phái ra bộ đội cao thủ của Thiên Đường Thần Quốc giảo sát với bộ đội cao thủ dưới trướng Triệu Nguyên Song, song phương đều tử thương thảm trọng.....
A Lịch Khắc Tư sau khi điều chỉnh chiến lược liền dùng bộ đội bọc thép làm hạch tâm cường công về phía thành phố Lan Sơn.
Dưới hỏa lực dày đặc yểm hộ, mỗi một tấc trận địa thành phố Lan Sơn không ngừng bị cướp lấy.
Mà Thái quân cũng liều thập phần ương ngạnh, vì chống cự kẻ xâm lược, thậm chí rất nhiều nữ nhân và tiểu hài tử đều gia nhập vào trong chiến đấu.
Đồng thời Ngô Nham Hồng, Trần Thắng Dũng cũng vắt hết óc tập hợp ưu thế binh lực và cao thủ, phá hủy lấy từng chiếc xe tăng, tiêu hao lực lượng Thiên Đường Thần Quốc.
Xe tăng thích hợp nhất chính là công kích mang tính tập thể trên đất bằng, chiến đấu trên đường phố cũng có chút chịu thiệt. Chính vì như thế, Ngô Nham Hồng, Trần Thắng Dũng cũng thập phần thông minh buông tha quyết chiến ở bên ngoài Thiên Đường Thần Quốc mà kéo đối phương vào chiến đấu trong ngõ hẻm.
Chiến đấu kịch liệt một mực tiếp tục đến ban đêm, song phương lúc này mới dừng lại.
Song phương đều tổn thất thảm trọng, bộ đội tinh nhuệ bên Thái quân tử thương gần 2000 người, người sống sót bình thường tử vong vượt qua một vạn người, mà bên phía Thiên Đường Thần Quốc cũng có gần 300 người thương vong, sáu chiếc phi cơ trực thăng võ trang, bảy chiếc xe tăng, mười chiếc chiến xa bộ binh, hai mươi chiếc xe súng máy bị phá hủy.
- Nhìn không ra, những tên này còn có chút sức chiến đấu đấy!
Chỉ là A Lịch Khắc Tư lại hết sức bất mãn với tỷ lệ thương vong như thế, bởi vì thương vong chính là 300 tên chiến sĩ tinh nhuệ nhất của Thiên Đường Thần Quốc. Trong toàn bộ Thái Lan, chiến sĩ tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc cũng chỉ có 3000 tên. Một trận chiến này hắn dùng 2000 bộ đội kịch chiến một vạn một ngàn Thái quân (trong đó có bốn ngàn tên người sống sót người Hoa), tiêu diệt sáu ngàn địch nhân, nhưng lại thương vong 300 người, cái này với hắn mà nói chính là một hồi đại bại...
- Địch tập kích! Địch tập kích!
Ban đêm, trong khu vực Thiên Đường Thần Quốc đột nhiên vang lên tiếng cảnh báo to rõ, mười mấy tên cao thủThái quân dưới sự yểm hộ của cảnh ban đêm liền tấn công bên ngoài Thiên Đường Thần Quốc.
Oanh! Oanh!
Mười mấy tên cao thủ Thái quân vừa mới bay qua lưới sắt, nguyên một đám địa lôi cảm ứng chợt điên cuồng nổ tung, trực tiếp nổ nát bấy ba gã cao thủ Thái quân.
Một phát pháo sáng phá không mà lên, chiếu sáng cả phiến khu vực này như ban ngày. Vô số hỏa lực tập trung vào khu vực kia, trực tiếp đuổi giết bảy tên cap thủ Thái quân.
Cao thủ Thái quân còn sót lại nhanh chóng lui lại, bất quá vẫn có hai gã cao thủ Thái quân bị trực tiếp tiêu diệt.
Trong một đêm này, Thái quân tổng cộng tổ chức tám lần dạ tập, giết chết hơn sáu mươi tên chiến sĩ quân Thiên Đường Thần Quốc, đối phương cũng tổn thất hơn 100 tên chiến sĩ và hai mươi mốt tên cao thủ Cường Hóa Giả đẳng cấp vượt qua 20.
Dưới sự quấy rối của Thái quân, Thiên Đường Thần Quốc vượt qua một đêm không hề yên tĩnh.
Sáng sớm ngày thứ hai, Thiên Đường Thần Quốc chợt phát động công kích vô cùng hung mãnh về phía thành phố Lan Sơn.
Dưới sự yểm hộ của trọng pháo, nước lũ sắt thép của Thiên Đường Thần Quốc không ngừng tiến công vào trong thành phố Lan Sơn.
Quân của Ngô Nham Hồng, Trần Thắng Dũng tuy rằng đã bị dồn đến tuyệt cảnh, nhưng bọn hắn vẫn có lực chống trả cực kỳ ương ngạnh, đại lượng trai tráng Thái Lan bị động viên, trực tiếp bổ sung vào trong bộ đội bàm bia đỡ đạn, tiến vào chiến đấu ở tuyến đầu.
Dưới sự cổ động của Ngô Nham Hồng, Trần Thắng Dũng, những thanh niên Thái Lan kia đều tràn đầy địch ý với kẻ xâm lược Thiên Đường Thần Quố, bọn hắn tuy rằng kỹ năng chiến đấu thấp, lại thập phần dũng cảm chiến đấu với bộ đội Thiên Đường Thần Quốc.
Bất quá thập phần tiếc nuối chính là, vô số trận điển hình cũng đã chứng minh, trong chiến tránh hiện giờ, chỉ có dũng khí thì không cách nào đạt được thắng lợi.