- Tại sao đột nhiên có nhiều quái vật như vậy?
Trong ánh mắt Nhạc Trọng hiện ra nét kỳ dị nhìn qua, trong nội tâm chợt trầm xuống.
Chỉ thấy ở phương xa có mấy chục con côn trùng Dị Hình mắt dẹp kia, toàn thân tiến hóa giống như binh khí giết chóc đang đồ sát mọi người.
Trong những người kia rất nhiều người thân mang vũ kỹ, chiến lực không tầm thường, nhưng mà dưới công kích của Dị Hình bọn họ vẫn bị đồ sát như con sâu cái kiến.
- Súc sinh, không được càn rỡ, tao giết mày!
Một tên nhân loại đã là võ giả tam giai đỉnh phong dùng cái càng lớn lao thẳng về phía con quái vật.
Tên võ giả tam giai vừa tiếp cận Dị Hình thì Dị Hình nhảy lên một cái, hung lệ vô cùng nhảy đến đầu kia tam giai võ giả trước người, một trảo trực tiếp xuyên thủng đầu kia tam giai võ giả trái tim, đem đầu kia tam giai võ giả trái tim móc ra, miệng lớn bắt đầu nhai nuốt, hung tàn cực kỳ.
Những người kia có không ít võ giả tam giai, bọn họ đang công kích vào đám Dị Hình nhưng mà không bao lâu sau bị Dị Hình miểu sát.
NHững con Dị Hình kia một mặt chém giết nhân loại, một mặt bắt đầu gặm thân thể loại.
Sau khi ăn nhân loại xong, thân thể đám Dị Hình này to hơn một vòng, khí tức trên người cũng trở nên hung tàn hơn trước, đồng thời màu sắc thân thể càng sáng hơn, một ít Dị Hình thôn phệ nhân loại xong thì bụng to lên. Bụng những Dị Hình này đột nhiên vỡ ra. Từng đống dịch nhờn mang theo ấu tử bò cạp giống Dị Hình vài phần chui ra ngoài, trực tiếp chui vào trong thân thể những nhân lại kia.
Những thân thể bị ấu tử Dị Hình chui vào thì sắc mặt hoảng sợ, điên cuồng chạy thục mạng, những Dị Hình hung tàn này cũng không quan tâm tới nhân loại bị lây nhiễm.
Trong thành thị này vô cùng hỗn loạn. Nhân loại tự chà đạp tử thương vô số. Đồng thời cũng vì chạy trốn khỏi chết, rất nhiều cỗ xe đâm mạnh vào nhau làm cho giao thông bế tắc, càng làm người ta nửa bước khó đi. Tiếng khóc, tiếng la, có tiếng kêu thảm thiết vang vọng chân trời, càng làm nơi này biến thành địa ngục.
- Mọi người không nên sợ hãi!
Đúng lúc này nương theo tiếng hét to, từng ánh lửa như ánh mặt trời bay ra ngoài đánh vào thân thẻ một con Dị Hình.
Hào quang như mặt trời này có được lực lượng ngũ giai đỉnh phong khủng bố, thoáng cái đã thiêu đốt thân thể Dị Hình vặn vẹo, đầu lâu lõm xuống, vặn vẹo mà chết.
Một tên nam tử trung niên mặc võ phục, đầu tóc đỏ thẫm, tướng mạo giống như đao gọt đứng trước thi thể của Dị Hình, uy phong lẫm lẫm.
- Đó là Liệt Nhật quán chủ Âu Dương Liệt Nhật!
- Quá tốt! Âu Dương quán chủ chính là một trong năm đại cao thủ ngũ giai của Nam Nguyên Thành chúng ta, có hắn ra tay, những này quái vật chết chắc! !"
- Âu Dương quán chủ ra tay!
"..."
Nhìn thấy Âu Dương Liệt Nhật giống như thiên thần chém giết đám Dị Hình kia. Lòng người dâng lên cảm giác hưng phấn và hy vọng.
Âu Dương Liệt Nhật chính là cường giả ngũ giai, chiến lực ngập trời. Trong Nam Nguyên Thành này chỉ có bốn người địch nổi với hắn. Tất cả mọi người lúc này đang chạy tới chỗ Âu Dương Liệt Nhật cầu cứu vớt.
Kim Tuyên Nhi nhìn qua Nhạc Trọng tự hào giới thiệu, đồng thời nhìn qua Âu Dương Liệt Nhật với ánh mắt sùng bái.
- Đó là sư phụ tôi! Âu Dương Liệt Nhật!
Nhạc Trọng nhìn qua Âu Dương Liệt Nhật sắc đó sắc mặt đại biến, lên tiếng nhắc nhở:
- Coi chừng!
Chỉ thấy trong khoảnh khắc đó Âu Dương Liệt Nhật cũng đã nhảy vào trong đám Dị Hình, song chưởng của hắn như mặt trời vậy, tiện tay đánh vào đầu lâu hai con Dị Hình, trực tiếp đánh nát đầu của hai con Dị Hình này.
Trong sát na đó đột nhiên thân thể hai con Dị Hình nổ tung, dung dịch tràn ngập tính ăn mòn bắn ra ngoài. Ngay cả cơ giáp của thu cát giả đỏ thẫm cũng không thể ngăn cản được ăn mòn bắn vào người Âu Dương Liệt Nhật.
Âu Dương Liệt Nhật nhất thời không xem xét kỹ, tuy trực tiếp tránh né nhưng vẫn bị hơn mười dung dịch này bắn vào người.
Dung dịch này vô cùng đáng sợ, trực tiếp ăn mòn thân thể Âu Dương Liệt Nhật hư thối, làm cho hắn thống khổ kêu lên thê lương thảm thiết, hành động trì trệ.
Thời điểm Âu Dương Liệt Nhật hành động đình trệ một chút thì con Dị Hình mở cái miệng đầy máy của nó ra, một đầu lưỡi như đạn pháo đâm vào mi tâm của Âu Dương Liệt Nhật, muốn chém giết cường giả ngũ giai của nhân loại này.
Con Dị Hình thu đầu lưỡi cuốn thi thể Âu Dương Liệt Nhật tới bên người.
Mà con Dị Hình bị vỡ bụng có hơn hai mươi ấu tử Dị Hình tiến vào trong thân thể Âu Dương Liệt Nhật.
Chuyện này quá nhanh, cơ hồ là tron một hô hấp Âu Dương Liệt Nhật đã bị Dị Hình liên thủ giết chết.
Mặc dù Nhạc Trọng là cường giả lục giai, thế nhưng mà hắn ôm một người cho nên không cách nào xen vào chiến đấu ở cách đó vài trăm mét. Cường giả lục giai đỉnh phong cũng không phải tồn tại cái gì cũng làm được.
Kim Tuyên Nhi nhìn thấy sư phụ của mình bị Dị Hình trực tiếp miểu sát trước mặt, trong nội tâm can đảm không còn, lúc này phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết:
- Sư phụ!
Kim Tuyên Nhi, Hàn Anh Nhi hai nữ đều là đệ tử chân truyền của võ quán, các nàng đều nhận được sủng ái của sư phụ mình, sư phụ tương đương với cha mẹ của các nàng, bây giờ lại bị giết thì đương nhiên Kim Tuyên Nhi đau lòng có thể nghĩ.
- Âu Dương quán chủ bị giết!
- Không tốt!
- Những con quái vật này quá hung hãn, chạy mau!
"..."
Tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, nhìn thấy cường giả ngũ giai như Âu Dương Liệt Nhật bị một kích miểu sát, nhũng người kia làm gì còn ý chí chiến đấu, mỗi người lập tức chạy ra phía sau.
Những con Dị Hình càng thêm hung lệ, không ngừng giết chóc nhân loại.
- Đi chết đi, súc!
Nhạc Trọng nhìn thấy đám Dị Hình tàn sát bừa bãi, khẽ chau mày, một tay ôm Hàn Anh Nhi và bước tới trước người Dị Hình, tiện tay bắn ra một đoàn ma viêm chui vào thân thể Dị Hình
Đoàn thần ma viêm này vừa tiến vào thân thể Dị Hình thì bốc cháy hừng hực, trực tiếp thiêu đốt thân thể Dị Hình thành tro bụi.
Tiến hóa đến lục giai đỉnh phong thì uy lực thần ma viêm của Nhạc Trọng mạnh mẽ vô cùng, chỉ một chiêu tiện tay cũng có thể làm cường giả ngũ giai đỉnh phong chết cháy, những Dị Hình này tuy cường hoành cũng không cách nào ngăn cản.
Trông thấy Nhạc Trọng một kích miểu sát Dị Hình, mấy chục Dị Hình khác đang thôn phệ nhân loại cũng bỏ con mồi xuống, lập tức công kích Nhạc Trọng.
Mười đầu Dị Hình lóe lên, bỗng nhiên xuất hiện ở mười hướng khác nhau quanh Nhạc Trọng, duỗi móng vuốt ra chụp lấy Nhạc Trọng.
Nhìn thấy mười con Dị Hình hung lệ vây quanh, sắc mặt Hàn Anh Nhi hơi đổi, cầm lấy quần áo của Nhạc Trọng và hoảng sợ. Mười đầu Dị Hình từ bốn phía đánh tới, cho dù là quán chủ Thanh Phong võ quán cũng không thể ngăn cản được.
Nếu là trước khi tiến giai lục giai, Nhạc Trọng đối mặt với mười con Dị Hình hung lệ này sẽ khó giải quyết, nhưng bây giờ hắn đã là cường giả lục giai đỉnh phong cường, vô cùng cường hoành. Hắn tiện tay ném ra mười đạo thần ma viêm vào thân thể Dị Hình, vô số hỏa diễm hiện ra, toàn bộ đám Dị Hình này bị thiêu đốt thành tro bụi.