Thần Khống Thiên Hạ

Chương 751: Vân Tiểu Thư Xin Tự Trọng (1)

Song, Lăng Tiếu lại làm sao có thể để cho người nọ chạy trốn được, trực tiếp chỉ huy lam sắc Giao Long đuổi tới.

Một đạo tiếng long ngâm đem Trọng Kiếm môn Địa Hoàng trốn thoát được rất xa kia chấn cho rơi xuống.

Băng Hỏa kiếm trong tay Lăng Tiếu trong nháy mắt bay ra, hắn hét lớn một tiếng:

- Đi cho ta!

Băng Hỏa kiếm duois sự khống chế của ý niệm Lăng Tiếu đem đầu của tên Địa Hoàng ngã xuống kia chém bay.

Băng Hỏa kiếm tản raa tiếng "Ông ông" bay trở lại bên cạnh Lăng Tiếu.

Hai gã trung cấp Vương giai khác của Trọng Kiếm môn đã bị hù đến vỡ mật, lập tức hướng về phía Vân Hùng cầu xin tha thứ nói:

- Vân... Vân tông chủ, ngươi... Các ngươi không thể giết chúng ta a, ngươi làm như vậy có thể dẫn đến chiến tranh của lưỡng tông.

Bọn họ cũng là bị dọa hỏng rồi, Thiếu môn chủ của bọn họ cũng rồi, thù này đã kết, còn quan tâm đến giết nhiều thêm hai cái râu ria bọn họ sao?

- Đây nhưng như thế nào cho phải?

Vân Hùng thần sắc tái nhợt tới cực điểm.

Chuyện hắn lo lắng nhất vẫn là xảy ra, người của Trọng Kiếm môn ai cũng biết Thiếu môn chủ của bọn họ đi tới Tử Thiên tông cầu hôn, hôm nay La Phách Thiên thân vẫn, ai cũng sẽ cho rằng là Tử Thiên tông làm ra hảo sự.

Bọn họ cùng Trọng Kiếm môn thù lớn đã kết rồi!

Người trong cuộc, Lăng Tiếu mới bất kể nhiều như vậy, Băng Hỏa kiếm lần nữa đâm nhanh ra.

Đầu của hai gã trung cấp Vương giai kia ở trước mặt Vân Hùng bị chém xuống.

Một màn này, người ở chung quanh nhìn thấy tặc lưỡi không thôi.

Nửa năm không thấy, Lăng Tiếu cho bọn hắn có một loại cảm giác quân lâm thiên hạ, cao sơn ngưỡng cổ.

Sát ý quả quyết kia để cho bọn họ cảm thấy trong lòng lạnh lẽo.

May mà Lăng Tiếu không phải là địch nhân của bọn họ, ít nhất hiện tại Lăng Tiếu sẽ không đem bọn họ làm thành địch nhân đi?

Cương Hoàng Hùng Sư ở bên kia căn bản không trụ được giết chóc của lam sắc Giao Long, rất nhanh liền bị lam sắc Giao Long xé thành hai nửa, tảng lớn máu tươi từ giữa không trung rơi xuống.

Lăng Tiếu đạm mạc đem Băng Hỏa kiếm thu trở về, lại đem lam sắc Giao Long triệu hồi xuống.

Lăng Tiếu lạnh lùng nhìn mọi người ở chung quanh một cái, tiếp theo ánh mắt rơi vào trên người tông chủ Vân Hùng.

Vân Hùng chỉ cảm thấy tựa hồ như bị hai đạo lợi nhận đâm thủng, để cho hắn cực kỳ khó chịu.

- Lăng trưởng....

Vân Hùng muốn nói với Lăng Tiếu cái gì, lại bị Lăng Tiếu cắt đứt.

- Vân tông chủ, sư phụ của ta đã tự trục xuất tông môn, Lăng Tiếu ta hôm nay cũng tự trục xuất khỏi tông môn, ngày sau cùng Tử Thiên tông không có chút nào quan hệ, nếu như người của Trọng Kiếm môn môn tới cửa ngươi đại khái có thể nói cho bọn hắn biết người là ta giết!

Sau khi Lăng Tiếu nhàn nhạt nói một tiếng, hướng phương hướng Mộc Ân hạ xuống.

Vân Mộng Kỳ ở không xa trái tim run lên, Lăng Tiếu lại không nhìn đến nàng, thậm chí ngay cả một cái cũng không nhìn nàng, nàng chỉ cảm thấy một phương thiên địa này tựa hồ đều muốn sụp xuống rồi.

Vân Mộng Kỳ liều lĩnh hướng Lăng Tiếu đuổi theo.

- Mộc Ân sư bá, ta cùng Mộc Hòe muốn rời đi, ngươi... Ngươi cùng đi với chúng ta không?

Lăng Tiếu hướng về phía Mộc Ân hỏi.

Mộc Ân lập tức gật đầu nói:

- Dĩ nhiên, ta cùng sư đệ tình như thủ túc, hắn tự trục xuất tông môn, ta còn lưu lại để làm gì.

- Tốt, ta hỏi một chút thái sư phụ có nguyện ý đi hay không.

Lăng Tiếu rất là cảm động gật gật đầu nói, tiếp theo hắn nghiêng mặt hướng về phía Tiêu Tùng Lâm kêu to nói:

- Thái sư phụ, chúng ta đã thoát khỏi tông môn, ngươi có muốn cùng đi hay không?

Người của Tử Thiên tông đều ngân ngẩn cả người, bọn họ không nghĩ tới Lăng Tiếu, Mộc Ân thật làm ra quyết định như vậy, tựa hồ thật đúng là một chút cũng không lưu luyến.

- Tiêu lão huynh ngươi cũng đừng vọng động a!

Trưởng lão đời trước của Xích Diễm phong vội vàng hướng về phía Tiêu Tùng Lâm khuyên.

Tiêu Tùng Lâm khẽ gật đầu một cái, tiếp theo đối với Lăng Tiếu lộ ra một nụ cười hiền lành nói:

- Các ngươi yên tâm đi ra ngoài xông xáo đi, lão cốt đầu ta đây liền không muốn nơi nơi loạn động rồi.

Trước mắt cái này nhưng là đồ tôn của hắn a!

Lại lấy lực lượng một người đem cao thủ của Trọng Kiếm môn chém giết hầu như không còn, phần thực lực này coi như là những lão gia hỏa bọn họ sống vài trăm năm cũng đều không làm được.

Mà cái đồ tôn anfy của hắn tuổi gần mới 21 mà thôi a!

Phần năng lực này, phần bá khí này đã có thể xác định Lăng Tiếu ngày sau tuyệt đối ở trên phiến đại lục này đại phóng dị thải.

Tử Thiên tông này, Tây Bắc này đã trói không được Chân Long diệu thế hắn nữa rồi.

Nhưng mà Tiêu Tùng Lâm hắn bất đồng, hắn ở Tử Thiên tông cắm rễ mấy trăm năm, tình cảm của hắn đối với nơi này cũng không phải là đám người Lăng Tiếu có thể tưởng tượng được, huống chi người của Trọng Kiếm môn lần này tới lại toàn bộ chết ở đây, Tử Thiên tông bọn họ tùy thời cũng sẽ có họa diệt tông, hắn tại sao có thể bỏ quên nguồn cội được?

- Sư phụ, người bảo trọng!

Mộc Ân không khỏi gọi một tiếng, tiếp theo hướng về phía Tiêu Tùng Lâm quỳ xuống, liên tục khấu đầu mấy cái.

Người của Tử Thiên tông nhìn Lăng Tiếu muốn rời đi, trong lòng rất là không có tư vị, nhưng mà ai cũng không muốn mất mặt mũi lên tiếng giữ lại, bởi vì bọn hắn là chủ trương cùng Trọng Kiếm môn đám hỏi.

- Tiếu, ta không cho phép ngươi đi!

Vân Mộng Kỳ từ phía sau nhào tới ôm lấy eo hổ của Lăng Tiếu nói.

Lăng Tiếu trong lòng đau xót, hắn chưa từng nghĩ tới Vân Mộng Kỳ sẽ phản bội hắn, nhưng mà hắn chính tai nghe được, lại có sư bá của hắn chứng thực, Vân Mộng Kỳ đã đáp ứng muốn gả cho cái tên Thiếu môn chủ của Trọng Kiếm môn vừa mới bị giết kia.

Không bao lâu sau, nữ thần trong lòng mình đã lặng lẽ hủy diệt rồi.

Lăng Tiếu dùng sức đem tay của Vân Mộng Kỳ mở ra:

- Vân tiểu thư xin tự trọng!

Dứt lời, hắn tránh ra khỏi cái ôm của Vân Mộng Kỳ, đi tới đem Cát Bối Hân ôm ở trong tay, hướng phương hướng Tử Thiên thành bay đi.

Mộc Ân lạnh lùng nhìn thoáng qua Vân Mộng Kỳ, cũng ôm Mộc Hòe đuổi theo Lăng Tiếu biến mất ở phía chân trời.

Vân Mộng Kỳ nhìn thấy bóng lưng kia biến mất, nước mắt đã hiện đầy trên khuôn mặt, nàng dùng hết tất cả khí lực kêu to nói:

- Tiếu, tại sao ngươi lại không tin ta?

Tại sao không tin ta!

Thanh âm này quanh quẩn không ngừng.

Sau một khắc, ánh mắt của Vân Mộng Kỳ tối sầm, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

- Mộng Kỳ...

Vân Hùng kinh hô một tiếng, nhanh chóng bay đến.

...

Trọng Kiếm môn tới cửa đề thân toàn bộ bị diệt, một đời thanh niên của Tử Thiên tông trong lòng hoan hô không dứt, hơn nữa còn là thần tượng mà bọn họ sùng bái lấy lực lượng một người tiêu diệt, đây càng để cho bọn họ cảm thấy sảng khoái không thôi.

Nhưng mà bọn họ không biết, bọn họ sắp sửa gặp phải trả thù điên cuồng nhất của Trọng Kiếm môn.

Các trưởng lão của Tử Thiên tông từng người đều là ủ rũ, không có một người nào có tâm tình tốt.

Bọn họ cùng với ý nghĩ của người trẻ tuổi không giống nhau, bọn họ nhất định phải suy nghĩ cho an nguy của toàn bộ tông môn.