Thần Khống Thiên Hạ

Chương 750: La Bá Thiên Vẫn (2)

Ngoài ra hắn, người ở không xa cũng đều hóa đá như hắn.

Bọn hắn nhìn thấy gì?

Một đầu long! Một đầu Lam Sắc Giao Long sáu trảo, bộ dáng uy phong lẫm lẫm kia, khí thế cường đại đáng sợ kia, khiến bọn hắn có một loại xíc động nhịn không được muốn cúng bái

- Trời ạ! Đó là. . . Đó là Giao Long chân chính.

- Xem ra ít nhất là Giao Long lục giai, thật. . . Thật là đáng sợ.

- Ngồi ở phía trên chính là Lăng. . . Lăng trưởng lão, quá uy phong, nếu ta có như vậy một đầu Giao Long như vậy, cho dù giảm thọ hơn mười năm cũng nguyện ý.

- Lăng trưởng lão nếu vĩnh viễn đều khiến người ngoài ý muốn như vậy, vậy Tử Thiên Tông chúng ta cũng không cần sợ ai nữa.

. . .

Tất cả chấp sự và đệ tử Tử Thiên Tông mắt đều sáng ngời nhìn Lam Sắc Giao Long, trong nội tâm đối với Lăng Tiếu tràn đầy sùng bái.

Lăng Tiếu ngau khi Cương Hoàng Hùng Sư mạnh mẽ hống tới đã lập tức triệu hồi ra Lam Sắc Giao Long, có hộ thể thần mang của nó, hắn căn bản không bị Sư Tử Hống ảnh hưởng.

- Đừng tưởng rằng ngươi có lục giai linh thú đã là rất giỏi, tiểu Long tiêu diệt bọn họ cho ta.

Lăng Tiếu nhướng mày chỉ về phía Cương Hoàng Hùng Sư nói.

Lam Sắc Giao Long đuôi rồng bãi xuống, thân thể dựng thẳng lên, nó cũng không lập tức bổ nhào qua, mà dùng sóng âm trả lại.

Rống!

Thiên phú thần thông Long Tộc kinh hiện!

Uy lực của Long Ngâm so với Sư Tử Hống càng thêm kinh khủng, không khí quanh thân tựa như bị xé rách ra.

Cương Hoàng Hùng Sư kia đã phát giác ra thực lực Lam Sắc Giao Long còn đáng sợ hơn cả nó, rõ ràng không dám chọi cứng, quay đầu bỏ chạy.

La Bá Thiên ngồi trên Cương Hoàng Hùng Sư cũng bị dọa cho thần sắc bối rối đến cực điểm.

Hắn thế nào cũng không nghĩ tới, tên đệ tử Tử Thiên Tông kia lại có thực lực khủng bố như vậy.

Hắn không khỏi nghi hoặc:

- Chẳng lẽ Tử Thiên Tông vẫn dấu kín quả thực lực sao?

Nghĩ đến đây, phía sau hắn liền toát mồ hôi lạnh.

Hiện giờ hắn chỉ muốn mau chóng thoát khỏi đây, bằng không hắn sẽ phải bỏ mạng lại mất.

Cương Hoàng Hùng Sư tốc độ không chậm, nhưng so với Lam Sắc Giao Long còn cao giai hơn cả nó thì vẫn kém xa, lại thêm bị Long Ngâm chấn cho cháng váng đầu hoa mắt, lập tức liền bị Lam Sắc Giao Long chân trước hung hăng bắt lấy một cái, khiến La Bá Thiên ngồi trên lưng Cương Hoàng Hùng Sư sợ tới mức phải nhảy ra ngoài.

Một tên Địa Hoàng khác của Trọng Kiếm Môn khẩn trương kinh hô:

- Bảo hộ thiếu gia!

Hắn gọi xong, lập tức cùng hai gã trung giai Vương cấp còn lại của Trọng Kiếm Môn bao lấy La Bá Thiên.

Tiêu Tùng Lâm lại không thuận theo truy sát qua.

Mộc Hòe là đệ tử đắc ý của hắn, bị Trọng Kiếm Môn đả thương, hắn không xả cơn giận này thì không được.

Lúc này, Vân Hùng lại lớn tiếng kêu lên:

- Đều dừng lại, đừng đánh nữa!

Buồn cười, Vân Hùng ngăn có được không?

La Bá Thiên đến Tử Thiên Tông bọn hắn sinh sự, bọn hắn chỉ có thể tận lực chịu đựng, nói không chừng sẽ không xảy ra chuyện lớn gì; nhưng nếu La Bá Thiên gặp chuyện không may ở Tử Thiên Tông, vậy sợ rằng Tử Thiên Tông sẽ gặp phải họa diệt tông mất

Phải biết rằng Trọng Kiếm Môn ở Tây Bắc sừng sững nhiều năm như vậy, nội tình và thực lực của nó vốn không phải bọn hắn có thể sánh được.

Cho nên, Vân Hùng không mở miệng ngăn cản không được.

Thế nhưng hắn giờ ngăn có được không?

Không có khả năng, Lăng Tiếu thấy Mộc Hòe bị tổn thương, lại biết rõ Cát Bối Hân là bị người Trọng Kiếm Môn bắt cóc, lại có thù giết La Mỹ Anh trước kia, mặc kệ như thế nào, Lăng Tiếu cũng tuyệt đối sẽ không buông tha cho người Trọng Kiếm Môn.

Tiêu Tùng Lâm cũng quyết tâm hả giận cho đồ đệ mình, cũng không để lời của hắn vào lòng.

Lăng Tiếu nhảy xuống khỏi lưng Lam Sắc Giao Long, tùy ý để Lam Sắc Giao Long thu thập Cương Hoàng Hùng Sư, còn hắn lại giết tới La Bá Thiên.

Băng hỏa kiếm kích xạ ra lam sắc hỏa diễm hung mãnh, ở giữa không trung phía hình thành nên một biển lửa.

Hoàng Thiên kiếm của La Bá Thiên lại quét ra một mảnh lại một mảnh tường đất, hình thành nên phòng ngự cường đại ý đồ ngăn cách biển lửa đáng sợ kia.

Trong lòng của hắn kinh hãi:

- Tiểu tử này là nhiều loại thuộc tính cùng tu, khó trách sức chiến đấu lại biến thái như vậy!

Tường đất màu vàng vốn không thể ngăn được Thiên Hỏa thiêu đốt, vừa mới tiếp xúc đã hóa thành hư ảo.

La Bá Thiên kinh hãi, tranh thủ thời gian quay đầu bỏ chạy.

- Muốn chạy? Không có cửa đâu cưng.

Lăng Tiếu cười lạnh một cái, tốc độ nâng lên đến cực chí. Lập tức đuổi tới phía trên La Bá Thiên, băng hỏa kiếm điên cuồng chém xuống.

La Bá Thiên toàn lực chống đỡ, từng chiêu kiếm kỹ cường đại đều được dùng ra.

Hai người đánh kịch liệt dị thường, khiến cho hai gã trung giai Vương cấp kia căn bản không cách nào tới gần.

Rầm rập!

Lăng Tiếu quyết tâm muốn giết chết La Bá Thiên, băng hỏa huyền kỹ luân phiên đánh xuống.

La Bá Thiên bị chấn cho hổ khẩu vỡ toang, xiêm y càng không cẩn thận dính vào Thiên Hỏa.

Hắn mới đầu không để ý đến, người hắn có mang cao giai vệ giáp, muốn ngăn cách một chút hỏa diễm cũng không có gì khó.

Thế nhưng chỉ một chút hỏa diễm như vậy lại như giòi trong xương cốt, mãi không tắt.

Bồng!

Ah!

Lam Diễm lập tức đốt cháy La Bá Thiên, hắn phát ra tiếng kêu thảm thiết, nhào xuống bên dưới, đâm vòa trong đất bùn, hy vọng có thể dập tắt hỏa diễm.

Đáng tiếc, Thiên Hỏa không có gì không đốt, hắn làm như vậy chỉ tổ tốn công vô ích.

- Thiếu chủ!

Tên Địa Hoàng Trọng Kiếm Môn kia nghe được tiếng kêu thảm của La Bá Thiên, cúi đầu nhìn xuống liền thấy La Bá Thiên đã trở thành hỏa nhân đang không ngừng lăn lộn trên mặt đất.

Sau một lát liền hóa thành một mảnh hư ảo!

- Thiếu chủ!

Tên Địa Hoàng kia của Trọng Kiếm môn kinh hô một tiếng.

Đáng tiếc vô luận hắn gọi lớn bao nhiêu, La Phách Thiên cùng với kiện cao giai vệ giáp kia đều bị đốt thành tro tàn rồi.

Tiêu Tùng Lâm thừa dịp Địa Hoàng kia phân thần hết sức, linh kiếm nở rộ ra thanh mang cường đại.

Hưu hưu!

Vô số đạo thanh mang hướng Địa Hoàng kia mạt sát mà đi.

Tên Địa Hoàng kia cũng là rất cao minh, kịp thời xoay người lại, vung lên một mảnh lam sắc thủy tường chặn lại những thanh mang kia.

Bất quá dùng năng lượng linh khí oanh xuất ra là kinh khủng cỡ nào, quang mang thuộc tính của hắn làm sao có thể đỡ nổi.

Địa Hoàng kia quanh người bị thương, từng đạo vết thương đáng sợ giao nhau, cơ hồ muốn đem hắn phân thây ra.

Ở lúc hết sức nguy cấp, Trọng Kiếm môn Địa Hoàng kia liều mạng đánh cược một lần, quanh thân dâng lên lam mang cường đại, từng cỗ sóng gợn đem hết toàn lực cùng kiếm chiêu kia oanh tới.

Cùng lúc đó hắn quyết đoán quay đầu bỏ chạy.

Hắn thân pháp không tệ, trong nháy mắt liền đến ngoài ngàn thước, trong miệng không quên hét lớn:

- Trọng Kiếm môn chúng ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi!

Tiêu Tùng Lâm muốn đuổi theo, nhưng mà biết mình có chút ngoài tầm tay rồi.

Những Địa Hoàng khác của Tử Thiên tông tất cả đều là một bộ lo lắng, nếu để cho người của Trọng Kiếm môn chạy, Tử Thiên tông bọn họ chỉ sẽ bị diệt vong càng nhanh.