Thái Tử Thông Báo Một Ngàn Lần: Nữ Nhân Nguy Hiểm

Chương 349: Người đàn ông máu lạnh thâm tình (19)

Nhưng mà sau khi tiên lực bùng bổ, Cả người Lâm Hồi Âm mất hết sức lực mềm yếu gục xuống mặt đánh, ánh sáng kết giới xung quanh nàng cũng trở nên yếu ớt.

"Nàng không xong rồi, khong được... Mọi người đừng xuất chiêu nữa, để tránh làm nàng bị thương, mất máu quá nhiều không uống được nữa."

Một trong số đám yêu ma cất giọng the thét, nhưng yêu ma khác lập tức dừng tay. Nhìn kết giới yếu ớt của Lâm Hồi Âm lộ ra nụ cười kích động, tạo thành một vòng tròn từ từ nhích lại gần.

Lâm Hồi Âm há miệng thở mạnh, đáy lòng căng cứng nhifnd dám yêu ma tiến ạp gần, muốn từ dưới đất đứng dậy nhưng toàn thân chẳng có chút sức lực.

"Chúng ta trước hết ăn người đàn bà này, sau đó đưa hoàng thái tử đông hoang đại lục đến gặp lão đại."

"Nếu lão đại biết chúng ta ăn tươi một người không giữ lại cho hắn sẽ nổi giận."


"Đã lâu không ăn thịt người, ta không nhịn được, sao có thể giữ lại người đàn bà này về cho lão đại ăn."

........

Đám yêu ma kia vây quanh Lâm Hồi Âm, xem nàng như miếng mồi ngon vậy không ngừng tính toán làm thế nào ăn nàng.

"ĐƯợc rồi, trước theo làm theo lời đề nghị của hồ nghi, trước tiên móc lòng của người đàn bà này để lại cho lão đại. Phần còn lại chúng ta ăn."

"Chúng ta ăn như thế nào? Uống máu trước?"

"Người đàn bà này rất nhợt nhạt, chẳng được bao nhiêu, nhưng mà lâu quá chưa ăn thịt người, thèm đến chết, dù một miếng ngậm trong miệng đỡ thèm cũng tốt."

"Được, cứ vậy đi, để xà yêu cắt người đàn bà này ra."

................

Đi đôi với lời nói của yêu ma kia thì một xà yêu trang điểm lòe loẹt duỗi duỗi đuôi rắn ra, trong tay cầm một con dao sắc bén từ từ tiến lại gần Lâm Hồi Âm.

Lâm Hồi Âm nhìn con dao trong ta xa yêu, phát ra ánh sáng lạnh lẽo, nghĩ đến mới vừa rồi đám yêu ma kia không chút nhân tính bàn bạc thế nào ăn thịt nàng, đáy lòng có chút lạnh.


CHẳng lẽ hôm nay nàng phải chết ở nơi này?

Lâm Hồi Âm nhìn Triêu Ca nằm trên mặt đất không chút động tĩnh, không biết hắn đã chết hay chưa, càng thấy thêm tuyệt vọng.

Lần này nàng thật không còn đường sống sao?

Nhưng nàng không muốn chết.

Xà yêu đã xông qua kết giới, lắc lắc con dao đi đến trước mặt nàng.

Nó cũng không gấp gáp cắt ngực Lâm Hồi Âm móc tim nàng ra, chỉ là nhìn đôi mắt Lâm Hồi Âm, nhích đến trước mặt nàng lè đầu lưỡi dài nhỏ ra, giống như thèm thuồng trước một bữa ăn ngon vậy, liếm gò má của Lâm Hồi Âm.


Rắn không có thân nhiệt.

Lâm Hồi Âm cảm thấy trên gò má mình là một tảng băng lạnh, cả người nàng run rẩy, cũng không biết sức lực từ đâu đến đột nhiên đưa tay, ngưng kết ánh sáng sắc bén trong bàn tay đánh lên vai yêu xa. Yêu xà nhất thời không phòng bị, chẳng qua cảm thấy đau, nhìn thấy một dòng máu tươi chảy ra từ vai mình.

Xà yêu cúi đầu dùng đầu lưỡi thật dài liếm máu, sau đó biểu tình trở nên dữ tợn mười pahafn, đưa tay lên đánh lên mặt Lâm Hồi Âm một tát.

Cái tát kia làm Lâm Hồi Âm nổ đom đóm mắt, vừa cay vừa đau.

Nàng nặng nề quay đầu, trong miệng có mùi vị mằn mặn nên mở miệng phun ramootj ngúm máy tươi.

Xà yêu lại đưa tay, tóm lấy mái tóc nàng, kéo đầu nàng ngẩng cao lên, sau đó đưa con dao sáng loáng lên, đâm vào ngực nàng.