- Cô ta thật nham hiểm nhưng em vẫn ko ngờ một đại tiểu thư cao quý lại làm được chuyện ghê tởm như vậy Anna vô cùng bức xúc trước những gì mà Gin phải trải qua, càng nghĩ cô càng cảm thấy phải tránh xa loại người này.
Riêng Linda ko tỏ thái độ gì nhưng cũng ko kém phần sửng sốt, dù sao trong tất cả những bộ phim cô đã xem thì chưa bao giờ có tình huống nữ cưỡng hiếp nam mà chỉ toàn là nam cưỡng nữ thôi. Thế nên chuyện hôm nay phải cho vào danh sách đen mới được.
Kế hoạch biến Gin trở thành của mình đã ko thành công, Vương Âu vô cùng tức tối. Cô ta đã lấy trộm một khẩu súng từ vệ sĩ của mình rồi nhanh chóng bắt taxi đến nhà Gin.
Lúc này Gin vẫn đang trong tình trạng nửa mơ nửa tỉnh, Kan vẫn luôn túc trực bên cạnh chăm sóc cho anh. Riêng Anna vào bếp nấu ăn, Linda cũng phụ giúp em gái. " Tinh " - chuông cửa kêu liên hồi, Kan hơi ngạc nhiên vì muộn thế này rồi vẫn còn người đến. Anh bất đắc dĩ ra mở cửa, vậy mà ko có một bóng người nào. Rõ ràng vừa nãy có tiếng chuông kêu hay là......" Ma " bấm....... Ko thể nào anh đã sống mười chín năm trên trái đất, chưa từng tin ma có thật và cũng ko hề tin ma tồn tại trên thế giới này.
Kan bực dọc vì nghĩ rằng có đứa nào đó quấy phá nhà anh nên bỏ vào trong ngay lập tức.
- Thật là.....chẳng có ma nào......_ nửa giây trước anh bước vào nhà, nửa giây sau anh đứng hình vì cảnh tượng trước mắt.
Một Vương Âu mặc bộ đồ đen bó sát, khoe lên thân hình bốc lửa chuẩn ko cần chỉnh. Nhưng ánh mắt cô ta lộ rõ sự hận thù sâu sắc, cô ta cầm khẩu súng ngắn nhưng độ sát thương ko hề nhẹ liên tục chĩa súng về phía Gin.
- Anh đã làm tổn thương em, rốt cuộc em có điều gì khiến anh ko vừa lòng _ ko rõ là nước mắt thật hay nước mắt cá sấu đây.
- Chẳng nhẽ anh yêu người khác giống như bọn họ từng nói _ cô ta nói tiếp.
- Em ko cần biết anh yêu ai nhưng anh nhất định phải là của em_ từ đầu tới cuối chỉ có Vương Âu độc thoại.
- Đừng nói với em, người anh yêu là......_ cô ta đổi mục tiêu hướng tới người con gái đứng bên phải anh tức là Linda.
Bỗng dưng trở thành mục tiêu Linda điếng người, gương mặt cứng đờ như người vừa đi thẩm mĩ hỏng xong.
- Đợi đã, tại sao lại là tôi _ Linda ko ngừng phủ nhận.
- CHẾT ĐI!!!!!!!_ cô ta đã nổ súng
Nhanh như cắt Kan đá khẩu súng từ tay Vương Âu xuống đất rồi ôm Anna nằm xuống. Riêng Gin dù vẫn chưa tỉnh táo nhưng anh cũng lao tới cứu Linda khỏi phát súng từ tay Vương Âu. Tay phải anh cẩn thận ôm đầu cô để tránh bị thương. Trượt mất mục tiêu, Vương Âu ko can tâm vớ vội khẩu súng dưới đất lên lại chĩa thẳng về người Linda.
- Lần này tôi sẽ cho cô chết ko toàn thây
Gin dùng ghế sa lông làm bia đỡ đạn, anh dìu Linda vào trong phòng anh.
- Ko sao chứ, Linda?
- Có sao đấy, rất nhiều sao _ bị hoảng loạn, Linda giận cá chém thớt đổ tất lên đầu Gin nhưng anh ko nói gì chỉ lặng lẽ ôm cô vào lòng.
- Ko sao đâu, anh sẽ bảo vệ cho em.
- Anh hứa tôi mới tin
- Được anh hứa.
Nghe thấy tiếng bước chân đi tới, anh đoán chắc đó là Vương Âu. Cho nên anh bắt buộc phải đánh lạc hướng cô ta, bằng ko Linda sẽ gặp nguy hiểm mất.
- Linda nghe lời anh, khi anh ra hiệu em phải cố gắng chạy thật nhanh ra cửa, em làm được chứ?
- Được _ Linda nhẹ nhàng gật đầu.
- Nhưng anh phải an toàn trở về _ dù sao Linda cũng ko thể để Gin mạo hiểm như vậy.
- Anh hứa _ Gin xoa đầu cô rồi đứng thẳng người bước ra ngoài.
Bên ngoài Vương Âu điên loạn bấm còi loạn xạ ko bỏ quên một thứ gì. Khi Gin ra ngoài, đó là lúc cô ta đang chĩa súng về phía cánh cửa.
- Linda đang trốn sau cánh cửa đúng ko? _ Vương Âu nói.
Gin ko đáp trả, anh đứng bất động sau cánh cửa. Hành động của anh như thêm dầu vào lửa khiến Vương Âu càng hận Linda bấy nhiêu.
- Tránh ra _ cô ta ra lệnh.
- Muốn giết Linda, phải bước qua xác tôi _ giọng anh rất điềm tĩnh hoàn toàn ko có dấu hiệu của việc nói đùa.
- Đừng thách em, em sẽ bắn thật đấy _ bị thách thức, cô ta càng giận dữ hơn nhưng cũng ko thể làm bừa vì Gin đang đứng trước mặt.
Gin dùng tay gõ ba cái vào cửa, tức là ra hiệu cho Linda chạy thoát. Nghe tiếng gõ cô nhanh chóng chuồn ra ngoài nhưng cô ko thể bỏ đi như vậy được. Thú thật có phải do lòng trắc ẩn hay do cô đã yêu anh mất rồi nên cô ko đành lòng bỏ đi như vậy.
- Được, anh ko tránh có phải ko? Em sẽ cho anh được toại nguyện.
Lần này Vương Âu ko hề nói dối, cô ta thẳng tay bắn một phát súng vào chân phải của Gin khiến anh quỵ xuống. Ko còn vật cản đường, cô ta lao thẳng vào trong phòng nhưng vẫn ko thấy dấu vết của Linda.
Trốn sau góc tủ Linda vô cùng phân vân vì ko biết có nên chạy ra đó ko, lỡ đâu cô ta quay lại bắn cô thì sao? Dù vậy cô hạ quyết tâm rồi, bước những bước đi rất tự nhiên nhưng ko ngừng nhìn ngó xung quanh, Linda tiến thẳng tới chỗ Gin.
Bất ngờ thấy Linda quay lại, Gin rất ngạc nhiên nhưng anh nhanh chóng đuổi cô đi: " Đừng qua đây, mau chạy đi ". Câu nói của Gin làm cô hơi ức, rõ là đáng ghét mình tốt bụng ở lại cùng anh ta mà dám đuổi mình đi.
- Cô đây rồi Linda, lại còn tự chui đầu vào rọ _ ko ngờ Vương Âu lại quay lại nhanh như vậy.
- Đâu có, tôi quay lại để lấy đồ thôi mà _ cạn lời với cô.
- Muốn dùng lý do thì cũng nên dùng lý do có lí một chút nhưng chết đi.
- LINDA _ Gin hét thật to nhắc nhở cô.
" Oh my god ", đó là ba từ cuối cùng mà cô có thể nói được.
- Cảnh sát đây mau bỏ súng xuống_ ôi may quá cảnh sát đến rồi.
- Chị ko sao chứ? _ Anna bá cổ cô đến nghẹn thở.
- Dĩ nhiên là.....có sao đấy, em đã ở đâu khi chị gặp nguy hiểm hả? _ cô gân cổ lên để mắng Anna.
Vương Âu bị bắt giữ nhưng trước khi bị giải lên xe, cô ta vẫn cố ngoảnh lại nhìn Gin lần cuối. Đúng là thật ko thể hiểu cô ta lại yêu Gin đến mù quáng như vậy. Riêng Gin anh cũng đã được đưa tới bệnh viện, mọi chuyện lại trở về như cũ nhưng vẫn chưa về đúng vạch xuất phát của nó.