- Alo Gin, tôi Daniel đây, Boss vừa gọi cho tôi dặn cậu đến khách sạn năm sao bàn công việc. - Tôi biết rồi _ thật là vừa mới khỏi ốm đã bị gọi hồn, Gin bất đắc dĩ làm theo.
Dù vậy anh vẫn ko hiểu tại sao ko phải tại trụ sở mà lại phải là khách sạn năm sao. Gin bước đến quầy lễ tân thì nhận được một thẻ chìa khoá phòng 555. Anh mở cửa phòng bước vào, có cái mùi nước hoa gì đó rất nồng nặc khiến anh khó chịu bịt mũi lại. Cứ tưởng Boss phải đến rồi chứ, ai ngờ lại đến muộn hơn cả anh. Ngồi trên giường đợi một lúc lâu, cuối cùng cũng có tiếng bước chân. Nhưng ko phải Boss mà chính xác là một người phụ nữ, ko biết có phải não anh chưa hoạt động trở lại ko nhưng trong hai tuần anh nghỉ ốm, Boss ko tài nào trở thành phụ nữ được. Mà người phụ nữ này anh cảm thấy rất quen, đúng rồi chính là Vương Âu.
- Sao lại là cô?
- Em đến là vì anh _ quả thực Vương Âu là một người phụ nữ đẹp toàn diện nhưng đối với Gin thì cô ta chẳng là cái gì hết.
Hôm nay Vương Âu mặc một chiếc váy màu đỏ mỏng tang ngắn đến đầu gối , có thể nhìn rõ hai bầu ngực lấp ló bên trong. Điều quan trọng hơn là cô ta ko hề mặc nội y, Gin cực sốc khi nghĩ đến chuyện này, anh hơi lùi lại phía sau để giữ khoảng cách với cô ta.
- Gin em yêu anh _ vừa nói cô ta trơ trẽn cởi bộ váy trên người xuống, cơ thể trắng nõn nà lộ thiên trước mặt Gin.
Hành động của Vương Âu khiến Gin đỏ mặt lại cảm thấy ghê tởm đại tiểu thư của Vương thị. Chẳng nhẽ cô ta ko được dạy dỗ sao, mà nếu có được dạy thì có lẽ cô ta cũng đã quên mất mình được dãy những gì.
Bỗng nhiên Gin có cảm giác cơ thể cứng đờ, các ngón tay ko thể hoạt động bình thường, đầu óc quay cuồng đến điên loạn, mồ hôi toát ra như nước lã.
- Cô....đã.....làm.....gì.....tôi _ cả người anh nóng rực như có ngọn lửa trong người.
- Chỉ là một chút thuốc kích dục vào cốc nước mà anh uống thôi _ bầu ngực căng tròn lắc lư như hai quả bưởi đung đưa theo bước chân của Vương Âu.
- Tránh......x.....a.....tô....i......ra _ hai bàn tay anh bắt đầu ko thể làm chủ được bản thân mà nhanh chóng cởi từng cúc áo một trên người.
- Đừng lo, anh sẽ ko thiệt thòi đâu vì tôi vẫn còn là gái còn trinh _ những ngón tay thon dài của Vương Âu lướt đi lướt lại trên khuôn mặt của anh.
- T....ôi.....ko.....cần _ hơi thở anh trở nên gấp gáp hơn khi phải nhìn thấy thứ ko muốn nhìn.
- DỪNG LẠI ĐI!!!!!!!!! _ Vương Âu đã nằm trên người anh từ bao giờ, cô ta tham lam hôn lên cổ, lên người anh.
Trong khi đó nhận được tin dữ, Kan, Anna và Linda cùng nhau tới khách sạn nơi Gin bị lừa đến. Sau đó biết Gin đang ở phòng 555, ngay lập tức ba người lên thang máy giải cứu Gin.
Tự dưng Linda thông minh lạ thường khi bảo lễ tân đưa chìa khoá dự phòng cho mình. Kan nhanh chóng mở cửa, đập vào mắt ba người là hình ảnh ko thể trần trụi hơn. Nhưng cũng thật may mắn vì Gin vẫn chưa bị làm nhục hẳn. Vương Âu bị Anna lôi thẳng ra ngoài, tất nhiên cô ta đã được mặc quần áo đoàng hoàng.
- Anh ko sao chứ? _ Kan lo lắng dìu Gin dậy.
- Nước, cho anh nước.
- Đây anh.
- Mau đưa anh về nhà _ Gin cảm thấy rất dơ bẩn khi phải tiếp tục ở nơi này.
Nghe Gin nói vậy, Kan cũng ko chần chừ thêm nữa, anh để một tay của Gin lên vài mình rồi dìu đi. Khi ba người vừa rời khỏi thì bọn vệ sĩ của Vương Âu cũng tới và bị cô ta mắng xối xả một lúc lâu mới rời đi.