Huynh đệ đều sử dụng ra một chiêu phân độn. Đúng như câu cha nào con nấy.
Cha thích dùng phân độn, con trai cũng thích dùng phân độn.
Mà lúc này trong hoàng cung, Dạ Tư Không đang tiếp đãi ba vị Hoàng Đế.
Dạ Tư Niên cũng ở chỗ này.
Mọi người đang thưởng thức Ngưng Thần trà thượng hạng, ba tên Hoàng Đế cũng uống đến say sưa ngon lành, chẳng qua là trong lòng bất mãn, nhưng không có biểu hiện ra ngoài.
Bởi vì đã vượt qua thời gian, thế nhưng hiện tại vẫn không nhìn thấy Dạ gia huynh đệ tới.
Ở trong lòng Hoàng Đế, thông gia tốt nhất là Dạ gia huynh đệ, thế nhưng đưa tới đẩy lui đều chỉ có Thái Tử xuất hiện.
Dù sao ở trong Dạ gia, cũng chỉ có hai người trẻ tuổi kia mới xem như ưu tú, mà vị Thái Tử này không có thể hiện ra thực lực vượt trội, mặc dù bây giờ là Thái Tử, nhưng sau này có phải Thánh Nhân hay không, vậy liền khó nói.
Dạ Tư Niên đoan chính ngồi ở bên cạnh, cái gì cũng không nói, trong lòng cũng đang nghĩ Dạ Côn cùng Dạ Tần, xem ra bọn họ sẽ không tới.
Ỷ vào gia gia sủng ái, bọn họ thật sự là càng ngày càng cuồng vọng, bất quá như thế cũng tốt, để gia gia nhận rõ một chuyện, Dạ Côn cùng Dạ Tần cũng không phải loại người nghe lời, mà sẽ phản kháng.
Giao quyền lực vào trong tay bọn họ, sẽ phải cẩn thận cân nhắc.
Nhưng vào lúc này, một vị công công xoay người đi vào, nơm nớp lo sợ nói ra:
- Thánh Nhân, vừa rồi truyền đến tin tức, Dạ Côn cùng Dạ Tần bị bệnh, đuổi tới được.
Ba cái Hoàng Đế nghe được câu này, trong tay Ngưng Thần trà đột nhiên liền không thơm, quả nhiên là dạng này.
Dạ Tư Không nhẹ nói ra:
- Biết rồi, đi xuống đi.
- Thánh Nhân vạn phúc.
Công công cong lưng rời khỏi ngự thư phòng.
Trong lòng Dạ Tư Niên cười lạnh, các ngươi không đến rất tốt, tiện nghi ta.
Dạ Tư Không bất đắc dĩ cười khẽ một tiếng:
- Ba vị, xem ra hôm nay Dạ Côn cùng Dạ Tần không tới được.
- Không sao, hôm khác là được.
Thanh Vũ Danh Ảnh Hoàng Đế khẽ cười nói.
Hoàng Cực Nghịch Thiên cũng cười:
- Không có việc gì, bọn hắn ngã bệnh, chúng ta phải đi thăm một chút mới được.
- Nghịch Thiên quân chủ nói rất đúng.
Quang Minh Vô Thượng Nhật cười nhẹ một tiếng.
Dạ Côn cùng Dạ Tần làm ra loại chuyện không nể mặt mũi này, mà ba tên Hoàng Đế cũng chỉ có thể cười trừ.
Thế nhưng lời của bọn họ vào trong tai Dạ Tư Niên lại vô cùng khó chịu, Dạ gia huynh đệ rõ ràng không nguyện ý thông gia, chẳng lẽ các ngươi chỉ nhận bọn hắn? Lão tử ở trong mắt các ngươi cũng chỉ là bài trí thôi sao!!!
Quả thật như thế, ở trong lòng ba tên Hoàng Đế, cho dù sau này ngươi làm Thánh Nhân, nếu như không có Dạ Côn cùng Dạ Tần phụ tá, như vậy Thánh Nhân ngươi sẽ không thọ.
Dạ Tư Không lạnh nhạt nói ra:
- Dạ Côn cùng Dạ Tần đều đã có gia thất, chỉ sợ bọn hắn khó mà tiếp nhận hảo ý của ba vị.
Ba người nghe Dạ Tư Không nói, trong lòng nhất thời chìm xuống.
Đây rõ ràng là muốn nói, muốn đánh chủ ý Dạ Côn cùng Dạ Tần, đừng đùa.
Nếu như không muốn thông gia, sau này các ngươi tự xử lý đi.
Đây cũng không phải là kết quả ba vị Hoàng Đế mong muốn, dù sao thực sự không được, vẫn là câu nói kia, lui một bước trời yên biển lặng.
Nghịch Thiên hướng phía Dạ Tư Không chắp tay cười nói:
- Thánh Nhân, Dạ Côn cùng Dạ Tần đã như vậy, chúng ta cần gì phải cưỡng cầu, ta thấy Thái Tử điện hạ anh tuấn bất phàm, tiền đồ bất khả hản lượng.
- Nói đúng lắm, thái tử điện hạ ổn định thoả đáng, sau này nhất định có thể chèo chống Thái Kinh.
Danh Ảnh cũng tranh thủ thời gian phụ họa, cuối cùng phát hiện một chuyện, lúc này có thể thông gia, đã là Thái Kinh nể tình, còn muốn được một tấc lại tiến một thước đi cầu thân với Dạ Côn cùng Dạ Tần.
Ngịch Thiên lập tức theo sát cười nói:
- Thánh Nhân, kỳ thật ngay từ đầu ta đã nhìn trúng thái tử điện hạ.
Dạ Tư Không nghe mấy người nói, cũng rất bất đắc dĩ, xem ra Dạ Tần quả thật đã khiến bọn họ vô cùng sợ hãi, chỉ có thể dùng loại phương pháp thông gia này tới bảo toàn mình.
Mặc dù ba vị Hoàng Đế đã tỏ thái độ, thế nhưng Dạ Tư Niên nghe xong lại không vui, thậm chí vô cùng tức giận.
Vừa mới còn muốn Dạ Côn cùng Dạ Tần, nghe gia gia nói như vậy, lập tức liền nói mình tốt thế nào.
Nghĩ là nghĩ như vậy, nhưng Dạ Tư Niên vẫn chắp tay cười nói:
- Ba vị quân chủ đề cao ta, ta còn rất nhiều thiếu sót, cũng không có tốt như vậy.
- Thái tử điện hạ khiêm tốn như thế, khiến bản hoàng bội phục.
Vô Thượng Nhật nhẹ khẽ cười nói.
Lúc này Dạ Tư Không cười nói:
- Tư Niên chưa cưới vợ, nhưng cũng đã đến tuổi thành gia lập thất.
Ba vị Hoàng Đế nghe xong lời này liền hiểu, Dạ Côn cùng Dạ Tần đừng suy nghĩ, hiện tại chỉ có Dạ Tư Niên.
Hiện tại còn thế nào, cũng chỉ có thể làm như vậy.
Thời gian không đến một khắc, hôn sự của Dạ Tư Niên trên cơ bản đã thỏa đàm, ba vị Hoàng Đế mỗi người đều gả một cô công chúa tới.
Thậm chí còn ganh đua so sánh đồ cưới.
Hoàng Cực Nghịch Thiên xem như thật nghịch thiên, dùng Thần Kiếm làm đồ cưới, hành động hào nhoáng như thế lập tức khiến hai nước kia trợn tròn mắt.
Trong lòng thầm nghĩ, xem như ngươi lợi hại! Vì bảo mệnh, Thần Kiếm đều giao ra.
Đến lúc đó Thần Kiếm biến thành đoạt mệnh phù, vậy liền chờ khóc đi.
Danh Ảnh cùng Vô Thượng Nhật cũng tranh thủ thời gian tỏ thái độ, song song đưa lên Thần Kiếm làm đồ cưới.
Thay vì nói là đồ cưới, không bằng nói là một loại tiền bảo mệnh.
Thần Kiếm đều đưa, ngươi không có lấy cớ đánh ta đi.
Sáo lộ này đúng là quá sâu.
Thế nhưng đứng tại góc độ của Dạ Tư Không, lần này xem như kiếm lợi lớn.
Tron hai năm ngắn ngủi làm thịt Ngũ Nhạc cùng Cổ U, nội bộ còn không quá ổn định, chỉ sợ cần rất nhiều thời gian để bọn họ tiếp nhận Thái Kinh thống trị.
Nhưng mà phóng nhãn toàn bộ Huyền Nguyệt đại lục, cũng không có quốc gia nào có diện tích lớn hơn Thái Kinh.
Nói câu cuồng vọng, lúc này Thái Kinh đã biến thành quốc gia có diện tích lớn nhất Huyền Nguyệt đại lục, dĩ nhiên là không tính thực lực.
Đương nhiên, có Dạ Tần tại, thực lực tối cường cũng có thể đảm đương.
Bữa cơm trưa ở Dạ gia.
Liên Hàn trước kia một mực ở trong phòng ăn cơm đều đi ra, chuyện này khiến Dạ Côn sửng sốt một chút.
Xem ra phương pháp không biết xấu hổ của cha vợ vẫn hữu dụng, dù sao hiện tại mẹ vợ đều đi ra ăn cơm.
Nhưng mà...
Cha cùng cha vợ đều không thấy đâu.
- Hai đứa các con hôm nay giả bệnh không đi, đến lúc đó cẩn thận bị gia gia mắng.
Đông Môn Mộng nhẹ nói ra, cũng không trách tội, nhi tức của mình đã đủ nhiều.
Trưởng Tôn Nhị cùng Tử Yên ngồi ở bên cạnh cũng có chút cao hứng, nếu như Dạ Tần thật đi nạp thϊế͙p͙, cũng không ngăn được.
Mà Dạ Tần giả bệnh không đi, đây cũng là đang nói rõ lập trường của mình, Trưởng Tôn Nhị cùng Tử Yên sao lại không cao hứng đây.
Dạ Côn thấm thía nói ra:
- Mẫu thân, chúng con đây là suy nghĩ cho đường ca, đã hai mươi rồi mà thê tử lại không có, cho nên đều để cho y.
- Đại ca nói không sai, đường ca cũng nên có thê tử.
Đông Môn Mộng bất đắc dĩ cười khẽ:
- Các con đó...
Liên Hàn nhẹ nói ra:
- Chuyện này làm không tệ, đã có ba thê tử, còn tìm nhiều như vậy làm gì.
Dạ Côn cảm giác mẹ vợ hôm nay khá cởi mở, tâm tình không tệ, phải tiếp tục tiếp tục giữ vững mới được.
- Thiên Thiên, lão gia của ngươi đi đâu rồi?
Đông Môn Mộng đột nhiên lên tiếng hỏi.
Trương Thiên Thiên đứng ở bên ngoài lập tức sững sờ!