Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 732: Thế Mà An Bài Ra Mắt

Dạ Côn cùng Dạ Tần hơi sửa sang lại một chút liền ra khỏi nhà.
Hai huynh đệ cũng có chút tò mò, lúc này gia gia gọi bọn họ vào cung có việc gì.
Đi vào ngự thư phòng, Dạ Côn phát hiện Dạ Tư Niên thế mà cũng có mặt, trong lòng hơi có chút nghi ngờ.


Ít nhất chuyện gia gia muốn nói, hẳn là có thể công khai.
- Gia gia.
Dạ Côn cùng Dạ Tần nhẹ giọng hô.
Dạ Tư Không nhẹ nhẹ cười cười:
- Nếu đã đến, gia gia liền nói với các con một chuyện.


Dạ Tư Niên nhìn Dạ gia huynh đệ một chút, cũng không nói gì, nếu như không phải trên người có trang phục Thái Tử, chỉ sợ khí thế sẽ bị đè xuống rất nhiều.
- Gia gia, là chuyện gì?
Dạ Côn tò mò hỏi.
Dạ Tư Không cười nói:
- Chuyện tốt.


Dạ Côn nghe xong nhẹ nhàng thở ra, cuối cùng cũng có tin tức tốt, bằng không mỗi ngày đều là tin tức xấu, ai có thể chịu nổi.
- Hôm nay tam quốc Hoàng Đế thảo luận với ta, bọn họ đều quyết định tiến hành thông gia với Dạ gia chúng ta.
Dạ Côn:......
Dạ Tần:......


Có lẽ loại tin tức này đối với người khác mà nói, hẳn là tin tức tốt, nhưng đối với Dạ gia huynh đệ mà nói, tin tức này không tốt chút nào.
Dạ Côn tranh thủ thời gian chắp tay nói ra:
- Gia gia, ta đã có tới ba thê tử, ta xem vẫn nên nhường cho đường ca thì tốt hơn.


- Đúng vậy gia gia, hiện tại đường ca chưa cưới vợ, vừa vặn có thể... chuyện tốt gấp ba.
Dạ Tần cũng ở bên cạnh phụ họa.
Dạ Tư Niên nghe xong vốn rất vui vẻ, nhưng tinh tế nghĩ lại, làm sao cảm giác không thích hợp a.
Giống như mình được bố thí vậy.


Thế nhưng, nếu như thông gia với ba quốc gia kia, địa vị của mình khẳng định sẽ tăng vọt, gia cố vị trí Thái Tử của mình, trước đó gia gia để mình bất chấp nguy hiểm, hẳn nên tưởng thưởng một chút đi.
Dạ Tư Không đứng dậy cười cười:


- Biết ngay các con sẽ nói như vậy, nhưng nói thế nào người ta cũng là Hoàng Đế, mặt mũi vẫn phải cho.
- Đến lúc đó ta cũng sẽ cự tuyệt.
Dạ Côn nói thẳng, Côn ca là chân nam nhân, xưa nay sẽ không làm chuyện có lỗi với thê tử, loại chuyện tốt này, có thể tránh liền tránh đi.
- Con cũng sẽ cự tuyệt.


Dạ Tần cũng nhẹ nói ra.
Tâm của Dạ gia huynh đệ đều không ở trên người nữ nhân.
- Vậy xem ra chỉ có Dạ Tư Niên con.
Dạ Tư Không hướng phía Dạ Tư Niên nhẹ nói ra.
Dạ Tư Niên sững sờ, chắp tay nói ra:
- Hết thảy nghe gia gia.
Có so sánh mới có chênh lệch.


Dạ Tư Niên một bộ nghe lời của gia gia, mà Dạ gia huynh đệ lại phản kháng, chuyện này có thể lưu lại khúc mắc ở trong lòng Dạ Tư Không hay không.
Vậy thì không biết được rồi.
- Vậy buổi sáng ngày mai các con vào cung một chuyến, xem mắt.
Dạ Tư Không thấp giọng cười nói.


Dạ Côn cùng Dạ Tần nhẹ gật đầu.
Sau khi rời khỏi hoàng cung, Dạ Tần trầm giọng nói ra:
- Đám quân chủ này, tưởng rằng thông gia liền có thể đổi lấy an toàn sao?
- Có lẽ thế...
Dạ Côn bất đắc dĩ nói, cũng chỉ có thông gia mới có thể bảo chứng an toàn, ai kêu đệ đệ biến thái như vậy.


Dạ Tần thở dài một tiếng, trên mặt lộ ra thần thái mệt mỏi.
- Ngươi a, bây giờ chờ làm cha đi.
Dạ Côn vỗ vỗ bả vai đệ đệ, đệ muội cũng sắp sinh, hình như Thánh Hậu cũng sắp sinh.


Dạ Tần yên lặng nhẹ gật đầu, nhìn trạng thái của đệ đệ, trong lòng Dạ Côn cũng biết, trong lòng đệ đệ vẫn chưa bỏ xuống chuyện của Tử Yên được.
Có lẽ chờ sau khi hài tử sinh ra mới có thể chuyển biến tốt đẹp một chút đi.


Hai huynh đệ về đến nhà, nói chuyện này lại cho phụ mẫu nghe, Dạ Minh cùng Đông Môn Mộng nghe xong cũng bất đắc dĩ cười một tiếng.
Đây là tình huống bình thường, dù sao người trẻ tuổi Dạ gia chỉ có ba người, mà Thái Kinh lớn như vậy, muốn tìm Dạ gia thông gia thật không dễ.
Nam nhân Dạ gia vô cùng khan hiếm.


Hiện tại Dạ Côn không thèm để ý chuyện thông gia, ngày mai từ chối là được rồi.
Hiện tại càng quan tâm tình huống của cha vợ như thế nào, thật chẳng lẽ giống cha nói, vậy thì quá bạo lực.
Có lẽ ngày mai sẽ bị mẹ vợ dạy dỗ.


Nghĩ đi nghĩ lại, Dạ Côn đột nhiên muốn nghe Ly Nhi càm ràm, Mộ Nhi nũng nịu, còn có nụ cười của Lưu Nhi, rất lâu không có gặp các nàng, cũng không biết hiện tại có khỏe hay không, còn có nữ nhi của mình.
Hiện tại hẳn không có ngủ suốt ngày đi.
Mang theo hoài niệm, Dạ Côn dần dần ngủ.


Cũng không biết ngủ bao lâu, bành một tiếng!
Tiếng vang to lớn đánh thức toàn bộ Dạ gia.
Lúc này bầu trời vừa mới xua tán hắc ám, tất cả mọi người Dạ gia lập tức bật dậy nhìn tình huống..
Dạ Côn đều cảm thấy, có phải những người kia trực tiếp tới cướp người hay không.


Nhìn mấy bức tường ở bên trong biệt viện đều bị đổ sụp.
- Đại ca!
Dạ Tần trầm giọng hô.
- Đi xem hai người kia một chút.
Dạ Côn nghiêm túc nói ra.
Dạ Tần lập tức chạy đi xem hai tên thiếu gia kia có còn ở đây hay không.
Mà lúc này Dạ Minh đột nhiên hô:


- Không cần đi xem, không có việc gì.
Dạ Tần dừng bước, nghi hoặc quay đầu nhìn về phía cha.


Mọi người đi tới, nhìn Thượng Hiên nằm ở bên trong đống đá vụn, lúc này mặc dù Thượng Hiên rất lôi thôi, thế nhưng khóe miệng thế mà cong lên một tia đường cong, giống như đã đạt được mục đích.
Đông Môn Mộng trợn trắng mắt, xoay người lại đi ngủ.


Dạ Côn bất đắc dĩ cười một tiếng, xem ra mẹ vợ cũng không có tha thứ cho cha vợ nhanh như vậy, nhìn cường độ lần này một chút, đoán chừng là từ trên giường đá bay đi.
- Đều trở về ngủ đi, nơi này có ta rồi.
Dạ Minh cười nói.
Dạ Côn cùng Dạ Tần bất đắc dĩ, quay người liền rời đi.


Chờ sau khi bọn nhỏ rời đi, Dạ Minh nhìn Thượng Hiên đang say mê hỏi:
- Thế nào, một xuân sắc.
- Thông gia.
Thượng Hiên chững chạc đàng hoàng nhìn Dạ Minh.
- Hửm?
- Ngươi còn phải giúp ta.
Dạ Minh ra dáng ông cụ non vỗ vỗ bả vai Thượng Hiên:
- Thông gia, yên tâm đi.


Thượng Hiên rất cảm động, thậm chí vỗ nhè nhẹ lấy mu bàn tay Dạ Minh:
- Thông gia, ta đã rất lâu không có thoải mái như thế, ta không muốn một đêm xuân sắc, ta muốn hàng đêm xuân sắc.
Dạ Minh:......
Nam nhân lòng tham không đáy a.


- Thông gia, chỉ cần ngươi nghe theo sự sắp xếp của ta, nhất định có thể thành công.
Hiện tại Thượng Hiên tin tưởng Dạ Minh vô điều kiện, hỏi:
- Tiếp theo ta nên làm như thế nào?
- Thông gia, ngươi biết một thân bản lĩnh này ta học được ở nơi nào không?
- Chỗ nào?


- Đi, ta dẫn ngươi đi mở mang kiến thức.
Dạ Minh hỏng cười nói.
Minh ca ở trong nhà nhịn gần chết, trước đó còn có Liệt Cốt cùng đi hoa lâu uống chút rượu, hiện tại không ai bồi... một người đi hoa lâu uống rượu lại không có ý nghĩa, cho nên vẫn phải gọi người cùng đi, như thế mới thú vị.


- Được!
Hai nam nhân kề vai sát cánh đi ra Dạ gia, thật đúng là cá mè một lứa.
Hôm nay Dạ Côn cùng Dạ Tần vẫn phải tiến cung, đi gặp tam quốc Hoàng Đế một chút.
- A, đệ đệ trùng hợp như vậy, ngươi cũng ở đây à.
- Đại ca, thật là trùng hợp, ngươi bụng cũng không thoải mái sao?


- Đúng vậy, đêm qua quá lạnh, bị tiêu chảy rồi.
- Đại ca, ta cũng vậy, ngồi đến mức sắp đi không được nữa rồi.