Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 696: Gia Yến

- Cha và mẫu thân đều rất lo lắng cho ngươi, nhất là mẫu thân... vừa rồi ngươi tranh cãi với mẫu thân, hiện tại mẫu thân nhất định rất thương tâm.
Dạ Côn hiểu rõ đệ đệ, cũng chỉ là nổi tính tình tiểu hài tử lên mới như thế, vẫn luôn muốn được mẫu thân và cha tán thành.


Dạ Tần nghe xong thấp giọng nói ra:
- Ta cũng không nói gì... chẳng qua là muốn biểu đạt ý kiến một chút.
- Được rồi, chúng ta đều là người một nhà, có chuyện gì cùng một chỗ thảo luận.
- Ừm.
- Đi dỗ dành mẫu thân, một mình cha ứng phó không được.
Dạ Côn trêu chọc một tiếng.


Nghe đại ca nói thế, Dạ Tần cười khẽ một tiếng:
- Cha chắc đã bị mẫu thân đánh.
- Cho nên ngươi còn không đi giúp cha, cha đều giúp ngươi cõng nồi.
- Vậy đại ca đi theo ta đi.
- Được, chúng ta cùng đi.


Dạ Côn cũng không muốn trong lòng đệ đệ có oán khí, mặc dù bây giờ nhìn không ra cái gì, thế nhưng oán khí tích lũy lâu, đến lúc đó bùng nổ cũng không phải đơn giản như vậy, Dạ Côn không muốn nhìn thấy đệ đệ giận dỗi với mẫu thân.


Có vấn đề gì liền giải quyết trong ngày, không thể để ở trong lòng.
Lúc này hai huynh đệ đi tới căn phòng phía sau, quả nhiên nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của cha.
Xem ra mẫu thân đang dùng cha để trút giận.


Dạ Côn hướng phía trong phòng nhẫn nhịn nghẹn miệng, Dạ Tần bất đắc dĩ một tiếng, đứng tại cửa ra vào hô:
- Mẫu thân.
Trong phòng lập tức an tĩnh lại.
Dạ Minh mở cửa hé hé ra, nghi hoặc hỏi:
- Các con tới làm gì?
- Đệ đệ muốn xin lỗi mẫu thân, có phải không đệ đệ.


Dạ Côn mở đầu, sau đó để đệ đệ tự mình nói.
Dạ Minh nhìn về phía Dạ Tần.
Dạ Tần nhẹ gật đầu, hướng phía trong phòng hô:
- Mẫu thân, vừa rồi là Tần Tần không đúng, mẫu thân, con xin lỗi.
- Không có việc gì, mẫu thân không có việc gì.
Ba nam nhân liếc nhau một cái.


Còn nói không có việc gì, nói chuyện đều mang theo nghẹn ngào.
- Hai đứa các con cũng thật là, khi không lại chọc giận mẫu thân các con, ta đều phải chịu tội lây...
Dạ Minh dĩ nhiên không thể chỉ chỉ trích Dạ Tần, dù sao hiện tại đã lớn, không thể giống như khi còn bé.


- Đệ đệ, chúng ta đi dỗ dành mẫu thân.
- Ừm.
Dạ Minh nhìn nhi tử đi vào, khóe miệng lộ ra nụ cười vui mừng, cũng may có Côn Côn.
Trong phòng lập tức vang lên tiếng hai huynh đệ quái khiếu, sau đó rất nhanh liền vang lên tiếng cười duyên của Đông Môn Mộng.


Theo màn đêm buông xuống, tất cả mọi người Dạ gia đều vào cung ăn gia yến.
Dạ Tư Niên cũng mang theo mẹ của mình đi.
Cũng chỉ có Dạ Dương lộ ra vẻ quái gở, bên cạnh không có thân nhân, một mình tham gia.
Nếu là gia yến, đương nhiên sẽ không gióng trống khua chiêng, liền đặt ở trong tẩm cung Dạ Tư Không.


Thậm chí còn là Thánh Hậu ra tay chuẩn bị gia yến lần này.
Mọi người thật không nghĩ tới, Thánh Hậu còn có tay nghề như thế.
Dùng lời nói của Dạ Tư Không, nếu là gia yến, vậy thì phải để cho người trong nhà tới là, đây cũng là một phen tâm ý.
Toàn bộ Dạ gia, ngồi quanh một cái bàn tròn.


Dạ Tư Không, Tố Vận, Dạ Dương, Dạ Minh, Dạ Côn, Dạ Tần, Đông Môn Mộng, Trưởng Tôn Nhị, Tử Yên, Dạ Tư Niên, Dịch Y Vân.
Tổng cộng mười một người, đây là toàn bộ thành viên Dạ gia.
Đối với một cái hoàng thất mà nói, thật đúng là nhân đan lực bạc.


Mà lại Thái Kinh hiện tại đã không phải Thái Kinh năm đó, Ngũ Nhạc châu cùng Cổ U châu đều xuất hiện, địa bàn trong nháy mắt lớn gấp đôi.
Được xưng tụng là Đông U đệ nhất đại quốc.
Dù cho Thánh Điện đều phải lấy lễ tiếp đón.


Hoa Sa La chính là ví dụ điển hình, ở Thiên Trạch bên kia cũng là đệ nhất đại quốc, Thánh Điện cũng phải nể tình.
- Đã lâu không có làm, nếu làm không tốt, mọi người đừng chê cười.
Tố Vận nhẹ nhàng cười nói, hiện tại bụng Tố Vận cao cao nhô lên, sau khi Tiết Khánh Nguyên, hẳn sẽ sinh.


Nếu như là nữ còn tốt, nếu như là nam hài, vậy liền trực tiếp uy hϊế͙p͙ đến vị trí Thái Tử của Dạ Tư Niên.
Dù sao hiện tại mọi người đều biết, mọi người ngồi ở đây không có ai là ruột thịt của Dạ Tư Không, chỉ có thể coi là người Dạ gia mà thôi.


- Có thể được ăn mỹ thực Thánh Hậu tự mình làm, thật vinh hạnh.
Dạ Dương chắp tay, đương nhiên là hô Thánh Hậu, chẳng lẽ lại gọi mẫu thân...
Tố Vận khẽ cười một tiếng:
- Vậy Dạ Dương ngươi phải ăn nhiều một chút mới được.
- Không thành vấn đề.


Dạ Dương cười cười, tựa hồ tâm tình không tệ.
Dạ Tư Không cười cười, cầm chén rượu lên đứng dậy.
Thấy Dạ Tư Không đứng lên, mọi người cũng cầm chén rượu đứng lên.
- Mang thai không nên uống rượu.


Dạ Tư Không hướng phía Tử Yên cùng Trưởng Tôn Nhị cười nói, dĩ nhiên còn có Thánh Hậu.
- Lấy trà thay rượu là được rồi.


Tử Yên cùng Trưởng Tôn Nhị đổi rượu trong tay đi, dù sao mang thai uống rượu không tốt cho thân thể, Dạ Tư Không cũng biết lần trước Dạ Tần mất đi hài tử, hai đứa bé này nhất định phải bảo đảm.


- Lần này gia yến, chủ yếu là chúc mừng Dạ Tần đại thắng trở về, vì Thái Kinh thanh trừ chướng ngại vật trên đường! Đại công!
Nói xong Dạ Tư Không liền uống một hơi cạn sạch, Tố Vận ở bên cạnh rót lấy.


- Các ngươi đều là công thần Dạ gia ta, không có các ngươi vất vả, cũng không có Dạ gia hiện tại, Dạ gia cũng sẽ không có được vinh quang như thế, Dạ Tư Không ta cảm ơn mọi người.
Nói xong lần nữa một ngụm uống cạn.


Lần này Tố Vận chỉ rót một nửa, thế nhưng Dạ Tư Không nhẹ nhàng gõ bàn một cái nói, Tố Vận mới đổ đầy.
Lần nữa nâng rượu, Dạ Tư Không trầm giọng nói ra:


- Đường còn rất dài, Dạ gia cũng phải đi một đoạn đường nữa, sau này trọng trách trên vai mọi người sẽ càng lớn, nhưng ta tin tưởng các con, các con đều là nam nhi Dạ gia, không e ngại bất cứ địch nhân nào! Đánh!
Uống xong chén rượu này, mặt Dạ Tư Không đã có chút đỏ lên.


Mọi người cảm thấy, thân thể Dạ Tư Không có biến hóa rất lớn, mới uống ba chén rượu mà thôi, tại sao có thể như vậy...
- Thân thể không xong rồi, ba chén rượu liền có chút choáng đầu hoa mắt.
Dạ Tư Không tự giễu cười cười.


Dạ Côn thế nào cảm giác, gia gia đây là đang ngầm nói đại nạn lâm đầu...
Liền Dạ Minh cũng nghĩ như vậy, theo đạo lý mà nói, không thể nào..
- Hiện tại chỉ có chút bệnh vặt, không có gì đáng ngại.
Dạ Tư Không nhẹ nói ra.
- Cha, có mốn đi nghỉ sớm một chút không?
Dạ Minh lo lắng nói ra.


Dạ Tư Không ngẩn người, lão tam cuối cùng gọi mình, hơn nữa còn mang theo ngữ khí quan tâm, đã bao nhiêu năm...
- Không có việc gì, hôm nay cha rất vui vẻ! Còn có thể uống thêm vài chén...
Dạ Tư Không vui vẻ, cho dù mình đổ, Dạ gia cũng sẽ sừng sững không ngã.
- Gia gia, ngài cũng nên lấy trà thay rượu.


Dạ Tần đứng dậy thu chén rượu bên cạnh, đổi thành Ngưng Thần trà.
Hiện tại có thể làm hành động này, ngoài Dạ Tần, cũng chỉ có Dạ Côn.
Những người khác nếu như dám đổi, vậy sẽ phải ăn mắng.
- Tần Tần... hôm nay gia gia muốn cùng con uống say một bữa.


- Gia gia, sau này sẽ còn rất nhiều cơ hội chúc mừng.
Dạ Tần cười cười, gia gia hẳn sẽ không xảy ra chuyện gì, dù sao ý nghĩ của mình cùng gia gia nhất trí, nếu như thay người... đối với mình mà nói, cũng sẽ không tốt.


- Được rồi, vậy hôm nay liền uống chút trà, đều dùng bữa, đừng lo lắng, nếm thử tay nghề của Thánh Hậu.
Dạ Tư Niên một bên để đũa xuống, cung kính nói ra:
- Gia gia, chuyện Tiết Khánh Nguyên...
- Gia yến đừng nói những chuyện này.