Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 693: Nguyên Lai Gia Gia Biết

Sau đó trực tiếp treo cổ ở trong phòng...
Dạ Côn không tin.
Dạ Tần trầm giọng nói ra:
- Tào công công cẩn thận như vậy sao? Trực tiếp tự sát?!!!
- Không đúng, quá không đúng, có lẽ là bị người khác diệt khẩu.


Dạ Côn cảm thấy nhất định là bị người diệt khẩu, lần trước mình cũng thăm dò qua Tào công công, thế nhưng Tào công công cũng không xảy ra việc gì.
Lần này đệ đệ thăm dò một thoáng, liền trực tiếp tự sát, không thể nào nói nổi.


- Nếu như Tào công công bị diệt khẩu, như vậy ở trong Thái Kinh, còn có người của bọn họ mai phục!
Dạ Tần nhìn đại ca, cảm giác ở trong Thái Kinh quá nguy hiểm.
- Những người này giống như chuột nhắt, chỉ biết trốn trong bóng tối hành động, đáng giận!


- Đại ca, chuyện của Tào công công làm sao bây giờ? Còn có biện pháp nào tra được manh mối không?
- Tào công công vừa chết, manh mối liền không còn, ta cũng không biết làm sao.


Dạ Côn sờ lên đầu trọc, chư quốc Hoàng Đế sắp đến, người Thánh Điện cũng sắp đến, nếu như đến lúc đó lại xảy ra chuyện, vậy thì vui rồi.
Chỉ thấy thân ảnh Dạ Minh từ bên cạnh đi tới:
- Nguyên lai hai đứa các con ở đây, trong cung truyền tới tin tức, gọi các con đến gặp gia gia.


Hai huynh đệ liếc nhau một cái, chẳng lẽ gia gia biết chuyện?
Hai huynh đệ nhanh chóng đổi quần áo, vội vội vàng vàng tiến vào hoàng cung.
Chẳng qua là lần này đi hoàng cung, lại không nhìn thấy nụ cười quyến rũ của Tào công công nữa, bỏ đi những chuyện kia, Tào công công là thật tận tâm tẫn trách.


Bây giờ lại bị người diệt khẩu.
Trong ngự thư phòng, Dạ Tư Không nhìn tấu văn hôm nay truyền đến, trên mặt mang theo một cỗ rã rời.
Ai nói Thánh Nhân dễ làm như thế, mỗi ngày đều có một núi tấu văn, còn phải quyết định rất nhiều chuyện, hơi làm sai, liền khiến người dân kêu ca.


Hai huynh đệ cũng không có quấy rầy, đứng ở một bên chờ lấy.
Dạ Tư Không đang viết chữ đột nhiên hỏi:
- Chuyện của Tào công công các có ý kiến gì hay không?
Dạ Côn cùng Dạ Tần ngẩn người, Dạ Tần giữ yên lặng, có đại ca tại, liền để đại ca mà nói.


- Gia gia, Tào công công là thật tự sát sao?
Dạ Côn vẫn muốn xác định một thoáng.
Dạ Tư Không nhẹ nói ra:
- Từ hiện trường đến xem, đúng là tự sát, không có cái ngoại lực cấu thành.


- Vì sao lúc trước gia gia lại giữ Tào công công ở bên cạnh, dù sao y cũng là hồng nhân bên cạnh Trưởng Tôn Ngự.
Năm đó Dạ Côn đều không hiểu vì sao, hiện tại có cơ hội hỏi.


- Bởi vì Tào công công là người của bọn họ, cho nên ta phải giữ Tào công công ở bên cạnh, nếu như lúc ấy không giữ lại, có lẽ biến cố sẽ lớn hơn.
Nghe thấy gia gia nói như vậy, hai huynh đệ lập tức giật mình.


Nguyên lai gia gia đã sớm biết, không đổi Tào công công chẳng qua là không muốn xuất hiện một "Tào công công" khác.
Ngẫm lại cũng đúng, để Tào công công ở bên cạnh, có đôi khi lại là một chuyện tốt, lợi dụng Tào công công truyền đạt tin tức sai lầm trở về.


Nghĩ như vậy, Dạ Côn cảm giác gia gia cao thâm mạt trắc, thậm chí vẫn luôn không nói, có lẽ gia gia còn biết một ít gì, chẳng qua là không nói mà thôi.
Thật đúng là từng bước đều bị gia gia tính toán.
- Vậy gia gia hẳn đã tra ra đồng bọn của Tào công công đi.
Dạ Côn tò mò hỏi.


Dạ Tư Không ngẩng đầu cười khẽ một tiếng:
- Ừm, không có giết Tào công công, chính là muốn xem bọn họ muốn làm gì, bên cạnh còn có đồng mưu hay không.
- Là ai, con và đệ đệ sẽ trực tiếp bắt.
- Hiện tại còn quá sớm, chờ một chút, bọn chúng chẳng qua là tôm tép, chúng ta phải bắt cá lớn.


Dạ Tư Không buông bút lông xuống, đứng dậy thư giãn một thoáng, tiếp tục nói:
- Lần này gọi hai con tới, cũng không phải là bởi vì cái chết của Tào công công, mà là vấn đề an toàn Tiết Khánh Nguyên lần này.
- Gia gia là sợ đông người, bị mấy người kia lợi dụng?


- Có thể nói như vậy, cho nên đề phòng một chút vẫn hơn.
Dạ Tần nói nhỏ một tiếng:
- Gia gia, Tiết Khánh Nguyên lần này không phải Thái Tử an bài sao? Nếu như đại ca phụ trách vấn đề an toàn, Thái Tử bên kia có không cao hứng hay không.


- Hiện tại nó còn không phải Thánh Nhân, không cần phải lo nó có cao hứng hay không.
Hai huynh đệ không có lên tiếng, xem ra gia gia không thích Dạ Tư Niên, nhưng lại cho Dạ Tư Niên vị trí Thái Tử, thật là kỳ quái.


- Tần Tần, đến lúc đó đại ca con còn phải đối phó với người của Thánh Điện, vấn đề an toàn Thái Kinh con phải để tâm, Dạ gia quân tùy con điều động.
- Gia gia yên tâm đi.
Dạ Tần chắp tay.


Dạ Côn cũng nhẹ gật đầu, cũng không biết là ai giết Tào công công, nếu gia gia biết, còn bình tĩnh như thế, xem ra cũng đã có kế hoạch sơ bộ.
Lúc này trong tẩm cung Thái Tử.
Dạ Tư Niên đứng ngồi không yên, khi biết tin Tào công công chết, Dạ Tư Niên liền bắt đầu sợ hãi.


Tào công công đều có thể lặng yên vô tức chết trong cung, vậy liền đại biểu mình cũng có thể như thế.
Xong!
Lần này nhất định xong, đến lúc đó nhất định sẽ bị ám sát chết...
Ngỏm củ tỏi.
Dạ Tư Niên không tin Tào công công là tự sát, Tào công công nhất định là bị giết.


Hơn nữa hung thủ nhất định là Thương Minh! Chưởng viện Thiên La Viện!!!
Trừ y, Dạ Tư Niên đã không nghĩ ra người nào khác.
Dạ Tư Niên lo nghĩ bất an đi tới đi lui, sau này mình nhất định sẽ bị Thương Minh ám sát.
Đúng là quá nguy hiểm.


Trong lúc Dạ Tư Niên đang lo nghĩ, trong phòng đột nhiên xuất hiện một người, cung kính hô:
- Thái Tử điện hạ.
Chuyện này khiến Dạ Tư Niên giật nảy mình, kém chút bị dọa ngất.
- Ai?!
- Ta, nói nhỏ thôi.
Chỉ thấy Thương Minh từ nơi hẻo lánh đi ra, trên mặt cũng lộ ra vẻ bình thản không có gì lạ.


Dạ Tư Niên nhìn Thương Minh, trong lòng nhất thời treo ngược lên.
- Tào công công có phải là do ngươi giết hay không?
Dạ Tư Niên âm u hỏi.
Thương Minh nhẹ gật đầu, cũng không có phủ nhận.
- Tại sao ngươi lại giết Tào công công? Ngươi điên rồi sao


Dạ Tư Niên đều muốn gầm thét, nhưng cũng sợ kinh động đến cung nữ bên ngoài.
Thương Minh đứng ở trước mặt Dạ Tư Niên, nhẹ nói ra:
- Bởi vì Tào công công bị bại lộ, cho nên y phải chết.
- Y bị bại lộ khi nào, có phải ngươi đã nghĩ nhiều rồi hay không.?


- Huynh đệ Dạ gia đã hoài nghi y, chết là kết cục tốt nhất, nếu như ta cũng bị hoài nghi, như vậy ta cũng chỉ có một con đường chết.
Thương Minh ngữ khí mang theo thật sâu bất đắc dĩ.
- Vậy ta thì sao?
Dạ Tư Niên vô thức hỏi.
Thương Minh cười khẽ một tiếng:
- Nếu như ngươi sợ, ta có thể giúp ngươi.


- Ta rút lui, không đùa...
- Cũng được, hiện tại ta có thể giết ngươi.
Dạ Tư Niên thấy Thương Minh tựa hồ muốn động thủ, liền vội vàng nói:
- Ta nói đùa mà thôi, đừng tưởng thật...
- Lần sau đừng đùa giỡn như vậy, bởi vì ta thật sẽ giết ngươi.


Dạ Tư Niên cảm giác chiếc thuyền này không xuống được.
- Hôm nay ta tới là để nói cho ngươi biết, có người sẽ tới tiếp quan sự vụ ở Thái Kinh, ngươi tốt nhất đừng đùa giỡn ở trước mặt y, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng, hiểu chưa?
- Có người tới thay? Ai tới thay?


- Ngươi có thể xem như là tiểu đầu mục.