Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 691: Dạ Gia Quân

Dạ Côn vốn là muốn bồi đệ đệ cùng tiến cung, bất quá bây giờ còn đang ngủ, Dạ Tần cũng không có quấy rầy đại ca, một mình đến hoàng cung.
Đi vào trong cung, Dạ Tần liền gặp Tào công công.
- Chúc mừng Tiểu Vương Gia đại thắng, hiện tại Tiểu Vương Gia đã là danh nhân Thái Kinh.


Tào công công nhìn thấy Dạ Tần, lập tức liền vuốt mông ngựa.
Nhưng mà Dạ Tần chỉ cười cười, tò mò nói ra:
- Tào công công, ta ở trong hoàng cung Cổ U cũng nhìn thấy một tên Tiểu Tào công công, khẩu âm rất giống ngươi, ta cảm thấy có lẽ là thân thích của ngươi.


- Tiểu Vương Gia nhất định đã hiểu lầm rồi, lão nô từ nhỏ đã tiến cung, căn cũng bị mất, làm sao lại có hài tử được?
Tào công công vũ mị nói ra, một bộ ta là nữ nhân.
Dạ Tần nhẹ gật đầu:
- Vậy thì tốt, bằng không giết nhầm người sẽ không tốt.


- Tiểu Vương Gia cũng là vì Thái Kinh, đừng nói giết một tên tiểu nô, giết bao nhiêu cũng không thành vấn đề.
- Cũng đúng, đi thôi, dẫn ta đi gặp gia gia.
- Mời theo lão nô.
Tào công công khẽ cười nói, thế nhưng trong nháy mắt quay đầu, ánh mắt trở nên lạnh lùng, thậm chí còn có một cỗ sát ý.


Rất nhanh, Tào công công liền dẫn Dạ Tần tới ngự thư phòng:
- Tiểu Vương Gia, Thánh Nhân ở bên trong, ta đi thông báo một chút.
- Làm phiền Tào công công.
- Tiểu Vương Gia khách khí.
Sau khi Tào công công thông báo xong liền đi ra:
- Tiểu Vương Gia có thể tiến vào.


Dạ Tần nhẹ gật đầu, đi vào trong ngự thư phòng, mà Tào công công đứng ở bên ngoài, tựa hồ có chút quái dị...
Mà đi vào trong ngự thư phòng, Dạ Tần thấy được người quen biết cũ.
Dạ Tư Niên.
Dạ Tư Niên đang nói với Dạ Tư Không chuyện Tiết Khánh Nguyên, không ngờ Dạ Tần thế mà đến.


Có lẽ là có tật giật mình, Dạ Tư Niên thấy Dạ Tần liền sẽ lộ ra thần sắc sợ hãi, cộng thêm thanh danh Dạ Tần hiện tại, khiến y càng sợ hãi hơn...
Người ta một mình giải quyết đại quân Cổ U, thực lực như vậy, căn bản không phải y có thể chống đỡ.


Nếu Dạ Tần biết chuyện kia, nhất định sẽ không chút do dự làm thịt mình, hơn nữa gia gia còn sẽ không nói cái gì.
- Gia gia.
Dạ Tần chẳng qua là liếc mắt nhìn Dạ Tư Niên, sau đó hướng phía Dạ Tư Không chắp tay.


Dạ Tư Không xúc động đầy cõi lòng đứng dậy, đi đến trước mặt, song tay đè chặt bả vai Dạ Tần, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc tán thán:
- Tần Tần, làm rất tốt, mang lại vinh quang cho Dạ gia!
- Gia gia, đây đều là chuyện nên làm, gia gia năm đó chọn con, con sẽ không để gia gia thất vọng.


Dạ Tần nói không kiêu ngạo không tự ti, Dạ Tư Không càng tán thưởng Dạ Tần.
Dạ Tư Không nắm tay Dạ Tần:
- Đến, ngồi trước...


Dạ Tư Niên đứng ở bên cạnh nhìn, mình là Thái Tử, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa từng được gia gia tán dương như thế, thậm chí vừa rồi gia gia còn mặt không biểu tình nghe mình báo cáo.
Thế nhưng Dạ Tần vừa đến, gia gia tựa như sống lại.


Nhìn gia gia một chút, hiện tại mới là bộ dáng của gia gia, vừa rồi ở trước mặt mình, đó là Thánh Nhân, không phải gia gia.
- Tư Niên, con trở về làm việc trước đi.
Dạ Tư Không hướng phía Dạ Tư Niên từ tốn nói.
Dạ Tư Niên chắp tay:
- Vâng.
Theo Dạ Tư Niên rời đi, Dạ Tần nhẹ nói ra:


- Gia gia, vừa rồi Dạ Tư Niên tựa hồ có chút sinh khí.
- Sinh khí? Hẳn không có.
- Vâng.
- Tần Tần, trở về sao không nói một tiếng, gia gia đã định ra khỏi thành nghênh tiếp.
- Gia gia, như thế quá phiền toái, cho nên con liền vụng trộm trở về, sẽ không trách con chứ.
Dạ Tần khẽ cười nói.


Dạ Tư Không cười nói:
- Làm sao có thể trách con, con là đại công thần của Thái Kinh, trời tối ngày mai thiết yến, nghênh đón đại công thần con, đến lúc đó cùng gia gia uống vài chén.
- Gia gia, không bằng chỉ Dạ gia chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm.
Dạ Tư Không nghe xong sững sờ, cảm thán một tiếng:


- Đúng vậy, chúng ta đã lâu không có cùng nhau ăn cơm, tốt, nghe Tần Tần con, trời tối ngày mai gia gia làm chủ.
- Vậy tôn nhi sẽ không khách khí.
Dạ Tần cười nhẹ nói.
Nói đến đây, Dạ Tư Không dừng một chút, lập tức hỏi:
- Tần Tần, tiếp theo có tính toán gì?
- Hết thảy nghe gia gia an bài.


Tần ca cũng không ngốc, làm sao có thể nói suy nghĩ trong lòng ra được.
Dạ Tư Không cũng không nói gì, rót hai chén trà:
- Nếm một chút, Ngưng Thần trà mới nhất năm nay.
- Tạ ơn gia gia.
Dạ Tần cầm lấy chén trà nhấp một miếng, cỗ ngọt tỉnh thần kia thật là độc nhất vô nhị:
- Trà ngon.


- Đợi lúc nữa lấy chút trở về, nghe nói tôn tức đã mang thai, mỗi ngày uống một ngụm nhỏ, tốt cho thân thể, nhưng không thể uống nhiều.
Dạ Tần chắp tay nói ra:
- Tạ ơn gia gia quan tâm.
- Ừm, sự tình Cổ U đã quyết định tốt, chờ Cổ U bên kia yên ổn tốt, chúng ta lại thương nghị chuyện khác.


Dạ Tần dĩ nhiên nghe hiểu, suy nghĩ trong lòng gia gia, cũng trùng với suy nghĩ trong lòng mình.
- Hết thảy nghe gia gia an bài.
Dạ Tư Không rất hài lòng Dạ Tần thái độ:
- Một năm này con hãy ở lại Thái Kinh, chiêu mộ binh sĩ.
- Vâng.


- Còn nữa, từ sau khi đại bá của con chết, chủ soái Dạ gia quân trống chỗ, con cảm thấy ai tương đối phù hợp?
Nghe thấy gia gia hỏi vấn đề, Dạ Tần cung kính nói ra:
- Con cảm thấy đại ca thích hợp.
- Hỏi đại ca của con rồi, đại ca kiếm đủ loại cớ.
- Cha con thì sao?
- Cha con nói bị tiêu chảy nên phải trở về.


Dạ Tần:......
Dạ Tư Không trầm giọng nói ra:
- Dạ gia quân là căn cơ Dạ gia chúng ta, nhất định phải giao cho người có thể tín nhiệm.
- Thái Tử?
Dạ Tần nói một tiếng.
Dạ Tư Không lắc đầu, biểu đạt cái nhìn của mình.


Kỳ thật Dạ Tần cũng chỉ thử hỏi một thoáng, xem ra gia gia cũng không yên lòng Dạ Tư Niên.
- Vậy nhị bá thì sao?
- Nếu giao Dạ gia quân cho nhị bá con, chỉ sợ nó sẽ bành trướng, mưu phản ở trong tầm tay.
Dạ Tư Không cười khổ một tiếng, làm sao con cháu Dạ gia lại ít như vậy.


Có bản lĩnh không muốn mang, không có bản lãnh ý nghĩ nhiều.
- Vậy gia gia trực tiếp quản lý là được.
- Gia gia có nhiều chuyện phải xử lý như vậy, nào có thời gian đi quản lý Dạ gia quân.
Dạ Tần làm sao cảm giác, gia gia muốn nhét Dạ gia quân cho mình?


Nếu như ngay cả Dạ gia quân đều cho, vậy trong tay mình liền nắm binh lực mưu phản, chẳng lẽ gia gia tín nhiệm mình như thế sao?
Bất quá Dạ Tần cảm thấy, nói không chừng đây là gia gia đang thăm dò mình.
- Thánh Hậu cũng được.
- Nữ nhân không thể can thiệp.


- Vậy từ bên trong phó tướng Dạ gia quân tuyển ra chủ soái, hẳn là có thể làm được.
- Kỳ thật gia gia muốn con tiếp nhận Dạ gia quân.
Dạ Tư Không nhìn Dạ Tần nghiêm túc nói.
Dạ Tần cười khổ một tiếng:
- Gia gia, hiện tại con mang theo nhiều người như vậy, còn phải ở Thái Kinh chiêu mộ thêm, rất bận...


- Ài, Dạ gia nhân chúng ta đơn bạc, thật không được thì phải đi tìm chi thứ, xem có thể tín nhiệm được hay không.
- Gia gia biện pháp này có thể được.
Dạ Tần nhẹ gật đầu.
- Như vậy, Dạ gia quân tạm thời do con tới chưởng quản, chờ sau khi tìm được người thích hợp rồi tính tiếp.


Dạ Tần cảm thấy, gia gia đây là thật muốn nhét Dạ gia quân cho mình.