Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm

Chương 624: Không Vì Đại Quân

Cửu Phá nghe xong có chút ngưng trọng, bên trong ở thế mà không phải nhân loại... mà là Yêu!
Y từng nghe nói qua Miêu Linh, kia chính là Yêu tộc "hoàng thất".
Huyết thống cao quý hiếm thấy vô cùng, thế nhưng đây cũng chỉ là truyền thuyết, ngàn vạn không nghĩ tới, chuyện này thế mà có thật.


Dạ Ma nhìn bóng lưng Cổ Sâm Thụ, bỗng nhiên có một loại cảm giác... Cổ Sâm Thụ tựa hồ đến vì chuyện khác.
Bởi vì y biết rất nhiều, thế nhưng lúc trước y chưa từng nói qua.
Chuyện này quả thật khiến cho người ta phải nghi hoặc mục đích thật sự của y.


Thậm chí còn cảm thấy, mình có mặt ở đây có hơi thừa.
- Cổ Sâm Thụ, làm sao ngươi biết bên trong là Miêu Linh?
Cửu Phá hạ giọng dò hỏi.
Cổ Sâm Thụ khẽ cười nói:
- Một vị lão hữu từng đề cập qua.
- Lão hữu?


Cửu Phá lẩm bẩm một tiếng, nhìn Hồng Tiêu bên cạnh một chút, nếu như Cổ Sâm Thụ làm ra chuyện gì không lý trí, dựa vào thực lực của hai người, cũng có thể diệt đi.
Cổ Sâm Thụ không để ý đến Cửu Phá, tiếp tục chắp tay nói ra:
- Không biết nữ hoàng có tiện ra mặt nói chuyện không?


- Ngươi muốn nói chuyện gì?
Dạ Ma trầm giọng nói ra:
- Đương nhiên là nói chuyện quyền khống chế đại quân thi nhân!
Dạ Ma vừa hô như thế, Cổ Sâm Thụ liền nhíu mày, tựa hồ có chút không vui.
- Nếu như các ngươi tới nói chuyện này, vậy thì hãy quay về đi.


Liên Hàn cũng không có tức giận, ngữ khí vẫn bình tĩnh như cũ.
Cổ Sâm Thụ trầm giọng nói ra:
- Dạ Ma, mau xin lỗi nữ hoàng, còn ra thể thống gì!
Dạ Ma liếc mắt nhìn chằm chằm Cổ Sâm Thụ:
- Chẳng phải mục đích của chúng ta chính là thứ này sao?
- Càn rỡ!


Cổ Sâm Thụ trở tay đánh tới, trực tiếp đánh bay Dạ Ma, dù sao thực lực bày ở nơi này.
Dạ Ma hung hăng nện vào trong vách đá, chính là loại móc đều móc không ra kia.


Cửu Phá cùng Hồng Tiêu ở bên cạnh bị trấn trụ, tên Dạ Ma kia cũng không yếu, tốt xấu gì cũng có thực lực Kiếm Tông, thế mà còn chưa kịp phản kháng, đã bị đập vào trong vách tường.
Xem tình huống...
Tựa hồ đã mất mạng...


Một bàn tay phất chết Kiếm Tông, xem ra Cổ Sâm Thụ không chỉ là Kiếm Đế, thoạt nhìn thực lực tương đương với Kiếm Tôn.
Chuyện này khiến Cửu Phá cùng Hồng Tiêu có chút lo lắng, dù sao bọn họ mới chỉ là Kiếm Đế.


Nhưng Cổ Sâm Thụ không có Thần Kiếm, mình có Thần Kiếm, cho nên hẳn có thể chia năm năm.
Nhìn kỹ hẵng nói.
Cổ Sâm Thụ lần nữa hướng phía phòng nhỏ chắp tay:
- Nữ hoàng điện hạ, người này không hiểu chuyện, ta giúp ngươi giáo huấn một chút.
- Xem như ngươi hiểu chuyện.
Liên Hàn từ tốn nói.


Cửu Phá biết đại khái tuổi tác của Cổ Sâm Thụ, nhưng nữ tử bên trong tựa hồ còn lớn tuổi hơn cả Cổ Sâm Thụ, Cổ Sâm Thụ ở trước mặt vị nữ hoàng này chính là đệ đệ.
- Ta chỉ làm chuyện nên làm, mong nữ hoàng điện hạ đừng trách.


Cổ Sâm Thụ cười nhạt nói, nếu như nịnh nọt, mục đích khẳng định không nhỏ.
Còn nữa, tên Cổ Sâm Thụ kia có tiếng lừa đảo, ít nhất ở trong mắt Côn ca, Cổ Sâm Thụ chính là một tên lừa gạt.
- Các ngươi đi đi, nơi này không phải nơi các ngươi nên tới.


Liên Hàn từ tốn nói, cũng không muốn ra tay đánh vỡ phần yên tĩnh này.
Cổ Sâm Thụ khẽ hít một hơi, mà Cửu Phá cảm giác sự tình không có đơn giản như vậy.
Không bằng đi trước thì hơn?
Đêm dài lắm mộng, Cửu Phá liền chắp tay nói ra:


- Nữ hoàng điện hạ, hai người chúng ta sẽ không quấy rầy ngài.
- Đi đi.
Liên Hàn từ tốn nói.
Cổ Sâm Thụ quay đầu hơi đưa mắt nhìn Cửu Phá một thoáng, Cửu Phá cũng không nói gì thêm, lập tức dẫn theo Hồng Tiêu rời đi.


Đại quân thi nhân quả thật rất mê người, nhưng cũng phải có mệnh tới khống chế, mệnh không còn, đừng nói những chuyện khác.
Tên Cổ Sâm Thụ này rõ ràng muốn mình đi chịu chết, rõ ràng có thể tới một mình, tại sao lại mang theo những người khác.
Không hiểu, đi trước thì hơn.


Biết Cửu Phá cùng Hồng Tiêu lợi hại, Cổ Sâm Thụ cũng không có phản ứng gì.
Liên Hàn nhàn nhạt hỏi:
- Làm sao? Nhịn được không động thủ?
- Nữ hoàng điện hạ nói thế khiến ta rất khó hiểu, vì sao ta phải động thủ?
Cổ Sâm Thụ bày ra dáng vẻ rất không hiểu rõ, nghi ngờ hỏi lại.


- Ngươi đánh người kia vào trong vách đá, mà bên dưới vách đá chính là dòng suối, máu người kia đều nhỏ vào trong suối, nhưng vẫn chưa đủ, nếu như là máu bình thường thì cũng thôi đi, nhưng kia lại là máu của Kiếm Đế, ngươi thật khiến ta rất hiếu kì, thế mà biết một chút bí mật, ngươi đến cùng là ai?


Cổ Sâm Thụ nghe xong cũng không có vẻ kinh hãi khi bị nhìn thấu, mà là lẩm bẩm một tiếng:
- Là thật?
- Ồ? Nguyên lai ngươi cũng không biết.
Liên Hàn còn tưởng rằng y biết, nguyên lai căn bản cũng không biết, chẳng qua là thử một chút mà thôi.
- Ta cũng chỉ nghe người ta nói qua.
- Nghe ai?


- Nữ hoàng điện hạ, chuyện này không thể nói cho ngươi biết.
- Ngươi không nói ta cũng có thể đoán được một ít, trên đời này, người biết được, ngoại trừ hai Thiên Tôn, hẳn không có những người khác, hai vị Thiên Tôn có quan hệ như thế nào với ngươi?
Liên Hàn tò mò hỏi.


Cổ Sâm Thụ hơi hơi thở hắt ra:
- Nữ hoàng điện hạ, kỳ thật những chuyện này không quan trọng, không phải sao?
- Cũng đúng, nhưng nhìn tình huống này, ngươi tựa hồ không có ý định rời đi.
Liên Hàn thấp giọng nói ra, có ý cảnh cáo.
Cổ Sâm Thụ âm u nói ra:


- Nữ hoàng điện hạ, nếu hôm nay tới, dĩ nhiên cũng phải mang đi một ít gì đó.
- Muốn đại quân thi nhân?
- Không muốn.
- Vì sao không muốn? Không phải các ngươi đều rất muốn quyền chưởng khống đại quân thi nhân sao?
Cổ Sâm Thụ nghĩa chính ngôn từ nói ra:


- Thứ này đối với người khác mà nói, rất có sức hấp dẫn, nhưng đối với ta mà nói... không có chỗ dùng, dù sao ta không có tâm tư chinh phục thiên hạ.
- Có rất ít người có suy nghĩ giống ngươi, vậy ngươi muốn cái gì?
- Nữ hoàng điện hạ, ta muốn chính là phong ấn chi pháp.


Cổ Sâm Thụ cuối cùng nói ra mục đích lần này.
Mà Liên Hàn nghe thấy Cổ Sâm Thụ muốn biết phương pháp phong ấn, vẻ mặt liền có biến hóa vi diệu.
- Ngươi muốn phong ấn chi thuật làm gì?
Liên Hàn nhịn không được tò mò hỏi.


- Đương nhiên là có chuyện cần làm, không biết nữ hoàng điện hạ có thể thỏa mãn yêu cầu nho nhỏ này cũa ta không?
Cổ Sâm Thụ thế mà không muốn đại quân thi nhân, chỉ muốn một cái phong ấn chi thuật.


Thế nhưng Liên Hàn biết, phong ấn chi thuật nhìn như không có lợi hại bằng đại quân thi nhân, nhưng phải biết... trận pháp có thể trấn áp đại quân thi nhân, nó sẽ lợi hại đến cỡ nào.
Huống hồ, phong ấn chi thuật là tuyệt mật, không có khả năng giao ra.
- Không thể.


Liên Hàn quả quyết cự tuyệt đề nghị này.
Cổ Sâm Thụ khẽ thở dài một cái:
- Kỳ thật ta cũng không có ác ý gì, nữ hoàng điện hạ sao lại cố chấp như thế?


- Cố chấp? Đầu tiên, ta biết ngươi sao? Ngươi tới muốn cái gì, ta liền nhất định phải cho ngươi? Không cho ngươi thật giống như ta chính là tội nhân, không cảm thấy có chút buồn cười sao?


- Ta quả thật có chút đường đột, nhưng cũng là không có cách nào, ngươi xem dòng suối kia, tựa hồ đã bị nhuộm đỏ.
Cổ Sâm Thụ nhìn dòng nước cách đó không xa, từ tốn nói.
- Máu của một tên Kiếm Tông, vẫn rất ít.
Liên Hàn thấp giọng nói ra,
- Vậy nếu như cộng thêm chính ta thì sao?