Bệ hạ muốn Cửu điện hạ tới Tây Diệp La học viện? Đột nhiên nghe thấy một câu như vậy, Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng không khỏi xoay mặt nhìn nhau. Bệ hạ sẽ cam lòng đưa Cửu điện hạ tới Tây Diệp La học viện sao? Phải biết, với tuyệt thế dung nhan có thể điên đảo chúng sinh của Cửu điện hạ, nếu vào Tây Diệp La thì quả thực không dám tưởng tượng.
Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng chỉ cần tưởng tượng một chút, về sau học viện của bọn họ bất cứ lúc nào cũng có thể phát sinh sự kiện đổ máu, cơ thể liền đồng loạt rùng mình một cái. Huống chi với sự cưng chiều của bệ hạ đối với Cửu điện hạ sẽ mặc cho Cửu điện hạ bị người ta dòm ngó hay sao? Đến lúc đó chỉ sợ người lãnh nạn chính là bọn họ.
Mấy năm nay, Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng đã kiến thức đủ trinh độ sủng ái của bệ hạ đối vối Cửu điện hạ đã lên tới nông nỗi nào, thậm chí có đôi lúc vô tình nhìn thấy tình cảnh bệ hạ cùng Cửu điện hạ ở chung sẽ làm người ta cảm thấy quái dị tới rợn da gà.
Đương nhiên, nếu bệ hạ thật sự muốn để Cửu điện hạ tới Tây Diệp La học viện, Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng tự nhiên cũng không cự tuyệt. Dù sao, đệ tử trong Tây Diệp La học viện có rất nhiều người là thành viên hoàng thất của các tiểu quốc trên Thương Lam đại lục. Hơn nữa hoàng tộc Tây Lam học tập trong Tây Diệp La cũng không ít.
Đến lúc đó bọn họ chỉ cần chú ý một chút cũng không có gì trở ngại. Dù sao bệ hạ yên tâm cho Cửu điện hạ tới Tây Diệp La, nhất định đã có an bài. Nghĩ thông suốt điểm này, Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng không khỏi thở phào một hơi.
Nhìn về phía bệ hạ cùng Cửu điện hạ, hai vị lão viện trưởng cười tươi rói chuẩn bị đáp ứng, nhưng ngay sau đó nghe câu nói tiếp theo của bệ hạ thì nụ cười hoàn toàn đông cứng trên mặt Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng. Chỉ thấy bệ hạ nhàn nhã mở miệng nói: “Trẫm cũng tới Tây Diệp La.”
“A… A a a a… Phí La Nhĩ ông bạn già, xem ra ta già thật rồi a, thế nhưng lại bị lãng tai.” Cáp Lý Tư viện trưởng cứng ngắc quay đầu lại, nhìn Phí La Nhĩ đồng dạng cũng cứng đờ bên cạnh, thì thào.
“Bệ hạ, người nói gì?” Phí La Nhĩ viện trưởng trợn mắt cứng lưỡi nhìn nam nhân tuấn mỹ vừa quăng một tảng đá lớn làm nội tâm bọn họ khó có thể bình tĩnh, có chút không dám tin hỏi lại.
“Trẫm sẽ cùng Huân nhi tới Tây Diệp La học viện. Bất quá hai vị lão viện trưởng có thể an tâm, trẫm sẽ không để các ngươi khó xử.” Tây Lam Thương Khung cũng biết hai lão viện trưởng khϊế͙p͙ sợ cùng cố kỵ chuyện gì, dù sao y cũng là Tây Lam đế vương, nếu để người ta biết Lam đế bệ hạ không ở hoàng cung mà chạy tới nơi này, phiền toái nối tiếp nhau ập tới cũng đủ bao phủ cả học viện thanh u ngăn cách phân tranh ngoại giới này.
“Bệ hạ, không biết thuộc tính của Cửu điện hạ là gì?” Sửng sốt hồi lâu, cuối cùng Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng không thể không nhận mệnh thở dài một hơi, dù sao bệ hạ đã quyết định bọn họ không có khả năng khuyên can.
Nếu khuyên can không được thì tận lực tiếp nhận đi. Phí La Nhĩ viện trưởng nhìn tuyệt mỹ thiếu niên đứng bên cạnh bệ hạ, hỏi. Nếu Cửu điện hạ muốn tới Tây Diệp La học viện, mà bệ hạ vì Cửu điện hạ mà theo tới, như vậy bọn họ không thể không cẩn thận đối đãi.
“Thuộc tính sao? Huân nhi chưa thí nghiệm qua.” Nói thực ra, thuộc tính của Huân nhi là gì? Tây Lam Thương Khung cũng không rõ chuyện này lắm, dù sao trên người Huân nhi có nguyên tố khế ước thượng cổ, có thê tự do thao túng nguyên tố tinh linh trong tự nhiên, mặc kệ là nguyên tố nào Huân nhi cũng có thể sử dụng.
Hơn nữa bởi vì sự cường đại của khế ước thượng cổ, nó hoàn toàn đối lập với phương pháp minh tưởng nhân loại sử dụng hiện giờ, năng lực thao túng của Huân nhi hiển nhiên cường hãn không phải bình thường, điểm này Tây Lam Thương Khung tự nhiên không nói cho người khác, cho dù là Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng mà y rất tín nhiệm. Thật không phải Tây Lam Thương Khung không tin bọn họ, chẳng qua chỉ không muốn xuất hiện thêm những việc không cần thiết mà thôi.
Với tính cách lãnh khốc đạm mạc của Tây Lam Thương Khung, tự nhiên sẽ không nói thêm gì. Bất quá nếu Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng đã nhận ra thì không cần nói những chuyện khác nữa.
Huống chi, cơ thể Huân nhi rất gần với thể chất ma tộc. Tuy bề ngoài thoạt nhìn tinh tế nhu nhược nhưng ai biết được sức mạnh trong cơ thể Huân nhi mạnh mẽ cỡ nào? Dù sao sức chịu đựng của ma tộc nổi tiếng ở cả tam giới.
Chưa thí nghiệm? Ánh mắt Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng đồng loạt chuyển về phía Cửu điện hạ bên cạnh bệ hạ, trong mắt tràn ngập ý tứ hàm xúc quái dị. Chưa thí nghiệm? Kia không phải có nghĩa mấy năm qua Cửu điện hạ chưa từng tự tu luyện sức mạnh sao?
Chính là từ trên người Cửu điện hạ, bọn họ lại có thể cảm giác được một trận tim đập dồn dập, kia không phải khí phách của người không có sức mạnh. Cho dù chưa từng thấy Cửu điện hạ sử dụng ma pháp có uy lực cường đại, nhưng lại không thể phủ nhận, trong lòng Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng, Cửu điện hạ thật sự là một người không tầm thường.
Nhất là gốc lăng tiêu bên cạnh lãnh cung sáu năm trước, lúc đó bọn họ vì quá xúc động mà vội vàng chạy tới lãnh cung, nhìn thấy một màn máy chảy đầm đìa kia, đương nhiên, màn kia chính là chỉ gương mặt Đông Lăng Tam hoàng tử bị roi mạn đằng quất chảy máu, mà theo lời Bắc Tang thái tử đã bị dọa tới mặt không còn chút máu nói thì người làm ra chính là Cửu điện hạ. Còn có… vệt roi hằn thật sâu trên mặt đất.
Chỉ một ngọn roi mỏng manh có thể tạo ra lực phá hoại cường đại như vậy, cho dù là bọn họ cũng không có khả năng làm được, tuy bọn họ là ma pháp sư cơ thể yếu ớt, am hiểu về ma pháp chứ không phải vũ lực, nhưng vấn đề là lúc đó Cửu điện hạ chỉ mới bảy tuổi, cơ thể còn yếu ớt hơn bọn họ, điều đó nói lên vũ lực Cửu điện hạ cao cỡ nào a?
Hơn nữa, Cửu điện hạ có thể là vũ sĩ sao? Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng dùng ánh mắt hoài nghi nhìn cơ thể mảnh khảnh gầy yếu của Cửu điện hạ, đồng thời lắc đầu phủ định.
Bất quá nếu bệ hạ muốn Cửu điện hạ tới Tây Diệp La học viện, tuy hiện giờ bắt đầu có thể hơi muộn một chút, nhưng có bệ hạ ở bên cạnh bảo hộ, bọn họ cũng không cần lo lắng cho thiếu niên xinh đẹp tuyệt luân này.
“Chưa thí nghiệm a, thế thí nghiệm một chút đi.” Xoay người, ở phía sau cái tủ hắc mộc bị khế ước thú tàn phá hoàn toàn mất đi bộ dáng ban đầu lấy ra một thủy tinh cầu trong suốt lóng lánh dùng để thí nghiệm thuộc tính sức mạnh, Phí La Nhĩ viện trưởng thấy Cửu điện hạ hiếu kì nhìn thủy tinh cầu trong tay mình, mỉm cười hiền lành nói.
Nhìn nhìn phụ hoàng ở bên cạnh, thiếu niên sau khi nhận được nụ cười cổ vũ của phụ hoàng thì ôm tiểu thú ngoan ngoãn trong lòng, chậm rãi bước tới trước mặt Phí La Nhĩ viện trưởng, sau đó chăm chú nhìn hắn đặt thủy tinh cầu lên bàn, ánh mắt tràn ngập hiếu kì.
“Cửu điện hạ,đến, đặt tay lên trên, trong đầu đừng nghĩ tới chuyện gì hết, lẳng lặng cảm thụ nguyên tố dao động xung quanh cơ thể.” Âm thanh của Phí La Nhĩ viện trưởng rất nhỏ nhẹ, nhưng lại tràn ngập cảm giác hiền lành làm thiếu niên vô thức chậm rãi thả lỏng, sau đó theo lời đối phương làm từng bước một.
Đặt vật nhỏ xinh xắn đáng yêu trong lòng qua bên cạnh bàn, sau đó Huân nhi chậm rãi đặt tay lên thủy tinh cầu thí nghiệm trong suốt kia, sau đó cảm thụ cảm giác nguyên tố tinh linh đang nhảy nhót xung quanh cơ thể mình truyền tới, thiếu niên không khỏi mỉm cười.
Nụ cười phát ra từ nội tâm, khuynh quốc khuynh thành làm Phí La Nhĩ đứng gần nhất nhìn thấy một màn này mà lâm vào sửng sốt, cứ việc hắn đã sớm biết lực sát thương của dung mạo Cửu điện hạ nhưng vẫn không tránh khỏi chấn động sâu sắc vì nụ cười hồn nhiên lại tràn ngập yêu mị đột ngột xuất hiện trên môi thiếu niên.
Nếu vừa nãy vì nụ cười hồn nhiên của thiếu niên mà sửng sốt một lát, như vậy một màn phát sinh tiếp đó hoàn toàn làm Cáp Lý Tư viện trưởng cùng Phí La Nhĩ viện trưởng chìm vào một màn ngây dại, nội tâm không có cách nào bình tĩnh trở lại.
Cửu điện hạ chỉ đặt tay lên thủy tinh cầu thí nghiệm được một lát thì một luồng ánh sáng màu xanh da trời tràn ngập hơi thở ôn hòa tràn ngập bao dung, rồi lại uy nghiêm làm người ta e ngại, chậm rãi từ trong tay Cửu điện hạ khuếch tán ra bên ngoài, tia sáng xuyên thấu cả phòng làm việc của viện trưởng, sau đó bao trùm cả Tây Diệp La học viện.
Mà trong Tây Diệp Ha đột nhiên bị ánh sáng bao trùm này, trừ bỏ những người không rõ tình huống mà lâm vào hỗn loạn thì chỉ có hai người sắc mặt đại biến. Một người tự nhiên là tân sinh Lạc Nhật ôm cây đợi thỏ canh giữ bên ngoài đại lâu của viện trưởng.
Đương nhiên Lạc Nhật kinh ngạc không phải vì luồng sáng tràn ngập hơi thở dị thường kia mà là Mạc Tà vốn yên tĩnh ở bên hông hắn đột nhiên không ngừng rung động. Nếu không phải bị hắn đúng lúc chụp được, chỉ sợ hiện giờ muốn khóc cũng không kịp.
Không ngừng an ủi Mạc Tà đang rung động, gương mặt tuấn tú non nớt của Lạc Nhật hiển nhiên có chút lo lắng, ánh mắt nhìn về phía đại lâu viện trưởng không khỏi mờ mịt. Từ lúc hắn cùng Mạc Tà ở cùng một chỗ, lâu như vậy nhưng chưa từng thấy Mạc Tà có phản ứng lớn như vậy. Giồng như từ sau đêm gặp hai người bất phàm kia, Mạc Tà giống như đột nhiên thức dậy vậy, liên tiếp rung động.
Mà một người khác sắc mặt đại biến là một người thanh nhiên tuấn mỹ đang đi trên ngon đường trong rừng cây của Tây Diệp La học viện. Chỉ thấy hắn nhìn thấy luồng sáng đột nhiên bao trùm cả Tây Diệp La học viện thì giọng điệu liền kích động: “Loại hơi thở này, loại hơi thở này chẳng lẽ là thần tộc xuất hiện? Chính là lại không giống a, hơi thở thần tộc tuy cũng tràn ngập bao dung ôn hòa, nhưng sẽ không làm người ta cảm thấy e ngại. Mà cảm giác áp lực này lại giống như ma tộc, chính là ma tộc không có khả năng thao túng nguyên tố quang. Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Là thần tộc sao?”