Nghe giọng nói, hình như là nữ nhân.
Phượng Thiển vỗ mông, chạy qua chỗ phát ra tiếng, nhưng chạy được một nửa, lại đột nhiên ngừng lại.
Không được, không thể đi! Phượng Thiển nhíu đôi mi thanh tú lại, thầm nghĩ ở trong hoàng cung xen vào việc của người khác là chết người!
Nhưng mà...
A a a, thật là tò mò?
Trong óc có hai con người đối lập, trải qua ngắn ngủi giãy dụa, rốt cục vẫn là con người tò mò thắng thế, Phượng Thiển cắn ngón tay: “Xem một chút cũng không có gì đi? Vụng trộm không bị phát hiện thì tốt... Ừm, trăm ngàn không thể xen vào việc của người khác!"
Vì thế Phượng Thiển lén lút đi đến phía trước, cuối cùng ghé vào sau một gốc cây thụ, thân cây to chắn hoàn toàn thân hình nhỏ bé của nàng, một chút cũng không thấy.
"Đừng tưởng rằng ngươi là Vương phi có gì đặc biệt hơn người! Nói cho ngươi biết, cho tới bây giờ trong lòng Vương gia chỉ có ta, nếu không vì Thái Hậu là dì ngươi, ngươi cho là vị trí Vương phi sẽ rơi xuống đầu ngươi sao?"
Yêu, hóa ra không phải nữ nhân hậu cung, mà là chính thê và bà xã bé của một Vương gia tranh giành tình nhân!
Nữ tử nói chuyện kia vừa thấy chính là thuộc loại xảo quyệt mạnh mẽ, dáng vẻ xuất sắc, dáng người cũng no đủ đẫy đà, chỉ là khuôn mặt to đầy son phấn che hết dung mạo của nàng kia. Trái lại vị Vương phi kia thật ra thanh lệ nhàn tĩnh, ăn mặc đơn giản, ánh mắt mang theo một chút thản nhiên thanh sầu, thanh tú thật sự.
"Muội muội nay đã được Vương gia độc sủng, chẳng lẽ còn chưa đủ sao?"
Phượng Thiển vừa thấy chỉ biết nàng không phải người biết ứng phó, này không, tiểu thϊế͙p͙ kia đã chir vài mũi nàng mắng, nàng còn không đánh lại, cũng không nói lại, dáng vẻ nhu nhược.
Một bộ chịu thua kém!
"Ai là tỷ muội với ngươi, tỷ tỷ của ta là Hi Phi nương nương ở Thanh Tuyền cung, ngươi có tư cách gì làm tỷ tỷ của ta?" Tiểu thϊế͙p͙ kia lại châm chọc, lời nói lại chanh chua: "Ngươi xem ngày thường Vương gia có từng nhìn ngươi không? Không phải là quả phụ một mình trông phòng sống sao, thật đúng là không biết lượng sức mình!"
Chính thê tiếp tục cúi đầu, trên mặt không biết là xấu hổ hay là tức giận, đỏ một mảnh, ngay cả hốc mắt cũng hồng hồng giống con thỏ.
Đúng vậy, chính là con thỏ!
Phượng Thiển cảm thấy nữ nhân này thật là nghẹn khuất, ở trong hoàng cung có thể bị mắng thành như vậy, trong vương phủ còn như thế nào đây!
Rốt cuộc là vị Vương gia không hay ho nào hạ lưu như vậy, sủng thϊế͙p͙ diệt thê, tùy ý bà xã bé cưỡi ở trên đầu bà xã lớn như vậy?
Trong Thi Mỹ cung.
"Hoàng Thượng, nếm thử cá dấm chua đi." Thân Phi dùng đũa gắp cho Quân Mặc Ảnh một miếng cá, cười nói: “Đây chính là cá nuôi ở ôn tuyền, so với ngày thường ăn càng ngon."
Mí mắt Lý Đức Thông nhảy.
Mới vừa rồi đế vương từ Càn Long cung đi ra, hắn còn tưởng rằng đế vương sẽ thẳng đến Dao Hoa cung, không nghĩ tới cuối cùng đến chỗ Thân Phi nương nương. Hắn không khỏi nghĩ tới, tâm tư đế vương quả nhiên là càng ngày càng khó cân nhắc.
Nhưng xem dáng vẻ đế vương hiện tại, làm sao muốn ăn, trên mặt rõ ràng viết "Ta không thoải mái"! Nhất là lúc Thân Phi gắp miếng cá, mi tâm đế vương nhất thời liền nhíu lại.
Lý Đức Thông không có ý tốt cười, xem ra cá dấm chua, cũng không phải ai cũng có thể gắp cho đế vương!
"Hôm nay trẫm không ăn cá!"
Quân Mặc Ảnh đột nhiên vươn chiếc đũa ngăn động tác của Thân Phi.
Thân Phi kinh ngạc, Hoàng Thượng khi nào thì bắt đầu không ăn cá?
"Nô tì đáng chết."
Nàng đương nhiên nhìn ra hiện tại tâm tình nam nhân không tốt, cho nên cũng không giống ngày thưòng lui tới như vậy: "Vậy Hoàng Thượng muốn ăn cái gì, nô tì hầu hạ."
Quân Mặc Ảnh nhìn nàng, vừa muốn mở miệng, bên ngoài đột nhiên có một người vội vàng chạy vào.
"Hoàng Thượng cát tường, Thân Phi nương nương cát tường." Tiểu An tử cung kính thi lễ, sau đó nhìn về phía đế vương: "Khởi bẩm Hoàng Thượng, Đoan Vương tiến cung cầu kiến."
Quân Mặc Ảnh lập tức liền đứng lên, nói với Thân Phi: “Trẫm còn có chính sự muốn xử lý, sẽ không ở với ngươi nữa."
Dứt lời, không đợi Thân Phi trả lời, liền xải bước ra ngoài, trong lòng tích tụ phiền táo rốt cục bị gió lạnh thổi tan mấy phần.
Lý Đức Thông vội vàng đuổi kịp, đã có chút vui sướng khi người gặp họa nghĩ tới: "Không thương sẽ không đến thăm, ai bảo ngài phải bắt buộc bản thân đâu!
Thân Phi thiếu chút nữa cắn đũa, gắt gao nắm chặt tay, hất đổ cả bàn cá dấm chua kia cho hả giận.
Ngự hoa viên, Phượng Thiển đã không xem náo nhiệt được nữa.
Nói là xem náo nhiệt, chẳng bằng nói đang nhìn một vợ bé khi dễ vợ lớn, thật sự nhàm chán!
Thời gian dài ở một chỗ không động, chân tay Phượng Thiển tứ chi có chút cứng ngắc, hà hơi chà xát hai tay, chuẩn bị rời đi.
"Về sau không có việc gì đừng đến hoàng cung, quả thực là khiến Vương gia mất mặt xấu hổ!" Tiểu thϊế͙p͙ kia còn hùng hổ nói liên tục: "Đừng cho là ta không biết trong lòng ngươi suy nghĩ cái gì, ngươi cho là vào cung sẽ có Thái Hậu làm chỗ dựa cho ngươi sao? Nói cho ngươi, Thái Hậu bất quá chính là nghĩ tới gả người trong gia tộc mình vào Đoan Vương phủ, có danh Đoan Vương phi này, ngươi cho là nàng còn có thể quản ngươi chết sống sao?"
"Ngươi không được nói dì như vậy!"
Từ đầu tới cuối Vương phi bị mắng không hề nói lại rốt cục có một chút phản ứng, Phượng Thiển quay đầu dừng một chút.
Tiểu thϊế͙p͙ kia cũng bị nàng nói lớn làm ngây người, nhưng một lát sau, giận dữ mà nói lại.
"Ta nói rồi, ngươi có thể làm gì ta? Hừ, chú ý thân phận hiện tại của ngươ, đừng nghĩ cáo trạng với Thái Hậu! Nếu ta bị Thái Hậu răn dạy, Vương gia khẳng định che chở, đến lúc đó không hay ho còn không phải Đoan Vương phủ sao? Ngươi là Đoan Vương phi trên danh nghĩa thì được lợi gì?"
"Đủ! Ta nhịn ngươi lâu như vậy, ngươi vì cái gì được một bước lại muốn tiến một bước? Khi dễ ta còn chưa đủ, ngươi còn dám xả đến đầu dì?"
Yêu, xem này!
Không nghĩ tới Vương phi nhìn yếu đuối dễ khi dễ, nhưng thật ra không cho phép người ta nói xấu dì của nàng, điểm ấy rất tốt!
Tuy rằng Phượng Thiển không biết các nàng, nhưng trong lòng cũng đã nghiêng về ai.
Ngay lúc nàng đang hưng trí bừng bừng, "Xem điểm" thật sự đến đây.
Tiểu thϊế͙p͙ kia phỏng chừng là chưa từng chịu khiêu khích, nàng vốn là thiên kim Hộ bộ Thượng thư Quý Phán Tư, ở nhà là đích nữ, mà tỷ tỷ Quý Phán Hi lại là Hi Phi nương nương, hơn nữa Đoan Vương càng sủng nàng, nếu không có Thái Hậu ra ý chỉ, nàng đã sớm thành Đoan Vương phi, làm sao còn có thể có nữ nhân chướng mắt này?
Cho nên giờ phút này nghe đối phương nói như vậy, cơn tức cọ một chút liền lên.
"Tiện nhân!"
Quý Phán Tư tát Vương phi một cái: “Ta được một bước lại muốn tiến một bước thì thế nào, dù sao Vương gia vĩnh viễn đều là đứng ở phía ta! Có bản lĩnh ngươi đi cáo trạng với Vương gia đi!"
Bà nội nó, quân tử động khẩu không động thủ, vợ bé này rất càn rỡ, dám động thủ đánh người!
"Tiện nhân mắng ai!"
Phượng Thiển nổi giận, đi ra từ phía sau đại thụ, cũng chỉ vào mũi nàng: “Rõ ràng chính mình là tiểu tam, còn dám đánh Vương phi, ngươi coi mình là ai vậy!"