Tiêu phu nhân xuất thân từ Hồn sủng cung, mặc dù đã lui về ở ẩn nhưng sức ảnh hưởng trong Thiên Hạ Cảnh và Vạn Tượng Cảnh vẫn còn rất lớn.
Tiêu phu nhân biết phương pháp giải độc, chỉ tiếc là vật liệu phối chế giải độc lại rất khó tìm. Nàng đặc biệt nhắc tới địa phương phía bắc Vạn Trùng Tai Địa từng xuất hiện loại linh vật này.
Lần này bốn người tiến vào Vạn Trùng Tai Địa là vì tìm kiếm linh vật được gọi là Tâm Trùng, dùng để điều chế ra linh dược giải độc cho Bàng Duyệt. Trước kia Tiêu phu nhân và trượng phu đã từng đến nơi này mới đảm nhiệm công tác dẫn đường, dù sao đây cũng là chuyện tình của Hồn sủng cung, nàng không thể bỏ mặc làm ngơ.
Bàng nguyên lão tên thật là Bàng Hình hắn vì cứu sống nữ nhi đã bất kể giá nào rồi. Cho dù hành trình lần này nguy hiểm vạn phần cũng quyết tâm tìm được linh vật mới quay về.
Trịnh Bang là cao thủ Liệp sủng hội, vô cùng quen thuộc các loại địa hành phức tạp và chịu trách nhiệm điều tra lãnh thổ Hồn sủng. Bàng Hình hao phí một khoản lớn tiền tài mời hắn, nhưng không biết tên này vốn là người nhát gan sợ chuyện. Vì thế hiện tại mới tỏ thái độ bất mãn đối với hắn.
Một người khác là người được Tiêu phu nhân mời đến, tên là Chương Dĩnh, Hồn sủng sư loại hình phụ trợ. Đám người bọn họ cần phải xâm nhập địa phương cực kỳ nguy hiểm, cho nên Hồn sủng sư phụ trợ khẳng định không thể thiếu, tác dụng chính của người này là giảm bớt tổn thất xuống đến mức thấp nhất.
Bốn người một đường đi tới đã gặp không ít phiền toái, mấy lần xém bị bộ lạc Hồn sủng vây khốn. Cuối cùng đã chính thức tiến vào lãnh thổ Vạn Trùng Tai Địa.
Tâm Trùng là nội tạng kết tinh của một loại Hồn sủng đẳng cấp không cao, chúng nó không có tính công kích, bản lĩnh duy nhất là hấp thu độc tố ở ngoại giới vào trong cơ thể chuyển hóa thành năng lượng sinh tồn.
Chủng tộc Tâm Trùng cực kỳ thưa thớt, bởi vì nắm giữ năng lực đặc thù rất được Hồn sủng bá chủ ưa thích. Bất kỳ một con Tâm Trùng nào xuất hiện sẽ lập tức bị bắt nhốt nuôi dưỡng, sau này lỡ may chiến đấu trúng độc còn nhờ chúng nó hấp thu độc tố vãn hồi tính mạng.
Bốn người chậm rãi xuyên qua biên giới Vạn Trùng Tai Địa, tiến đến gần lãnh địa Thiên Ma Trùng bộ lạc. Vị trí hiện tại là phía bắc Cấm Vực, trước mắt bọn họ là một mảnh thổ địa đỏ như máu.
Địa phương này là lãnh địa bộ lạc Thị Huyết Trùng, một đám sâu bọ nổi danh khát máu, mỗi lần bị kích thích sẽ xông vào chém giết không chết không thôi, bất kể đó là đồng tộc hay ngoại tộc.
Cho dù là bộ lạc Hồn sủng cấp mười cũng không thể làm khó bốn người này. Nhưng mà Tiêu phu nhân nói nơi này còn có một đầu Huyết Man Chập Long lại là chuyện khác, bọn họ phải hành động phá lệ cẩn thận nếu không muốn cả đội toàn diệt.
Thị Huyết Trùng còn được gọi là Hấp Huyết Trùng, mà Tâm Trùng là thành viên biến dị trong chủng tộc này, khả năng xuất hiện tại vùng đất này rất lớn. Cho nên bọn họ dành nhiều thời gian đảo quanh lãnh địa Thị Huyết Trùng.
"Tiêu di, từ lúc nãy đến giờ sao không nói lời nào?" nguồn TruyenFull.vn
"Ta nhớ là Vạn Trùng Tai Địa có mấy đầu lĩnh Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong, nhưng lần này chúng ta đi xuyên qua lãnh địa của chúng nó lại không thấy động tĩnh gì hết!"
Tiêu phu nhân nhỏ giọng nói.
"Chẳng lẽ chúng nó tự giết lẫn nhau?"
Chương Dĩnh ngạc nhiên hỏi ngược lại.
Có thể bình an xuyên qua nơi này hiển nhiên là chuyện tốt, bản thân Chương Dĩnh cũng không muốn lại bị bộ lạc Hồn sủng bao vây. Sau đó đối mặt với hàng đống Trùng hệ đế hoàng mặt xanh nanh vàng ghê tởm.
Tiêu phu nhân cố ý quay đầu lại nhìn thoáng qua Vạn Trùng Tai Địa, cuối cùng vẫn lắc đầu không nói. Vấn đề này thật sự khó thể dự đoán, có lẽ thật sự là chúng nó tự giết lẫn nhau.
Chừng một buổi sau, đám người Bàng Hình đã xuất hiện ở vùng đất trung tâm bộ lạc Thị Huyết Trùng.
Lãnh địa bộ lạc Thị Huyết Trùng rộng lớn hoang vu, dõi mắt nhìn quanh chỉ thấy toàn là sơn mạch, núi đá thủng lỗ chỗ y như tổ ong. Trên trời dưới đất lúc nào cũng có đội ngũ Thị Huyết Trùng bay qua bay lại điều tra.
Bộ lạc Thị Huyết Trùng bao trùm diện tích không thua gì địa giới cấp mười, tìm kiếm một con Tâm Trùng trong vùng đất này quả thực là mò kim đáy biển. Cũng khó trách Trịnh Bang cảm thấy lãng phí thời gian khi làm việc này.
Bốn người hành động phá lệ cẩn thận, tận lực không bị quân đoàn Thị Huyết Trùng điều tra ở trên trời phát hiện.
Chẳng qua là bọn họ tìm kiếm nhiều ngày rồi vẫn không thấy bóng dáng Tâm Trùng ở đâu cả.
Thời gian càng lúc càng cấp bách, nếu bọn họ tìm không ra vết tích Tâm Trùng cũng phải dừng lại ở đây. Đến lúc đó Bàng Duyệt đừng mong tỉnh lại, bây giờ Bàng nguyên lão đã nôn nóng bất an, tính khí bắt đầu táo bạo hẳn lên.
"Tìm thêm một ngày nữa, nếu vẫn không thấy vết tích chứng minh Tâm Trùng tồn tại, chúng ta đành phải xông vào sào huyệt Thị Huyết Trùng. Vùng đất này nếu có Tâm Trùng xuất hiện nhất định sẽ bị Thị Huyết Trùng đế hoàng nuôi nhốt trị độc, chúng ta khẳng định sẽ bắt được một con."
Tiêu phu nhân dần dần mất đi kiễn nhẫn, cau mày nói với ba người còn lại.
"Đây… hình như không tốt lắm, bộ lạc này hẳn là cấp mười đi?"
Trịnh Bang không muốn mạo hiểm, ngay lập tức lộ vẻ chần chờ.
Bàng Hình trừng mắt liếc sang Trịnh Bang, nếu trước đó hắn biết rằng cái tên này nhát gan như vậy sẽ không hao phí một đống tiền mời nhập đội.
Hiện tại chỉ còn lại thời gian một ngày, bốn người đi mãi vẫn không thu hoạch được gì. Cho nên bọn họ dời mục tiêu chuyển sang khu vực sào huyệt Thị Huyết Trùng.
Thị Huyết Trùng có năng lực hút máu rất đáng sợ, thông qua hấp thu máu huyết của địch nhân để khôi phục thương thế và chiến lực. Đây là một trong những chủng tộc Trùng hệ khó dây dưa nhất trong lĩnh vực Hồn sủng.
May mà bốn người này đã có chuẩn bị kỹ càng, trước khi lên đường đã dự trù tốt những phương án đối phó phần lớn chủng tộc Trùng hệ có khả năng gặp phải.
Bốn người đầu tiên tiềm hành tiến vào khu vực sào huyệt Thị Huyết Trùng, Tiêu phu nhân khống chế Yêu Linh Hồn sủng đi trước điều tra Tâm Trùng có tồn tại hay không.
"Vù vù vù!"
Một lát sau, Tiêu phu nhân đã quay về.
"Tình hình thế nào?"
Bàng Hình vội vàng hỏi, sào huyệt Thị Huyết Trùng là hi vọng cuối cùng của hắn. Nếu như không có Tâm Trùng thì nữ nhi hắn chết chắc rồi.
Tiêu phu nhân nở nụ cười hiếm hoi, vui vẻ nói:
"Quả thật có một con Tâm Trùng, cứ dựa theo kế hoạch lúc trước làm việc."
Bàng Hình nghe thế liền vui mừng hớn hở, gật đầu nói:
"Ta đi ngay, sau khi dẫn dụ chúng nó ra ngoài phải nhờ các ngươi rồi."
Kế hoạch rất đơn giản, chính là dụ hổ rời núi.
Trước hết ba người Bàng Hình, Trịnh Bang, Chương Dĩnh tìm cách chọc giận đầu lĩnh sào huyệt Thị Huyết Trùng, cố gắng dụ dỗ phần lớn Thị Huyết Trùng đế hoàng rời đi. Sau đó Tiêu phu nhân âm thầm tiến vào trong sào huyệt bắt giữ Tâm Trùng.
Bàng Hình sốt ruột cứu nữ nhi không muốn nói nhiều, nhanh chóng cưỡi Cự Linh Giáp thú phóng tới sào huyệt Thị Huyết Trùng.
Hai người khác cũng vội vã khống chế Hồn sủng đuổi theo.
Còn Tiêu phu nhân ở lại tại chỗ lẳng lặng chờ đợi.
Đại khái qua chừng một canh giờ, khoảng không trước mặt Tiêu phu nhân xuất hiện từng đàn Thị Huyết Trùng dữ tợn. Lúc này vô số Thị Huyết Trùng nổi điên bay lướt qua đầu nàng, trên trời dưới đất đầy rẫy mùi tanh hôi khó chịu.
Tiêu phu nhân và Yêu Linh thi triển ra kỹ năng ẩn tàng khí tức và ngụy trang dung nhập vào hoàn cảnh chung quanh, nếu không lưu tâm sử dụng tinh thần lực tìm kiếm rất khó phát hiện ra nàng tồn tại. Nàng yên lặng chờ đợi đến khi đám Thị Huyết Trùng biến mất ở đường chân trời mới bắt đầu tiềm nhập vào trong sào huyệt.
Tiêu phu nhân biết bên trong sào huyệt khẳng định còn có Thị Huyết Trùng đế hoàng trấn thủ, nàng cố ý triệu hoán Thú hệ đế hoàng và Đằng hệ đế hoàng phô trương thanh thế ở ngoài sào huyệt khiêu khích chúng nó. Hi vọng rằng trải qua thanh tẩy lần nữa bên trong kia không còn lực lượng nào đủ sức gây trở ngại cho nàng.