Go Gunhee tắt TV. Bây giờ đã là 9 giờ đêm. Đã quá muộn để làm việc.
Tuy nhiên, Woo Jincheol vẫn ngập ngừng như muốn nói điều gì đó.
“Thưa Chủ tịch… Trung Quốc đã yêu cầu chúng ta cung cấp thông tin về thợ săn Sung Jinwoo.”
“Thông tin? Ý cậu là thông tin cá nhân.”
“Không, không phải vậy.”
“Thế thì họ yêu cầu thông tin gì?”
“Họ yêu cầu thông tin công khai như hồ sơ đột kích của Sung Jinwoo, và các vấn đề liên quan.”
Tất nhiên, những người Trung Quốc không ngu ngốc. họ sẽ không mong đợi có được thông tin cá nhân từ một thợ săn hạng S.
Các thợ săn luôn từ chối công bố thông tin cá nhân của mình.
“Nhưng, tại sao chính phủ Trung Quốc lại quan tâm đến thợ săn Sung Jinwoo?”
“Không phải chính phủ Trung Quốc yêu cầu cung cấp thông tin.”
“Huh?”
“Đó là yêu cầu của một cá nhân.”
“Của một ai đó sao?”
Theo lẽ thường Hiệp hội thợ săn – đại diện cho một quốc gia – sẽ không cung cấp dữ liệu cho bất kỳ một cá nhân thợ săn nào.
‘Kẻ nào lại ngang ngược như vậy?’
Khi Go Gunhee đang băn khoăn, Woo nói thêm.
“Tôi nghĩ đó là thợ săn Bảy sao của Trung Quốc, Liu Zhang. Anh ta muốn tìm hiểu thêm về thợ săn Sung Jinwoo.”
‘Liu Zhang!’
Go Gunhee đang định từ chối, song ông đã dừng lại khi nghe thấy một cái tên bất ngờ.
Trung Quốc không tuân theo hệ thống tiêu chuẩn Thợ săn thông thường. Họ sử dụng một hệ thống phân cấp riêng. Số lượng sao càng cao, thợ săn sẽ càng giỏi. Thợ săn năm sao tương ứng với thợ săn hạng S ở các nước khác.
Tuy nhiên, Liu Zhang là người duy nhất được xếp hạng bảy sao. Tất nhiên, những ưu đãi mà anh ta nhận được cũng khác hẳn những người cò lại. Tuy nhiên, không ai tranh cãi về cách đối xử đặc biệt của anh ấy,
Bởi vì anh ta là một thợ săn Cấp quốc gia. Anh ta là người mạnh nhất quốc gia tỷ dân này, và Trung Quốc đã tôn vinh anh ta.
‘Liu Zhang có hứng thú với thợ săn Sung Jinwoo sao?’
‘Tại sao đột ngột như vậy?’
Woo Jincheol nhanh chóng giải đáp các thắc mắc của Go Gunhee.
“Ngài có nhớ một người khổng lồ đã trốn thoát? Có vẻ như Liu Zhang đã xử lý tên khổng lồ này… Sau đó, anh ta đã để ý đến thợ săn Sung Jinwoo.”
‘Ra là vậy…’
Go Gunhee gật đầu. Gần đây, một người khổng lồ đã thoát khỏi cuộc tấn công của Jinwoo và trốn thoát từ Nhật Bản đến Trung Quốc bằng đường biển. Ma thú này đã bị Liu Zhang giết chết ngay trên bờ biển Trung Quốc.
“Kẻ mạnh nhận ra kẻ mạnh”.
Go Gunhee nở một nụ cười mã nguyện. Cục thợ săn đã mời Hội Ah-Jin đến dự hội nghị. Thợ săn giỏi nhất Trung Quốc, Liu Zhang, cũng quan tâm đến Jinwoo. Cả Hoa Kỳ và Trung Quốc cuối cùng đã bắt đầu đánh giá cao giá trị thực sự của Sung Jinwoo.
Và Go Gunhee, người đầu tiên nhận ra giá trị thực sự của anh, cảm thấy tự hào.
Nhưng…
‘Điều đó không có nghĩa là mình phải cung cấp cho họ thông tin’
‘Tại sao chúng ta phải vạch áo cho người xem lưng?’
‘Thợ săn cấp quốc gia thì mạnh thật đấy, nhưng thế thì sao chứ?’
‘Chúng ta cũng có thợ săn Sung Jinwoo kia mà.’
Go Gunhee kết thúc dòng suy nghĩ của mình, vừa cười vừa nói lớn:
“Về yêu cầu đó, câu trả lời là: Không.”
* * * *
Các hầm ngục đã thay đổi. Đó là nhận xét của Jinwoo khi anh đột kích các hầm ngục cấp cao xuất hiện trên khắp Nhật Bản trong những ngày gần đây.
Ánh mắt của Jinwoo trở nên sắc bén hơn khi anh nhìn vào trong hầm ngục. Rõ ràng anh có thể cảm nhận được sức mạnh ma thuật từ những con thú, nhưng anh không thể nhìn thấy chúng. Tình huống này có thể gây nhầm lẫn cho những người thiếu kinh nghiệm.
Nhưng Jinwoo thì không.
‘Hay là chúng đang ở trên đầu mình?’
Dừng lại, Jinwoo nhìn lên. Phía trước mặt anh, một loại chất lỏng rơi xuống.
Jinwoo lắc người né tránh.
Nơi chất lỏng rơi xuống, mặt đất chảy ra như pho mát nhúng vào nước sôi..
*Xèooooo*
Khói bốc lên từ mặt đất nóng chảy, kèm theo đó là mùi hôi thối kinh khủng.
Jinwoo nhăn mặt. Thế rồi, hàng loạt mảng chất nhờn rơi ra từ hang động.
*Xèooooo*
Những mảng chất nhờn bám xuống đất rồi từ từ chuyển hóa thành hình dáng con người. Khuôn mặt của chúng được che bằng mặt nạ trắng. Cơ thể của chúng là những dạng chất lỏng màu đen khác thường.
Jinwoo chưa từng thấy, cũng chưa từng nghe nói về những sinh vật này. Có tổng cộng mười hai tên.
Jinwoo âm thầm triệu tập cây dao găm [Knight Killer]
Con dao găm xuất hiện trong tay anh. Nó từng là một trong những vũ khí chính của anh cùng với [Dao găm của Baruka]. Nhưng sau khi Jinwoo lấy được [Dao găm của Quỷ vương], nó bị cất vào trong kho của anh. Giờ đây anh đã tìm thấy nơi để sử dụng nó, sau một thời gian dài.
Jinwoo phóng [Knight Killer] vào những sinh vật đang đến gần.
*Xoẹttttt*
Con dao găm bay thẳng vào tim một con ma thú, khiến nó phát ra một tiếng gầm khủng khϊế͙p͙.
Tuy nhiên, con dao găm xuyên qua con ma thú và găm vào bức tường phía sau mà không gây ra bất kỳ tổn hại nào.
Đáng sợ hơn, chất lỏng màu đen trong người con ma thú bắt đầu làm tan chảy con dao. *Xì…. Xì…*
Con dao găm tan chảy thành bột và rơi xuống đất.
‘Mình biết mà.’
Jinwoo đã đoán rằng những đòn tấn công vật lý thông thường sẽ không hiệu quả.
Trước khi Jinwoo kịp thương tiếc cây dao găm [Knight Killer], những con thú ma thuật đã lao vào tấn công anh. Chúng di chuyển rất nhanh chóng.
Tuy nhiên, Jinwoo đã sử dụng: “[Sức mạnh của kẻ thống trị]”
Kwangg-!
Những sinh vật bị đánh bay bởi bàn tay vô hình.
*Phẹt*
Cơ thể của những con thú ma thuật rơi xuống và văng tung tóe khắp nơi. Tuy nhiên, ngay sau đó các đám chất lỏng tập trung lại và từ từ trở về hình dạng ban đầu.
“Waoooo”.
Jinwoo tròn mắt ngạc nhiên với khả năng phục hồi đáng kinh ngạc của chúng. Nếu những người lính bóng tối có khả năng phục hồi như thế thì tuyệt biết bao.
‘Hmmm.’
Các cuộc tấn công vật lý, dù hữu hình hay vô hình, đều không có hiệu quả.
‘Vậy mình nên làm gì bây giờ?’
Jinwoo tung người né tránh các cuộc tấn công của lũ ma thú. Bất ngờ, anh nhận ra rằng một trong những sinh vật đang di chuyển không tự nhiên.
‘Hừm?’
Đôi mắt của Jinwoo nheo lại.
Nhìn kỹ hơn, anh thấy một góc của chiếc mặt nạ trắng che mặt một con ma thú đã bị phá vỡ và cánh tay của nó cũng không được tái sinh.
Có lẽ nó đã vỡ khi nó bị tấn công bởi kỹ năng Sức mạnh của kẻ thống trị.
‘Phải chăng đó là điểm yếu của nó?’
Một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt của Jinwoo. Một khi anh đã nhận ra điểm yếu của kẻ thù, mọi chuyện sẽ trở nên dễ dàng.
- Woosh-!
Jinwoo vừa nghiêng người né đòn của những con ma thú, vừa triệu tập hai món vũ khí quen thuộc.
[Dao găm của Quỷ vương]
Những con dao găm xuất hiện trong cả hai tay anh.
*Phập.*
[Dao găm của quỷ vương] chém nát mặt nạ của một con ma thú, khiến nó đổ sụp xuống.
*Phập.*
Đó chỉ là sự khởi đầu. Nhanh chóng và lặng lẽ, Jinwoo tiêu diệt tất cả các quái thú ma thuật. Chuyển động của anh giống như một vũ điệu chết chóc giữa đám ma thú.
“Xong rồi.”
*Phập.*
Cuối cùng, những chiếc mặt nạ đã bị cắt vụn, và mười hai con ma thú sụp xuống, trở thành những vũng chất nhờn. Jinwoo cất [Dao găm của quỷ vương] trở lại kho đồ của anh.
Nếu người đứng đây không phải là anh thì sao? Chắc chắn, họ sẽ vất vả trước khi nhận ra rằng các cuộc tấn công vật lý không hiệu quả. Thậm chí họ có thể chết trước khi phát hiện ra điểm yếu của chúng.
Có lẽ vậy.
Ngay cả khi đó là một đội Thợ săn ưu tú, thì mười hai con ma thú này vẫn là đối thủ khó nhằn. Chúng rất mạnh, nhanh và nguy hiểm.
“Rõ ràng … hầm ngục đã thay đổi.”
Từ ngày anh giết Hoàng đế khổng lồ, những viên ma thạch đã biến mất khỏi tất cả các ngục tối trên thế giới.
Năng lượng ma thuật từ ma thạch là một trong số các nguồn gốc để đánh giá cấp độ của Hầm ngục. Thế nhưng bây giờ, toàn bộ sóng ma thuật trong hầm ngục đều phát sinh từ cơ thể những con ma thú. Nghĩa là, những con ma thú đã mạnh hơn, và các Cổng có cùng mức độ cũng trở nên nguy hiểm hơn nhiều.
‘Rất nhiều kẻ nguy hiểm đang bắt đầu xuất hiện …’ – Khuôn mặt của Jinwoo nhăn lại.
Kể cả những thợ săn cao cấp bước vào những hầm ngục kiểu này, nếu không chuẩn bị tinh thần, họ có thể bị tiêu diệt hoàn toàn.
Những ngày sắp tới sẽ là những ngày khó khăn. Do đó, Jinwoo đã để [Ber] lại bảo vệ ngôi nhà của mình. Vua Kiến có sức mạnh và trí tuệ vượt xa các chiến binh Bóng tối khác, nó có thể xử lý mọi thứ mọi tình huống xấu xảy ra.
Ngay cả các con Trùm cũng trở nên mạnh hơn. Như lúc này, Sự hiện diện của ma thuật vẫn còn mạnh mẽ trong ngục tối. Bên trong ngục tối, Jinwoo có thể cảm thấy kẻ nào đó đang tỏa ra một lượng ma thuật khủng khϊế͙p͙.
Một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt của Jinwoo.
“Mình đã học được mánh khóe của đối thủ đầu tiên. Giờ thì cuộc săn chính thức bắt đầu.
Quá trình khởi động đã kết thúc. Từ giờ trở đi, sẽ là một vụ thảm sát.
“Ra đi nào.”
*Uuuuuuu*
Đằng sau Jinwoo, những người lính bóng tối đã vùng dậy và giải phóng sức mạnh của họ. Ygritte đã trở thành lãnh đạo những người lính thay cho Ber, chiến binh đang bảo vệ ngôi nhà của anh.
*Huỵch*
*Huỵch!*
Tiếng bước chân của những chiến binh bóng đêm vang vọng khắp hang động.
* * * *
Những thợ săn giỏi nhất thế giới lần lượt đặt chân lên đất Hoa Kỳ để tham dự Hội nghị của Hiệp hội quốc tế. Trong số đó có cả những thợ săn Cấp quốc gia. Nhưng Thomas Andre chỉ quan tâm đến một người.
“Ngày mai Sung Jinwoo sẽ xuất hiện…”
Xác nhận lịch trình của Jinwoo, Thomas đã gọi Hwang Dongsoo đến Văn phòng Bang hội.
“Ngài muốn gặp tôi sao?”
Hwang Dongsoo chăm chú nhìn vào mắt Thomas. Đã vài năm kể từ khi hắn ta gia nhập Hội Scavenger, nhưng Hwang Dongsoo vẫn cảm thấy không thoải mái khi đối diện với Chủ Hội.
Một người có ý chí mạnh mẽ với sức mạnh đáng kinh ngạc, và đặc biệt là khát khao chiếm hữu khủng khϊế͙p͙ của ông ta. Ngay cả Hwang Dongsoo, một thợ săn hạng S, cũng cảm thấy nhỏ bé khi đứng trước mặt Thomas.
“Cậu Hwang”
Thomas đi thẳng vào vấn đề.
“Đừng chạm vào Sung Jinwoo.”
Hwang Dongsoo trợn tròn mắt hết mức có thể. Ánh mắt hắn ta như muốn hỏi vì sao Thomas biết điều đó. Hắn quay sang Laura, người đứng ở góc phòng. Laura lặng lẽ nhìn hắn, như muốn nói rằng cô chỉ làm những gì cô phải làm.
Tch-!
Âm thanh thoát ra từ miệng của Hwang.
Thomas nói tiếp.
“Tôi biết những gì đã xảy ra giữa hai người. Tôi có những nghi ngờ của mình, vì vậy tôi muốn cậu đảm bảo không có gì xảy ra.”
Anh trai của Hwang Dongsoo, Hwang Dongseok, đã biến mất sau khi vào ngục tối cùng với Sung JinWoo. Tám thành viên trong đội của Hwang Dongseok đã chết, trong khi hai người duy nhất còn sống cùng nhau xây dựng bang hội. Tất nhiên, Hwang Dongsoo có lý do để nghi ngờ Sung Jinwoo.
Sự bất mãn của hắn ta hiện rõ trên khuôn mặt.
“Nhưng…”
Trước khi hắn ta có thể nói bất cứ điều gì, Thomas đã giơ ngón trỏ lên. Đôi môi của Hwang cong xuống. Thomas mỉm cười.
“Tôi không nhớ là có cho phép cậu nói chuyện.”
Chỉ một số ít có thể đe dọa một thợ săn hạng S. Một trong số họ là Thomas.
Hwang Dongsoo hiểu rõ sự khác biệt về năng lực giữa hai bên, quyết định im lặng.
Thomas nói với hắn ta một lần nữa.
“Không được chạm vào Sung Jinwoo. Dịp này, hãy đến thị trấn thuộc sở hữu của bang hội của chúng ta và tận hưởng kỳ nghỉ của cậu. Hiểu chứ.
“…”
“Cậu Hwang?”
Hwang Dongsoo miễn cưỡng gật đầu.
“…Vâng.”
“Được rồi, bây giờ đi đi.”
Với khuôn mặt cứng đờ, Hwang Dongsoo nhanh chóng rời khỏi văn phòng của Hội trưởng.
Laura lo lắng hỏi.
“Ngài có nghĩ rằng anh ta sẽ vâng lời?”
Thomas lắc đầu với khuôn mặt cứng đờ.
“Tôi không nghĩ vậy”
Thomas đã thấy sát khí tỏa ra từ Hwang. Ông hiểu Hwang sẽ không từ bỏ dễ dàng như vậy.
“Laura.”
“Vâng.”
“Hãy để mắt đến cậu Hwang cho đến khi Jinwoo rời khỏi Hoa Kỳ.”
“Liệu Hwang có chịu không”
Hwang chỉ nhượng bộ vì đó là lời của Thomas. Hắn không phải là một người dễ nghe lời. Nhưng Thomas không quan tâm.
Thomas lo gãi cằm rồi trả lời không do dự. “Chà, thà để cậu ta khó chịu còn hơn là thấy cậu ta chết.”
*Trans: Nguyễn Trà nhóm Moonsnovel*
*Edit: Linye nhóm Moonsnovel*