Sát Thần

Chương 216: Lưu Vân Phá Thiên Toa

Võ Giả của Dương gia, nối liền không dứt tiến vào trong truyền tống trận, theo từng chùm ánh sáng chói lọi lóe qua đã ở trong truyền tống trận biến mất không thấy tung tích.

Phụ cận truyền tống trận, đã có mấy ngàn Võ Giả vây chung quanh, những người này có cảnh giới cao thấp khác nhau, nhưng một đám đều có tinh thần phấn chấn, từ trên mặt bọn họ không nhìn ra được vẻ u ám mà chỉ có kiên nghị, hình như rất tin tưởng về tương lại.

Ánh mắt hai người Dương Lạc, Mạc Đoạn Hồn có chút thâm ý, ngay tại bên cạnh truyền tống trận nhìn Thạch Nham.

Chỉ vào mình, Thạch Nham rất là kinh ngạc

- Có liên quan đến con sao?

- Ở bên trong Chiến Trường Thâm Uyên, có rất nhiều bí bảo Võ Giả cường đại của thời kỳ cổ đại, có rất nhiều thiên tài địa bảo hiếm thấy.

Mạc Đoạn Hồn gật đầu

- Rất nhiều cường giả của Vô Tận hải đều từng đi qua Chiến Trường Thâm Uyên, rất nhiều người đi rồi không quay lại, biến mất trong Chiến Trường Thâm Uyên. Trong những người này có một người tên là Thiết Long, là một Luyện khí sư Thánh cấp cực kỳ lợi hại. Ngàn năm trước, Luyện khí thuật của Thiết Long nổi tiếng Vô Tận hải, các dị bảo do hắn luyện chế đều vô giá.

- Hắn chết ở trong Chiến Trường Thâm Uyên sao?

Thạch Nham nhíu mày.

- Không biết có phải đã chết ở trong Chiến Trường Thâm Uyên hay không.

Dương Lạc nói tiếp

- Nhưng mà, từ khi hắn tiến vào đã không còn có xuất hiện ở Vô Tận hải nữa. Người này chính là một gã Luyện khí sư rất có thiên phú, bí bảo do hắn luyện chế nổi tiếng nhất là Lưu Vân Phá Thiên Toa, là Thánh cấp bí bảo có thể phá bỏ bất cứ Không Gian Bình Chướng nào, xé rách tất cả cấm chế và trận pháp, nhờ vào Lưu Vân Phá Thiên Toa mà Thiết Long có thể không thông qua Thiên Môn, dễ dàng tiến vào các Giới, có thể ở Minh Giới, Ma Vực, Giới chúng ta tùy ý xuyên qua, không có trận pháp cấm chế kết giới nào có thể vây khốn hắn.

- Người muốn nói, chỉ cần có Lưu Vân Phá Thiên Toa là có thể cứu Thái gia gia ra khỏi Thiên Ma Phong Thần trận sao?

Thạch Nham đã hiểu ra.

- Nếu như ruyền thuyết liên quan đến Lưu Vân Phá Thiên Toa kia là đúng, quả thực nó có năng lực thần kỳ này.

Mạc Đoạn Hồn khẳng định nói.

- Không thể nào?

Dương Mộ cũng không biết chuyện này kinh ngạc nói:

- Nếu bí bảo kia thực sự thần kỳ như vậy, vì sao Thiết Long không thể đi ra khỏi Chiến Trường Thâm Uyên? Không phải nói, ở bên trong Chiến Trường Thâm Uyên khắp nơi đều là cấm chế và kết giới sao? Có bí bảo kia, chẳng phải là hắn có thể tung hoành ngang dọc trong Chiến Trường Thâm Uyên sao?

- Nghe nói, Thiết Long sở dĩ chết ở trong Chiến Trường Thâm Uyên là vì gặp phải một loại Thiên hỏa. Hắn muốn thu phục Thiên hỏa đó nhưng lại bị Thiên hỏa phản phệ, chôn vùi cả bản thân mình.

Mạc Đoạn Hồn trầm ngâm một lát mới nói:

- Thiết Long tuy rằng chính là Luyện khí sư Thánh cấp, nhưng mà bản thân hắn chỉ có tu vi cảnh giới Thiên Vị tam trùng thiên, muốn miễn cưỡng thu phục Thiên hỏa, hắn chịu không thấu.

- Vậy có liên quan gì tới Tiểu Nham tử?

Dương Mộ hỏi lại.

Thạch Nham cũng sửng sốt, hùa theo nói:

- Đúng rồi, có liên quan gì với ta?

- Giữa Thiên hỏa và Thiên hỏa có thể cảm ứng lẫn nhau, hai loại Thiên hỏa đồng thời ở trong một phạm vi, chúng nó có thể cảm nhận được sự tồn tại của đối phương.

Mạc Đoạn Hồn giải thích

- Loại sinh mệnh như Thiên hỏa, vô cùng thần bí, có Thiên hỏa có thể đồng tồn cộng sinh, có Thiên hỏa một khi tới gần sẽ lập tức giao chiến thậm chí cắn nuốt lẫn nhau. Nếu Thạch Nham tiến vào Chiến Trường Thâm Uyên, nói không chừng có thể thông qua Huyền Băng Hàn Diễm, cảm ứng được vị trí của Thiên hỏa đó, có thể có cơ hội lấy được bí bảo Lưu Vân Phá Thiên Toa của Thiết Long lúc sinh tiền.

- Con hiểu rồi.

Thạch Nham cười cười gật đầu


- Lần này đi Chiến Trường Thâm Uyên, ta sẽ câu thông với Huyền Băng Hàn Diễm, tìm Lưu Vân Phá Thiên Toa của Thiết Long là mục đích chủ yếu.

- Ừm, con cẩn thận một chút, cũng không cần miễn cưỡng. Chỉ cần cảm ứng được phương vị Thiên hỏa đó, để cho bọn Dương Mộ đi qua tiếp tìm Lưu Vân Phá Thiên Toa là được, bằng không Thiên hỏa đó cảm nhận được Huyền Băng Hàn Diễm ở trên người ngươi, nói không chừng sẽ coi ngươi trở thành mục tiêu tập kích, hiểu rõ chưa?

Mạc Đoạn Hồn nói.

- Ừm, con biết làm sao.

- Được rồi, trước tiên các con chờ đây đi, hai ngày nữa chờ bọn Dương Hà, Dương Tuyết đến đây, rồi các ngươi cùng nhau xuất phát.

Ba ngày sau.

Ba người Dương Kỳ, Dương Tuyết, Lý Phượng Nhi đang từ bên ngoài trở về, đã đến Bất Tử đảo.

Hai người Dương Kỳ và Dương Tuyết đều là huyết mạch đích hệ Dương gia, đều có cảnh giới Địa Vị nhị trùng thiên, còn Lý Phượng Nhi là thì có Địa Vị nhất trùng thiên, là nữ nhi của Lý Mục một trong ba vị Tu La vương, cũng là một thế hệ cao thủ mới của Dương gia.

- Dương Mộ, Dương Kỳ, Dương Tuyết, Lý Phượng Nhi, Thạch Nham, các ngươi năm người một đội, mỗi người ta phân cho các ngươi mười tên Võ Giả cảnh giới Địa Vị, các ngươi cùng nhau tiến vào Chiến Trường Thâm Uyên, hãy thành thật ở lại trong đó ba năm cho ta, trong ba năm không được phép rời khỏi Chiến Trường Thâm Uyên.

Dương Lạc thấy sau khi đám người đến đông đủ nghiêm nghị dặn dò.

Đám người Thạch Nham và Dương Mộ đều gật đầu.

- Thạch Nham chỉ có tu vi cảnh giới Bách Kiếp, cũng không có kinh nghiệm, để hắn lãnh đạo một đội, có thích hợp không?

Lý Phượng Nhi cau mày, kỳ quái nhìn Thạch Nham

- Ngươi xác định ngươi không có vấn đề gì chứ?

Lý Phượng Nhi là độc nữ của Tu La vương Lý Mục, cảnh giới Địa Vị nhất trùng thiên, ở Dương gia, nàng cũng giống đám người Dương Mộ, nhận được tài nguyên tu luyện tốt nhất của Dương gia, trời xinh thanh tú mỹ lệ, mấy năm nay vì Dương gia Nam chinh Bắc chiến, rất được Dương gia coi trọng, nàng sớm đã coi Bất Tử đảo trở thành nhà của mình.

Lý Mục thân là một trong ba vị Tu La vương, mỗi lần ở bên ngoài chém giết tranh đấu đều sẽ mang nàng theo. Nha đầu kia tuy rằng tuổi còn trẻ, nhưng hai tay cũng đã dính đầy máu tươi, kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú, tình huống nguy hiểm gì cũng đều gặp qua, nàng còn từng đi qua Chiến Trường Thâm Uyên, biết hung hiểm của Chiến Trường Thâm Uyên.

Nàng lo lắng mười tên Võ Giả đi theo Thạch Nham, sẽ bởi vì sai lầm của Thạch Nham làm ra mà nhanh chóng mất mạng trong đó, cũng không phải cố ý nhắm vào Thạch Nham.

- Cũng đúng nha.

Dương Tuyết gật đầu

- Tiểu Nham, đệ có tin tưởng có thể mang được mười người không?

Dương Tuyết trên danh nghĩa xem như nhị tỷ của Thạch Nham, nữ nhi của Dương Trai, lần này cũng là nàng lần đầu tiên nhìn thấy Thạch Nham, không quá hiểu biết tình hình của Thạch Nham. Nên không cho rằng Thạch Nham chỉ có cảnh giới Bách Kiếp mà có thể chỉ huy tốt mười tên Võ Giả cảnh giới Địa Vị.

Nhất là Thạch Nham trước đó vẫn ở nơi hẻo lánh, nàng cảm thấy Thạch Nham chắc sẽ không có bao nhiêu kinh nghiệm dùng người, lo lắng Thạch Nham làm không tốt, sẽ trả giá bằng tánh mạng của mười tên Võ Giả cảnh giới Địa Vị của gia tộc.

Võ Giả cảnh giới Địa Vị, mặc dù là ở Dương gia cũng xem như có chút trân quý.

Lần này Võ Giả cảnh giới Địa Vị được Dương Lạc an bài, lại đều là chọn lữa kỹ càng, mỗi một người đều tư chất phi phàm, rất có khả năng bước vào cảnh giới Niết Bàn, suy nghĩ cho lợi ích gia tộc nên nàng không cho rằng không để Thạch Nham lãnh đội, là ý tốt nhất.

- Thử xem sao.

Thạch Nham cười nhạt

- Quả thực kinh nghiệm của đệ còn ít, cho nên đến Chiến Trường Thâm Uyên, đệ sẽ tận lực không tách khỏi các người.

- Tình hình của Chiến Trường Thâm Uyên có vẻ đặc biệt.

Lý Phượng Nhi lắc lắc đầu, giải thích nói:

- Có một số cấm chế dù là ai cũng đều không phát hiện ra, chúng ta tuy rằng sẽ cùng một chỗ, nhưng có khả năng một người vô tình đụng vào cấm chế, cấm chế sẽ lập tức tách chúng ta ra, khiến cho mỗi người chúng ta bị cô lập, trong tình huống đó thì một khi đội ngươi phải chuyện gì, chúng ta cũng không cách nào cho ngươi ý kiến chính xác.

- Ách...


Thạch Nham nhìn về phía Dương Lạc.

- Không sao.

Dương Lạc cười cười, nhìn về một gã Võ Giả khoảng bốn mươi cảnh giới Địa Vị nhị trùng thiên nói:

- Khương Hồ Tuyền, ngươi đi theo Thạch Nham, ta tin tưởng có ngươi chỉ điểm nó, chắc là hắn sẽ không làm ra sai lầm gì lớn.

Khương Hồ Tuyền mỉm cười gật đầu, nói với Thạch Nham:

- Nham thiếu gia yên tâm, thuộc hạ sẽ đi theo người.

Dương Lạc điểm danh Khương Hồ Tuyền, thần thái của đám người Lý Phượng Nhi, Dương Tuyết cũng buông lỏng, đều nở nụ cười, không nói thêm gì nữa.

- Có Khương thúc, vậy thì sẽ không sao, ha ha, Khương thúc chính là đồ đệ đắc ý của An gia gia đó.

Dương Mộ nói.

Thiệu An là cung phụng của Dương gia, cảnh giới Thiên Vị nhất trùng thiên, tinh thông trận pháp kết giới, am hiểu bố trí các loại cấm chế. Nếu Khương Hồ Tuyền là đồ đệ của hắn, phương diện này chắc chắn cũng cực kỳ tinh thông.

Thấy Dương Lạc đưa Khương Hồ Tuyền đến khu vực đó, trong lòng hắn dần dần cũng hiểu rõ.

Xem ra, trên danh nghĩa là mình lãnh đội, thật ra thời điểm mấu chốt, vẫn là do Khương Hồ Tuyền làm người đưa ra phán đoán quyết định, mười tên Võ Giả cảnh giới Địa Vị này so với nói để mình chỉ huy, không bằng nói là đến bảo hộ mình đi.

- Yêu thú không thể tiến vào Chiến Trường Thâm Uyên, các ngươi nhớ rõ, đến Thương Khung hải vực, đến khu vực gần Thiên môn đó, trước tiên an bài cho yêu thú đã. Ừm, Thiên Yêu sơn mạch gần đó, yêu thú hoành hành, nghe nói có yêu thú cấp tám tọa trấn, các ngươi đi đến chỗ đó có thể an bài yêu thú ở Thiên Yêu sơn mạch.

Dương Lạc bắt đầu dặn dò một ít chi tiết.

Thạch Nham yên lặng nghe.

Một giờ sau, Dương Lạc mới nói:

- Được rồi, các ngươi đều tiến vào truyền tống trận, cũng mang đi theo yêu thú. Ta sẽ truyền tống bọn ngươi đến Thương Khung hải vực, truyền tống trận bên kia cách Thiên Môn đi thông đến Chiến Trường Thâm Uyên chỉ có hai vạn dặm, lấy tốc độ yêu thú của các ngươi, ba ngày là có thể tới nơi.

Thạch Nham vỗ vỗ Quỷ Lão, thành thật đứng ở bên trong truyền tống trận.

Quỷ Lão gầm nhẹ một tiếng, đôi mắt hung lệ, nhìn lướt qua Giao long hai đầu của đám người Dương Mộ bên trong trận pháp.

Bên trong trận pháp, Giao long hai đầu của Dương Mộ, Dương Kỳ, Dương Tuyết, còn có Thanh huyết ma bức của Lý Phượng Nhi, sau khi nhìn thấy Quỷ Lão tiến vào, đều chủ động né tránh ra.

Quỷ Lão cao mười mét, mà Giao long hai đầu và Thanh huyết ma bức, chỉ có năm sáu mét, Quỷ Lão chẳng những thân hình to lớn, hơn nữa hung sát chi khí trên người lại càng mạnh, đều là yêu thú cấp sáu nhưng Quỷ Lão lại áp chế mạnh mẽ Giao long hai đầu và Thanh huyết ma bức.

- Cẩn thận người của Bồng Lai Thánh Địa.

Dương Lạc trước khi khởi động truyền tống trận, dặn dò một câu cuối cùng:

- Võ Hồn Điện không để ý tới phân tranh của Vô Tận hải, lần này cũng không có xuất thủ đối phó Dương gia chúng ta, nhưng mà Bồng Lai Thánh Địa lại động thủ, truyền tống trận của chúng ta thiết lập ở Thương Khung hải vực, tuy rằng kín đáo, chỉ khi nào nhiều người các ngươi như vậy hiện thân, tất sẽ bị người của Bồng Lai Thánh Địa biết, cho nên, trước khi tiến vào Thiên Môn hãy cẩn thận một chút.

- Đã biết. Nguồn truyện: Truyện FULL

Dương Mộ cười ha ha

- Bọn họ biết là tốt nhất, bọn họ đã biết, cao thủ những thế lực khác nhất định cũng biết. Ta nghĩ, vì tiêu diệt nhóm chúng ta nên những tên đó sẽ không chịu ngồi yên đâu, ta tin ở bên trong Chiến Trường Thâm Uyên, tất nhiên có thể đụng tới kẻ truy sát, ha ha, như thế là rất tốt.

- Hừ!

Dương Kỳ nhe răng cười

- Đệ nghe nói thế hệ trẻ tuổi lần này đến Già La hải vực chúng ta, có bảy người đều ở trên Chiến bảng, hy vọng bọn họ có thể đuổi tới Chiến Trường Thâm Uyên.

- Chiến bảng?

Thạch Nham ngạc nhiên.

- Vô Tận hải, một bảng xếp hạng sức chiến đấu của cao thủ thế hệ thanh niên, trên Chiến bảng có tất cả mười tám người, mỗi một người đều là cao thủ trẻ tuổi kiệt xuất nhất của Vô Tận hải. Có thể lên Chiến bảng, tương lai đều sẽ là nhân vật lãnh tụ của Vô Tận hải.

Lý Phượng Nhi giải thích nói.

- Dương gia chúng ta, có bao nhiêu người lên bảng?

Thạch Nham hỏi.

- Dương Mộ, Dương Chu, Dương Kỳ, đều ở trên Chiến bảng.

Lý Phượng Nhi hé miệng cười, liếc mắt nhìn Dương Kỳ kia

- Nhưng mà, Dương Kỳ là thấp nhất, người thứ mười tám trên Chiến bảng, ha ha.

Sắc mặt Thạch Nham nghiêm lại.

...