Quan Sách

Chương 1047: Kích phát mâu thuẫn!

Trần Kinh xử lý vấn đề của Tẩu Mã Hà, hắn quyết định tiến hành bắt tay làm căn cứ theo ba phương diện.

Thứ nhất thay đổi phương thức làm việc, làm từ đơn giản, đem những nơi có thể làm thỏa thuận trước, nói rõ ràng vấn đề bồi thường, trước giải phóng mặt bằng của một nhóm người.

Thứ hai, Trần Kinh lợi dụng chỉ thị của viện kiểm sát, công an, tòa án, lập tức bắt tay vào thanh tra những vụ án mấy năm gần đây của các cơ sở có liên quan đến các mạng lưới ở Tẩu Mã Hà, Trần Kinh biết rất rõ, những người thuộc rắn địa phương, thì không có mấy ai sạch sẽ.

Đây là đặc điểm cơ bản trong quan trường, trình độ của bọn người kia không cao, nhưng năng lực rất mạnh, rất giỏi về mạng lưới quan hệ kinh doanh.

Có đôi khi bọn họ phạm sai lầm, rơi vào bẫy, đương nhiên có thể tìm được người nguyện ý làm ô dù che chở cho bọn họ, các đơn vị công an, kiểm sát, tòa án lại xa Hoàng đế, quản bọn họ không được. Tiếng nói của dân chúng mặc dù có, nhưng là tiếng nói của bọn họ khó có thể truyền tới, điều này cũng đưa đến quan trường cơ sở tồn tại sự độc đoán, muốn làm hiện tượng của vương quốc.

Trần Kinh từ viện kiểm sát bắt tay vào chỉnh đốn, đề xuất để cho Ủy ban Chính trị Pháp luật lấy Tẩu Mã Hà làm làm thí điểm tăng mạnh xây dựng pháp chế, chính là muốn nã pháo vào những thế lực này.

Trần Kinh lợi dụng bằng chứng xử lý một đám, bắt một đám nhân viên có vấn đề, giết gà dọa khỉ, hoàn toàn giải quyết hết các tật của cơ sở.

Vì muốn thu phục vấn đề này, Trần Kinh trước đó đã làm công tác chuẩn bị rất vẹn toàn, tiến hành lột da từ từ các tập đoàn thế lực của cơ sở, cuộc bầu cử tuyển chọn quy phạm cơ cấu thôn, dần dần khiến cho những người phía dưới kìm nén không được, hiện tại ra tay có thể nói là thời cơ chín muồi rồi.

Cuối cùng, Trần Kinh lợi dụng chính mình nắm trong tay truyền thông, sắp xếp người chú ý chặt chẽ tình hình trước mắt của công ty bất động sản, công ty xây dựng ở Hoàn Thành.

Trên thực tế cũng chính là chú ý quan tâm đến một số tin đồn trên xã hội nhằm vào việc xây dựng ở Tẩu Mã Hà, hắn phải lấy mấy tin tức này để làm bước đột phá, tìm ra một số người xúi giục giở trò đứng sau vấn đề giải phóng mặt bằng, là người nào đang cấu kết cùng cán bộ cơ sở làm việc xấu, ý đồ thông qua việc chống đỡ giải phóng mặt bằng để bức cung.

Trần Kinh xuất kích ở ba phương diện, mỗi một mặt cũng không hề nương tay, mà toàn bộ công việc của Tẩu Mã Hà vẫn duy trì ngoài lỏng trong chặt, hắn muốn nhìn một chút, xem phải tốn bao nhiêu công sức mới có thể đảo ngược được tình thế xã hội như bây giờ của Tẩu Mã Hà.

Trần Kinh cũng không tin, chính mình hiện tại lại nắm hết mọi quyền lợi như tuyên truyền, nhân sự, chính trị pháp luật trong tay, vậy mà vẫn chưa giải quyết được những vấn đề tệ nạn kéo dài lâu ngày nhiều năm ở cơ sở.

Đối với Trần Kinh mà nói, lần này giải phóng mặt bằng xảy ra vấn đề là một cơ hội, đây là cơ hội để hắn hoàn toàn giải quyết các vấn đề nan giải tồn tại ở Tẩu Mã Hà.

...

Thị ủy Hoàn Thành.

Ủy viên thường vụ Thành ủy thảo luận kế hoạch thực thi cải cách cụ thể kinh tế kế hoạch, cuộc họp do Nhạc Vân Tùng mới từ Bắc Kinh trở về chủ trì.

Trước khi hội nghị bắt đầu, Nhạc Vân Tùng đụng phải Trần Kinh ngay tại cửa phòng họp, vẻ mặt của Nhạc Vân Tùng rất vui vẻ, vươn tay ra nói:

- Phó bí thư Trần, cậu có thể chưa đủ suy nghĩ. Nghe nói cậu mấy ngày hôm trước về Bắc Kinh, sao không liên hệ với tôi chứ?

Trần Kinh vội hỏi:

- Bí thư, tôi vẫn luôn liên hệ với ông, nhưng lần này trở về...

Trần Kinh lắc đầu, vẻ mặt có chút ảm đạm, nói tiếp:

- Lần này trưởng bối của tôi đã qua đời, gác đêm mỏi mệt không chịu nổi, sau lại gặp phải vấn đề giải phóng mặt bằng, tôi phải vội vã quay trở lại, cho nên...

- Ha ha.

Nhạc Vân Tùng cười vui sướng nói:

- Tôi hay nói giỡn! Tôi biết cậu vội vã quay về nhất định là có chuyện lớn xảy ra, người cả đời này sinh lão bệnh tử, cậu hãy mở lòng một chút sẽ bớt đau buồn.

Trần Kinh gật đầu không nói gì, Nhạc Vân Tùng lại tựa hồ như cũng không có ý chấm dứt cuộc nói chuyện.

Lần này ông về Bắc Kinh chưa được ngày, tin tức Phương Lão tướng quân của nước cộng hòa chết vì bệnh đã làm chấn động cả thủ đô.

Nhạc Vân Tùng hôm đó sai người liên hệ với các quan chức lớn ở uỷ ban trung ương, đối phương rõ ràng trả lời bởi vì muốn đi tham dự nghi thức từ biệt lão tướng quân, cho nên không có cách nào gặp ông ta.

Sau đó Nhạc Vân Tùng trở về, Vương Kỳ Hoa báo cáo cho ông ta việc Trần Kinh vội về Bắc Kinh chịu tang, ông ta lập tức đem này hai chuyện tình xâu chũi lại với nhau.

Bối cảnh của Trần Kinh ở Bắc Kinh thâm hậu đây không phải là bí mật, nhưng Nhạc Vân Tùng không dự đoán được Trần Kinh thậm chí có bối cảnh như vậy, nhất thời đã có cặp mắt khác xưa với hắn.

Trong lòng Nhạc Vân Tùng biết rõ, tuy rằng Trần Kinh hiện tại trợ thủ của ông ta, nhưng dựa vào tuổi của Trần Kinh, Hoàn Thành địa phương nhỏ bé này sẽ không dễ giữ được hắn.

Mà công việc của Trần Kinh ở Hoàn Thành, hắn sắm vai nhân vật này rất tốt.

Giữa Nhạc Vân Tùng và Khương Thiếu Khôn, Trần Kinh sắm vai nhân vật rất tốt, có những chuyện Nhạc Vân Tùng không tiện nói ra lời, không tiện ra mặt làm, nhưng Trần Kinh lại ra mặt xử lý rất tốt.

Trần Kinh cũng không giống như Khương Thiếu Khôn tài giỏi không coi ai ra gì, tổng thể mà nói, Trần Kinh đối với ông ta vẫn là tương đối tôn trọng đấy.

Tương lai của người trẻ tuổi tràn đầy hứa hẹn, Nhạc Vân Tùng nếu bây giờ hòa hợp với Trần Kinh, tương lai không những lên chức, thế lực sau này của ông cũng tốt hơn nhiều.

- Giải phóng mặt bằng gặp phải vấn đề, vấn đề rất nghiêm trọng phải không?

Nhạc Vân Tùng cau mày nói.

Trần Kinh cười nói:

- Bí thư, những thứ này đều là việc nhỏ, hẳn là sẽ xử lý nhanh chóng thôi.

- Vậy là tốt rồi! Vậy là tốt rồi. Tẩu Mã Hà rất quan trọng, có cậu quan tâm chăm sóc tôi yên tâm lắm.

Trần Kinh cảm nhận được sự niềm nở trong lời nói của Nhạc Vân Tùng, nhưng hắn cũng không có tâm lý đối chọi, làm Phó bí thư, mối quan hệ giữa hắn và Bí thư hẳn là nên hòa hợp.

Chỉ có điều khi Trần Kinh đang nói chuyện phiếm với Nhạc Vân Tùng, chính quyền Tam Hùng đến, Khương Thiếu Khôn dẫn đầu đi trước.

Nhạc Vân Tùng nhất định nhìn thấy, lại cố ý làm bộ như không thấy, ông chỉ cửa phòng họp, nói:

- Chúng ta vào đi thôi.

Hội nghị chính thức bắt đầu, Nhạc Vân Tùng trước giới thiệu tình hình ông đi Bắc Kinh lần này, ông chậm rãi nói, rất cao hứng.

Lần này đến Bắc Kinh, Trung ương cùng lúc triệu tập mười Bí thư Thành ủy quan trọng của cả nước vào Bắc Kinh, trong đó có năm vị Thứ trưởng của thành phố, còn có năm người của thanh phố cấp 3.

Ý đồ của Trung ương rất rõ ràng, đó là tiếp tục cho phép các thành phố xuất sắc đóng một vai trò hàng đầu trong hoạt động cải cách và mở ra một giai đoạn mới, tiếp tục dẫn đầu nền kinh tế của cả nước.

Để đạt mục đích này, Trung ương hứa hẹn sẽ cung cấp hàng loạt chính sách ưu đãi cho mười mấy thành phố, trong đó quan trọng nhất là hỗ trợ nhân tài, ngoài ra là ưu tiên phê duyệt dự án, ưu đãi thuế thu nhập, phân cấp quản lý tài chính vvv….

Trung ương để tỏ lòng coi trọng công việc này, Phó Thủ tướng Bộ ngoại giao Miêu Cường còn đích thân tiếp những nhân vật số một, bàn bạc về hướng đi phát triển với bọn họ.

Nhạc Vân Tùng rất quen thuộc với Miêu Cường, sau cuộc họp ông ta lại đi đến viếng thăm Miêu tổng, hai người trò chuyện với nhau thật vui, Miêu tổng hứa hẹn rất nhiều với ông ta.

Không thể nghi ngờ, chuyến đi Bắc Kinh lần này của Nhạc Vân Tùng rất thành công, chính ông ta cũng hiểu mình rất được nể mặt, cho nên ngay khi cuộc họp vừa bắt đầu, ông ta nói chuyện rất mạnh mẽ.

Tuy nhiên khi ông ta khoe khoang, cũng không phải mỗi người đều nghe, Khương Thiếu Khôn vẫn luôn cau mày, có vẻ không tập trung.

Trần Kinh ở một bên cũng âm thầm buồn cười, nghĩ thầm rằng hội nghị này có phần đi lệch đề.

Thật vất vả, Nhạc Vân Tùng có lẽ là ý thức được lạc đề đã ngừng lại câu chuyện, Khương Thiếu Khôn đúng lúc này mới lên tiếng.

Ông ta nói:

- Các vị, cá nhân tôi cho rằng quy hoạch phát triển của chúng ta sớm đã làm xong rồi. Hơn nữa thông qua cuộc khảo sát lần trước của Bí thư Tỉnh ủy Mạc, ông ta rất ủng hộ kế hoạch của chúng ta. Hơn nữa lần này Bí thư đi Bắc Kinh lại truyền tới tin vui, trọng điểm hiện tại của chúng ta hẳn là nghiên cứu vấn đề thực hiện kế hoạch, mọi người cho rằng như thế nào?

Khương Thiếu Khôn vừa nói, đã thiết lập ngữ điệu cho cuộc họp hôm nay.

Hôm nay không nói chuyện kế hoạch, chỉ nói đến thực hiện, kế hoạch vẫn là kế hoạch kia của chính phủ.

Nhạc Vân Tùng nhăn mặt nhíu mày, Giản Nhất Quốc nhanh chóng hưởng ứng tán đồng lời nói của Khương Thiếu Khôn, còn Trần Kinh vùi đầu không biểu lộ thái độ.

Nhạc Vân Tùng liếc mắt nhìn Trần Kinh nói:

- Tốt lắm, cụ thể thực hiện cụ thể rất tốt, lão Khương anh thấy ý tưởng này như thế nào?

Khương Thiếu Khôn sớm đã có chuẩn bị nói:

- Ý nghĩ của tôi rất đơn giản, chúng ta cần phải tăng cường nỗ lực tuyên truyền công khai, thổi làn gió cải cách trong phạm vi toàn thành phố. Sau đó, chúng ta điểm mạch và đột phá. Chúng ta trước bắt tay vào làm ở xí nghiệp, đem chính sách ưu đãi thực hiện đến xí nghiệp, thúc đẩy xí nghiệp tìm được phương hướng và mục tiêu, từ đó chuyển đổi và nâng cấp xí nghiệp.

Đối với chuyện này, chính phủ đã thực hiện rất đầy đủ, hôm nay tôi đem theo mấy bản dự thảo chính sách đã được phát thảo, tất cả mọi người hãy xem, sau chúng ta lại bàn luận tiếp.

Khương Thiếu Khôn ra hiệu phân phát những tài liệu trên tay xuống dưới.

Trần Kinh cầm một phần tài liệu hí mắt nghiên cứu cẩn thận.

Cái gọi là chính sách của Khương Thiếu Khôn được phân làm hai phần, phần thứ nhất là chính sách ưu đãi nâng cấp chuyển đổi xí nghiệp, chính sách ưu đãi thiết bị tái cơ cấu xí nghiệp, còn có các xí nghiệp tăng mạnh đào tạo chuyên gia miễn phí cho tổ chức quản lý chính quyền vvv…

Khương Thiếu Không tổng cộng đưa ra mười tám điều trong chính sách để thúc tiến nâng cấp chuyển đổi xí nghiệp.

Ngoài ra, còn có mười ba điều liên quan đến trợ cấp và , bao gồm nguồn năng lượng mới trợ cấp và hỗ trợ của chính phủ cho bốn ngành sản xuất, bao gồm trợ cấp năng lượng mới, trợ cấp cải tạo chỉnh đốn môi trường xí nghiệp, trợ cấp thuế thu nhập doanh nghiệp nhành kỹ thuật công nghệ cao vvv…

Không thể không nói kế hoạch của Khương Thiếu Khôn làm rất tốt, suy xét chu đáo.

Nhưng vấn đề là Khương Thiếu Khôn đem việc thực thi kế hoạch đặt vào tay chính quyền làm, trong k khi đó vốn cho chính sách lại giao cho hội nghị thường vụ.

Trần Kinh ho nhẹ, uống một ngụm trà.

Hắn đã nhìn ra, Khương Thiếu Khôn hiện tại là đang muốn nắm quyền trên tay, rồi lại bức bách thúc ép Nhạc Vân Tùng ủng hộ tài chính cho ông ta.

Phải biết rằng Nhạc Vân Tùng t ở Hoàn Thành có hai quyền lợi, một là nhân sự, cái khác là tài chính. Nói cho dễ hiểu là quyền lợi mà Nhạc Vân đang nắm trên tay chính là nhân lực và tiền.

Cái gọi là thực hiện kế hoạch của Khương Thiếu Khôn hôm nay chính là muốn Nhạc Vân Tùng thả lòng quyền kinh tế.

Đây chẳng phải là muốn mạng của Nhạc Vân Tùng sao?

Trần Kinh bỗng nhiên ý thức được, hội nghị thường vụ hôm nay chỉ sợ sẽ xảy ra vấn đề, mâu thuẫn giữa Nhạc Vân Tùng và Khương Thiếu Khôn sẽ trở nên gay gắt.

Suy nghĩ đến đây, Trần Kinh liền cảm thấy đau đầu.

Hiện tại đối với Trần Kinh mà nói, hắn thật sự là chú ý phía đông không cố được phía tây. Hắn đi Bắc Kinh có mấy ngày, sau đó trở về bố trí vấn đề của Tẩu Mã Hà, không ngờ vừa mới lơ là sự tình của Thành ủy, lập tức lại đụng phải chuyện như vậy.

Hắn đối với chuyện này không hề có chuẩn bị, hiện tại song phương dường như là triển khai tư thế đối mặt, hắn nên làm cái gì bây giờ?

Sự phát triển của sự tình không giống như những gì Trần Kinh phán đoán, Nhạc Vân Tùng nhìn mấy y bản dự thảo này, mặt càng nhăn nhó, ông ta vừa nãy còn đắc ý vênh váo thổi phồng ông ta lần này đi Bắc Kinh đã có thu hoạch lớn.

Hiện tại Khương Thiếu Khôn liền nhảy ra muốn cái mạng già của ông, đây quả thực là rất làm càn, trong mắt ông ta xem như chưa từng có mặt mũi của Bí thư này?