Diễn biến bên ngoài vạn dặm khiến Nhạc Vũ nhíu mày, dị sắc trong mắt chớp lên liên tục.
Bên ngoài của hắn vẫn hiện ra bình thản nhưng bên trong cực kỳ kích động.
Đây mới thực sự là thần thông uy lâm thiên hạ cái thế thần thông! Được Ngũ Hành Kiếm Trận đề thăng lên lên tầng mười tám, mỗi cây Đại Ngũ Hành Âm Dương Nguyên Từ Diệt Tuyệt Thần Châm tuy nhỏ như hạt gạo nhưng bên trong mỗi cây đều có uy lực diệt thế!
Nhạc Vũ lúc này mới hiểu tại sao thần thông diễn sinh từ Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang này lại được tu sĩ Hồng Hoang xưng là thần thông có lực xuyên thấu mạnh nhất và tốc độ nhanh nhất thiên hạ!
Sau khi bắn ra, những ngũ sắc quang châm này cơ hồ bỏ qua hết thảy pháp tắc thời không!
Tất cả những pháp tắc thời không mà hắn nắm giữ đều không thể gia trì, dĩ nhiên cũng không chịu trói buộc nào của pháp tắc thời không thế giới này!
Tốc độ của nó thậm chí còn khiến cả người tạo ra như hắn cũng không kịp phản ứng!
Đạo nhân mặt đỏ gào rú một tiếng, cả người giãy dụa muốn chống cự, cặp mắt đỏ ngầu như có cảm ứng với Nhạc Vũ, ánh mắt xuyên qua vô số bình chướng không gian nhìn qua bên này.
Ánh mắt sắc bén như đao, phảng phất muốn đem Nhạc Vũ cùng Chiến Tuyết, xoắn cắt thành mảnh vỡ!
Sau một khắc, những cây Đại Ngũ Hành Âm Dương Nguyên Từ Diệt Tuyệt Thần Châm xuyên vào thân thể hắn đều nổ bung.
Trong một sát na, giữa không trung như hiện lên một vầng thái dương ngũ sắc. Năng lượng điên cuồng tàn sát bừa bãi, phá hủy hết thảy quanh thân. Khối thiên cảnh chỗ hai người kia cơ hồi sụp đổ toàn bộ. Hàng rào không gian vốn kiên cố khó phá giờ mỏng manh như giấy bị cưỡng ép vỡ ra.
Uy lực tựa như ngàn trái Ất Mộc Thần Lôi, đồng thời bùng nổ, khiến toàn bộ huyết nhục nguyên hồn của tu sĩ mặt hồng thành bột mịn!
Nhạc Vũ lúc này ở quá xa nên không biết lạc ấn linh hồn của người nọ giờ như thế nào, bất quá với Đại Ngũ Hành Âm Dương Nguyên Từ Diệt Tuyệt Thần Châm đã đạt tới cấp độ thế giới bản nguyên nên lực âm dương nguyên từ sau khi nổ cũng xuyên thấu tới đó. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Chỉ sợ dù người này pháp lực thông thiên, đạt tới cảnh giới Thái Thanh Huyền Tiên thì cũng khó có được một tuyến sinh cơ dưới sự oanh kích của thần châm!
Tiếp sau người này là bản thể của Dương Ất chân nhân đang tái nhợt, thân hình chấn động không ngớt, đột nhiên có thêm vô số vết thương, toàn lực giãy dụa muốn thoát khỏi luồng năng lực loạn lưu để trốn vào hư không.
Tuy nhiên hắn bị năng lượng Ngũ Hành quấn lấy, ngay cả ổn định thân hình cũng đã khó khăn.
Luồng tập kích Ngũ Hành Âm Dương Nguyên Từ Diệt Tuyệt Thần Châm vẫn còn chưa kết thúc!
Từ bên thân Nhạc Vũ liên tiếp kích phát thêm 500 cây ngũ sắc quang châm, thoáng điều chỉnh phương hướng đã nhanh chóng bắn tới người này.
Chỉ trong thời gian chưa tới một phần ngàn của một cái nháy mắt thì quang châm đã tới trước người Dương Ất xuyên thấu mọi thứ pháp bảo và cương khí hộ thân.
Ngay sau đó, một luồng năng lượng phong bạo còn lớn hơn tràn ra, vô số lực âm dương nguyên từ phủ đầy toái phiến thiên cảnh.
Những nơi nó đi qua, vô luận là vật chắc chắn như thế nào đều hóa thành linh tử nhỏ nhất.
Dư ba của linh lực loạn lưu cơ hồ xuyên thấu hơn mười tầng bích chướng không gian ảnh hưởng đến cả chỗ ba người!
Chiến Tuyết trừng mắt nhìn, không nói một lời đem đài đá làm từ huyền huyết ngọc thạch co lại bằng bàn tay rồi không chút do dự thu vào không gian tu di của nàng.
Vật này dù sao Nhạc Vũ cũng không dùng được, chỉ nàng có thể dùng thần lực khu động, vì vậy Chiến Tuyết không chút khách khí.
Bạch Thường từ đầu đến cuối dùng một loại bí pháp yêu tộc truyền thừa quan sát tình hình của toái phiến thiên cảnh phía xa, tuy tu vi nàng không đủ nhưng có thể cảm giác đại khái lực lượng có thể khiến cho thiên địa sụp đổ, ngàn vạn cỏ cây trong đó toái diệt!
Vào lúc năng lượng phong bạo nổ ra thì Bạch Thường hít vào một hơi khí lạnh, yết hầu như bị cái gì đó chặn ngang không nói nên lời. Cho đến hồi lâu sau nàng mới tỉnh hồn nhìn về Ngũ Hành Kiếm Trận, cùng Âm Dương nhị khí trận đồ phía dưới vẻ kinh ngạc, thần sắc lộ ra vài phần mờ mịt.
- Đây là Đại Ngũ Hành Âm Dương Nguyên Từ Diệt Tuyệt Thần Châm?
Nhạc Vũ im lặng không nói, lấy ra một viên tiên đan nhị phẩm từ chỗ di trân của Chúc Long bỏ vào trong miệng, lại đem tụ nguyên châu dùng tốc độ nhanh nhất rút ra tinh nguyên bên trong, thôi vận khí huyết toàn lực khôi phục chân khí Hỗn Nguyên Ngũ Hành trong cơ thể.
Hắn cũng kinh ngạc nhìn về cảnh mạt thế phía xa.
Ngũ Hành Âm Dương Nguyên Từ Diệt Tuyệt Thần Châm tầng thứ mười tám là do hắn mượn lực của Ngũ Hành Kiếm Trận và tinh nguyên Xi Vưu cưỡng ép tăng lên mà thành.
Muốn chính thức sử dụng chỉ sợ còn cần qua mấy trăm đến ngàn năm khổ tu.
Bất quá khi chứng kiến uy lực của đại thần thông cái thế này thì trong lòng Nhạc Vũ bất giác tăng thêm vài vài phần khát vọng chính thức nắm giữ lực lượng này.
Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm đã có uy lực như thế vậy thì tầng thứ hai mươi mốt sẽ như thế nào?
Nếu mượn lực của Ngũ Hành Kiếm Trận thì ngay cả thánh nhân đạo tổ, hắn cũng có vài phần tin tưởng phân cao thấp!
Hít sâu một hơi, Nhạc Vũ đè ép nỗi chấn động, tận lực duy trì vẻ mặt bình tĩnh nhìn về Ngũ Hành Kiếm Trận dưới chân.
Một kích mới vừa rồi đã tiêu hao gần trọn vẹn hai thành tinh nguyên Xi Vưu, hiện giờ trong trận những nguyên khí tử kim sắc và vu lực hồng sắc còn lại hơn một nửa vẫn đang lưu chuyển.
Cơ hồ cùng lúc, Bạch Lộc Già Thiên lệnh và Diễn Thiên Châu sau đầu Nhạc Vũ đều kịch liệt chấn động.
Trong lòng hắn lại chợt dâng lên cảm giác báo động, tựa như trong hư không vô tận có một tồn tại cường hoành đang bay đến nơi này.
Cảm giác nguy hiểm mãnh liệt cơ hồ Nhạc Vũ không nén được muốn lập tức thoát đi.
Ý niệm cường hoành kia vượt qua vô số thời không mà đến, không ngừng quét qua phiến không gian.
- Ngươi là người phương nào, dám giết đệ tử của Văn Thù ta!
- Ngươi làm loạn thiên địa, tu sĩ thiên hạ đều có thể tru!
- Ngay cả mấy vị ái đồ của ta ngươi cũng dám giết, hôm nay ta sẽ cho ngươi thần hồn vĩnh diệt!
- Nhân quả lần này nếu không giải quyết xong thì trong đời này sẽ không cho ngươi một chỗ dung thân!
Nhạc Vũ tâm thầnhoảng hốt chỉ chốc lát, rồi cắn mạnh đầu lưỡi thanh tỉnh lại. Toàn thân toát mồ hôi đầm đìa, chỉ thấy trái tim lạnh toát.
Mới vừa rồi không chỉ thần trí hắn bị mê hoặc mà toàn bộ nguyên thần cũng như bị lực lượng ý niệm này đập vụn!
Tuy kinh hãi, nhưng trên mặt Nhạc Vũ vẫn không lộ vẻ sợ hãi, cảm giác pháp lực trong cơ thể đã khôi phục đến tám phần.
Hai tay hắn đánh ra liên tiếp chỉ ảnh, có kinh nghiệm lần trước nên hắn cũng không gia trì thêm pháp tắc, tiết kiệm không ít pháp lực Hỗn Nguyên Ngũ Hành nhập vào kiếm trận.
Sau một hơi ngắn ngủi, sau lưng Nhạc Vũ lại xuất hiện hư ảnh Ngũ Hành rồi dần khuếch tán đến trăm trượng.
Nhạc Vũ vẫn chưa dừng lại mà tiếp tục phun ra lôi âm, toàn thân sũng máu điên cuồng thiêu đốt.
Tiếp đó trong đan điền khô kiệt lại có vô số pháp lực Ngũ Hành cuồng phun vào trong kiếm trận.
Trận đồ sau lưng Nhạc Vũ cũng điên cuồng khuếch trương, vô số phù văn huyền ảo nổ tung rồi tiếp tục tái sinh, trong nháy mắt đã trải ra ba trăm trượng như một quang hoa chói mắt đến cực điểm gia trì khiến tu vi cảnh giới hắn tăng lên mấy cấp độ. Khí tức cực lớn khiến cả Bạch Thường Chiến Tuyết đều biến sắc lui ra mấy vạn trượng.
Bên trong Ngũ Hành kiếm trận, tinh nguyên Xi Vưu và vu lực đều bị cưỡng ép hấp thu với tốc độ kinh người, sau đó nhanh chóng chuyển hóa thành pháp lực Ngũ Hành tinh thuần.
- Tầng thứ mười tám!
- Tầng thứ mười chín!
- Tầng hai mươi!
Toàn thân Nhạc Vũ cơ hồ đã bị nhuộm đỏ, vô số vết thương sâu hoắm, thậm chí xương cốt cũng hoàn toàn đứt gãy dưới trọng áp, ngũ tạng lục phủ cũng sắp nứt vỡ!
Bất quá trong mắt Nhạc Vũ lại lộ vẻ tiếc nuối.
Trong kiếm trận vẫn còn chừng hai thành tinh nguyên Xi Vưu chưa dùng, bất quá lúc này hắn đã không thể tiếp nhận trọng áp.
- Vẫn còn chênh lệch một bước là tới tầng thứ hai mươi mốt sao?
Sau khi tiếc nuối, Nhạc Vũ lại nhịn không được cười lên!
- Văn Thù Nghiễm Pháp Thiên Tôn? Đại La Kim Tiên sao? Hắc.
Hắn phất tay một cái, tổng cộng có 2400 cây Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt quang châm bắn ra như mưa xuyên về một chỗ trong hư không bên ngoài hàng rào không gian.
Trong nháy mắt, dao động của Bạch Lộc Già Thiên Lệnh và Diễn Thiên Châu đều khôi phục bình tĩnh.
Nhạc Vũ cười lên ha hả, phất tay đem toàn bộ vu lực còn dư trong kiếm trận vào người Chiến Tuyết rồi thu hồi năm thanh ngũ sắc kiếm cùng Âm Dương nhị khí trận đồ vào trong cơ thể.
Hắn mượn chút tinh nguyên Xi Vưu còn sót lại, thi triển ra Đại Ngũ Hành Âm Dương Nguyên Từ độn quang trong nháy mắt đã mang theo Chiến Tuyết cùng Bạch Thường xuyên qua vô số không gian biến mất không thấy tăm tích.
Cùng một thời gian, tại một nơi xa xôi trong không trung có một vị đạo nhân mặt trắng không râu, thần sắc vô cùng âm trầm nhìn về phía trước, sau một khắc đã bị một trận ngũ sắc quang châm bao phủ.