Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 565: Tỏa Long cô giải


- Tự gây nghiệt?

Tân Thủ cười lạnh, lại phát hiện vẻ xác thực trong mắt Nhạc Vũ thì lập tức giật mình, cố nén bất an nói:

- Ngươi cho rằng những sư tổ trưởng bối kia còn có thể chạy đến cứu ngươi? Nông Dịch Sơn cố ý bố trí như thế để dụ dỗ ta ra tay, thực sự cho rằng ta mắc lừa? Ước chừng hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới ta sẽ cùng với Vân Mộng Tông liên thủ. Càng liệu đến ngươi sẽ đi tìm Đoan Mộc Hàn, sau đó thuận đường đến chỗ gần Quảng Lăng sơn này. Nếu như ngươi chờ sư tổ tới cứu thì thôi không cần suy nghĩ, lúc này Chưởng giáo Hách Liên chân nhân của Vân Mộng Tông đã sớm công hạ Quảng Lăng sơn.

Nói đến đây, Tân Thủ đã triệt để bình tĩnh lại:

- Át chủ bài duy nhất của ngươi hiện giờ là ba tấm tiên phù. Bất quá ngươi cho rằng, ta sẽ cho ngươi cơ hội dẫn động tiên phù?

Nhạc Vũ im lặng một hồi, tuy tiên phù có uy lực to lớn nhưng nếu muốn dẫn động cũng cần đạo hợp nhất định, nếu thế tất phải có thời gian.

Nếu không phải hắn tu tập đại thần thông như Ngũ Sắc Thần Quang cùng Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm, lại không đi Kinh Châu đi một chuyến thì tu vi hiện giờ cũng chỉ là Nguyên Anh, bố trí của Tân Thủ coi như không chút sơ hở.

Nhạc Vũ thở dài rồi nhìn ra chung quanh. Chỉ thấy đang khi nói chuyện thì trăm đạo kiếm quang đã từ tay áo bốn gã đạo nhân lần lượt bay ra bố trí thành kiếm trận. Tổng cộng có hơn 1200 thanh phi kiếm phân bố tứ phương vây kín không gian chung quanh.

- Tứ Tượng Tinh Cung kiếm? Quý tông đối với ta thật ngưỡng mộ, ngay cả một trong tam bảo trấn sơn Vân Mộng Tông cũng lấy ra. Hơn nữa bốn người này rõ ràng đều là Nguyên Anh xuất khiếu. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Ánh mắt lóe lên dị sắc, Nhạc Vũ lại nhìn về Tân Thủ:

- Niệm tình đồng môn, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng. Nếu có thể hoàn toàn tỉnh ngộ thì ta có thể thay ngươi cầu tình với sư tổ để tránh trách phạt!

Tân Thủ nghe vậy cười gằn:

- Động thủ đi! Tru sát người này xong còn nhanh chóng trở về Quảng Lăng tông, trợ giúp Hách Liên Chưởng giáo một tay!

Vừa dứt lời, bốn người Tân thị đều vận chuyển kiếm quyết, rõ ràng là một bộ Quảng Lăng tuyệt kiếm!

Bốn đạo nhân Vân Mộng Tông cũng từng người kết xuất một đạo ấn, toàn lực thôi động dấy lên Tứ Tượng Tinh Cung kiếm trận. Trong chốc lát, hơn 1200 đạo kiếm khí to bằng cổ tay đều nhằm thẳng vào Nhạc Vũ.

Nhạc Vũ thấy thế than thở, giống như là tiếc hận lại cảm giác thấy nhẹ nhõm. Trong nháy mắt hắn giải khai Tỏa Long cô, pháp lực đạt đến ba vạn thạch lực tán xuất bốn phía. Chỉ riêng cương khí Hỗn Nguyên Ngũ Hành đã đủ để ngăn trở những kiếm khí kia.


Sau đó hắn phất tay vung lên Long Tước phiến, theo một đoàn ngũ sắc quang mang đánh ra, hơn ngàn đạo kiếm khí đã tiêu tán hơn phân nửa.

Con ngươi bốn gã đạo nhân lúc này co rút lại thành hình châm:

- Nguyên Anh cảnh! Đây là Ngũ Sắc Thần Quang!

Trong nháy mắt, bốn gã đạo nhân đều đổi công làm thủ, trong lòng kinh hãi không thôi, pháp lực mênh mông này rõ ràng đã vượt xa Nguyên Anh đỉnh phong thẳng tới Đại Thừa. Ngay cả Hách Liên Trường Không của Vân Mộng Tông bọn chúng cũng chưa chắc có được tu vi như thế!

Vào lúc bốn người Tân thị khó khăn lắm sắp sửa hoàn thành thức đầu tiên trong bốn thức đầu của Quảng Lăng tuyệt kiếm, Nhạc Vũ chợt đánh ra một đạo quyết. Trong chốc lát, sắc mặt mấy người Tân Thủ lập tức tím xanh, khí tức di động, toàn bộ kiếm trận, cũng tán loạn ra, lực cắn trả lập tức tràn vào cả bốn. Tân Thủ Tân Ngọc còn hoàn hảo nhưng Tân Hiên Tân Thế mới đạt đến Kim Đan đều hộc máu.

Nhạc Vũ cũng biết chút thủ cước mà mấy năm trước mình làm ra cũng chỉ có thể đạt đến mức này. Lúc trước để tránh năm tên Nguyên Anh của Tân gia phát giác nên hắn cũng không dám quá phận. Bất quá vậy cũng đủ để tranh thủ chút thời gian!

Một đạo Ngũ Sắc Thần Quang còn chưa tán đi, Nhạc Vũ đã tiếp tục đề khởi Hỗn Nguyên Ngũ Hành chân khí tiếp tục đánh ra một đạo khác.

Trong chốc lát, cả kiếm trận Tứ Tượng Tinh Cung đã hỗn loạn, hơn mười thanh phi kiếm ảm đạm rồi rớt xuống.

Sau một khắc, Nhạc Vũ ném ra Biểu Lí Càn Khôn Đồ. Bức hoạ vừa mở ra thì lập tức hút vào đạo nhân nắm giữ Thanh Long kiếm. Thanh Lam Huyễn Nguyệt kiếm trận khởi động vây khốn người này.

Tứ Tượng Tinh Cung kiếm trận thiếu một góc lập tức triệt để sụp đổ tán. Không chỉ ba gã đạo nhân mà ngay cả mấy người Tân Thủ đang một lần nữa chuyển động Quảng Lăng kiếm trận cũng lộ vẻ kinh hãi, không ngờ song phương vừa giao thủ thì bên mình đã thụ trọng thương.

Nếu không có kiếm trận phong tỏa không gian này, thiếu niên trước mặt muốn chạy trốn thì có thể chạy trốn, muốn đi thì đi. Chỉ là lúc này Nhạc Vũ cũng không có ý định bỏ trốn. Hắn bắn ra hạt giống Huyền Huyết đằng bốn phía. Cùng lúc vẫn có hơn ngàn phi kiếm của Tứ Tượng Tinh Cung kiếm trận nhắm hắn đánh tới.

Nhạc Vũ cũng không vội ngăn cản, nhìn qua không có huyền binh nhất phẩm liền dựng Vạn Mộc Phong Thần Bích chắn trước người, Huyền Quy hư ảnh ở vòng ngoài, mặc kệ kiếm quang như một trận bão bắn tới vẫn sừng sững bất động.

Cùng lúc, Thiên Mộc Trâm cắm ở búi tóc của hắn cũng tự động bay lên, biến ảo thành Thiên Mộc Trâm kiếm, một đạo kiếm khí Thanh Đế Trường Sinh chém ra, kiếm kình hội tụ từ pháp lực ba vạn thạch lực một lần chém chết tu sĩ nắm giữ Huyền Vũ kiếm. Lúc này hai tu sĩ Vân Mộng Tông đã kinh hãi gần chết:

- Thần thông đạo pháp kẻ này càng hơn Chưởng giáo chân nhân! Chúng ta lui đã !

Một gã tu sĩ trong đó quát nhẹ rồi lập tức chuẩn bị độn phá không gian. Chỉ là trong một sát na này, Nhạc Vũ cũng đã dùng Ngũ Phương Môn phong bế phương viên không gian trăm dặm, lại dùng Càn Khôn Dịch Hào Bàn một mực khóa lại.


Lúc này Huyền Huyết đằng dưới chân hắn cũng đã đằng không bịt kín không gian mấy ngàn trượng.

Tân Thủ Tân Ngọc hoảng hốt, tựa hồ còn chưa tin mình từ thợ săn đã chuyển thành con mồi, vẫn theo quán tính thôi động Quảng Lăng tuyệt kiếm.

Không hề báo hiệu, trước bụng Nhạc Vũ tuôn ra một vòi máu, vết thương cách đan điền chỉ hai phân.

Nhạc Vũ hơi ngưng mày, cũng không để ý, phối hợp tiếp tục thôi động pháp lực Thanh Đế Trường Sinh dẫn vô số Huyền Huyết đằng quấn lấy hai người của Vân Mộng Tông, phong tỏa khả năng chạy trốn.

Chỉ là đối diện với hắn, Tân Hiên Tân Thế vừa hoàn thành một thức Quảng Lăng tuyệt kiếm thì thần sắc vặn vẹo, trước ngực bung ra một lỗ máu lớn, hai mắt lộ vẻ không tin rồi rớt xuống đất.

Đan điền hai người rõ ràng đều lộ ra một lỗ thủng kinh người, lúc này tuy còn sót lại một tia ý thức thì sinh cơ cũng đã xa vời.

Phần bụng Tân Thủ cũng tràn đầy máu tươi, đầu tiên hắn không nghĩ ra, sau đó đột nhiên bừng tỉnh, kinh hãi hét lên:

- Ngươi là Đại Thừa Kim Thân, Đại Thừa Kim Thân! Trách không được, trách không được Hiên nhi Thế nhi lại chết!

Trong lòng của hắn hiện giờ vừa kinh hãi vừa hối hận, ba thức giữa của Quảng Lăng tuyệt kiếm dẫn động thiên ý, thực sự hại người hại mình. Sớm biết như thế, hắn tuyệt sẽ không ngự sử kiếm trận này.

Tu vi Nguyên Anh, pháp lực ba vạn thạch lực, Đại Thừa kim thân, Ngũ Sắc Thần Quang, một siêu phẩm phi kiếm. Thực lực dấu diếm của thiếu niên này đến cùng có bao nhiêu? Bản thân cho rằng mình nắm chắc thắng lợi trong tay, không ngờ kết quả cuối cùng lại buồn cười như thế. Nghĩ đến đây, trong mắt Tân Thủ lộ ra vẻ điên cuồng.

- Tự gây nghiệt, không thể sống!

Nhạc Vũ thở dài, tay phải bao trùm Long kình đánh ra một quyền vào Biểu Lí Càn Khôn Đồ, trọng áp mười vạn thạch lực lập tức đánh nát đạo nhân đang bị vây khốn trong Thanh Lam Huyễn Nguyệt kiếm trận.

Cầm lấy Biểu Lí Càn Khôn Đồ, Nhạc Vũ lại tiếp tục ném ra hút lấy một Nguyên Anh tu sĩ khác.

- Trong tông môn tuy có hai điện Thông Văn Chức Phương nhưng gần đây cũng chỉ thám thính các tiểu môn tiểu phái lẫn các tán tu Bắc Hoang, vẫn chưa hề do thám được thực lực của Vân Mộng Tông. Mấy người kia đã tới Nguyên Anh xuất khiếu, thân phận trong Vân Mộng Tông không thấp. Tạm thời mình lưu lại hai ngườ để sau khi về lại tông môn bớt chút thời gian tập một pháp môn mạnh hơn luyện phách sưu hồn để bào chế.

Suy nghĩ thoáng qua, Nhạc Vũ thu lại ý định sát nhân. Thiên Mộc Trâm kiếm một lần nữa khôi phục hình trâm cắm vào búi tóc, lúc này chỉ để thôi động Huyền Huyết Linh đằng.

Ngay sau đó, hắn tiếp tục đánh ra một đạo Ngũ Sắc Thần Quang vào gã tu sĩ cuối cùng của Vân Mộng Tông. Vào lúc độn quang tán loạn thì Nhạc Vũ dùng một đạo pháp lực hút lấy trước người, cảm giác được linh lực chấn động kịch liệt trong đan điền.

- Tự hủy Nguyên Anh?

Nhạc Vũ khẽ lắc đầu, Ngũ Sắc Thần Quang rót vào cơ thể gã khiến dao động lập tức bình ổn, tay phải hắn nhiếp một cái liền bắt lấy Nguyên Anh cao khoảng nửa tấc đi ra ngoài.

Anh hài dãy dụa không ngừng, Nhạc Vũ lại mỉm cười đánh ra mấy đạo quyết, bức ra một giọt tinh huyết viết lên đó một phù văn khiến Nguyên Anh triệt để bình tĩnh lại, hai mắt nhắm nghiền, tựa hồ lâm vào ngủ say.

Nhạc Vũ mỉm cười, đem nó ném vào một góc Biểu Lí Càn Khôn Đồ. Hắn thấy người còn lại đang liều mạng dãy dụa trong kiếm trận nên cũng không quan tâm, đem bức hoạ cuộn tròn lại, sau đó phi thân đến trước mặt mấy người Tân Thủ:

- Cấu kết địch nhân phục giết đồng môn, hai người các ngươi đều biết tội chưa?