Phiên Thiên Ấn đã có thể chạm tay vào được, ánh mắt Nhạc Vũ lại chuyển sang Long Hổ Ngọc Như Ý của Kim Linh, thần sắc hào hứng.
Mọi người Tây Phương Giáo thấy vậy đều chết sững, Bảo Sinh Như Lai vốn đã có chút do dự, lúc này không khỏi sinh ra thêm vài phần não ý.
- Nhãi ranh cuồng vọng! Chư vị Phật Đà, hãy trợ giúp Quảng Thành Tử đạo huynh, một tay!...
Gầm lên một tiếnng, Bảo Sinh cũng hiện ra phật thân pháp tướng, ngồi ngay ngắn trên liên hoa, trên đầu xuất hiện một nguyệt luân, lúc này trong tay hắn dù còn có một viên như ý châu, cũng là chí bảo tiên thiên nhưng không dám đơn giản tế ra, chỉ có phật lực như nước vỡ bờ hướng về Phiên Thiên Ấn, nhưng khi gặp phải Ngũ Sắc Thần Quang quét qua thì tác dụng lên Phiên Thiên Ấn Phật lực lại ít càng thêm ít.
Bên dưới hắn là một vị Phật Đà khác cũng hiện ra pháp tướng Kim Thân, mặt không biểu tình, cầm trong tay kim cương cự xử, phía dưới hiện ra tám con voi lớn.
- Yêu nghiệt loạn thế này bọn ngươi không dám động vì sợ thiên đạo cắn trả, Bất Động Như Lai ta thay trời hành đạo!....
Nói xong một xử trực tiếp hướng về Nhạc Vũ, lại nghe trên không trung vang lên một tiếng động lớn, cự xử vừa đi được nửa đường thì thấy là một chiếc chuông khổng lồ ngân vang. Tiếng chuông chấn động cả Đại La Thiên, khiến vạn thọ bàn đào cũng một hồi run rẩy, vô số cành đào dưới sự trùng kích của cương khí nhao nhao nát bấy.
Hơn vạn nữ tiên tuy được mấy vị Hỗn Độn Kim Tiên trong yến hội nhất tề ra tay bảo vệ nhưng phàm là tu vi dưới Thái Thanh Huyền Tiên đều ngũ quan tràn máu, thần sắc thê lương.
Lúc này không chỉ Quảng Thành Tử cùng Kim Linh thánh mẫu biến sắc mà Bảo tướng Như Lai cũng tái nhợt, còn Bất Động Như Lai càng thêm kinh ngạc, không hiểu vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?
Nhạc Vũ khẽ ngẩn người rồi tiếp đó cười lên ha hả:
- Hay cho Hồng Quân! Rõ ràng còn phục một quân cờ tốt như vậy. Cũng thế! Nguyên lai hôm nay không còn là tranh giành số ghế mà là cuộc chiến sinh tử...
Tay phải hắn đột nhiên chớp lên ngũ sắc linh quang, tam diệu như ý ngũ sắc phiến hiện ra trong tay rồi chỉ phất một cái khiến mấy trăm vạn cây ngũ sắc quang châm giống như trận bão trùng kích về Bất Động Như Lai.
Vô số quang châm như nước thủy triều hung lệ, lúc phát đột ngột, thế đi cực nhanh vượt qua giới hạn thời không đến trước mặt Bất Động Như Lai, thậm chí như Kim Linh Hạo Thiên cũng không hề kịp có phản ứng còn đồng tử Bảo Sinh Như Lai phía trên mới chỉ kịp hơi co lại, chỉ có Tam Hoàng cùng với mấy vị Thái Thượng Kim Tiên đỉnh phong thì khuôn mặt có chút động, thêm vào Huyền Đô pháp sư thủy chung ngưng mày cười nhạt quan sát cũng ngưng mày.
Trong một sát na, tất cả tiềm lực của Bất Động Phật Như Lai bột phát, Phật lực tăng vọt, quát lớn một tiếng, thập nhất diệp kim liên thu lại, trong tay kết ra Bất Động Minh Vương Ấn tụ lại phật lực, tế lên một cự bát tử kim trước ngực ba thốn, kim cương cự xử cũng điên cuồng huy vũ, dấy lên cự ảnh đầy trời.
Trong khoảnh khắc Đại Ngũ Hành Nguyên Từ Diệt Tuyệt Quang Châm trùng kích đến, toàn bộ cự xử nát ra từng mảnh, ngay cả cánh tay của Bất Động Như Lai cũng vỡ vụn, sau đó ngũ sắc quang châm vẫn như sóng lớn mang theo lực nguyên từ ngũ hành vô lượng tiếp tục xuyên qua hủy diệt hết thảy khiến cự bát đột nhiên tách ra phật quang vô lượng, phảng phất muốn nhuộm cả không gian bằng hào quang ba màu, tiếp đó đồng dạng bị đánh thủng chi chít.
Cuối cùng là thập nhất diệp phật lực kim liên càng như giấy mỏng, ngay cả một khắc cũng không thể ngăn cản liền bị trực tiếp xuyên thấu.
Đợi đến lúc mọi người lấy lại tinh thần đã thấy thân thể chủ nhân phương đông hương tích thế giới, Bất Động Như Lai a ám phật nổi danh tây phương hơn mười vạn năm bị xuyên qua mấy vạn lỗ máu, sau một lát thì nổ tung, hóa thành vô số huyết nhục.
Toàn bộ yến hội lập tức lặng ngắt, thần sắc tất cả đều kinh ngạc, không dám tin vào mắt mình.
-- Hỗn Độn Thái Thượng Kim Tiên lại dễ dàng bị hủy đi thân thể trong tay Nhạc Vũ! Cho dù những ngũ sắc quang châm có chút xuất kỳ bất ý thì cũng không khỏi bị bại quá mức khoa trương! Hai kiện linh bảo dù chưa đến chí thánh, có thêm phật lực gia trì cũng không dưới bảo vật Hồng Mông, vậy mà không hề có lực kháng cự dưới sự trùng kích của quang châm.
Lại càng không cần phải nói, vị Phật Đà, càng là một trong Tây Phương Giáo ngũ phương Như Lai nắm giữ phương đông hương tích thế giới, có thể chắt lọc bên trong lực của mấy trăm tỷ tín đồ, Phật lực cường hoành vô biên, cơ hồ không giới hạn, tuy không phải là Thái Thượng đỉnh phong nhưng cũng là một trong số ít người mà cả Hỗn Độn đại năng cũng khó thắng, lại bị bại thê thảm nhanh chóng như vậy trước mặt mọi người.
-...... Đây là Đại Ngũ Hành Nguyên Từ Diệt Tuyệt Quang Châm của Khổng Dật sao? Sao lại có uy năng như thế?
- Sớm nghe nói diệt tuyệt quang châm của vị Đại Đế này khác với Khổng Dật bất đồng. Đồng xuất nhất mạch nhưng lại thêm hoàn thiện, uy năng càng mạnh hơn mấy phần, đã tới vô thượng chi cảnh! Nhưng cũng không đến mức chỉ một kích đã khiến thân thể a ám phật hủy hết. Đây chính là Bất Động Như Lai được xưng đệ nhất hộ thân đại pháp.
- Chắc là môn thần thông này đã được vị kia đẩy lên cảnh giới đại viên mãn?
- Không có khả năng! Chớ quên Tử Vi Đại Đế hôm nay tuy là Thái Sơ hồn ấn nhưng mới chỉ năm lần thiên nhân cảm ứng, cảnh giới chính thức vẫn chỉ là huyền tiên mà thôi, sao có thể đem Ngũ Sắc Thần Quang lên tới cảnh giới viên mãn.
- Hơn nữa Ngũ Sắc Thần Quang vừa rồi có chút không đúng, uy lực lớn đến mức không gì có thể ngăn, không gì có thể chế ngự. Thần thông như thế thì trên thế gian nào còn có linh bảo đại trận nào có thể chống cự?...
Phần lớn tiên tu dưới vạn thọ đào vẫn bị kiếm áp bao phủ không thể đi lại nhưng có thể dùng ánh mắt, thần niệm trao đổi, lộ ra vẻ mờ mịt.
Một kẻ chỉ mới Huyền Tiên đã có đại pháp vượt xa Thái Thượng Kim Tiên đỉnh phong, ý niệm cơ hồ là thần ý, nhân vật như vậy nếu có một ngày đạt tới Đại La thì thần thôn càng thêm thông thiên triệt địa thế nào!
So với những thánh nhân kia đến cùng ai cao ai thấp?
Huyền Đô pháp sư ngồi ở vị trí thứ tư bên phải cũng chú mục nhìn Nhạc Vũ thật lâu rồi đột nhiên cười khổ:
- Nguyên lai cũng không phải là Vô Thượng mà là Khai Thiên!... Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Tam Hoàng bên cạnh cũng lộ vẻ phức tạp.
- Bao hàm trong Hồng Mông chân ý quả là Khai Thiên thần thông! Không trách bốn người Quảng Thành Kim Linh liên thủ cũng chật vật như thế....
Hiên Viên khẽ gật đầu, mặc kệ lời của mình sẽ gây ra một trận sóng gió, như có điều suy nghĩ nói:
- Vừa rồi cảm giác Ngũ Sắc Thần Quang thực sự quá cường hoành, đến giờ mới biết được, thực là hổ thẹn. Vị Bệ Hạ này quả thật là đệ nhất nhân sau Bàn Cổ, dù là La Miên Hồng Quân cũng chỉ tới nửa bước Khai Thiên.
Hạo Thiên sắc mặt tái nhợt, thần sắc đờ đẫn, thất hồn lạc phách, chỉ biết nhìn sững trước mắt, thanh âm nghị luận bên cạnh lọt vào tai hắn nghe chói tai đến cực điểm.
-- Thế nào là Khai Thiên? Người này có thể giống như Tạo Hóa?
Còn muốn hôm nay làm bố trí, quả thực chê cười, dưới sự nghiền áp của Khai Thiên thần thông, dù tu sĩ tam giáo liên thủ có thể địch nổi hay không?
Hạo Thiên đột nhiên thở sâu một hơi, nắm chặt thanh trường kiếm kim sắc, trong mắt hiện ý kiên quyết, kẻ này dù sao hôm nay cũng không thể để thong dong thoát thân!
Dao Trì thánh mẫu bên cạnh cũng đồng dạng tái nhợt.
-- Kết quả hôm nay vốn không có chút sơ hở, ai ngờ lại rơi vào cục diện này!
Lúc này dù Nhạc Vũ có tuân theo khuôn phép cũng là tuy bại nhưng vinh, không giảm nửa phần uy danh!
Thần niệm hơn ngàn tiên tu càng phát nhiều lần, vẻ không tin trong mắt càng thêm nồng đậm.
Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang, Đại Ngũ Hành Nguyên Từ Diệt Tuyệt Quang Châm đã tới Khai Thiên chi cảnh!Không trách Nhạc Vũ lại bá đạo cường hoành như thế, ! Mấy vị Thái Thượng Kim Tiên hợp lực cũng không phải là địch thủ của hắn!
Truyền thuyết năm xưa La Miên Hồng Quân nửa bước Khai Thiên đã tung hoành vô địch trong Hồng Hoang, tương lại vị Đại Đế này càng thêm thế nào?
Thân thể Bất Động Như Lai vừa vỡ vụn thì thần hồn gần như đã sụp đổ cũng đào thoát, liền trốn ngay vào hoan hỉ thế giới của Bảo Sinh Như Lai.
Nhạc Vũ cũng không ngăn cản, đến khi thấy một khay ngọc hắc sắc bay ra thì mới khẽ động dung nhiếp lấy, bên trong quả nhiên là một thế giới có 450 tỷ nhân khẩu, mỗi thời mỗi khắc đều cung cấp vô lượng Phật lực.
cười lạnh một tiếng:
- Một kẻ Tây Phương tiểu phật, cũng dám khẩu xuất cuồng ngôn, phạm thượng với trẫm, mưu sát thiên đế xem là tử tội! Niệm tình thần hồn ngươi bị người khác khống chế nên chỉ hủy thân thể coi như trừng phạt qua, hương tích thế giới không tệ, để trẫm mượn dùng một lát!....
Sau đó không chút khách khí chuyển toàn bộ nhân khẩu trong khay ngọc vào Diễn Thiên Châu, ngăn cách toàn bộ lực tín nguyện.
Sau khi hấp thu ba mươi sáu viên Định Hải Thần Châu, không gian bên trong châu càng thêm rộng lớn gấp trăm lần, đang lo không có nhân khẩu bỏ thêm vào!