Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1222: Hành thổ yêu đan


Hiện tại tinh đồ đã hoàn toàn khác hẳn lúc Nhạc Vũ vừa rời khỏi Cực Lạc Thiên, chỉ sau hai canh giờ đã có biến hóa thật lớn.

Chỉ thấy nơi phương bắc, Huyền Thánh Tinh Cung thuộc về hắn giờ phút này lại có một hấp lực cường đại quấy nhiễu chư thiên tinh tú, tăng cường khuếch trương khiến những tinh tú chung quanh còn sót lại đều có xu thế co rút cực nhanh.

- Tinh đồ biến hóa lại có thể đạt tới như vậy!

Vẻ mặt Nhạc Vũ ngơ ngẩn, chỉ cảm thấy thật có chút khó tin. Cho dù mười mấy năm trước khi hắn thu phục Nhai Tí làm mười vị Kim Tiên yêu thánh của Yêu tộc lục tục tử vong, cũng không gợi ra động tĩnh lớn đến như vậy, hiện tại chỉ kém với lúc Hậu Thổ thành thánh khiến cả hồng hoang bị khuấy động, toàn bộ chư thiên tinh tú đều đang hoàn toàn kịch biến.

Cũng có càng nhiều tinh tú bị đế tinh của hắn thu hút đang hướng phương bắc chậm rãi tụ tập.

Trong khoảng thời gian ngắn tuy khó thấy công hiệu, nhưng chỉ cần những viên tinh tú kia đi vào tinh hệ của hắn, nhất định sẽ biến thành một Tinh Cung khổng lồ không kém gì bên Thiên Đình!

- Tinh đồ biến ảo thật làm cho người ta càng ngày càng nhìn không thấu…

Tinh Cung thành tựu, tràn đầy lực hấp dẫn, cũng sẽ gợi ra vô số chuyện xấu.

Cho dù giờ phút này Nhạc Vũ dùng đủ loại linh bảo tương trợ cũng thật khó khăn suy tính ra chư thiên tinh tú sẽ có biến ảo như thế nào.

Hắn chỉ có thể dùng chư thiên tinh đồ thăm dò một ít việc quá khứ.

Mạnh Chương thần quân chỉ liếc mắt nhìn liền hiểu được đăm chiêu của Nhạc Vũ hiện tại. Trong lòng hắn cũng phải cảm thán, lắc đầu nói:

- Bệ hạ nên cảm thấy vinh dự mới là, lấy lực lượng một người có thể xoay chuyển thiên cơ. Hậu Thổ thành thánh mở ra luân hồi, những năm gần đây Yêu tộc liên tục bị thương nặng, nói đến đều là công lao của một mình bệ hạ, thủ đoạn như vậy chính ta cũng bội phục. Nếu như bệ hạ nguyện ý, Mạnh Chương muốn tôn xưng bệ hạ trở thành Long tộc đại đế, đứng đầu vạn long…

Nhạc Vũ bật cười, đối với đề nghị của Mạnh Chương vẫn chưa đưa ra ý kiến.

Long tộc đại đế, vạn long chi chủ, nghe qua thật cực kỳ mê người. Trong Long tộc có vô số cường giả, đều có thể cung cấp cho mình sử dụng.

Nhưng lấy tình hình chia năm xẻ bảy của Long tộc hiện tại, chỉ sợ rằng còn chưa giúp được gì cho hắn, ngược lại còn là một gánh nặng lớn lao.

Lại lấy tính tình cố chấp của vài vị Chuẩn Thánh trong Long tộc còn sót lại, dù là chính Thanh Long cũng không chịu phục tùng, như thế nào lại chịu thần phục cho chính mình?

Ngày sau có thể suy nghĩ lại một chút, hiện nay dù muốn cũng không cần suy nghĩ, hắn chỉ lắc đầu nói:

- Thần quân quá khen, việc về Long tộc đại đế lại chờ ngày sau hẵng nói!

Mạnh Chương thần quân hụt hẫng, tiếp đó đành thở dài một tiếng, Uyên Minh này vô luận thủ đoạn thần thông đều là tột đỉnh, bản thân còn có Tổ Long máu huyết, còn có Đăng Long Môn. Tuy không phải xuất thân từ Long tộc chân chính, nhưng trước mắt chỉ có hắn mới thích hợp trở thành Long tộc đại đế. Nhưng việc này thật sự không thể cưỡng cầu, cho dù chính hắn hiện tại cũng cảm thấy có chút do dự, cùng thiên đạo đối kháng, thật sự là tương lai xa vời.

Độn quang hạ xuống, thẳng vào đế đình hành cung. Ngay sau đó hai đạo quang hoa một trước một sau bay vào trong một tòa thiên điện.

Chỉ thấy Thái Hoàng chân nhân sắc mặt lúc trắng lúc xanh đang ngồi trong điện, thần sắc lại vô cùng cổ quái, trên mặt có vài phần kiêng kỵ sợ hãi, lại có vài phần như vui sướng.

Tựa hồ hắn đang cưỡng chế nỗi xúc động muốn lập tức đứng lên chạy trốn, nhưng vẫn cố gắng miễn cưỡng ngồi yên, khi thấy hai người Nhạc Vũ tiến vào, ánh mắt Thái Hoàng chân nhân lại vô cùng phức tạp, nhưng vẫn cố nén đứng thẳng dậy, vô cùng cung kính chắp tay thi lễ với hai người. Mạnh Chương thần quân thấy thế ánh mắt chợt ngưng đọng, nhất thời cất tiếng hừ lạnh, cùng Nhạc Vũ đi lên chỗ bên trên lại ngồi xuống.


Nhạc Vũ vừa ngồi xuống, nhìn Thái Hoàng lẫn Mạnh Chương liếc mắt, mỉm cười, trực tiếp nói thẳng:

- Ngày đó chuyện ở Nam Hải, Thái Hoàng chỉ là nhận lời mời của Quang Huyền, cũng không phải là người chủ sự. Hắn cũng chưa bao giờ tham gia qua việc hành hạ người nào của Long tộc cho tới chết, cũng không có làm ra chuyện gì mạo phạm. Ngược lại còn bởi vì chuyện đó mà bị tổn thất một cỗ tam thi nguyên thần, không biết thần quân có thể thông hiểu bỏ qua cho hắn một lần? Cùng Thái Hoàng Quân tiền bối bắt tay giảng hòa?

Ánh mắt Thái Hoàng chân nhân nhất thời sáng ngời, nhìn qua Mạnh Chương trong mắt tràn đầy ý chờ mong.

Mạnh Chương nhất thời híp mắt, vẻ mặt lạnh lùng:

- Nguyên lai bệ hạ gọi ta tới đây là vì việc này sao?

Nhạc Vũ mỉm cười, tạm thời cũng không giải thích. Thần tình lạnh nhạt chờ đáp án của Mạnh Chương.

Ước chừng im lặng chốc lát, mới nghe Mạnh Chương thần quân hừ lạnh một tiếng nói:

- Quang Huyền gây nên, Thái Hoàng ngươi mặc dù chưa tham dự, nhưng lòng dạ thật đáng chết! Nể tình bệ hạ cầu tình, việc lần này xem như bỏ qua. Tiếp tục có lần sau, ta sẽ khiến cho ngươi thân vẫn đạo tiêu!

Ánh mắt hắn âm lãnh, giống như lưỡi dao sắc bén đâm thẳng Thái Hoàng, phảng phất như chỉ bằng vào ánh mắt là có thể đem người cắt thành phấn vụn!

Thái Hoàng lại thở phào nhẹ nhõm, hướng Mạnh Chương thi lễ:

- Đa tạ thần quân đại lượng! Nói ra thật xấu hổ, mặc dù Thái Hoàng cũng là Hỗn Độn Kim Tiên thân thể, nhưng sau chuyến hành trình Long mộ, luôn thấp thỏm bất an. Mười mấy năm trước mặc dù được bệ hạ bảo hộ nhưng từ đó về sau lại không dám bước ra đế đình hành cung nửa bước! Cho tới giờ khắc này mới hoàn toàn được yên tâm!

Trong lời nói tràn đầy cảm xúc, trong lòng càng thêm kính nể Nhạc Vũ, càng cảm thấy âm thầm kinh hãi.

Mới vừa rồi tuy nói là điều giải, nhưng rõ ràng có thể thấy được khí thế uy áp, ngay cả Mạnh Chương tựa hồ cũng không dám trực tiếp đối kháng uy áp kia. Mạnh Chương tựa hồ có vài lần hiện ra sát ý đều bị vị An Thiên Huyền Thánh đại đế này áp chế, cuối cùng mới đành lựa chọn thỏa hiệp.

Việc này nói ra thật sự làm kẻ khác không dám tin tưởng, Nhạc Vũ vốn chỉ mới đạt tới Thái Thanh Huyền Tiên cảnh mà thôi!

Lại nghĩ tới trước đó Chư Kiền vẫn lạc, Đương Đồ quy hàng, vị đại đế này thật sự làm người ta cảm thấy vô cùng bí hiểm!

Nhạc Vũ cũng cười:

- Thái Hoàng là người giúp đỡ dưới trướng của ta, lần này Uyên Minh thật sự cần tạ ơn thần quân đã rộng lượng bỏ qua.

Nhìn thấy sắc mặt của Mạnh Chương thần quân vẫn còn có vẻ buồn bực không vui, Nhạc Vũ cũng không hề để ý tới, ngược lại nhìn qua Thái Hoàng nói:

- Ngày đó ở bên trong Long mộ, cỗ ác niệm hóa thân yêu đan của tiền bối kỳ thật cũng đã đào thoát đúng không?

Vẻ mặt Thái Hoàng ngẩn ra, còn đang cảm thấy khó hiểu, ngay sau đó lại nghe Nhạc Vũ nói:

- Không biết yêu đan kia có thể đưa cho trẫm dùng một chút?

Nghe được lời này, không chỉ là Thái Hoàng, ngay cả Mạnh Chương thần quân cũng kinh ngạc, ánh mắt nhìn qua Nhạc Vũ, tinh mang trong mắt không ngừng chớp động. Lần này Nhạc Vũ mời hắn tới đây nói là cùng Thái Hoàng giải hòa, chỉ sợ còn có mục đích khác, chính là vì yêu đan của Thái Hoàng Quân mà đến.

Sắc mặt Thái Hoàng chân nhân đã không còn chút huyết sắc, trong lòng còn đang tức giận lẫn kinh sợ, lại nghe Nhạc Vũ cười nhẹ nói:


- Việc này toàn bộ bằng vào ý nguyện của bản thân ngươi, trẫm tuyệt không miễn cưỡng lấy yêu đan của ngươi, tự nhiên là không hề không có bồi thường. Một món tiên thiên siêu phẩm chí bảo, hoặc là hậu thiên chí thánh, ngày sau cũng nhất định giúp ngươi tiếp tục trảm hóa thân. Có Mạnh Chương thần quân, Ô Sào đạo nhân bảo đảm cho ta. Không biết ý của Thái Hoàng Quân thế nào?

Trong lòng Thái Hoàng khẽ động, nỗi tức giận vừa dâng lên ngay lập tức liền tiêu tan.

Vị đại đế này tựa hồ xác thực không có ý hiếp bức, nếu trước tiên cùng Mạnh Chương thần quân đến đây đòi lấy yêu đan của hắn đưa ra làm điều kiện, giải quyết nhân quả lần trước hắn cũng không làm được gì. Nhưng Nhạc Vũ lại xử lý xong ân oán trước tiên, sau đó mới nhắc tới việc này, hành sự quả thật là chính đại quang minh.

Mà Uyên Minh lại nhắc tới tiên thiên siêu phẩm chí bảo, trợ hắn tiếp tục trảm hóa thân, mấy điều kiện này thật sự làm cho hắn động tâm không thôi.

Nếu như chỉ có một mình vị đại đế này mở miệng hứa hẹn thì tuyệt khó tin tưởng, nhưng lại có thêm Thanh Long cùng Lục Áp, hai vị thái cổ đại năng chỉ dưới thánh nhân bảo đảm, tình hình lại hoàn toàn khác hẳn. Nguồn truyện: Truyện FULL

Dù có một ngày Uyên Minh thân vẫn, cũng sẽ được hai người trợ giúp.

Huống chi sau lưng Uyên Minh còn có Hậu Thổ!

Hắn chưa lập tức trả lời, chỉ đưa mắt nhìn qua đối diện. Chỉ thấy Mạnh Chương thần quân đang nhắm mắt suy ngẫm tựa hồ cân nhắc lợi hại, sau một lúc mới mở mắt nói:

- Việc này ta đáp ứng, nếu trong vạn năm Huyền Thánh bệ hạ không thể làm được, ta sẽ tìm một món tiên thiên siêu phẩm linh bảo cho ngươi, giúp ngươi trảm cắt hóa thân…

Hắn vừa nói xong, bên ngoài điện phủ lại truyền ra một tiếng cười khẽ. Chỉ thấy thanh âm Ô Sào truyền vào:

- Tìm kiếm linh bảo đã do thần quân xử lý, việc giúp ngươi trảm hóa thân, cứ để ta làm, đảm bảo cho ngươi trong vòng vạn năm nhất định có thể đạt tới sở nguyện!

Mạnh Chương cùng Thái Hoàng ngồi trong điện đều cảm thấy kinh hãi, khí tức cùng thanh âm kia đều giống Ô Sào tới cực hạn.

Nhưng theo hai người biết vị Ô Sào đạo nhân giờ phút này lẽ ra còn đang ở Cực Lạc Thiên xử trí công việc mới đúng.

Chỉ thấy một hỏa hồng sắc thân ảnh từ ngoài điện đi vào, dung mạo hoàn toàn giống Ô Sào như đúc, nhưng thiếu vài phần nội liễm, lại thêm vài phần khí tức lăng duệ sắc bén, diễm lực tán phát khắp bốn phía, sắc mặt lạnh lùng kiên cường, trong đôi mắt đỏ rực như lửa cũng lộ ra vẻ hung lệ chưa từng có.

Ánh mắt Mạnh Chương chớp động, sau đó chắp tay thi lễ nói:

- Nguyên lai là Đại Nhật chân nhân!

Đại Nhật chân nhân cũng hoàn lễ, lại đi thẳng tới cạnh Mạnh Chương ngồi xuống, ánh mắt nhìn qua đối diện:

- Không biết Thái Hoàng ngươi lại có ý nghĩ thế nào?

Từ lúc Mạnh Chương đồng ý, trong lòng Thái Hoàng đã sớm có quyết đoán, giờ phút này càng hiểu mình không còn cơ hội từ chối.

Hắn trực tiếp lật tay đem một viên yêu đan cực lớn lấy ra, không chút dây dưa dùng pháp lực đưa tới trước người Nhạc Vũ, cười nói:

- Hiện giờ bệ hạ khí vận cường thịnh, lời nói việc làm nghĩ tới chỉ như nhấc tay mà thôi. Lại có hai vị bảo đảm, Thái Hoàng còn gì lo lắng?

Nhạc Vũ mỉm cười, cũng không mở miệng cảm tạ, thu hồi trong tay. Trong lòng hắn mặc dù sớm đoán được kết quả này, nhưng cũng cảm thấy vui mừng.

Kỳ thật nếu Thái Hoàng không chịu đáp ứng, hắn cũng vẫn có biện pháp trực tiếp đi tìm Hậu Thổ, tất nhiên sẽ có thu hoạch!

Nhưng hiện tại Hậu Thổ lại bị mấy người kia kiềm chế, làm việc cũng không còn thoải mái như ý giống lúc trước, còn có Minh Hà lão tổ, hơn nữa địa phủ mới thành lập công việc tràn đầy, không gặp chuyện bất đắc dĩ hắn cũng tuyệt không đến cầu trợ nàng giúp đỡ.

Có được thổ hệ yêu đan xem như đã đầy đủ ngũ hành, hắn muốn tiến vào hồn ấn tầng thứ bảy bước lên Chuẩn Thánh cảnh giới cũng đã đầy đủ khả năng.

Hắn có thể tùy thời tùy khắc tìm thời gian độ qua một kiếp cuối cùng.

Mà giờ phút này việc hắn cần làm đó là tìm một thời cơ thỏa đáng!

Giờ phút này Đại Nhật chân nhân cũng chú ý tới vẻ mặt khác thường của Nhạc vũ, sắc mặt vừa động, liền phất nhẹ tay áo khiến Thái Hoàng không hề có chút lực kháng cự, bị tống xuất ra ngoài điện.

- Xem vẻ mặt của bệ hạ đang vô cùng vui vẻ! Chẳng lẽ có việc vui gì hay sao? Chư Kiền thân vẫn, Đương Đồ đầu hàng, còn chưa tới mức làm bệ hạ vui đến như thế. Hay là có hi vọng độ kiếp?