Huyết sắc đại trận bỗng nhiên khởi động, mười bốn đầu cự long do huyết sắc phù văn liên kết bỗng dưng đem vô số nguyên lực tràn đến hợp lại thành một khối.
Quanh thân Nhạc Vũ cũng dần dần biến hóa, toàn thân biến thành cổ kim sắc lân phiến duỗi ra, tứ chi đều biến thành long trảo, thi triển Tứ Cửu Huyền Công, Thanh Long Biến bên trong ba mươi sáu Thiên Cương biến hóa, cả người hắn hoàn toàn hóa thành long hình.
Sau đó mới dần dần thu liễm, biến thành bộ dáng một thiếu niên tuấn tú tuyệt mỹ.
Ngao Tuệ cùng Chiến Tuyết đều kinh ngạc, cũng biết đây không phải Hóa Hình Thuật mà là Nhạc Vũ thi triển Thanh Long Biến, lấy long thân chuyển hóa thành nhân hình, tự nhiên tướng mạo hoàn toàn thay đổi, hoàn toàn không còn giữ lại được hình dáng ngày xưa.
Thật lâu sau hai nàng mới miễn cưỡng hồi phục lại tinh thần, nhìn chăm chú vào vân quang từ Côn Luân Kính chiếu ra.
Chỉ thoáng chốc bên ngoài động thiên liền có mấy đạo quang hoa lục tục bay đến.
Đầu tiên là một đạo kim sắc quang hoa, dẫn đầu trước mấy người còn lại một khoảng cách.
Tuy bị mười long hồn Hỗn Độn Kim Tiên quấy nhiễu, nhưng không hề ngăn cản được kim sắc quang hoa chút nào, kim sắc quang hoa vẫn xuyên toa bên trong đại trận không chút trở ngại.
Chỉ một lát sau liền bỏ lại mấy đạo độn quang phía sau một khoảng cách.
Khí tức Ngao Tuệ cứng lại, lộ ra vài phần kiêng kỵ. Chiến Tuyết cũng chợt bừng tỉnh, biết được người kia chính là Hạo Thiên không thể nghi ngờ.
Quả nhiên có chút khác hẳn trong ấn tượng của nàng.
Tiếp theo chỉ nháy mắt kim mang đã lên tới đỉnh núi, mà mười bốn long hồn trong động thiên lúc này đồng loạt vang lên một tiếng long ngâm, thanh chấn cả Long mộ thế giới, khiến cho quần long hống khiếu chấn triệt không gian.
Toàn bộ phù văn bên trong Vạn Long đại trận cùng toàn bộ linh mạch đều bị khởi động sôi trào. Thiên địa linh lực cùng khí huyết hồn lực vô tận đều hướng đỉnh núi hội tụ.
Bên ngoài động thiên bỗng dưng hội tụ ra mười hai long ảnh khổng lồ, xoay quanh gần bên đỉnh núi, những đôi long nhãn thật lớn tràn đầy vẻ băng sương lạnh lẽo nhìn chăm chú xuống bên dưới.
Chính là hình chiếu của mười hai Chuẩn Thánh long hồn, vô luận thần thái hình dạng đều giống như lúc còn sống, thậm chí cả linh lực dao động cùng khí cơ phản ứng đều hoàn toàn giống nhau.
Đợi đến khi kim quang kia đã tới, mười hai Chuẩn Thánh long hồn liền tụ tập một chỗ, hóa thành một cự long dài ngàn vạn trượng.
Sau đó long trảo liền mãnh liệt giáng xuống, mang theo hôi quang đầy trời.
Khí tức nguy hiểm chẳng khác gì Đại Phách Nguyên Long Diệt Thế Pháp mà Nhạc Vũ mới thi triển không bao lâu, lại càng mạnh mẽ bá đạo hơn mấy lần.
Kim sắc quang ảnh đang phi độn tới thật nhanh thế nhưng không hề có nửa phần sợ hãi, càng không hề có ý tránh né.
Lờ mờ nhìn thấy bên trong quang ảnh còn có thêm một thiếu niên chừng hai mươi tuổi, sau đó bỗng dưng máu tươi phun ra đầy trời, đem bóng người trong kim quang bao phủ toàn bộ.
Mà khí tức cự long trên bầu trời lập tức hỗn loạn, vô số nguyên khí hồn lực tụ tập ngưng tụ thành sâm bạch long trảo bỗng dưng chớp động, lập tức bị băng vỡ.
Kim sắc quang ảnh không chút hao tổn rơi xuống mảnh đất tuyết ngay trước động thiên.
Đó là một kim giáp thân ảnh, hiện thành một thanh niên tuấn mỹ chừng hai mươi tuổi, vừa hiện ra thân hình, vẻ mặt lạnh lùng lệ ý ngẩng đầu nhìn lên cao.
- Côn Luân Kính? Không ngờ còn dám đến thăm dò ta, thật lớn cẩu đảm!
Bỗng nhiên một đạo kích quang xông lên, xu thế sắc bén không thể đỡ, chém thẳng lên cao.
Chiến Tuyết cùng Ngao Tuệ chỉ nhìn chằm chằm vào vân quang trong kính, nhưng vẫn cảm giác được kim sắc đại kích vô cùng sắc bén xuyên phá không gian trùng điệp, tìm kiếm phương vị của Côn Luân Kính đập thẳng tới.
Bên trong động thiên Nhạc Vũ bỗng dưng quát lớn một tiếng, huyết sắc đại trận dưới chân quay cuồng, vô số huyết sắc xúc tu bắn lên long hồn Tổ Long trên bầu trời.
Tuyệt đại bộ phận đâm vào bên trong long hồn, còn lại mấy ngàn xúc tu rậm rạp đem long hồn dài ngàn vạn trượng chặt chẽ cuốn lấy.
Có thể còn chưa cảm giác được khác thường, hoặc không cảm giác được nguy hiểm, long hồn Tổ Long không có chút phản kháng đã bị huyết tuyến đâm thủng quấn quanh.
Sau đó bị mạnh mẽ trói buộc kéo xuống khỏi không trung, thân hình khổng lồ bám vào sau lưng Nhạc Vũ, mà cổ kim sắc lân giáp trên người hắn lập tức biến đổi, phù văn trên long lân cùng vảy phiến trên long hài của Tổ Long cơ hồ giống nhau như đúc. Hai long giác mọc lên đỉnh đầu, khí chất toàn thân Nhạc Vũ liền biến hóa thành tà mị vô hạn.
Khí thế trong nháy mắt kéo lên gấp mười lần, phảng phất như hoang mãnh dã thú đến từ thời thái cổ, cuồng ngạo bá tuyệt, bạo ngược khôn cùng.
Ngay cả Ngao Tuệ cùng Chiến Tuyết mặc dù đều có Thủy Long tinh huyết trong người, giờ khắc này cũng cảm giác được thân hình thần hồn của mình bị áp chế gắt gao, nhất thời không thể nhúc nhích.
Mà giờ phút này Nhạc Vũ bỗng dưng mở bừng hai mắt, đôi mắt hắn đã hoàn toàn biến thành cổ kim sắc trạch, mỹ lệ thâm sâu, lại cực kỳ nguy hiểm.
- Tra xét ngươi thì sao, ngươi có thể làm được gì?
Tay phải vươn ra, đem sâm bạch long trảo mạnh mẽ đâm vào trong hư không, giữa long trảo lấp loáng hôi quang lóe sáng cùng đạo kim sắc kích ảnh mạnh mẽ va chạm. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Ngao Tuệ cùng Chiến Tuyết lập tức cảm thấy cả động thiên rung chuyển, cơ hồ ngã sấp xuống, thân hình Nhạc Vũ ngửa ra sau, phảng phất như muốn lui lại một bước để điều tiết xung lượng, nhưng chỉ thoáng chốc đã khôi phục lại như cũ. Sắc mặt hắn không chút diễn cảm, vẻ mặt thản nhiên, toàn thân cũng không hề có chút thương thế, long hồn Tổ Long ở sau lưng phát ra một tiếng rít gào.
Ngược lại bên ngoài động thiên, thân hình Hạo Thiên bị cự lực phản xung bật lui ra sau mười bước mới có thể dừng lại.
Vẻ mặt Hạo Thiên không khỏi cảm thấy ngoài ý muốn, hướng lên trên không liếc mắt nhìn.
Vẻ mặt hắn giống như đang cảm thấy kinh dị vì phản ứng hoàn toàn khác hẳn của chủ nhân Côn Luân Kính trước đó.
Cùng với một kích giao thủ vừa rồi, hắn cảm giác được người kia có cảnh giới tu vi cùng khả năng chưởng khống thiên địa đại đạo lại vô cùng tinh chuẩn, chỉ là pháp lực có chút kém hơn hắn.
- Pháp môn Đại Phách Nguyên Long Diệt Thế Pháp thật lợi hại!
Hạo Thiên lạnh lùng hừ một tiếng, tiếp theo không để ý tới, nhắm thẳng thi thể trung niên đạo nhân ngay trong đống tuyết đánh tới.
Ba đạo âm hồn lập tức phản ứng, chỉ trong chốc lát hai đạo kiếm quang chói mắt cùng một tòa cửu tầng kim tháp xa xa bắn qua, uy thế mạnh mẽ ẩn tụ thiên địa linh lực bàng bạc khôn cùng, hoàn toàn không kém hơn một kích vừa rồi của Nhạc Vũ.
Ba âm hồn hợp lực, khí thế ngập trời.
Hạo Thiên vẫn không chút sợ hãi, ngay khi kiếm quang sắp đến gần người hắn bỗng dưng chụp lấy thiếu niên bên cạnh ném tới trước đỡ lấy kiếm quang.
Lập tức khiến cho long hồn đã hội tụ lại hình thể trên không trung rít gào một trận, long trảo liền đánh xuống khiến hai đạo kiếm quang đồng loạt bị đánh văng ra ngoài.
Hạo Thiên cười lạnh, thân hình lóe ra liền tránh được cự tháp đánh tới, xuất hiện ra ngoài ngàn trượng.
Sau đó hắn lại đánh ra ba trương đạo phù, nửa đường hóa thành kim quang xiềng xích đánh tới ba bộ thi thể, lại khiến cho âm hồn Chuẩn Thánh kích động thất thố, vội vàng chống cự nhưng vẫn không cách nào ngăn cản được mấy kim quang xiềng xích kia xuyên vào bên trong thi thể.
Một cỗ lực lượng thánh khiết mạnh mẽ tuyệt đối khiến khí huyết trong ba thi hài lập tức suy bại. Khí tức của ba âm hồn cũng lập tức biến thành suy nhược, chỉ trong chốc lát liền rơi xuống, khiến cho ba âm hồn cũng bay ngược trở lại.
Cũng đúng lúc này, mấy người phía sau Hạo Thiên đã lục tục tìm đến, liền giáng xuống độn quang trên đất tuyết.
Một người cầm đầu chính là Thái Huyền tiên tử, người phía sau là một thượng cổ nữ tiên Vô Sinh thánh mẫu.
Giờ phút này thấy thế sắc mặt đều kịch biến, vô số đạo quang hoa đồng loạt đánh ra, ba đạo âm hồn đều bị một kích đánh trúng với xu thế toàn lực, lập tức văng ra ngoài.
Hạo Thiên cũng đã sớm đoán được như thế, cơ hồ cùng một thời gian, tay phải vung ra phía sau, phương thiên đại kích vừa đi được nửa đường liền phân ra thành mười đạo kim sắc kích ảnh, đối chiến cùng thật nhiều pháp bảo thần thông đánh tới, lập tức khiến cho Long mộ thế giới kịch chấn chao đảo không ngớt, phảng phất như muốn sụp đổ.
Thân hình Hạo Thiên cũng lóe lên, xuyên toa bên trong Vạn Long đại trận cấm chế trùng điệp, nháy mắt đã đi qua ngàn trượng, chỉ còn một khoảng cách ngắn ngủi là có thể chạm tới thi thể trung niên đạo nhân, vòng dây cùng Trấn Thiên Tỳ chỉ cần thò tay là hắn có thể dễ dàng đoạt lấy.
Ngao Tuệ đứng bên trong động thiên, ánh mắt không khỏi sợ hãi, nàng biết được giờ phút này chính là lúc mấu chốt, toàn bộ thành bại đều nằm trong tích tắc trước mắt.
Một khi vòng dây rơi vào trong tay Hạo Thiên, dù chỉ là tàn phiến của một kiện Hồng Mông chí bảo cũng có được uy lực khó lường, nếu đổi lại là Trấn Thiên Tỳ càng thêm khó thể kháng cự.
Trong con ngươi Nhạc Vũ nhấp nháy lãnh mang, long trảo lại một lần cuốn theo hôi mang vô địch xuyên vào bên trong hư không phía trước.
Cơ hồ cùng một lúc linh trận hắn bố trí bên ngoài động thiên lập tức liền dẫn động.
Lúc này ở trong mắt Hạo Thiên, chỉ thấy từ dưới lòng đất bỗng dưng có một long trảo khổng lồ xuyên lên khỏi mặt đất, hướng ngay phía trước chộp tới, trong tích tắc liền tiếp cận thi thể trung niên đạo nhân, một cỗ pháp lực đánh vỡ phong ấn vòng dây, khiến bộ phận tàn phiến của Hỗn Độn Chung lập tức thoát khốn, hóa thành kim quang hướng xa xa bỏ chạy, chỉ trong nháy mắt đã không còn nhìn thấy tung tích.
Hai mắt Hạo Thiên trợn ngược cuồng nộ, rút ra một cự kiếm, kim sắc quang hoa vung xuống, giống như Bàn Cổ trảm thiên liệt địa, cùng sâm bạch long trảo giao kích.
Một tiếng nổ vang trầm trọng, cự kiếm trong tay Hạo Thiên bị đánh ra mấy vết nứt rạn. Mà long trảo của Nhạc Vũ bị gãy tới tận gốc, lại thuận thế rút về, đồng thời bao phủ quanh Trấn Thiên Tỳ rụt xuống khỏi mặt đất lui về bên trong động thiên, không còn chút tiếng động.
Mắt thấy đồ vật cơ hồ sắp tới tay mình lại bị người hoành đao cướp đoạt, gương mặt Hạo Thiên vặn vẹo dữ tợn, chỉ cảm thấy phẫn nộ như muốn phát điên, ánh mắt hắn nhìn ra xa xa theo hướng vòng dây bỏ chạy, lại nhìn nhìn trước mắt, vẻ mặt hắn không khỏi giãy dụa, chỉ sau một lúc liền gầm lên giận dữ như dã thú, chợt lóe thân bay vào trong động thiên Long mộ!
Nhưng mấy người Vô Sinh thánh mẫu cùng Thái Huyền tiên nữ đều quá đỗi vui mừng, lập tức đem độn quang quay ngược trở lại truy theo vòng dây vừa bỏ chạy.
Ngao Tuệ cùng Chiến Tuyết nhìn hình ảnh bên trong vân quang, vẻ mặt không khỏi ngẩn ra, lại liếc mắt nhìn nhau, tràn đầy vẻ sợ hãi than thở.
Chiêu thức vừa rồi của Nhạc Vũ quả thật có thể nói vô cùng tuyệt diệu. Đối với Hạo Thiên cùng Nhạc Vũ mà nói khẩn yếu nhất vẫn là Trấn Thiên Tỳ!
Mảnh nhỏ của Hỗn Độn Chung mặc dù thật trân quý, nhưng dù sao cũng chỉ là đầu mối để truy tìm Hỗn Độn Chung mà không phải chính Hỗn Độn Chung thực sự.
Cũng chỉ có đệ nhất ngọc tỷ khai thiên tích địa mới có thể chân chính giúp cho thực lực của hai người bạo tăng!
Đánh bay vòng dây, cơ hồ đã đem mấy vị Chuẩn Thánh Kim Tiên dời đi lực chú ý.
Trọng yếu hơn chính là bên trong động thiên sẽ không còn người khác quấy nhiễu, có được Ngũ Hành kiếm trận của Nhạc Vũ là có khả năng phòng thủ cường đại!