- Vương ca, Chu U Hải này mới 30, là con gái của Chu Thế Khánh. Cô ta không theo chính trị mà mở một công ty kinh doanh kiếm được không ít tiền. Chẳng qua tính cách hơi nóng, chồng cô ta làm Cục trưởng gì đó bên Thành phố Sơn Thành. Anh không biết đâu, cuộc sống con ả này rất loạn.
Nghe Hạng Định nói như vậy, Vương Trạch Vinh nhìn Hạng Định mà nói:
- Chú đừng nói xấu sau lưng người khác, anh thấy cuộc sống của chú mới là loạn.
Hạng Định cười ha hả nói:
- Vương ca, em cũng có giới hạn của mình mà, quyết không cưỡng ép. Hơn nữa em bây giờ bắt đầu sợ phụ nữ rồi.
- Vương ca, em biết anh bây giờ đang rảnh, Bắc Kinh mới có một câu lạc bộ xông hơi vừa mở, phương tiện được, em mang anh đi một chút chứ?
Vương Trạch Vinh lúc này đang không vui mấy nên nói với Hạng Định:
- Lần sau đi, anh đến nhà Bí thư Uông một chuyến.
Hạng Định cũng biết Vương Trạch Vinh lên Bắc Kinh vì việc của Lão bí thư, cũng không dám quấy rầy Vương Trạch Vinh.
- Vương ca, em biết anh đang bận. Như vậy đi, đi xông hơi chút là được, sức khỏe là quan trọng nhất mà.
Vương Trạch Vinh suy nghĩ một chút rồi nói:
- Vậy một tiếng đi.
nghe Hạng Định nói, Vương Trạch Vinh biết đối phương quan tâm tới mình nên không tiện từ chối.
Thấy Vương Trạch Vinh đã đồng ý, Hạng Định vui vẻ nói:
- Vương ca, để em lái xe, anh ngồi trong xe nghỉ một chút.
Hạng Định phục vụ đúng là tốt, Vương Trạch Vinh rất thoải mái.
Lúc này Chu Thiến Dao và Chu U Hải đang đi dạo với nhau. Chu U Hải nhíu mày nói:
- Chị cũng đúng là, sao lại có thể qua lại với Vương Trạch Vinh. Chị không phải không biết bố em bây giờ đang rất khó chịu với hắn. Nếu không phải do Vương Trạch Vinh kia thì bố em lần này sao phải ngồi im ở Thành phố Sơn Thành.
Mặc dù Chu U Hải nhỏ tuổi hơn Chu Thiến Dao nhiều nhưng vẫn luôn ra vẻ cao xa hơn. Chu U Hải nói như vậy làm Chu Thiến Dao có chút khó chịu.
Tuy nói là người một nhà nhưng Chu Thế Khánh làm quan lớn nhất, bố cô nhiều lúc đều phải nhường Chu Thế Khánh. Điều này cũng khiến cho Chu U Hải có cảm giác ưu việt hơn mọi người. Chu Thiến Dao từ trước đến giờ vẫn không thích Chu U Hải, nhưng bây giờ bố cô đã lui, cô có nhiều điểm phải nhờ vào Chu Thế Khánh nên không thể đánh mất quan hệ này.
- Em cũng biết hắn từng là lãnh đạo của chị, gặp nếu không chào thì sao được?
Chu Thiến Dao một bên trả lời Chu U Hải, trong lòng lại suy nghĩ đến câu nói của bố cô đã nói với cô. Bố cô cho rằng trong cuộc tranh đoạt giữa Chu Thế Khánh và Vương Trạch Vinh, chỉ cần Vương Trạch Vinh không phạm sai lầm thì người thắng cuối cùng nhất định sẽ là Vương Trạch Vinh. Tại sao lại như vậy? Quan trọng nhất chính là Vương Trạch Vinh ngoài việc có lực lượng như Chu Thế Khánh thì còn rất trẻ. Dù so sánh như thế nào thì Vương Trạch Vinh vẫn sẽ dành thắng lợi cuối cùng.
Nghĩ tới đây, trong lòng Chu Thiến Dao lại có suy nghĩ đặc biệt. Vương Trạch Vinh cũng có thể là một con đường khác của cô. Từ tình hình hôm nay có thể thấy trong mắt Vương Trạch Vinh vẫn còn ấn tượng đối với cô. Chỉ cần Vương Trạch Vinh có ấn tượng tốt đối với cô, sau này tăng cường liên lạc thì dù Chu Thế Khánh có lui, Vương Trạch Vinh cũng là chỗ dựa rất mạnh.
Lại nghĩ tới việc Vương Trạch Vinh sẽ tới Thành phố Hải Đông làm Bí thư, Chu Thiến Dao lại có một suy nghĩ là mình có nên điều tới Thành phố Hải Đông làm việc không?
Hai người vừa đi dạo vừa có suy nghĩ riêng. Chu U Hải nói:
- Lần này Lão bí thư mất, Vương Trạch Vinh coi như mất một chỗ dựa lớn, có lẽ có thể lợi dụng cơ hội này làm bố em có thể lên chức. Thiến Dao, chị quen Vương Trạch Vinh cũng là việc tốt. Em thấy chị có thể tăng cường quan hệ với Vương Trạch Vinh, nghĩ cách đến gần hắn, có lẽ tìm được vài vấn đề về hắn cho bố em.
Nghe Chu U Hải nói, Chu Thiến Dao hơi đổi mặt. Ả này đây là muốn mình làm gián điệp.
Đến bên cạnh Vương Trạch Vinh làm việc thì Chu Thiến Dao cũng nghĩ tới. Nhưng nếu làm người như Chu U Hải thì Chu Thiến Dao không thể nào làm được.
Chu Thiến Dao đang định nói chuyện thì thấy Chu U Hải rút điện thoại di động ra gọi cho Chu Thế Khánh.
Chu U Hải nói qua chuyện hôm nay đã gặp Vương Trạch Vinh cho Chu Thế Khánh nghe.
Nói thật, Chu U Hải cũng là người thông minh. Cô biết sự phát triển của ông bố có liên quan tới mình, chỉ nhờ có ông bố làm Ủy viên Bộ Chính trị nên cô mới có thể làm gì thì làm tại Bắc Kinh này.
Bây giờ Chu Thế Khánh đúng như lời Chu U Hải nói, tâm trạng rất không tốt. Cố gắng lâu như vậy, dùng nhiều chiêu như vậy là mong tiến thêm một bước. Nhưng cuối cùng y không thể lên chức. Tuy nói vẫn làm Bí thư Thành phố Sơn Thành nhưng tình hình đã thay đổi hẳn. Từ biểu hiện của người Chu hệ có thể thấy có một số người bắt đầu không coi trọng y.
Chu Thế Khánh đang rất hối hận, sớm biết như vậy thì không nên xen vào việc chèn ép Vương Trạch Vinh. Kết quả chèn ép Vương Trạch Vinh không làm hắn ngã xuống, còn làm Vương Trạch Vinh càng mạnh hơn. Bây giờ Chu Thế Khánh mới phát hiện một vài điều, xem ra Bí thư Lâm đã coi Vương Trạch Vinh là thân tín của mình. Vương Trạch Vinh này giấu quá sâu.
Chu U Hải gọi tới, Chu Thế Khánh nghe qua và cũng không đồng ý, không bác bỏ ý kiến của Chu U Hải. Y nói vài câu rồi dập máy.
Lão bí thư mất, Chu Thế Khánh cũng lên Bắc Kinh. Đây là việc lớn dù là ai cũng phải chú trọng. Đối với Chu Thế Khánh mà nói thì y nhẹ nhàng hơn. Có Lão bí thư, dù Lão bí thư không nói gì thì cũng là áp lực lớn đối với y. Thấy việc mình sẽ phải ở lại Thành phố Sơn Thành thì Lão bí thư mất có thể tạo biến hoá không?
Đây là điều Chu Thế Khánh hy vọng nhất.
Chu U Hải nhắc tới cuộc gặp giữa Chu Thiến Dao và Vương Trạch Vinh, Chu Thế Khánh đúng là có chút suy nghĩ. Y cũng tin Vương Trạch Vinh rất nhanh biết quan hệ của mình và Chu Thiến Dao. Nếu là như vậy thì vì sao không để Chu Thiến Dao liên lạc với Vương Trạch Vinh?
Vương Trạch Vinh sẽ tới Hải Đông, nếu như có thể do Vương Trạch Vinh điều động Chu Thiến Dao tới Thành phố Hải Đông, có lẽ mình còn có thể đánh vào Thành phố Hải Đông.
Ngồi trên ghế, Chu Thế Khánh suy nghĩ thật lâu. Hải Đông từ trước đến giờ y khó có thể đánh vào. Lực lượng của Lão bí thư là rất mạnh, Chu Tuấn Vạn gả Chu Thiến Dao cho Trịnh Trọng Dân cũng là hôn nhân chính trị. Bố Trịnh Trọng Dân đang là Trưởng ban Tuyên giáo Thành phố Hải Đông, hôn nhân như vậy tuy nói tăng cường quan hệ của hai nhà nhưng lâu như vậy mà người Chu hệ không có tiến triển gì ở Hải Đông, nếu như có thể thông qua quan hệ của Chu Thiến Dao mà đưa lực lượng vào Hải Đông, hoặc là do chính bản thân Chu Thiến Dao tiến vào Hải Đông, điều này là việc tốt để Chu gia tiến vào Hải Đông.
Việc này Chu Thế Khánh quyết định đứng ngoài xem một chút. Xem xem Chu Thiến Dao có thể tạo thành lỗ hổng ở bên Vương Trạch Vinh hay không?
Nghĩ như vậy, Chu Thế Khánh liền cười cười một tiếng. Y rất tin vào sắc đẹp của Chu Thiến Dao. Chu Thiến Dao tuy đã gần 40 nhưng tin vẫn có sức hấp dẫn đối với Vương Trạch Vinh, có lẽ …
Vương Trạch Vinh lúc này cũng đang có suy nghĩ của hắn. Câu lạc bộ xông hơi mà Hạng Định đưa tới đúng là được, nhân viên kỹ thuật phục vụ tốt. Hắn cảm thấy đỡ mệt hơn nhiều.
Lúc đi ra, Vương Trạch Vinh thấy Hạng Định đang ngồi đó chờ mình.
- Vương ca, sao rồi, xông hơi một chút có phải khỏe hơn không?
Hạng Định thấy Vương Trạch Vinh đi ra liền vội vàng lên hỏi.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Nhân viên kỹ thuật làm rất tốt.
Hạng Định cười ha hả nói:
- Như vậy là tốt rồi, em nói nơi này rất được mà.
Vương Trạch Vinh nhìn đồng hồ rồi nói:
- Được rồi, chú làm việc của mình đi. Anh đến chỗ Bí thư Uông trao đổi vài việc.
Hạng Định một bên cũng Vương Trạch Vinh ra ngoài, một bên nhỏ giọng nói:
- Vương ca, vừa này em đã nghĩ một chút. Người phụ nữ đi cùng Chu u Hải thì em cũng nhớ ra, đó là con của Chu Tuấn Vạn, bọn họ là người một nhà. Có lần em nghe một thân tín của Chu Thế Khánh nói chuyện Chu Thế Khánh không thể lên chức có liên quan tới anh.
Hạng Định cẩn thận nhìn Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh biết Hạng Định dùng lời nhắc mình đề phòng Chu Thiến Dao. Hắn cười cười và không nói nhiều. Đối với việc của Chu Thiến Dao thì Vương Trạch Vinh cũng có suy nghĩ của mình. Sau khi biết cô có quan hệ với Chu Thế Khánh, nghĩ Chu Thế Khánh còn là Ủy viên Bộ Chính trị, Vương Trạch Vinh muốn thông qua Chu Thiến Dao để thay đổi quan hệ với Chu Thế Khánh.