Quan GiaTác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm BínhChương 982: Hóa ra là Bí thư Lưu!Nhóm dịch: PQTNguồn: metruyen- Sao thế, chủ tịch Lý?Bà Lưu kinh ngạc hỏi.Lúc này, bên cạnh chủ tịch Lý đã tụ tập một đám các ông chủ giày da, cả đám người phía sau tiếp trước xông vào cùng chủ tịch Lý bắt tay hàn huyênLý Chính Vĩ ở trong giới bất động sản Bắc Kinh, lúc này quả thực có thể nói là một nhân vật hô mưa gọi gió. Công ty bất động sản của y chẳng những rất có thực lực, hơn nữa quan hệ cứng rắn vô cùng, nghe nói là mặt người tâm phúc trước mặt Cổ Hiểu Lượng Cổ Nhị caCổ Nhị ca kia là ai?Phỏng chừng các ông chủ ở đây, không có một ai không muốn có chút quan hệ với Cổ Nhị ca. Chỉ cần Cổ Nhị ca nói một câu, đối với các ông chủ bất động sản mà nói, tương đương với ý nghĩa từng xấp tiền lớn chạy vào túiHiện tại nhìn thấy Lý Chính Vĩ bỗng nhiên thất thố, tất cả mọi người hơi kỳ quái, không kìm nổi nhìn theo ánh mắt của y, ở đằng kia ngoại trừ hai nam nữ thanh niên quần áo bình thường thậm chí là “Dáng vẻ quê mùa”, cũng không có gì đáng để thu hút sự chú ýLý Chính Vĩ đối với nghi vấn và kinh ngạc của đoàn người, bỏ mặc không thèm chú ý. Y hôm nay tới tham gia bữa tiệc sinh nhật này, hoàn toàn là một loại lễ tiết xã giao. Cha của Lưu Thiên Nam gián tiếp nhờ vả người khác, tới cầu cấp trên của y, nói là muốn cùng chủ tịch Lý gặp mặt, kết giao bằng hữu, mời chủ tịch Lý nể tình. Lý Chính Vĩ vốn không định tớiCông ty bất động sản của cha Lưu Thiên Nam, ở trong mắt Lý Chính Vĩ, chính là cái gánh hát rong, cùng với công ty bất động sản Ngọc Đàn của y, đúng là khác biệt một trời một vực, đâu đáng để chủ tịch Lý đại giá quang lâm?Chỉ có điều Lý Chính Vĩ hôm nay vừa đúng dịp đến khách sạn Thời Đại gặp vài người bạn, liền giành chút thời gian qua đây uống chén rượu, nói vài ba câu, cũng chỉ mất vài phút, coi như là cho bằng hữu một thể diện.Rốt cuộc không nghĩ tới, ai ngờ lại ở chỗ này đụng mặt Lưu nhị thiếu giaTrong lúc nhất thời, Lý Chính Vĩ còn có chút ngẩn tò te, không biết đâu vào đâuHiển nhiên Lưu Vĩ Hồng và Tiêu Du Tình đã đi tới, Lý Chính Vĩ không do dự nữa, lập tức rống cổ gào thét:- Bí thư Lưu Bí thư Lưu...Liền sau đó bỏ lại đám người vây quanh y, bước nhanh qua đóLưu Vĩ Hồng khe khẽ thở dài, không thể không dừng bước chân.Xem ra thanh danh bên ngoài của một người, có đôi khi cũng không thấy được là chuyện tốt, luôn luôn có chút “bất ngờ” phát sinh.- Bí thư Lưu, xin chào xin chào!Lý Chính Vĩ vài bước liền đuổi tới bên cạnh Lưu Vĩ Hồng, liên tiếp cúi đầu khom lưng, không ngừng cúi chào.Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói:- Chủ tịch Lý, xin chào!- Bí thư Lưu, anh còn nhớ tôi hả?Lý Chính Vĩ thẳng đứng người, vô cùng vui sướng nóiLưu Vĩ Hồng cười nói:- Chủ tịch Lý, quá khách khí rồi. công ty bất động sản Ngọc Đàn của anh, làm tới đâu cũng thành công phát đạtLời nói này cũng không phải cố ý lấy lòng. Theo Lý Hâm nói, bất động sản Ngọc Đàn của Lý Chính Vĩ, quả thật là công ti lớn rất có danh tiếng ở Bắc Kinh lúc này, dùng tấm biển Cổ Hiểu Lượng, trong giới bất động sản Bắc Kinh được cho là như cá gặp nước. Lý Hâm lúc này tinh lực chủ yếu đều đặt ở Bắc Kinh bên này, đối với đối thủ cạnh tranh tương đối mạnh mẽ, tất nhiên cũng phải tìm hiểu chút tình hình. Khi cùng Lưu Vĩ Hồng nói chuyện phiếm nói qua loa- Không dám không dám, đây chỉ là việc con cỏn, thật khiến Bí thư Lưu chê cười.Lý Chính Vĩ lại liên tục khiêm tốn.Mấy ông chủ âu phục giày da, và nhóm bà cụ thiếu gia tiểu thư, cũng đều vây quanh lại, nhưng không dám tới gần quá mức. Trên mặt sự khiếp sợ hiện ra rõ ràngNgười nào thế nhỉ?Nhìn thái độ cẩn trọng của Lý Chính Vĩ ở trước mặt hắn, thật sự là làm cho người ta choáng.Ở trong mắt bọn họ, Lý Chính Vĩ đã là nhân vật “Thông thiên” tầm cỡ rồi- Chủ tịch Lý và bạn bè đang nói chuyện hả? Vậy không quấy rầy các anhLưu Vĩ Hồng không muốn ở trong này lâu hơn, hàn huyên hai câu, liền lập tức nói.Lý Chính Vĩ vội nói:- Không có không có, đâu có quấy rầy, Bí thư Lưu thật là khách khí...Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu, định xoay người rời đi, đang lúc xoay gót, bỗng điện thoại di động vang lên. Lưu Vĩ Hồng nói “tiếng xin lỗi” với Lý Chính Vĩ liền tiếp nghe điện thoại- Lưu nhị, ở đâu đấy? Còn ở Bắc Kinh chứ?Trong điện thoại truyền đến thanh âm Vương Thiện.- Vẫn còn- Vậy chú hiện tại có thời gian hay không, đến khách sạn Thời Đại một chuyến. Chúng ta nói chút chuyện về nhà xưởng VCD kia, hai vị Chủ tịch của tập đoàn Thiên Yến, cũng ở đây, cùng nhau ăn một bữa cơm, thương lượng một chútLưu Vĩ Hồng liền mỉm cười, nói:- Được, khách sạn Thời Đại, phòng nào?- Thái Sơn, chú đến đi, tốt nhất nhanh lên, mọi người đủ hết rồi, chỉ chờ mình chú thôi- Phòng Thái Sơn? Được, tôi lập tức qua đóMắt thấy Lưu Vĩ Hồng treo điện thoại, Lý Chính Vĩ ánh mắt nháy một cái, lập tức nói:- Bí thư Lưu, tôi cùng ngài tới phòng Thái Sơn.Xem ra lại có công tử nha nội (con ông cháu cha) khó lường muốn hẹn Lưu Vĩ Hồng ăn cơm, Lý Chính Vĩ thuận thế, liền muốn theo qua đó làm quen một chút, nếu tốt số, lại có thể kết bạn với một hai nha nội (con ông cháu cha) nữa chứ? Nói ra thì, Lý Chính Vĩ thật đúng là người làm ăn khôn khéo vô cùng, lúc nào cũng muốn nắm bắt cơ hội.- Không dám làm phiền chủ tịch Lý. Chủ tịch Lý, các anh cứ từ từ rãi tán gẫu, tạm biệt.Lưu Vĩ Hồng quả quyết cự tuyệt, cười gật gật đầu, cùng Tiêu Du Tình đi mấtBỏ lại một đám người trợn mắt há hốc, giật mình ngẩn ra ở đại sảnhSao lại thế được chứ, đúng là thứ dữPhòng Thái Sơn ở lầu ba khách sạn Thời Đại, Lưu Vĩ Hồng rất nhanh liền đi tới cửa phòng riêng. Hai cô gái phục vụ với sườn xám màu đỏ, mỉm cười mở cửa phòng riêng cho hắn- Ủa, Lưu nhị, tới nhanh dữ vậy, chú ngồi hỏa tiễn tới hả?Bí thư Lưu vừa lộ diện, mấy người trong phòng đều rất giật mình, Vương Thiện đứng dậy, kinh ngạc nói.Vừa mới nói chuyện điện thoại xong, Lưu nhị liền như thần binh trời giáng, nhanh cùng cực, chỉ có thể là ngồi hỏa tiễn.Lưu Vĩ Hồng cười nói:- Tôi đang ở khách sạn Thời Đại mà- Chú ở khách sạn Thời Đại? Để làm gì? Ha ha, vị này là…Ánh mắt Vương Thiện rốt cục dừng ở trên mặt Tiêu Du Tình, lại lộ ra thần sắc kinh ngạc. Hôm nay tụ tập ở đây, Lưu Vĩ Hồng mang theo cô bé đến đây để làm chi? Mọi người thương lượng chuyện làm ăn màTrịnh đại tiểu thư ngồi ở bên cạnh y, sương khói lượn lờ, như cười như không nói:- Vương Nhị ca, mắt mũi sao thế? Vị này chính là cô em gái mà Lưu nhị thiếu gia quen biết, con thứ của cô Tiêu Huệ Quân ở bộ Y tế. Hoa khôi ở đại học Bắc Kinh.Trịnh đại tiểu thư hôm nay, cả người mặc âu phục nữ, bên trong diễm lệ lộ ra khí độ đoan trang, quả thật là đẹp mê lyDù sao hôm nay là mời hai vị Chủ tịch tập đoàn Thiên Yến đến đây thương lượng công việc hợp tác, chủ nhiệm Trịnh của Ủy ban Kế hoạch Quốc gia cũng phải bày ra bộ dáng mỹ nhân đoan trang hiền thục, đỡ phải khiến hai vị Chủ tịch sợ hãi.Lưu Nhị Ca không khỏi hung hăng trừng mắt nhìn cô ta.Trịnh đại tiểu thư, mật thám cũng thật sự quá lợi hại, đến Tiêu Du Tình cô cũng “Điều tra” được rõ ràng như vậy.Không ngờ kế tiếp, Lưu Nhị Ca lại một lần mở rộng tầm mắt.- Chị Linh Linh đó hả? Thật sự là ngưỡng mộ đại danh đã lâu. Nghe nói chị đã cùng anh An Phu chia tay, chúc mừng chúc mừng!Tiêu Du Tình cũng không phải đèn cạn dầu, hướng về phía Trịnh Hiểu Yến liền chắp tay vái chào. Đầu năm dầu tháng, chúc mừng người ta ly hôn, lời này phỏng chừng cũng chỉ mỗi Tiêu nhị tiểu thư nói ra được. Hơn nữa coi tư thế này, Tiêu nhị tiểu thư đối với “tình hình” của Trịnh đại tiểu thư hiểu biết cũng không ít.Cả hai đều xinh đẹp, đều là con gái xinh đẹp quyến rũ, cứ thế bất ngờ không kịp phòng thủ đụng vào nhau.Mệt nhất chính là, Lưu Nhị Ca không ngờ cũng ở đó!Bí thư Lưu chợt đúng giữa, cảm thấy chính mình phút chốc biến thành con khỉ phản nghịch, mà Trịnh Hiểu Yến và Tiêu Du Tình chính là hai Đường Tăng, đang cứ cố sức niệm chú khẩn cô, khiến đầu óc Lưu Nhị ca cứ đau rần rần, thật khó chịuĐều tự trách mình, vừa rồi thật sự quá sơ sót, Vương Thiện không phải đã nói với hắn, “Mọi người đến đông đủ” sao? Chuyện này, vốn là có có Trịnh Hiểu Yến một phần, mình sao lại không nghĩ tới Trịnh Hiểu Yến cũng ở phòng Thái Sơn cơ chứ?Chỉ có điều, cho dù Lưu Nhị Ca nghĩ tới, chỉ sợ cũng vô dụng. Tiêu Du Tình biết hắn phải tới phòng Thái Sơn, rồi cứ thế để một mình cô bé chạy về nhà, quả quyết là không có khả năng.Chỉ có thể nói hôm nay thật sự là trùng hợp, đáng đời Lưu Nhị Ca đau đầu.Vương Thiện thông minh cỡ nào? Thấy tình hình như vậy, lập tức liền ý thức được ở giữa có chút không tầm thường, nhìn vẻ mặt Lưu nhị khó xử, phỏng chừng lại là giữa nam và nữ có chuyện không hay gì đó nói không thành tiếng, nói không rõ ràng, cắt không đứt càng loạn thêm. Nếu y và Lưu nhị là bạn hữu, tự nhiên phải ra mặt giải cứu “Nguy nan” cho Lưu nhị- Ha ha, hóa ra là Tiêu Tiêu, lại đây ngồi lại đây ngồi…Vương Thiện cười ha hả, hướng Tiêu Du Tình ngoắc liên tục.- Vương Nhị ca, xin chào. Ngưỡng mộ đại danh đã lâu, như sấm bên taiTiêu Du Tình tự nhiên hào phóng đi qua, tới trước mặt Vương Thiện, hơi hơi khom người chào, cười hì hì nói.Vương Thiện cười ha hả, nói:- Đừng nghe bọn họ thổi phồng, tôi có đại danh gì đâu, chỉ là một kẻ nhàn rỗi ở Bắc Kinh. Tiêu Tiêu, tôi đã gặp qua cô mười mấy năm trước, khi đó, cô chỉ là một bé gai nhỏ nhắn…Vương Thiện nói xong, giơ tay múa may một chút:- Tết tóc hai bên, cực kỳ đáng yêu. Trong nháy mắt, cô đã lớn như vậy. Quả nhiên là con gái 18 thay đổi nhiều. Hoa khôi trường! Đúng vậy, mặc kệ là trước nào, cô khẳng định đều được là hoa khôi của trườngVương Thiện quan sát Tiêu Du Tình, không ngừng khen ngợi.Nói thực ra, Tiêu Du Tình một chút ấn tượng đều không có. Tuy nhiên mọi người đều là con cháu thế gia ở Bắc Kinh, Vương Thiện mười mấy năm trước gặp qua cô, cũng là có khả năng. Cho dù thật chưa gặp qua, cũng không gây trở ngại việc Vương Nhị ca tìm cái cớ như vậy để khen cô- Cảm ơn Vương Nhị ca đã khenTiêu Du Tình cười dài, ngồi ở một bên, vỗ ghế dựa bên cạnh nói:- Bí thư Lưu, mời ngồi bên nàyKể từ đó, Bí thư Lưu ngồi ở giữa Trịnh Hiểu Yến và Tiêu Du TìnhBữa cơm này, xem ra Lưu Nhị Ca ăn không vôChỉ có điều trong lúc này, Bí thư Lưu cũng không có lựa chọn nào khác, chỉ đành kiên trì tiếp, hiên ngang ngồi xuống, ưỡn thẳng người, bày ra một bộ dáng đàn ông đích thật, các cô làm gì được tôiNếu thay lời khác, cũng có thể nói thế này - lợn chết không sợ bỏng nước sôi!Dù sao Lưu Nhị Ca da mặt dày, các cô cứ việc- Nào, giới thiệu mọi người một chút. Hai vị Chủ tịch, đây là Cửu An Lưu Vĩ Hồng Bí thư Lưu, đây là Tiêu Tiêu bạn Bí thư Lưu… Lưu nhị, Tiêu Tiêu, hai vị này là Chủ tịch tập đoàn Thiên Yến ở Giang Hoài. Vị này chính là Chủ tịch Hội đồng quản trị - ông Tăng Văn Mệnh, vị này chính là Tổng giám đốc – ông Ngư Á ThầnVương Thiện vội giới thiệu đám người với nhau, để lơ việc của Lưu nhị