Quan Gia Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính Chương 929: Hợp tác ràng buộc Nhóm dịch: PQT Nguồn: metruyen - Chức năng karaoke này vẫn chưa đầy đủ. Lúc nãy suýt nữa bị hớ Trong gian phòng hạng sang đã trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại Lưu Vĩ Hồng và Trịnh Hiểu Yến. Bữa tiệc rượu hồi nãy, bề ngoài mà nói, thì bầu không khí rất tốt, hai bên không có xung đột gì lợi hại, đơn thuần chỉ là vì kết giao bằng hữu, không khí tự nhiên sẽ không kém. Sau khi cơm nước xong, với đề nghị của Trương Hiệu Liêm, mọi người sang phòng bên hát hò. VCD chưa được đưa ra thị trường, karaoke của khách sạn Thiên Hoa dùng là máy nghe CD, về giải trí, tất nhiên thua xa karaoke đời sau, nhưng ở lúc ấy, vẫn là một kiểu giải trí rất được lưu hành. Từ xa xưa tới nay, hát hò đều là nghệ thuật sân khấu, chỉ có người hát hay, mới có cơ hội biểu diễn tài nghệ ở sân khấu. Từ sau khi karaoke phát triển, kiểu giải trí này lợi dụng tốc độ thịnh hành cực nhanh của toàn cầu. Trước mắt ở một số thành thị bậc trung trong nước, karaoke bắt đầu thông dụng hơn, người yêu thích giải trí này cũng không ngừng gia tăng Hát được mấy bài, Lôi Húc Minh liền cáo từ mà đi. Nhìn ra được, Lôi Húc Minh là một người vô cùng cẩn thận, cùng người trong quan trường kết giao lui tới, lại đặc biệt cẩn thận. Dù sao thân phận của y rất là mẫn cảm, thời gian công tác bên cạnh Lâm Khải Hàng cũng không quá dài, dù tạm thời đạt được Lâm Khải Hàng tín nhiệm, nhưng loại tín nhiệm này vẫn là có hạn. Lôi Húc Minh cũng không muốn có lời đồn đại rơi vào tai Lâm Khải Hàng, khiến Lâm Khải Hàng đối với y sinh ra hiểu lầm. Vậy sẽ càng hỏng việc Thêu dệt mạng lưới quan hệ của mình, là thủ đoạn cần phải chuẩn bị để có thể sinh tồn trong quan trường, tuy nhiên điều kiện tiên quyết là không thể nguy hại đến căn bản. Tất cả mọi người đều hiểu cho sự cẩn trọng của Lôi Húc Minh Trương Hiệu Liêm cũng cẩn trọng như thế, gần như là cùng Lôi Húc Minh đồng thời rời đi. Lưu Vĩ Hồng và Trịnh Hiểu Yến cố nhiên là "Nha nội (con ông cháu cha) đảng" rất đáng để kết giao, nhưng mà thời cơ lúc này thật sự quá là mẫn cảm, chức vụ trước mắt của Lưu Vĩ Hồng, thì càng mẫn cảm hơn, có thể nói Lưu Vĩ Hồng hiện tại là "tâm điểm" giao tranh của mấy lãnh đạo lớn ở tỉnh Sở Nam. Lâm Khải Hàng, Lý Dật Phong, Thiệu Lệnh Hồng, Bùi Võ Quân, Liêu Trạch Trung các lãnh đạo chủ chốt ở tỉnh, đều đang chú ý Lưu Vĩ Hồng. Thành phố Cửu An gió nổi mây bay, đại chiến sắp tới, lúc này, một mình cùng Lưu Vĩ Hồng ở cùng một chỗ, đúng là quá mạo hiểm Cũng là bối cảnh "Nha nội (con ông cháu cha) đảng" vững chắc của Lưu Vĩ Hồng mới có thể chống đỡ nổi, đổi một cán bộ xuất thân bình thường, cho dù năng lực mạnh hơn nữa, chỉ sợ cũng đã sớm thất bại nặng nề, thê thảm. Trương Hiệu Liêm cũng không cho rằng, mình có thể cùng Lưu Vĩ Hồng đánh đồng. Trong gian phòng sang trọng, còn lại hai người Lưu Vĩ Hồng và Trịnh Hiểu Yến, Lưu Vĩ Hồng gọi điện thoại cho ông chủ Thương, nói là muốn gặp Diệp Hữu Đạo. Ông chủ Thương đương nhiên liền đáp ứng. Hiện tại, Diệp Hữu Đạo chưa đây, Lưu Vĩ Hồng liền cùng Trịnh Hiểu Yến tâm sự Nghe xong Trịnh Hiểu Yến nói lời này, trong đầu óc Lưu Vĩ Hồng, bỗng nhiên lóe lên một ý tưởng, nói: - Linh Linh, hay là, chúng ta kết phường làm kinh doanh đi. Trịnh Hiểu Yến lập tức liền cao hứng phấn chấn, kêu lên: - Tốt, kinh doanh gì? Ai, không quan tâm kinh doanh gì, chỉ cần là anh nói, tôi làm Lời nói này, quả thật là phát ra từ nội tâm. Cho tới bây giờ, Trịnh Hiểu Yến trực tiếp hoặc là gián tiếp đã cùng Lưu Vĩ Hồng hợp tác hai lần, hai lần đều kiếm được tiền, hơn nữa còn đặc biệt thoải mái, chỉ cần ngồi ở nhà, tiền liền rơi xuống. Cho nên Trịnh đại tiểu thư đối với Lưu nhị thiếu gia là tín nhiệm vô điều kiện. Hơn nữa khiến Trịnh Hiểu Yến cao hứng chính là, Lưu Vĩ Hồng không ngờ chủ động đề xuất cùng cô kết phường làm ăn, đây chính là dấu hiệu tốt. Lưu Vĩ Hồng cười nói: - Nhân phẩm của tôi tốt thế sao? - Cũng được… cũng là tôi nguyện ý mạo hiểm Trịnh Hiểu Yến cười hì hì nói, vẻ mặt trêu tức - Được, vậy quên đi, đỡ phải cô mạo hiểm. Bí thư Lưu liền rất là buồn bực. Người gì thế không biết, đưa tiền cho cô còn ở đó không vui! Trịnh Hiểu Yến liền hai tay ôm ở trước ngực, khoanh tay nhận lỗi, cười dài nói: - Được rồi được rồi, Nhị gia, ngài đừng tức giận, em gái đây chỉ nói giỡn với ngài thôi. Ngài đây hãy chiếu cố tôi đi. Nhị gia nể mặt như vậy, em gái đây nhất định báo đáp - Thêm một hồi. Chắc tôi thành nhị đại gia quá? Bí thư Lưu vẫn bất mãn nói thầm một câu. Trịnh Hiểu Yến không khỏi ghé sát vào vai Lưu Vĩ Hồng, cười ầm lên. Trịnh Hiểu Yến tư thế nằm sấp này, rất đáng thật chặt, hai vú cao ngất, cùng nhịp hô hấp dồn dập của cô, như gần như xa chạm sát vào cánh tay Lưu Vĩ Hồng, hơi tê tê, cực kỳ mê người. - Nói mau nói mau, kinh doanh gì? Trịnh Hiểu Yến vừa cười vừa lay người Lưu Vĩ Hồng, vội vàng không kiên nhẫn hỏi tới Nói ra thì, Lưu Nhị Ca trên chuyện nữ sắc, coi như là dày dạn kinh nghiệm, trình độ tiếp xúc cơ thể, hoàn toàn không là gì cả. Nhưng không biết vì sao, khi bộ ngực sữa cao ngất của Trịnh Hiểu Yến gần như đụng vào vài cái, hắn lập tức liền có cảm giác miệng khô lưỡi khô, dường như cả cơ thể đều có chút cứng đờ Báu vật với vẻ đẹp tuyệt đối, và phụ nữ bình thường, quả nhiên khác biệt rất lớn. - Chúng ta mở một nhà máy VCD đi, mở tại Cửu An luôn, hùn vốn. Gọi luôn Vương Thiện, cùng nhau làm Lưu Vĩ Hồng vội vàng nói, thân mình không dám nhúc nhích, tránh phải nghĩ ngợi lung tung. Trong lúc này, chỉ có thể khẩn trương nói chuyện kinh doanh, đem lực chú ý của Trịnh Hiểu Yến dời đi chỗ khác, bằng không, Bí thư Lưu có chút sơ suất sẽ liền bị xấu mặt Phải biết là thân này của hắn, thật sự quá trẻ tuổi, một số phản ứng sinh lý, hoàn toàn không do đầu óc khống chế. Nấu thật sự là ra trò gì xấu mặt, không biết sẽ bị Trịnh Hiểu Yến chê cười thành cái dạng gì. - Nhà máy VCD? Trịnh Hiểu Yến hơi không hiểu lắm - Ừ! Lưu Vĩ Hồng gật gật đầu, bả vai hơi cử động cực nhẹ một chút Trịnh Hiểu Yến ngồi thẳng thân mình, hỏi: - VCD này, dùng để làm gì? - Ca hát, cho đĩa vào xem phim, đều dùng được cả. Nếu dùng VCD thay thế CD, chức năng karaoke sẽ trở nên đầy đủ hơn, hiệu quả giải trí hoàn toàn khác hẳn Lưu Vĩ Hồng đơn giản giới thiệu sơ qua. Kỳ thật đối với CD, VCD, DVD những sản phẩm điện tử, Lưu Vĩ Hồng cũng biết không nhiều lắm. Ở đời sau, đây gần như là sản phẩm gia dụng thiết yếu. Nhưng dùng không có nghĩa là hiểu biết. Rất nhiều người đều ăn trứng gà, nhưng mà người thật sự biết gà làm thế nào đẻ trứng thì không nhiều lắm Trong trí nhớ của Lưu Vĩ Hồng, máy hát đĩa VCD đầu tiên trên toàn thế giới, chính là tập đoàn Thiên Yến của tỉnh Giang Hoài khai phá ra, cứ thế dẫn dắt thuỷ triều sản xuất đĩa VCD trên toàn thế giới, các nhà máy sản xuất đĩa VCD của Nhật Bản, Mĩ, đều phải tham chiếu tiêu chuẩn của tập đoàn Thiên Yến. Dường như bộ máy đầu tiên sẽ được phát mình vào năm nay, thật sự mở rộng ra thị trường, hẳn là vào năm tới. Căn cứ vào quỹ đạo của một thế giới song song, tập đoàn Thiên Yến tuy rằng khai thác, phát triển bộ máy hát đĩa VCD đầu tiên, về sau cũng quả thật dẫn dắt thuỷ triều một thời gian, lại phạm vào một sai lầm trí mạng, đó chính là không xin cấp bằng sáng chế. Kết quả rất nhanh liền bị tập đoàn Âu Mĩ đánh bại, đánh mất trên 98% số định mức thị trường. Đem lĩnh vực này chắp tay dâng tặng cho người nước ngoài. Những năm đầu 90, doanh nghiệp tư nhân trong nước, phần lớn đều đang giai đoạn khởi bước, so với tập đoàn Âu Mĩ mà nói, bất kể lực lượng kỹ thuật hay là quy mô công ty, hoàn toàn không thể đánh đồng. Bảo đảm duy nhất, chính là bảo hộ độc quyền của tài sản tri thức. Thế mà tài sản tri thức và bảo hộ độc quyền, những thứ này, ở trong nước lúc này, gần như là danh từ mới chưa bao giờ nghe thấy qua, rất ít người hướng phương diện này suy nghĩ. May mà Lưu Nhị Ca và những người khác không giống nhau Trịnh Hiểu Yến lại kỳ quái, hỏi: - Anh sao bỗng nhiên lại nghĩ tới thứ này thế? Lưu Vĩ Hồng có lối suy nghĩ ngoài tầm với, với người bình thường đúng là không thể theo kịp Lưu Vĩ Hồng phất tay, nói: - Điều này, cô đừng quản. Tóm lại là, VCD tốt hơn CD, còn tốt hơn cả máy quay phim, máy nhỏ mà đủ chức năng, âm thanh và hình ảnh cũng hơn hẳn CD và máy quay phim. Sản phẩm này một khi đưa ra thị trường, rất nhanh có thể bao trùm thị trường cả nước thậm chí toàn thế giới, không gian lợi nhuận là rất lớn. Tôi thấy thứ này làm được Trịnh Hiểu Yến cực có quyết đoán, lập tức nói: - Anh nói làm được, vậy khẳng định làm được. Làm như thế nào, anh nói xem Lưu Vĩ Hồng nói: - Tốc độ đổi mới của sản phẩm điện tử cực nhanh, phải hình thành quy mô lợi thế, mới có động lực phát triển về sau. Bằng không, mới nghiên cứu phát triển tài chính và nghiên cứu phát triển tốc độ, thì đã bị người ta đè chết. Muốn làm thì phải làm lớn vào, tôi, Vương Thiện, cô, 3 bên hợp tác, mỗi bên bỏ vốn mười triệu, xây dựng nhà máy ở Cửu An - Mười triệu? Trịnh Hiểu Yến lại giật mình kinh hãi, rít khí lạnh qua răng Người giàu đúng là người giàu, mười triệu nói ra, như là nói đùa, hoàn toàn là việc không đáng lo. Nhưng với Trịnh Hiểu Yến mà nói, mười triệu thật đúng là không phải số lượng nhỏ. Lưu Vĩ Hồng cười cười, nói: - Cô đi tìm bạn bè gom góp thêm, yên tâm đi, nếu làm tốt, một hai năm, tiến vốn của cô sẽ lấy lại hết Kỳ thật mở nhà máy VCD này, Lưu Vĩ Hồng hoàn toàn có thể không cần phải mời Vương Thiện và Trịnh Hiểu Yến hùn vốn, bất kể tài chính hay là nhân sự, Vân Vũ Thường đều có sẵn. Ý của Lưu Vĩ Hồng, kiếm tiền vẫn là thứ yếu, chính là muốn thông qua nhà máy này, kiến tạo và củng cố thêm tình hữu nghị cùng đám người Vương Thiện, Trịnh Hiểu Yến Hợp tác hoặc là đồng minh giữa Nha nội (con ông cháu cha) đảng, luôn cần cần một số ràng buộc. - Thật chứ? Trịnh Hiểu Yến hai mắt lập tức liền rạng rỡ rực rỡ. Với những hiểu biết của cô ta đối với tính cách Lưu Vĩ Hồng, cô biết hầu hết mỗi khi Lưu Vĩ Hồng nói như vậy, đó chính là biểu hiện của trăm phần trăm nắm chắc. - Đương nhiên là thật. Nhà máy xây dựng, những việc tạp nham bên thị trường khai thác, đều giao cho tôi, cô không cần quan tâm. Tuy nhiên cô cũng có nhiệm vụ. Trịnh Hiểu Yến vội lập tức nói: - Được, anh an bài đi, tôi cam đoan hoàn thành nhiệm vụ Chỉ cần không cần cô đi quản những việc tạp nham, Trịnh Hiểu Yến liền cao hứng ngay. Lưu Vĩ Hồng nói: - Máy đĩa VCD, tập đoàn Thiên Yến tỉnh Giang Hoài hẳn là đã khai thác, phát triển xong rồi, cô đi tìm bọn họ nói chuyện, nếu đồng ý cùng chúng ta hợp tác mở nhà máy, vậy thì tốt. Nếu không đồng ý, cô tìm cách lấy một máy đĩa về, chúng ta lập tức tổ chức một đội khoa học kỹ thuật công nghệ, nắm giữ kỹ thuật sản xuất, tự mình làm Chuyện như vậy, với người thường mà nói, đó là muôn vàn khó khăn, chẳng khác truyện nghìn lẻ một đêm, nhưng trong mắt Trịnh Hiểu Yến – một nữ Thái Tử, cũng chỉ là một bữa ăn sáng, không đáng nhắc tới. Ý tưởng của Lưu Vĩ Hồng rất rõ ràng, nếu tập đoàn Thiên Yến đồng ý hợp tác, vậy hợp tác, không chịu hợp tác, Lưu Vĩ Hồng cũng không làm lợi cho người Âu Mĩ, quyền sở hữu trí tuệ về máy đĩa VCD, phải được bảo vệ. Hơn nữa hạng mục này một khi chứng thực xuống, trong mấy năm sau này, đối với việc thúc đẩy tăng trưởng nhanh của kinh tế thành phố Cửu An, là rất có hy vọng - Được, trước tiên tôi không về Bắc Kinh nữa, trực tiếp đi Giang Hoài Trịnh Hiểu Yến một lời đáp ứng luôn