Quan Gia Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính Chương 919: Bệnh viện nhân dân tỉnh Nhóm dịch: PQT Nguồn: metruyen Lưu Vĩ Hồng ở lại biệt thự không bao lâu, rất nhanh liền tự lái xe rời khỏi câu lạc bộ Duy Đức, chạy tới bệnh viện nhân dân tỉnh Sở Nam, thẳng tới phòng bệnh nội khoa dành cho cán bộ cao cấp Cha Đường Thu Diệp là Bí thư chi bộ Đường, đang trong này nằm viện. Tất nhiên, với cấp bậc của Bí thư chi bộ, dù thế nào cũng không đủ tiêu chuẩn "Cán bộ cao cấp", đây dĩ nhiên cũng là Lý Hâm đã đánh tiếng trước. Chủ tịch Đường hiện tại không thiếu tiền, bao nhiêu cũng có thể cho cha mình tiêu xài Đường Thu Diệp đích thân chăm sóc ở bệnh viện Lưu Vĩ Hồng nếu tới tỉnh thành, khẳng định phải đến thăm ông cụ một chút. Cấp bậc lễ nghĩa này cũng không thể thiếu Đã là buổi tối, phòng bệnh cán bộ cao cấp khá im lặng, tuy nhiên bên trong vẫn còn tiếng TV. Mắt thấy bóng dáng cao lớn của Lưu Vĩ Hồng xuất hiện ở cửa phòng bệnh, Đường Thu Diệp đang ngồi trên sô pha cùng cha mẹ xem TV mừng rỡ đứng dậy, đi đến đón tiếp Đường Thu Diệp mặc quần áo giản dị của Louis Vuitton, bộ ngực cao ngất, tóc dài như thác, đen bóng sáng lấp lánh. Tuổi tác đã thêm vài tuổi, làn da ngược lại vẫn trắng nõn như trước kia, càng là xinh đẹp trẻ trung. Khí chất con người, đúng là luôn thay đổi theo sự biến đổi của môi trường sống. Đường Thu Diệp bay giờ, sớm đã không còn dáng vẻ quê mùa của cô nàng nông thôn ngày xưa rồi, thay vào đó là một cô gái đô thị hiện đại, lộ rõ phong độ của nữ cường nhân trong giới doanh nghiệp. Chủ tịch Đường hiện giờ vốn là nữ triệu phú có tiếng của địa khu Hạo Dương, là nhân vật đứng đầu trong giới nhà giàu Duy nhất không đổi chính là tình yêu sâu đậm của cô đối với Lưu Vĩ Hồng trước sau như một - Vĩ Hồng, làm xong việc rồi hả? Đường Thu Diệp vừa nhận lấy túi quà xách tay của Lưu Vĩ Hồng, vừa cười dài hỏi han. - Ừ, vừa mới cùng Lý Hâm ăn xong cơm, còn có mấy người bạn tới từ Bắc Kinh, hàn huyên một hồi Lưu Vĩ Hồng mỉm cười đáp. Mỗi lần cùng Đường Thu Diệp ở cùng một chỗ, tâm trạng Lưu Vĩ Hồng đặc biệt thả lỏng, đặc biệt bình thản, không hề có gánh nặng, luôn rất vui vẻ - Ừ, uống ít rượu thôi Đường Thu Diệp thuận miệng dặn dò một câu. - Bác Đường, bác gái, chào hai bác Lưu Vĩ Hồng đi tới phía trước sô pha, cúi đầu vấn an Bí thư chi bộ Đường và mẹ Đường Thu Diệp Bí thư chi bộ Đường và mẹ Đường Thu Diệp sớm đã đứng dậy, mỉm cười đón chào. Bọn họ cũng biết, Lưu Vĩ Hồng hiện giờ, càng không đơn giản, nghe nói chức quan đã cao hơn cả Bí thư Thị ủy Hạo Dương, lãnh đạo Địa ủy rồi. Bọn họ ở tận địa khu Thanh Phong xa xôi, đối với sự tình của Cửu An và Hạo Dương, cũng không hiểu cho lắm. Chức quan của con rể, ở trong cảm nhận của bọn họ, nhiều lắm chỉ là một khái niệm. Nhưng lần này đến tỉnh thành khám bệnh, đủ khiến hai ông bà thật sự cảm nhận được mạng lưới quan hệ không bình thường của Lưu Vĩ Hồng. Bác sĩ y tá của bệnh viện nhân dân Tỉnh, đối với hai người bọn họ rất là khách khí, viện trưởng đích thân đến khám bệnh cho Bí thư chi bộ Đường. Đường Thu Diệp nói, đây đều là nhờ thể diện của bạn bè Lưu Vĩ Hồng Nếu là trước kia, Bí thư chi bộ Đường nào dám nghĩ tới sự đãi ngộ này Dù bọn họ biết Lưu Vĩ Hồng đã kết hôn, nhưng nhìn thấy gia tài kếch xù hiện nay của con gái, rồi càng ngày càng xinh đẹp trẻ trung, cũng có thể biết được, Đường Thu Diệp sống là rất vui vẻ. Chỉ cần nhắc tới Lưu Vĩ Hồng, trên mặt Đường Thu Diệp liền thần thái sáng láng - Vĩ Hồng, anh ngồi đi… Đường Thu Diệp liên thanh nói. Lưu Vĩ Hồng vừa đến, cô liền trở nên bận rộn, nào là pha trà, cắt trái cây cho Lưu Vĩ Hồng Lưu Vĩ Hồng ngồi xuống ghế dựa bên cạnh, rất chăm chú quan sát sắc mặt của Bí thư chi bộ Đường, hỏi: - Thu Diệp, bệnh tình bác Đường, đã chẩn đoán chưa? - À, đã chẩn đoán rồi, chủ yếu vấn đề về phổi. Ý, Vĩ Hồng, đừng mời thuốc, bác sĩ nói, ba em phải cai thuốc lá, bằng không bệnh phổi sẽ nặng hơn Đường Thu Diệp vội vã nói. Nghe Đường Thu Diệp nói như thế, Lưu Vĩ Hồng đành phải cất thuốc lá vào Bí thư chi bộ Đường liền cười, nói: - Giời ơi, kỳ thật cũng không phải là bệnh gì nặng, chỉ hơi phát sốt ho khan vài tiếng, bọn họ lại coi đó là sự tình lớn bằng trời, cứ khăng khăng muốn tôi nằm viện đến ở tỉnh, hoàn toàn không cần thiết Bí thư chi bộ Đường miệng là nói như vậy, nhưng nhìn ra được, ông lão kỳ thật cảm thấy rất là kiêu ngạo. Bí thư chi bộ Đường tuổi đã lớn, hoàn cảnh sống trước kia cũng không tốt lắm, lại hút thuốc lâu năm, nhiễm trùng phổi là kết quả không thể tránh khỏi. Rồi thêm thời tiết trở lạnh, không cẩn thận bị chút phong hàn, liền cảm mạo phát sốt, ho khan không ngừng. Nếu là trước đây, tự nhiên cũng không ai xem đó là chuyện lớn, chỉ khám sơ sơ ở viện y tế nông thôn, chích truyền dịch là xong việc. Lần này, lại kinh động cả nhà, Đường Thu Hoa anh của Đường Thu Diệp vội vã gọi điện thoại cho em gái. Đường Thu Diệp không nói hai lời liền chạy về thị xã Thanh Phong, đưa ông cụ đi tới bệnh viện nhân dân thị xã Thanh Phong để kiểm tra, chụp phim, thì thấy phần phổi có bóng mờ. Thiết bị bệnh viện Thanh Phong rất là bình thường, bóng mờ nhìn không được rõ, Đường Thu Diệp lúc này liền quyết định, đưa cha tới thẳng bệnh viện lớn tỉnh thành làm kiểm tra toàn diện Đi đường cũng là xe chuyên dụng, tới bệnh viện, trực tiếp vào phòng bệnh của cán bộ cao cấp, một đống các bác sĩ y tá vây quanh, chăm sóc ông cụ rất là cẩn thận. Bí thư chi bộ Đường liền cảm thán không ngừng. Con gái có tiền đồ, cha mẹ mới có loại "Đãi ngộ" này Người già rồi, không phải mong muốn con cái vẻ vang, con cháu đầy nhà sao? Lưu Vĩ Hồng liền mỉm cười nói: đọc truyện mới nhất tại . - Bác trai, thân thể là vốn gốc của chúng ta, đây cũng không phải là việc nhỏ. Không vấn đề lớn đương nhiên là tốt nhất, có được kết quả kiểm tra, thì tất cả mọi người mới yên tâm. Mặc kệ thế nào, tuổi đã lớn, cơ thể nhất định phải chăm sóc kỹ hơn Bác gái Đường liền liên tục gật đầu, nói: - Đúng đấy đúng đấy, ông à, ông phải nghe lời Vĩ Hồng. Vĩ Hồng là lãnh đạo lớn, lời cậu ta nói khẳng định không sai được. Ông đó, tuổi tác đã từng ấy rồi, không nên cố quá sức. Ông cũng đã về hưu, sự tình trong thôn, thì không cần lo nữa, cứ để cho thanh niên bọn họ làm đi. Ông cứ an yên mà ở nhà hưởng phúc đi, có tôi hầu hạ ông. Bọn nhỏ đều đã ổn định, cũng rất hiếu thuận, ngày tháng thật tốt đẹp đúng không? Bí thư chi bộ Đường cười ha hả gật đầu đồng ý Ông lão kỳ thật cũng là quá nặng về tư tưởng chủ nghĩa đàn ông, ở nhà nói một không hai, tính khí không được ôn hoà lắm. Hiện giờ tuổi tác đã lớn, ngày tháng cũng thoải mái hơn, tính tình cũng thay đổi rất nhiều. - Bác trai, tuy không có bệnh tình gì lớn, nhưng nếu đã đến đây rồi, thì đừng uổng phí chuyến này, cứ ở lại vài ngày, nghĩ dưỡng cho khỏe rồi hãy nói. Mấy ngày này, để Thu Diệp ở cùng hai bác, đi tham quan Đại Ninh vậy. Mua thêm một số đặc sản Đại Ninh mang về, để bà con bạn bè nếm thử, còn có các ông bà lão khác nữa cũng ột ít đi Lưu Vĩ Hồng cười nói, làm đúng với thân phận của người con rể - Đúng vậy, ba, ngày mai đi, con cùng hai người đi dạo phố, đặc sản Đại Ninh phải mua, còn phải mua vài bộ quần áo cho hai người Đường Thu Diệp liền tiếp lấy câu chuyện. Chính cô ta đúng là kinh doanh trang phục, tuy nhiên đều là trang phục mốt, không có trang phục người lớn tuổi. Đã đến Đại Ninh, dĩ nhiên phải mua sắm thêm cho cha mẹ rồi. Dù sao Chủ tịch Đường hiện tại không thiếu tiền. Cũng nương cơ hội này, khoe khoang với bạn bè người quen ở quê nhà Thanh Phong ấy mà. Nói ra thì, Đường Thu Diệp cũng vẫn là có chút thích hư vinh Người ai không thích hư vinh chứ? Lần này, Bí thư chi bộ Đường lại không vội vã gật đầu, cười vẫy tay, nói: - Thôi đi, mua quần áo thì không cần. Ba có quần áo mới. Hơn nữa, ba mẹ đều già rồi, không cần đi dạo phố chi ệt. Ba thấy bệnh này không đáng lo, nên tranh thủ về đi Phòng bệnh cán bộ cao cấp của bệnh viện nhân dân Tỉnh dù tốt tới đâu, cũng là bệnh viện, ông cụ ở đây có chút không quen, chỉ muốn về nhà sớm. Ở trong này, ngoại trừ vợ và con gái, cũng không có người quen biết để nói chuyện phiếm, buồn đến phát chán Hầu hết những người đã quen làm cán bộ lãnh đạo, một khi không ai nói chuyện phiếm với ông ta, trong đầu cũng thấy buồn chán. Bí thư chi bộ Thôn tuy rằng chưa thể nói là cán bộ lãnh đạo, nhưng cũng là người cầm quyền Đường Thu Diệp liền có chút tức giận, nói: - Ba, ba cũng thật là, mấy khi được đến Đại Ninh một chuyến, thế mà cứ vậy trở về ư? Bí thư chi bộ Đường liền ha hả cười, cũng cảm thấy không nên phụ tấm lòng của con gái. Hiện giờ không thể so năm đó, con gái đã trở thành người chủ quản mà Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói: - Như vậy đi, bác trai bác gái, sáng ngày mai, con phải đến Tỉnh ủy gặp Bí thư Lâm. Buổi chiều có thời gian, con và Thu Diệp cùng hai bác đi dạo phố, tham quan phong cảnh Đại Ninh. - Được đó được đó, đi cùng đi cùng… Đường Thu Diệp lập tức vui mừng quá đỗi, giống y như con nít vậy, vui mừng vỗ tay Lưu Vĩ Hồng và cô cùng đi dạo phố với cha mẹ, quả thực vượt xa dự liệu của cô, quả nhiên là niềm vui không ngở đến Bí thư chi bộ Đường lại hoảng sợ, vội vàng nói: - Vĩ Hồng, ngày mai phải đi gặp Bí thư Tỉnh ủy Lâm - Nhân vật số một đó hả? Dù là Bí thư chi bộ Đường đã về hưu, nhưng ngày thường vẫn luôn xem báo chí, “nhật báo Sở Nam” tất nhiên là có đọc qua, biết Bí thư Tỉnh ủy tên Lâm Khải Hàng là quan lớn nhất của tỉnh Sở Nam. Lưu Vĩ Hồng không ngờ phải đi gặp Bí thư Lâm, đó chính là chuyện lớn cỡ nào? Chỉ cần ngẫm lại, đều có cảm giác đầu váng mắt hoa. Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói: - Đúng vậy, một số công tác Cửu An, phải báo cáo Bí thư Lâm. - À, đây đúng là chuyện lớn, con ngàn vạn lần phải chú ý. Chuyện của bác, con cũng đừng quản, công tác của con quan trọng hơn Bí thư chi bộ Đường liên thanh nói, vẻ mặt rất là trịnh trọng. Lưu Vĩ Hồng cười nói: - Bác trai, đừng lo. Công việc chỉ buổi sáng là làm xong thôi, buổi chiều con có thời gian, sáng ngày mốt mới về Cửu An - Ba, việc này ba cũng đừng quan tâm, Vĩ Hồng khẳng định sẽ an bài tốt. Đường Thu Diệp vội vàng nói. Dường như sợ ba làm hỏng chuyện này. Lưu Vĩ Hồng và cô ở cùng nhau, cùng cha mẹ cô dạo phố, đây không phải chứng minh, trong lòng Lưu Vĩ Hồng đối với cô ấy đúng thật là rất tốt. Ngoại trừ không có danh phận, cô chính là vợ của Lưu Vĩ Hồng - Đúng vậy, bác trai, bác yên tâm, con sẽ sắp xếp tốt mà Bí thư chi bộ Đường còn đang chần chừ, nói: - Thực sẽ không làm lỡ chuyện chính của con chứ? - Thực sự không mà! Bí thư chi bộ Đường liền thở phào, liên tục gật đầu. Bác gái Đường đưa ánh mắt tràn đầy sự yêu mến nhìn về phía Lưu Vĩ Hồng Sau đó Bí thư chi bộ Đường lại hỏi về công tác của Lưu Vĩ Hồng ở Cửu An, nghe nói Lưu Vĩ Hồng đang chỉ huy cơ quan chính trị pháp luật Cửu An làm cuộc trấn áp, liền rất quan tâm dặn dò Lưu Vĩ Hồng vài câu. Công tác trấn áp này, cũng là không thể qua loa được Cùng hai ông bà hàn huyên được khoảng hơn một giờ, Lưu Vĩ Hồng lúc này mới đứng dậy cáo từ. Bác gái Đường cười tủm tỉm nói: - Thu Diệp, các con cứ đi đi, ở đây có mẹ rồi, sức khỏe ba con cũng đã ổn rồi, không không cần lo Đường Thu Diệp khuôn mặt xinh đẹp liền hơi hơi đỏ lên, có chút ngượng ngùng gật gật đầu.