Quan Gia Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính Chương 886: Lưu Vĩ Hồng “bụng dạ khó lường” Nhóm dịch: PQT Nguồn: metruyen Sáng sớm ngày hôm sau, Lưu Vĩ Hồng đến trụ sở thành ủy, xuống xe, chậm rãi đi đến trụ sở làm việc. Nhìn qua, Bí thư Lưu vẫn là trầm ổn, như vậy, trên khuôn mặt tuổi trẻ anh tuấn, mang theo vẻ uy nghiêm thản nhiên Tuy nhiên hôm nay nhân viên văn phòng thành ủy ở trên đường đụng phải Lưu Vĩ Hồng, vẻ mặt đều hơi cổ quái, tuy rằng vẫn cười chào hỏi Lưu Vĩ Hồng như trước, nhưng ánh mắt lóe ra, sắc mặt không tự nhiên lắm, mà sau khi chào hỏi xong liền vội vàng mà đi, dường như trên người Lưu Vĩ Hồng có gì kỳ quái, chỉ cần dừng lại lâu một chút bên cạnh hắn, hoặc là nói thêm vài câu với hắn thì sẽ bị lây nhiễm mầm độc nào đó Lưu Vĩ Hồng rất rõ ràng, viện kiểm sát rút về nhân viên tham gia trước thời hạn, cục tài chính bỗng nhiên tài chính xoay chuyển không được, tin tức kinh phí phá án của cục công an không có kết quả, đã truyền ra trong trụ sở thành ủy với tốc độ nhanh nhất rồi Ban đầu đây là chuyện của Đảng ủy Công an không liên quan đến bộ phận khác của trụ sở thành ủy Nhưng mấy nhân viên công tác này, đa số đều là yêu tinh, ai không thể ở sau lưng hai chuyện này, ngửi thấy không khí nguy hiểm? Điều này đã nói rõ, Tân Minh Lượng rốt cục không thể nhịn được nữa đối với Lưu Vĩ Hồng, muốn động thủ “giáo huấn” hắn Ở tỉnh thậm chí là đấu tranh chính trị của tầng cao nhất, những nhân viên công tác thành ủy bình thường là không hiểu rõ, họ tiếp xúc không tới cấp đó. Họ chỉ biết, ở Cửu An, Bí thư Tân lớn nhất! Bí thư Tân muốn ai “nổi lên”, người đó có thể nổi lên, muốn ai xui xẻo, người đó sẽ phải xui xẻo Lưu Vĩ Hồng là tâm phúc của Chủ tịch tỉnh Lý Dật Phong không sai, là con trai của đại não trung ương cũng không sai, nhưng đây là Cửu An. Trước kia Cửu An cũng không phải chưa có qua cán bộ chỗ dựa vững chắc, đa số đều là chán nản mà đi, ngay cả tiền nhiệm bí thư địa ủy, đều đã làm vài năm “bài vị” ở Cửu An rồi vinh quang lui về tuyến số hai. Giống như Mạc Ngôn tiền nhiệm ủy viên thường vụ thành ủy, bí thư khu ủy khu Hỏa Cự, còn là tiền nhiệm thư ký của bí thư tỉnh ủy Hồ Cao Sơn, ở trong một tỉnh, bí thư tỉnh ủy đều có tác dụng hơn so với bất cứ thứ gì, thậm chí so với đại não trung ương còn có tác dụng hơn. Nhưng kết quả thế nào? Hồ Cao Sơn chân trước rời khỏi Sở Nam, Mạc Ngôn sau lưng đã bị giam vào tù, phán xử tù có thời hạn 7 năm! Đây cũng không phải là nói đùa, bí thư Tân muốn chỉnh ai, người đó sẽ chạy không thoát Lưu Vĩ Hồng trước mặt mọi người sỉ nhục bí thư Tân, bí thư Tân làm sao tha cho hắn? Cục Tài chính không trả tiền, viện kiểm sát rút người, đều chỉ là vừa mới bắt đầu, tiếp theo, ngày tháng của Lưu Vĩ Hồng càng khó sống. Rất nhiều người thậm chí đang tám chuyện tiếp theo ai sẽ đảm nhiệm bí thư Đảng ủy Công an của Cửu An Đối với ánh mắt và sắc mặt của mấy nhân viên công tác này, Lưu Vĩ Hồng nhìn như không thấy, tiếp tục không vội vàng không hấp tấp đi đến cửa văn phòng của hắn, Phạm Băng Phượng liền từ văn phòng bên cạnh đi ra, trong tay bưng một chậu vạn niên thanh, cười tủm tỉm nói với Lưu Vĩ Hồng: - Bí thư, tặng anh một chậu vạn niên thanh. Trên bàn bày một chậu cây xanh quanh năm, có thể làm cho lòng người bình thản Tiếp xúc ngày càng nhiều, Phạm Băng Phượng ở trước mặt Lưu Vĩ Hồng, đã dần dần thoải mái hơn, không còn khẩn trương nói lắp nữa Trình Viễn sắc mặt liền hơi biến dạng Vẻ mặt đặc biệt trong mắt của Phạm Băng Phượng, ngay cả người ngoài cuộc như Trình Viễn cũng có thể nhìn ra chút manh mối. Tuy nhiên Trình Viễn tuân thủ nghiêm ngặt “quy tắc” thư ký, chuyện không nên hỏi, tuyệt đối coi như không thấy Ai biết Bí thư Lưu có thái độ gì? Làm thư ký, mọi thứ đều phải lấy nhu cầu của lãnh đạo làm nguyên tắc cao nhất Hơn nữa nhìn ra được, Phạm Băng Phượng hôm nay lại ăn mặc rất tỉ mỉ, đoan trang mà không mất kiều mỵ, vừa nhìn lại là có quy củ. Con gái có thể chưng diện bản thân có ý vị như vậy, cũng phải xem là một cao thủ rồi. Đương nhiên, Phạm Băng Phượng bản thân điều kiện rất xuất sắc, cũng là một trong những nguyên nhân chủ yếu. Bằng không, chỉ là thêu hoa trên bao tải – căn bản quá kém! Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười, nói: - Được thôi, cảm ơn cô, đặt vào đây đi Phạm Băng Phượng liền cao hứng phấn chấn, theo sau Lưu Vĩ Hồng đi vào văn phòng, cẩn thận bày cây vạn niên thanh ở một góc bàn làm việc gỗ lim thật lớn, quan sát trái phải vài lần, cảm thấy rất là hài lòng, lại từ trong tay Trình Viễn tiếp nhận ly trà, hơi giống như chạy nhảy, đi pha trà cho Lưu Vĩ Hồng Trình Viễn âm thầm lắc đầu. Nhưng nói đi nói lại, nếu bản thân là cô gái trẻ, nhìn thấy chàng thanh niên xuất sắc như Lưu Vĩ Hồng, cũng sẽ không kìm nổi tình yêu nảy nở - Bí thư, anh thích uống trà Ô Long không? Bằng không, tôi mang một ít qua đây cho anh, ba tôi có một người bạn, từ tỉnh Đông Hải mang qua đây, nghe nói uống rất ngon… Phạm Băng Phượng đem ly trà cung kính bày trước mặt Lưu Vĩ Hồng, cười tươi thản nhiên Lưu Vĩ Hồng cười nói: - Trà Ô Long khá thích hợp pha trà nghệ thuật, cách pha trà giống như tôi, vẫn là trà xanh tốt hơn - Ồ… Tôi biết rồi Phạm Băng Phượng hé miệng cười, không có nói cái gì nữa, như trước tung tăng mà đi Lưu Vĩ Hồng trên mặt tươi cười dần thu lại, cầm lấy điện thoại trên bàn làm việc, gọi một số điện thoại, rất nhanh, điện thoại gọi thông rồi, Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói: - Bí thư Vương phải không? Xin chào! Tôi là Lưu Vĩ Hồng - Xin chào, Bí thư Lưu - Bí thư Vương, hiện tại anh có rảnh không? Có một số công tác, tôi muốn báo cáo với anh một chút Vương Thì Hằng rõ ràng do dự một chút, mới nói: - Được, mời Bí thư Lưu lại đây đi, tôi chờ anh - Cảm ơn Bí thư Vương Lưu Vĩ Hồng lập tức cầm lấy cặp công sự, chậm rãi đi ra, đi thẳng tới văn phòng của Vương Thì Hằng. Nói đến cũng khéo, ở nửa đường không ngờ đụng phải Tân Minh Lượng đang đi lên lầu. Lưu Vĩ Hồng lập tức dừng lại, mỉm cười gật đầu chào Tân Minh Lượng - Xin chào bí thư Tân - Ồ, Bí thư Lưu, xin chào Tân Minh Lượng thản nhiên trả lời một tiếng, trên mặt nhìn không thấy một chút tươi cười Thư ký đi sát phía sau Tân Minh Lượng bỗng nhiên cười hỏi: - Bí thư Lưu, sớm như vậy, muốn đi đâu sao? Phòng làm việc của Lưu Vĩ Hồng ở lầu hai, hiện tại là lầu ba, rõ ràng Lưu Vĩ Hồng không phải đi công tác, chỉ có thể là đi thăm hỏi một vị lãnh đạo nào đó của thành ủy, do đó thư ký mới hỏi vậy Lưu Vĩ Hồng bình tĩnh đáp: - Có một số chuyện về công tác, đi báo cáo với Bí thư Vương Thư ký liền cười gật đầu, hơi hơi khom lưng, tỏ vẻ tạ lễ Tân Minh Lượng vẫn không có biểu hiện, nhưng sau khi đi qua bên cạnh Lưu Vĩ Hồng, ánh mắt của Tân Minh Lượng lập tức trở nên vô cùng nham hiểm, mơ hồ lóe ra hào quang phẫn nộ Rất nhanh, Lưu Vĩ Hồng đi đến trước văn phòng Vương Thì Hằng, thư ký rất khách khí dẫn hắn vào trong văn phòng xem tại Vương Thì Hằng ở sau bàn làm việc đứng lên mỉm cười chào hỏi Lưu Vĩ Hồng. Nhìn ra được, Bí thư Vương tinh thần không tốt lắm, có lẽ mấy hôm nay đều ngủ không ngon giấc. Về phần vì sao Bí thư Vương ngủ không ngon giấc thì không được biết rồi Lưu Vĩ Hồng không vội vàng không hấp tấp đi tới, bắt tay với Vương Thì Hằng, hàn huyên hai câu. - Bí thư Lưu, mời ngồi! Vương Thì Hằng cũng không có ý chỉ Bí thư Lưu đến sô pha ngồi, bày ra tư thế giải quyết việc chung. Lưu Vĩ Hồng vừa đi làm thì gọi điện thoại cho y, muốn bàn công tác, vậy thì vẫn nghiêm túc một chút tốt hơn - Cảm ơn Lưu Vĩ Hồng theo lời Vương Thì Hằng ngồi ở đối diện, tiện tay đem túi công sự đặt ở cái ghế bên cạnh, thư ký cung kính bưng trà thơm lên cho Bí thư Lưu - Bí thư Vương, hôm nay tôi đến, là muốn báo cáo một tình huống với anh Sau khi Lưu Vĩ Hồng ngồi xuống, chậm rãi nói - Mời bí thư Lưu nói - Tình hình này là có liên quan đến nhà máy phân hóa học Thanh Sơn, Lại Văn Siêu ở cục Công an, đã bàn giao một số tài liệu, tôi cảm thấy rất nghiêm trọng, cần phải báo cáo với bí thư Vương Lưu Vĩ Hồng vẻ mặt trở nên rất là nghiêm túc. Vương Thì Hằng cũng trở nên nghiêm túc, hai hàng lông mày hơi chau lại, nói: - Lại Văn Siêu bàn giao tài liệu? - Đúng vậy, mời Bí thư Vương xem qua. Lưu Vĩ Hồng lập tức cầm lấy túi công sự, mở và lấy ra một phần tài liệu, có khoảng mười trang bản sao, hai tay đưa cho Vương Thì Hằng. Bản chính khẳng định là ở cục Công an lưu trữ. Vương Thì Hằng vội vàng tiếp nhận, hướng về Lưu Vĩ Hồng gật đầu ra hiệu liền bắt đầu duyệt xem phần tài liệu đó Lưu Vĩ Hồng ngồi ở đó, bưng ly trà lên từng ngụm từng ngụm uống, sắc mặt bình tĩnh Vương Thì Hằng chẳng qua đã xem một hai trang, hai hàng lông mày chau lại, mí mắt không kìm nổi giật giật. Kỳ thật tình hình mà Lại Văn Siêu bàn giao, Vương Thì Hằng sớm có nghe thấy. Nhưng tin vỉa hè, so với Lại Văn Siêu đích thân bàn giao, chắc chắn là hai việc khác Tuy nhiên, Lại Văn Siêu bàn giao cái gì, giờ phút này không phải Vương Thì Hằng quan tâm nhất, y thật sự quan tâm chính là Lưu Vĩ Hồng vì sao lại giao phần tài liệu này cho y xem. Trước đó, Lưu Vĩ Hồng còn giao qua phần tài liệu này cho ai? Khoảng mười mấy phút sau, Vương Thì Hằng chậm rãi buông tài liệu, nhìn Lưu Vĩ Hồng, vẻ mặt trở nên cực kỳ nghiêm túc, trầm giọng hỏi: - Bí thư Lưu, tình hình này rất nghiêm trọng Lưu Vĩ Hồng thản nhiên nói: - Bí thư Vương, quả thật rất nghiêm trọng. Cho nên hôm qua bên cục Công an vừa báo cáo với tôi, hôm nay tôi liền qua đây báo cáo với anh. Nhà máy phân hóa học Thanh Sơn thay đổi chế độ xã hội, nhận thầu và bán ra, là đồng chí Điền Bảo Sơn tự tay xử lý, hội nghị thường vụ ủy ban nhân dân thành phố và thường vụ Thành ủy đều thảo luận qua. Tôi cho rằng, Thành ủy nên coi trọng vấn đề này mới tốt Lưu Vĩ Hồng nói rõ ràng với Vương Thì Hằng, phần tài liệu này, ngoại trừ Lưu Vĩ Hồng tôi, Vương Thì Hằng ông chính là lãnh đạo thành ủy đầu tiên nhìn thấy Vương Thì Hằng mí mắt lại hơi giật giật Trên thể diện, Lưu Vĩ Hồng hoàn toàn giữ quy củ, sự tình liên quan tới ủy viên thường vụ thành ủy, Phó Chủ tịch thường trực thành phố Điền Bảo Sơn, Bí thư Đảng ủy Công an độc đoán vượt quyền, ngay lập tức báo cáo với bí thư thành ủy, mặc cho ai cũng không thể nói hắn làm sai Vấn đề là, Bí thư Thành ủy Vương Thì Hằng cũng không phải nhân vật số một chân chính! Lưu Vĩ Hồng đem phần tài liệu này giao cho Vương Thì Hằng, mà không phải giao cho Tân Minh Lượng, có thể nói "bụng dạ khó lường", rõ ràng muốn tạo mâu thuẫn giữa Vương Thì Hằng và Tân Minh Lượng Vương Thì Hằng có thể làm đến Bí thư Thành ủy, tự nhiên cũng tinh thông thủ pháp đấu tranh quan trường, dụng tâm của Lưu Vĩ Hồng, làm sao có thể nhìn không ra? Nhưng mà, từ một phương diện khác mà nói, Lưu Vĩ Hồng làm như thế, chưa hẳn không phải đã cho Vương Thì Hằng một “cơ hội”, nên làm thế nào xử trí, Vương Thì Hằng phải cẩn thận cân nhắc. - Bí thư Lưu, anh cho rằng, vấn đề này phải xử trí như thế nào mới tốt? Chốc lát, Vương Thì Hằng thử hỏi Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười, nói: - Bí thư Vương, sự tình quan trọng, vẫn mời Thành ủy và Bí thư Vương định đoạt. Hơn nữa, trước mắt chỉnh đốn trị an Cửu An cũng đã tới thời kỳ mấu chốt, cộng thêm tài chính thành phố xoay chuyển không được, kinh phí phá án của cục công an cũng khó mà đẩy đi đúng hạn, nhân sự bên viện kiểm sát cũng có vẻ hơi không đủ, rất khiến người ta hao tổn tâm trí …