Quan GiaTác Giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính-----oo0oo-----Chương 732: Hòa bình, nào giờ đều là chiến đấu mới có!Nhóm dịch: PQTSưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.euĐây lại là một quan điểm mới.Mời chuyên gia tiến hành luận chứng, phát triển khoa học!Tuy rằng hiện tại Ủy ban nhân dân tỉnh của các tỉnh, đều có các cơ cấu phòng Nghiên cứu chính sách, phòng Nghiên cứu kinh tế, cũng là có tuyển dụng các chuyên gia học giả ở đại học và cơ cấu học thuật khác đảm nhiệm vai trò cán bộ hành chính cố vấn cho Chủ tịch tỉnh, nhưng dưới đa số tình huống, chỉ là trên danh nghĩa thôi. Rất nhiều cán bộ của chúng ta, nhất là cán bộ lãnh đạo lạc hậu, hoặc nhiều hoặc ít có chút gì đó chủ nghĩa kinh nghiệm, cứ cảm thấy kinh nghiệm nhiều năm của mình là đáng tin nhất. Khi đảm nhiệm cán bộ lãnh đạo thời gian quá dài, sẽ còn có thể vô tình dưỡng thành dục vọng quyền lực rất nặng, không chấp nhận ý kiến bất đồng.Vân Hán Dân trở nên trầm tưLưu Vĩ Hồng cảm thấy cần thiết nên liền tiến sâu vào quan điểm này nói thêm vài câu:- Ba à, xã hội hiện đại, phân công càng ngày càng nhỏ, cái gọi là thuật nghiệp có chuyên môn hóa mà. Cán bộ lãnh đạo chúng ta, cũng không phải là vạn năng, không có khả năng ở các lĩnh vực đều có xâm nhập nghiên cứu, mà địa phương quản lý, xây dựng kinh tế, lại cố tình là một chủ đề đề cập đến toàn bộ phương vị toàn bộ lĩnh vực. Cho nên con cho rằng, mời chuyên gia các lĩnh vực tiến hành xâm nhập điều tra nghiên cứu, xâm nhập luận chứng, chế định quy hoạch phát triển khoa học hợp lý, là rất cần thiết. Có thể khiến cho quy hoạch phát triển của chúng ta càng thêm hợp lý, tránh đi rất nhiều đường vòng. Học phí cải cách mở cửa, con thấy là nộp càng ít càng tốt. Không khách khí nói, chúng ta mỗi một lần nộp học phí, đều là đang lãng phí tiền mồ hôi nước mắt của vô số quần chúng!Vân Hán Dân sắc mặt hơi trầm xuống, dường như Lưu Vĩ Hồng nói lời này, có chút đâm vào ông taBởi vì "Ném đá vượt sông" và "Nộp học phí" đúng là những từ ngữ trốn tránh trách nhiệm được cán bộ lãnh đạo đương thời thích dùng nhất. Lưu Vĩ Hồng lời này, mặt đả kích quá lớnMắt thấy cha hơi không được vui, Vân Vũ Thường sợ phá hủy không khí hài hòa này, vội vàng nói:- Vệ Hồng, cán bộ chúng ta cũng cần không ngừng học tập, có vài tình huống làm không rõ ràng, nộp học phí cũng rất khó tránh được hoàn toànLưu Vĩ Hồng quả quyết nói:- Học phí vẫn là nộp ít thì tốt hơn. Có danh nghĩa này, rất nhiều cán bộ đều có thể không chịu trách nhiệm, làm quyết định lung tung!Vân Hán Dân sắc mặt lập tức khôi phục bình thường phất tay, nói:- Ý kiến mời chuyên gia luận chứng này của con, cha thấy cũng rất có đạo lý. Đường vòng đương nhiên là đi được càng ít càng tốt!Rất hiển nhiên, Vân Hán Dân cũng không phải cái loại tính cách nghe không lọt ý kiến của người khác. Huống chi giờ là mùng 3 tết, ở trong nhà mình, cha vợ con rể nói chuyện với nhau, tất nhiên là không nhất thiết nâng cao quan điểm khiến cho tất cả mọi người không thoải mái. Con rể này của ông ta, tính cách vốn là vô cùng sắc bén, Vân Hán Dân thân là cha vợ, Bí thư Tỉnh ủy, tự nhiên phải có trái tim bao dungVân Thế Huy ngẫm nghĩ một chút lại nói thêm:- Anh rể, vậy phần biển thì sao? Biển bên này, có phải cũng có thể gia tăng lợi dụng hay không? Diện tích lãnh thổ lục địa của Quỳnh Hải là một tỉnh nhỏ nhất trong cả nước, nhưng diện tích biển lại là đứng đầu cả nước. Một vùng biển lớn như vậy, không gia tăng lợi dụng có phải rất đáng tiếc hay không?Lưu Vĩ Hồng cười ha hả, tán thưởng nói:- Thế Huy, đại học Bắc Kinh này đúng là nơi nhân tài xuất hiện, ý nghĩ này của cậu rất là toàn diện. Mặt biển đương nhiên phải tăng thêm lợi dụng. Nông lâm nghiệp ngư nghiệp, ở Quỳnh Hải, ngư nghiệp là sản nghiệp kinh tế rất lớn. Tài nguyên biển, có hai mặt lớn, thứ nhất là tài nguyên khoáng sản, khai thác dầu mỏ khí thiên nhiên. Thứ hai chính là ngư nghiệp. Khai thác khoáng sản biển, yêu cầu kỹ thuật rất cao, yêu cầu tài chính cũng vô cùng khổng lồ, hơn nữa là chiến lược sản nghiệp, nói vậy, đều là lấy khai phá quốc gia là việc chính, ở tỉnh chủ yếu là hiệp trợ. Nhưng cũng có thể làm văn, thí dụ như hợp tác khai phá, địa phương giữ lấy cổ phần nhất định...Vân Vũ Thường cười nói:- Anh đó, đúng là tận dụng mọi thứ, một bầy chim nhạn bay qua trên đầu anh cũng phải tìm đủ mọi cách nhổ xuống vài cọng lông! Em thấy, không có chủ ý của ai mà anh không dám đánh vàoMột câu nói ọi người đều cười rộ lên.Cái gọi là “chỉ có vợ là hiểu chồng nhất” thật đúng là nói không hề sai, có vẻ như Chủ tịch thị xã Lưu là có đặc điểm này. Bất kể ở Giáp Sơn hay là ở Hạo Dương, chỉ cần là tài nguyên khoáng sản trong phạm vi quản lý, tên này luôn muốn đánh chủ ý vào, cùng mỏ than Ti Châu hợp tác, cùng công ty TNHH Khai thác mỏ Thiên Bình hợp tác, đều là biểu hiện cụ thể của loại “cắm gậy vào”. Dường như muốn ở địa bàn hắn làm kinh doanh, thì Chủ tịch thị xã Lưu phải có được chút lợi lộcVân Hán Dân cười nói:- Vũ Thường, ba thấy Vĩ Hồng ý nghĩ này có chút thú vị. Khai phá quốc gia, hợp tác ở các nơi, ra chút tài chính cũng chia chút lợi nhuận, rất bình thường. Đôi bên cùng có lợi mà!Vân Vũ Thường bĩu môi, nói:- Ba, ba cũng bị anh ấy lây nhiễm rồi, sắp biến thành gian thương!Dương Cầm sẵng giọng:- Vũ Thường, nói gì thế? Cái gì gian thương không gian thương, khó nghe quá. Ba con đã là Bí thư Tỉnh ủy, đương nhiên nên vì ích lợi ở tỉnh mà suy nghĩ. Nói thêm, khai thác khoáng sản biển, phân chia một chút lợi nhuận để làm xây dựng ở tỉnh, cũng rất là hợp lý- Hợp lý hợp lý, con cũng không nói là không hợp lý a. Chỉ là sắc mặt gian thương của hai người, làm cho người ta thấy mà sợ!Vân Vũ Thường cười nói.Trong phòng khách lại một lần nữa phát ra tiếng cười sung sướng.Cười một hồi, Lưu Vĩ Hồng nói:- Gian thương thì gian thương, chỉ cần đem tiền dùng ở nhà nước, chính là hợp lý. Tài nguyên đánh cá biển, cũng có hai phương thức khai phá. Thứ nhất đương nhiên là đánh bắt cá truyền thống, cái còn lại chính là ngành chăn nuôi, chăn nuôi trong lồng. Đơn giản mà nói, chính là nuôi nhốt các loại cá biển có giá trịVân Vũ Thường nói:- Hình thức này không tồi, Giang Khẩu bên kia vào mấy năm trước đã có người làm rồi, nghe nói sản lượng rất cao, mùi vị cá được nuôi dưỡng cũng không tệ, giống như loại cá sinh trưởng tự nhiên. Tổng giám đốc câu lạc bộ bên em, trước đó không lâu có trình một phần báo cáo khả thi, chuẩn bị ở vịnh xây dựng một bãi đánh bắt cá trên biển, tạo ra một nơi giải trí thư giãn trên biển, kết hợp cả ăn uống, giải trí, câu cá, phóng sinh làm một thể. Nhóm cổ đông đều cảm thấy phương án này không tồi, đã duyệt. Tài nguyên biển Quỳnh Hải, chất lượng tốt hơn nhiều so với Giang Khẩu bên kia, hoàn toàn có thể làm nên chuyện lớnVân Hán Dân liền tán thưởng gật gật đầu, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng. Con gái con rể đều có tiền đồ, dĩ nhiên, con trai cũng thông minh hiếu học, đầu óc linh hoạt, bản thân lại thành Bí thư Tỉnh ủy, đứng vào hàng nhất nhì, ông ta quả thật không có gì không hài lòngLưu Vĩ Hồng buổi nói chuyện tối nay, trên thực tế đã đề ra một bản kế hoạch cơ bản về sự phát triển của toàn tỉnh Quỳnh Hải ở tương lai, Vân Hán Dân cũng cảm thấy có nhiều gợi ý- Ba, đánh bắt cá biển hiện nay của chúng ta, tình hình thế nào?Lưu Vĩ Hồng hỏi, vẻ mặt dần dần trở nên nghiêm túc.Vân Hán Dân hai hàng lông mày hơi hơi nhấc lên, nói:- Gần biển đánh bắt còn có thể, tình hình đánh bắt xa bờ, thì không được lạc quanLưu Vĩ Hồng liền nhìn chằm chằm hỏi một câu:- Thí dụ?Vân Vũ Thường liền kỳ quái liếc mắt nhìn Lưu Vĩ Hồng một cái, không biết hắn sao lại chú ý đến sự tình đánh bắt cá này chứVân Hán Dân nói:- Đánh bắt ngoài biển khơi, hiện tại chủ yếu là hai vấn đề, thứ nhất là trang bị lạc hậu, ngành đánh bắt cá vùng biển khơi của toàn tỉnh Quỳnh Hải, đều vẫn là vừa mới khởi bước, thuyền đánh cá công suất lớn rất ít, cũng thiếu hụt ngư dân chuyên môn tác nghiệp xa bờ. Thứ hai chính là đề cập đến một số tranh chấp lãnh thổ, tác nghiệp vùng biển khơi, rất dễ dàng dẫn tới xung độtLưu Vĩ Hồng nói:- Ba, con có cách nhìn, đánh bắt cá biển khơi, mới là trọng điểm mà ngư nghiệp truyền thống nên phát triển. Chẳng hạn như cá ngư, mực các loại cá này có giá trị kinh tế cao, bình thường vùng biển gần bờ là rất khó nhìn thấy. Quỳnh Hải nên tăng mạnh phát triển ngư nghiệp vùng biển khơi. Ngoại trừ cải tiến thiết bị, thành lập công ty ngư nghiệp quốc hữu quy mô lớn, chính sách pháp luật về thủy hải sản vùng biển, cũng phải lập tức được kiện toàn. Con cho rằng, phạm vi chính sách pháp luật về thủy hải sản phải lập tức mở rộng, mở rộng phạm vi về hướng nam, về hướng đông, thuyền cá phải phái ra ngoài nhiều hơn, tuần tra định kỳ. Số thuyền đánh cá của các nước nhỏ rối loạn, phải đuổi chúng ra khỏi vùng biển chúng taChủ tịch thị xã Lưu nói xong, trên mặt nổi lên một vẻ “bạo lực”Vân Hán Dân sắc mặt lập tức cũng trở nên nghiêm túc, không lập tức tiếp lời, thân mình hơi dựa ra sau, trong đầu xoay chuyển với tốc độ cao. Lưu Vĩ Hồng nói lời này, không còn nghi ngờ đã đề cập tới một đề tài vô cùng nghiêm túc - chủ quyền vùng biển!Theo cách nói này của Lưu Vĩ Hồng, tàu cá chấp pháp của tỉnh Quỳnh Hải chủ động xuất kích, mở rộng đến vùng biển toàn Nam Hải, thế này nhất định sẽ dẫn tới một số xung đột, tranh cãi ngoại giao khó có thể tránh khỏiVân Vũ Thường hiển nhiên cũng ý thức được điểm này, hơi sầu lo nói:- Vệ Hồng, như vậy có dẫn tới tranh cãi ngoại giao không?Lưu Vĩ Hồng thản nhiên nói:- Dẫn tới tranh cãi ngoại giao thì cứ tranh cãi ngoại giao. An Lãng, Lữ Tống những nước này cũng không sợ tranh cãi ngoại giao, chúng ta ngược lại đi sợ sao?Vân Thế Huy lập tức nói:- Anh rể nói đúng, bọn họ còn không sợ, chúng ta sợ cái gì? Không thành thật thì đánh gãy răng bọn họ!Hoá ra sinh viên đại học Bắc Kinh cũng có tiềm chất “cay độc”- Nói bậy!Vân Hán Dân sắc mặt trầm xuống, rất không vui "Hừ" một tiếng.- Chuyện quốc gia, con nít như con hiểu được gì?Vân Thế Huy liền không hé răng, tuy nhiên nhìn qua, rất là không phục.Lưu Vĩ Hồng cười cười, cầm lấy thuốc lá trên bàn trà, kính dâng Vân Hán Dân một điếu, tự tay mồi lửa cho ông ta, chính mình cũng tự đốt một điếu, rít hai hơi, bình tĩnh nói:- Ba à, con cảm thấy suy nghĩ của Thế Huy không có sai. Không thành thật, thì nên đánh. Hòa bình, nào giờ đều là chiến đấu mới có, không phải kháng nghị mà raVân Hán Dân hai hàng lông mày nhẹ nhàng giương lên, trầm giọng nói:- Vĩ Hồng, thanh niên kiên quyết tiến thủ là chuyện tốt, nhưng có đôi khi, cũng phải chú ý đến hoàn cảnh chung của trong nước và quốc tế. Cứng quá dễ gãy! Giai đoạn hiện tại, nhiệm vụ chủ yếu của nước ta, là tập trung tinh lực để xây dựng kinh tếLời nói này chẳng khác nào nói rõ với Lưu Vĩ Hồng, anh không nên nhất thời kích động, xây dựng kinh tế cần một hoàn cảnh trong nước và quốc tế tương đối hòa bình ổn định. Anh ra chủ ý này, chính là muốn khơi mào sự tình, đi ngược hướng với phương châm chính sách quan trọng của quốc gia,Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười, nói:- Ba, tình hình cụ thể phân tích cụ thể. Con cũng cảm thấy đồng chí Lý Trị Quốc ở thời khắc mấu chốt, ánh mắt rất chuẩn, quyết tâm cũng rất kiên quyết. Có một số việc, chính phủ trung ương làm ra sẽ khiến cho tranh cãi rất lớn, chính quyền địa phương làm ra, vậy thì khác hẳn. Tranh chấp chủ quyền vùng biển này, là không có biện pháp nhượng bộ. Mặc kệ là xuất phát từ lý do nào, cũng chỉ là vấn đề sách lược, điểm mấu chốt cuối cùng, không có khả năng được đột phá. Chỉ có điều giải quyết vấn đề thời cơ thôi. Một khi đã như vậy, chúng ta hiện tại ở vùng biển Quỳnh Hải, thử chút thì có sao nào?Vân Hán Dân trong mắt hiện lên một vẻ khiếp sợ rất rõ, tuy nhiên rất nhanh lại lâm vào trong trầm tư.