Chương 668: Có người muốn làm tròTrong phòng làm việc của chủ tịch thị xã, Lưu Vĩ Hồng và Vương Thụ Quốc ngồi trên sô phaVương Thụ Quốc trên mặt tràn đầy sầu lo, không ngừng hút thuốc.Hôm nay y đến họp, hôm qua đã thông báo rồi, 9 giờ sáng hôm nay, ở văn phòng chủ tịch thị xã mở ra một hội nghị nhỏ, mời Vương Thụ Quốc, Dương Kiến Trung, cục trưởng cục than đá, cục trưởng cục Khoáng sản, cục trưởng phòng Lao động và cục trưởng cục Dân chính tham gia, thương lượng giải quyết tốt hậu quả công việc tai nạn lò 72.Vương Thụ Quốc đến trước, vừa đi làm thì vội vàng chạy tới văn phòng của Lưu Vĩ Hồng. Lưu Vĩ Hồng đành phải bỏ xuống báo đảng mà hàng ngày phải xem, mời y ngồiVương Thụ Quốc sở dĩ tới trước, Lưu Vĩ Hồng trong lòng cũng biết rõ- Chủ tịch thị xã, có người muốn làm trò!Vương Thụ Quốc rầu rĩ hút mấy hơi thuốc, ngẩng đầu lên nhìn Lưu Vĩ Hồng, trực tiếp thốt ra một câu như vậy từ trong miệngVương Thụ Quốc hơn bốn mươi tuổi, hơi lớn tuổi hơn Chu Bằng Cử, đảm nhiệm qua chủ nhiệm phòng than đá huyện Hạo Dương, sau đó điều đến khu Ích Hà đảm nhiệm bí thư khu ủy, sau khi huyện Hạo Dương chuyển thành thị xã, được tuyển cử là Phó Chủ tịch thị xã, phân công quản lý công tác sản nghiệp nguồn năng lượngDựa theo phân tích của nhà quan sát nghiệp dư thị xã Hạo Dương, Vương Thụ Quốc bị quy thành người cùng tuyến với Chu Bằng Cử, cho rằng y chính là được Chu Bằng Cử thưởng thức, mới được từ bí thư khu ủy thăng tiến thành Phó Chủ tịch thị xã, phân công quản lý công tác sản nghiệp nguồn năng lượngLưu Vĩ Hồng đảm nhiệm Chủ tịch thị xã Hạo Dương, tất nhiên phải tìm hiểu toàn diện về 8 vị Phó Chủ tịch thị xã của Ủy ban nhân dân thị xã. Tám người này là trợ thủ chủ chốt nhất của hắn, không làm rõ chắc chắn là không được. Căn cứ Lưu Vĩ Hồng tìm hiểu, sự phân chia của nhà quan sát nghiệp dư cũng không phải không có đạo lý. Vương Thụ Quốc quả thật cùng Chu Bằng Cử lui tới khá chặt chẽ, Vương Thụ Quốc bản thân cũng không phải người cổ hủ. Thân tại quan trường, không linh hoạt một chút, đơn thuần dựa vào làm việc cực khổ thì muốn thăng quan cũng rất khó, phải có vận may tốt nghịch thiênKhi Uyển Trung Hưng chủ quản Hạo Dương, Chu Bằng Cử coi như là nhân vật lớn rất tài ba, Vương Thụ Quốc dựa vào y, rất bình thường. Sau khi Lưu Vĩ Hồng đảm nhiệm chủ tịch thị xã, đã giơ ra cành ôliu cho Vương Thụ Quốc. Mặc kệ Vương Thụ Quốc là người của ai, Lưu Vĩ Hồng cũng phải làm như vậy. Cán bộ cấp Phó thị, không phải hắn có thể tùy tiện điều động, nghiêm khắc mà nói, cho dù là cán bộ cấp phòng, Lưu Vĩ Hồng cũng không thể tùy tiện điều động. Mũ quan nắm trong tay bí thư thị ủy. Lưu Vĩ Hồng muốn ở trong cán bộ cấp phó thị bồi dưỡng thế lực thân tín của mình, chỉ có thể đánh chủ ý trong các Phó Chủ tịch thị xã hiện có. Muốn dựa vào thay đổi người để bồi dưỡng thế lực, trong thời gian ngắn rõ ràng không thiết thực. Cho dù Lục Đại Dũng không đi, cũng không thể vì Lưu Vĩ Hồng hắn mà thay đổi hết các thành viên bộ máy thị xã Hạo DươngLưu Vĩ Hồng lôi kéo Vương Thụ Quốc, thứ nhất là vì nghĩ cho bố trí nhân viên của công ty quản lý năng lượng, thứ hai cũng là suy giảm thực lực của Chu Bằng Cử. Đối với bản thân Vương Thụ Quốc, không có thiện cảm quá rõ ràng. Nói ra, chính là kế sách tạm thích ứng, tạm thời dùng trước Vương Thụ Quốc nói sau.Nhưng trải qua một thời gian tiếp xúc, Lưu Vĩ Hồng phát hiện Vương Thụ Quốc cũng rất không tệ, làm công tác nghiêm túc phụ trách, nhất là đối với cán bộ cấp dưới và quần chúng cơ sở, rất có lòng yêu mên, rất muốn vì quần chúng làm việc thiết thực. Kể từ đó, thái độ của Lưu Vĩ Hồng đối với Vương Thụ Quốc tất nhiên có thay đổi rồi, có lòng thật sự muốn bồi dưỡng y thành trợ thủ đắc lực của bản thânTrong quá trình cải tạo và xây dựng công ty quản lý năng lượng, Vương Thụ Quốc đều phát huy tác dụng rất trọng yếu, giúp Lưu Vĩ Hồng hoàn thành rất nhiều công tác, thiết thực trở thành phụ tá đắc lực của Lưu Vĩ Hồng.Hiện tại, tất cả mọi người đem Vương Thụ Quốc quy vào tuyến của Lưu Vĩ HồngChu Bằng Cử coi Vương Thụ Quốc là “phản đồ”Bỗng nhiên lúc đó, đã xảy ra tai nạn lò 72 mỏ than Hồng Kỳ, tạo nên áp lực trên vai của Vương Thụ Quốc Phó Chủ tịch thị xã phân công quản lý công tác sản nghiệp nguồn năng lượng, khó trách sớm như vậy đã chạy qua đây, phỏng chừng là muốn than khổ với Lưu Vĩ Hồng- Thụ Quốc, nói vậy là ý gì?Lưu Vĩ Hồng hút thuốc, bất động thanh sắc hỏi. Ở trường hợp công chúng, Lưu Vĩ Hồng đối với tất cả phó chủ tịch thị xã đều như nhau, tất cả đều xưng đồng chí gì đó, nay chỉ có hắn và Vương Thụ Quốc ở trong phòng làm việc, tất nhiên không cần phải gọi chính quy như vậyVương Thụ Quốc nhìn Lưu Vĩ Hồng một cái, nói:- Chủ tịch thị xã, bọn họ có khả năng nhất định muốn đem sự cố lần này, tạo thành sự cố trách nhiệm do con người làm ra. Hiện tại khắp nơi đang tìm người điều tra, nghiêng về phương hướng sự cố trách nhiệmVương Thụ Quốc tin rằng, Lưu Vĩ Hồng chắc chắn đã nghe được tin đồn này rồi. Với thủ đoạn chính trị mà Lưu Vĩ Hồng đã biểu hiện ra từ khi nhậm chức tại Hạo Dương 9 tháng nay, tuyệt đối không thể chậm trễ như vậy. Mọi người đều biết, nếu muốn chà chà nhuệ khí của Lưu Vĩ Hồng, hay là nói thẳng muốn trừng trị Lưu Vĩ Hồng, tai nạn lò 72 chính là điểm đột phá tốt nhất. Thân là chủ tịch thị xã, tổng giám đốc công ty quản lý năng lượng, là phải chịu trách nhiệm đối với sự cố an toàn trách nhiệm do con người làm ra. Tống Hiểu Vệ nếu muốn tạo quyền uy, cũng phải có biểu hiện. Sai khiến Lưu Khánh Long phụ trách tổ điều tra sự cố, chính là chứng cứ rõ ràngVương Thụ Quốc trong lòng không thể không khẩn trương.Sự cố này thật sự bị xác định là sự cố trách nhiệm do con người làm, trước tiên không nói Lưu Vĩ Hồng, người đầu tiên chạy không thoát chính là Vương Thụ Quốc là phó chủ tịch thị xã phân công quản lý. Nếu ngay cả Lưu Vĩ Hồng cũng phải xử phạt, y có thể trốn được đi đâu? Xử phạt của y tuyệt đối càng nặng hơn Lưu Vĩ Hồng nguồn Có lẽ trong mắt Tống Hiểu Vệ, Vương Thụ Quốc y không là gì. Một phó chủ tịch thị xã xếp hạng gần cuối, với các bí thư thị ủy kiêm nhiệm ủy viên Địa ủy, cách một cái hào rộng. Nhưng người ta muốn xông về hướng Lưu Vĩ Hồng, Vương Thụ Quốc y sẽ gặp vạ lâyVương Thụ Quốc rất rõ ràng, chuyện nà là tránh không khỏi. Cho dù lúc này y phản bội Lưu Vĩ Hồng, nhảy sang Tống Hiểu Vệ, cũng không có tác dụng. Tống Hiểu Vệ tuyệt đối không có đạo lý tha cho y, trực tiếp đem trách nhiệm đẩy lên đầu Lưu Vĩ Hồng. Hi vọng duy nhất lúc này chính là Lưu Vĩ Hồng có thể kiên trì chống đỡ. Chỉ cần sự cố này được xác định là sự cố ngoài ý muốn, vậy thì thoải mái nhiều rồi, trên căn bản không tồn tại vấn đề xử lý cán bộ. Muốn xử lý cũng là xử lý những cán bộ kỹ thuật phụ trách sản xuất an toan của mỏ than Hồng Kỳ, quả quyết không liên lụy đến Phó Chủ tịch thị xãVí dụ như trên quốc lộ xảy ra tai nạn giao thông ngoài ý muốn, người bị thương, bị chết có nhiều đi nữa cũng không thể trách cục trưởng cục Giao thôngLưu Vĩ Hồng cười cười, nói:- Thụ Quốc, phàm sự phải phân thị phi trắng đen. Phải có sự thật làm căn cứ, không phải ai muốn xác định thế nào thì xác định được, ông lo lắng nhiều quá rồiVương Thụ Quốc cũng không có điềm tĩnh như Lưu Vĩ Hồng. Chuyện nà nghĩ rất sâu xa. Lưu Vĩ Hồng trấn tĩnh như vậy, có thể có 2 nguyên nhân. Thứ nhất, y quả thật đáy lòng vô tư trời đất rộng lớn. Trên thực tế, căn cứ nhân viên kỹ thuật và công nhân thao tác hiện trường khi sự cố phát sinh miêu tả, đây thật sự là sự cố ngoài ý muốn. Ai cũng không biết cách đường tắt đó không xa chính là một con song ngầm, vừa đúng liên thông với con song. Nếu chiếu theo Lưu Vĩ Hồng nói, mọi thứ lấy sự thật làm chứng cứ, vậy quả thật không có gì to lớn. Đen thì không thể trắng, trắng cũng không thể đen. Nhưng vấn đề là, chuyện trên quan trường, xưa nay không có đơn giản như vậy. Nếu thật sự tổ điều tra cứ dựa vào sự cố trách nhiệm, cũng không phải không làm được. Dù sao ở dưới giếng trang bị chạy thử thiết bị kỹ thuật là nên nghiêm khắc biện pháp an toàn, không có tiến hành nghiêm khắc thăm dò địa chất, tùy tiện chạy thử thiết bị kỹ thuật, dẫn đến sự cố thấm nước phát sinh, cũng có thể nói là bên trong có nhân tố trách nhiệm nhất định do con người làm raHiện tại tổ điều tra nắm giữ trong tay Lưu Khánh Long, sau lưng trực tiếp xử Bí thư Thị ủy, tiếp theo xử Bí thư Địa ủy Tào Chấn Khởi. Nếu họ xác định sự cố trách nhiệm do con người làm ra, đến lúc đó có muốn lật lại vụ án thì rất là khó. Cho dù Lưu Vĩ Hồng hay là Vương Thụ Quốc y, đều chỉ có thể lấy “thân chịu tội” xin bàn lại, trước tiên đã thấp hơn một khoảng lớn, hai bên căn bản không còn ở trên một tầng tranh đấu ngang nhau nữaCó cần bàn lại hay không, hay là kết quả bàn lại có cần thay đổi hay không, quyền chủ động hoàn toàn nằm trong tay đối phươngChẳng lẽ Lưu Vĩ Hồng nhìn không thấy hung hiểm ẩn chứa trong đó?Hay là, Lưu Vĩ Hồng nhìn thấy rồi, nhưng đã có kế sách ứng đốiKế sách ứng đối này của Lưu Vĩ Hồng, là Vương Thụ Quốc lo lắng nhất, đó chính là “Thí xe giữ tướng”Lưu Vĩ Hồng có lai lịch gì, Vương Thụ Quốc trong lòng đều biết. Bạn tốt của công tử Chủ tịch tỉnh Lý Dật Phong, cán bộ xem trọng nhất của Phó chủ tịch tỉnh Lục Đại Dũng, Chủ tịch Địa khu Chu Kiến Quốc càng là cùng hắn quan hệ mật thiết. Có chỗ dựa cứng rắn như vậy, cộng thêm khi sự cố phát sinh, Lưu Vĩ Hồng đúng lúc đang nghỉ phép, hoàn toàn có thể đem trách nhiệm đẩy lên trên đầu Vương Thụ Quốc và Dương Kiến Trung giám đốc mỏ than Hồng Kỳ. Nếu thật sự chiếu theo sự cố trách nhiệm do con người làm để xử lý, vậy cũng là xử phạt nặng Vương Thụ Quốc y và Dương Kiến Trung, Lưu Vĩ Hồng chỉ là kiểm điểm thì có thể thoải mái qua ảiPhía trên người ta có người che chở mà!Tình huống này, trên quan trường có nhiều vô số kể, nhìn đã quá quen thuộcKhông biết có bao nhiêu cấp dưới chịu mang tiếng xấu thay lãnh đạo. Thậm chí nói khó nghe một chút, cấp trên đề bạt anh, vốn là khiến anh trong lúc mấu chốt đứng ra chống đỡ. Bằng không đề bạt anh làm gì?Điểm chết người chính là, nếu Lưu Vĩ Hồng thật sự thao tác như vậy, Vương Thụ Quốc ngay cả một chút phản kháng cũng không có. Vương Thụ Quốc không có chỗ dựa quá cứng rắn. Đương nhiên, y thân là phó chủ tịch thị xã, cũng không thể cùng các lãnh đạo địa ủy khác một chút quan hệ cũng kéo không được, bình thường cũng đi lại ở chỗ một hai lãnh đạo địa khu. Nhưng một chút quan hệ này, căn bản thì không đủ. Người ta hoàn toàn sẽ không liều sức để giúp y trong thời khắc mấu chốt như vậy, lại đi đắc tội với Lưu Vĩ Hồng. Kéo theo sẽ đắc tội với một đám người lợi hại như Chu Kiến Quốc, Lục Đại Dũng, Lý Dật PhongCó thể làm đến lãnh đạo Địa ủy, ai còn là kẻ ngốc?Thấy Vương Thụ Quốc tâm thần không yên, bộ dáng hoang mang lo sợ, nụ cười trên mặt của Lưu Vĩ Hồng lập tức biến mất không thấy, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc, thản nhiên nói:- Thụ Quốc, lúc này không phải suy xét những chuyện này, thời điểm cấp bách, phải trấn an người nhà của mấy thợ mỏ đã chết, khiến người chết yên lòng, đồng thời nhanh chóng khôi phục sản xuất khu vực khai thác mỏ số 3Vương Thụ Quốc giật mình kinh hãi, không kìm lòng nổi thẳng tắp thân mình, nói:- Dạ, Chủ tịch thị xãLưu Vĩ Hồng thái độ đối đãi công tác, tất cả mọi người là biết đến. Nếu Vương Thụ Quốc y vào lúc này luôn đánh bảng cửu chương của mình, chỉ sợ thật sự Lưu Vĩ Hồng sẽ không muốn gặpLưu Vĩ Hồng gật gật đầu, không có nói cái gì nữa, nâng cổ tay nhìn đồng hồSắp đến 9 giờ, Dương Kiến Trung bọn họ cũng sắp tới rồi