Quan Bảng

Chương 638: Rời đi

Giao giới Cổ Lan thị.
Giao giới nằm giữa Cổ Lan thị cùng Hoàng Dương thị, hiện tại những người đang đứng nơi này đều đang xì xào bàn tán, mỗi người đều nghiêm khắc đứng vào vị trí của mình, nếu không có chút ánh mắt thì cũng đừng mong tiếp tục hỗn trong quan trường.


Nhưng hiện giờ đứng bên cạnh Lý Hưng Hoa cùng Bạch Vi Dân không phải là thủ hạ của họ, mà là những người có địa vị càng cao hơn họ, đó là thư ký trưởng bí thư tỉnh ủy Từ Khang Hoa, tư lệnh viên quân khu tỉnh Địch Vạn Tùng, trưởng ban tuyên truyền tỉnh Cao Hùng Phi cùng sở trưởng sở công an tỉnh Lương Thủ Nghiệp.


Chỉ một lần liền xuất hiện ba ủy viên tỉnh ủy, xem như trọng lượng rất nặng.


Kỳ thật nếu không phải Phó Khẩn Canh đã nghiêm lệnh cự tuyệt, sẽ có càng nhiều ủy viên tỉnh ủy đi tới. Ít nhất là bí thư tỉnh ủy Trịnh Vấn Tri cùng chủ tịch tỉnh Chu Thao đều sẽ đi qua. Nhưng bởi vì thái độ của Phó Khẩn Canh, ai cũng biết tính tình của Phó lão nóng nảy, nếu chọc giận hắn sẽ bị mắng chửi ngay hiện trường!


Nhưng mặc dù là vậy trong tỉnh cũng không thể thờ ơ đứng nhìn, vì vậy thư ký trưởng tỉnh ủy Từ Khang Hoa phải tới, hắn đại biểu cho thái độ của ban lãnh đạo tỉnh Giang Nam, hơn nữa trọng lượng của hắn không nặng không nhẹ, làm việc này là thích hợp nhất, không tới mức làm cho Phó Khẩn Canh khó xử.


Về phần Địch Vạn Tùng thì nhất định phải tới, tuy hắn không phụ thuộc vào đội ngũ của Phó Khẩn Canh, bởi vì hắn là người của Từ Trung Nguyên, nhưng dù sao đều là người trong quân đội, Địch Vạn Tùng sao có thể không xuất hiện? Đây là lý do vì sao Phó Khẩn Canh lại lựa chọn ở lại trong nhà khách quân phân khu Cổ Lan thị.


Trưởng ban tuyên truyền tỉnh Cao Hùng Phi tới nơi này cũng không đáng ngạc nhiên, phải biết rằng Cao Hùng Phi từng là thư ký của Phó lão, dựa vào quan hệ của Phó lão mới đi tới địa vị như bây giờ. Nếu Cao Hùng Phi không biết tin tức này thì cũng thôi, nếu đã biết hắn nhất định phải tới.


Mà Lương Thủ Nghiệp tới đưa tiễn là vì đại biểu tỉnh Giang Nam đi trước mở đường.
Quy mô như vậy đặt tại Cổ Lan thị tuyệt đối là đồ sộ.


Chỉ tiếc hiện tại sắc mặt bọn họ không hề có chút ý tứ vui sướng, Địch Vạn Tùng không hề có ý tứ áp chế cơn giận, nhìn Bạch Vi Dân trực tiếp hô:


- Bạch Vi Dân, anh quản lý Cổ Lan thị kiểu gì vậy? Cổ Lan thị hiện tại còn có thôn trong thành phố còn chưa nói, dưới quyền quản hạt của anh còn để xuất hiện ra sự kiện uy hϊế͙p͙ tới an toàn của Phó lão! Anh có biết lần này Cổ Lan thị đã gây ra bao nhiêu rắc rối hay không? Cổ Lan thị làm như vậy khiến cho ban lãnh đạo tỉnh rơi vào tình huống vô cùng bị động không nói, chủ yếu là gây ảnh hưởng vô cùng tồi tệ. Nếu Phó lão xảy ra chuyện gì tại Cổ Lan thị, trách nhiệm này các người gánh chịu nổi hay sao?


Lúc này Bạch Vi Dân thật sự có nỗi khổ nói không nên lời.


Không còn biện pháp, dù sao Cao Bằng Phi làm ra chuyện kia là ỷ vào Cao Viễn, mà ai cũng biết Cao Viễn là người của Bạch Vi Dân. Bạch Vi Dân cũng biết trong tỉnh đều hiểu việc này, nếu không Địch Vạn Tùng cũng không đem lửa giận trực tiếp phát tiết lên người hắn. Dù sao không phải bên trên còn có Lý Hưng Hoa gánh vác hay sao?


Không biện pháp, ai bảo mình xui xẻo như vậy đây?


Hiện tại Bạch Vi Dân cảm thấy may mắn nhất chính là Yến Nguyệt Dung không có chuyện gì, nếu Phó lão tiếp tục điều tra ra ảnh tử của Yến Tiễn trong sự kiện lần này, ảnh hưởng tới Yến Nguyệt Dung, như vậy quyền nói chuyện của Bạch Vi Dân trong Cổ Lan thị sẽ bị uy hϊế͙p͙ tuyệt đối.


- Địch tư lệnh, việc này đích thật là do Cổ Lan thị chúng tôi làm không chu đáo, tôi đại biểu ủy ban thành phố Cổ Lan cam đoan với ngài tuyệt đối sẽ tăng cường lực quản giáo trong phương diện này, cam đoan sẽ không tiếp tục phát sinh chuyện như vậy thêm lần nữa. Đợi sau khi Phó lão rời đi tôi sẽ tổ chức một hoạt động chuyên môn đánh đen trừ ác trong thành phố, bảo đảm chắc chắn Cổ Lan thị sẽ không còn xuất hiện chuyện như thế.


Bạch Vi Dân vội vàng nói.
- Các người tự thu xếp ổn thỏa đi.
Địch Vạn Tùng hung hăng nói.


Kỳ thật nếu nói sâu hơn Địch Vạn Tùng cũng không thể nói nhiều lời, Bạch Vi Dân là người của ai? Hắn có quan hệ thân thiết với phó chủ tịch tỉnh Thiệu Khôn, chuyện này nếu Phó lão đã đưa ra định luận cuối cùng, hắn cũng không khả năng tiếp tục gây khó dễ.
- Hừ, nghĩ thật hay!


Lý Hưng Hoa đứng bên cạnh nghe được lời cam đoan của Bạch Vi Dân, đáy lòng khinh thường cười lạnh. Bạch Vi Dân là muốn dựa vào chuyện lần này thật sự đem sự tình đẩy lên gây lớn hơn nữa. Nếu để cho hắn triển khai hoạt động đánh đen trừ ác, ý nghĩa hắn sẽ có cơ hội đưa tay vào trong cục công an, điều này đối với Lý Hưng Hoa mà nói không phải là chuyện gì tốt, phải biết rằng hắn chỉ mới nắm giữ cục công an trong tay mà thôi.


Nhưng hiện tại Lý Hưng Hoa lại không thể nói thêm lời gì.
- Bất quá đồng chí Lý Hưng Hoa làm việc không sai, tổ chức hoạt động giao lưu cùng lão quân nhân giải ngũ thật có ý nghĩa, tôi xem hẳn nên mạnh mẽ tuyên dương trong phạm vi toàn tỉnh là tốt nhất.
Trưởng ban tuyên truyền tỉnh Cao Hùng Phi thản nhiên nói.


Cao Hùng Phi là người của Phó lão, vì sao Phó lão đi tới Cổ Lan thị hắn cũng biết, hơn nữa hắn cũng cảm thấy cao hứng, nếu có thể triển khai hoạt động giao lưu với lão quân nhân, điều này sẽ trợ giúp cho thanh danh Phó lão.
- Để tôi xem sao.
Từ Khang Hoa gật gật đầu.


Thái độ của Từ Khang Hoa làm cho mọi người có mặt đều biết thái độ của bí thư tỉnh ủy Trịnh Vấn Tri trong sự kiện này rất rõ ràng, hết thảy phải tận khả năng giảm bớt ảnh hưởng trái ngược đối với tỉnh Giang Nam trong chuyến đi lần này của Phó lão. Hình thành một bầu không khí tuyên truyền chính diện, nói như vậy sẽ không làm tỉnh Giang Nam bị ảnh hưởng tồi tệ sau sự kiện vừa rồi.


- Dạ, chúng tôi sẽ đem kinh nghiệm hoạt động lần này tổng kết thật nhanh chóng.
Lý Hưng Hoa vội vàng nói.


Bạch Vi Dân nhìn vẻ mặt cao hứng của Lý Hưng Hoa, trong lòng buồn bực, vì sao những chuyện tốt đều bị Lý Hưng Hoa lấy được đây? Hắn làm sao biết được tin tức Phó lão sẽ tới, nếu không sao có thể triển khai được hoạt động như vậy? Lần này thất bại lớn nhất của Bạch Vi Dân chính là Lý Hưng Hoa đạt được lợi ích lớn nhất, chẳng những được Phó lão khẳng định còn thông qua việc này làm cho các ủy viên thành ủy phải nhìn hắn với con mắt khác, hơn nữa còn được cả ủy viên tỉnh ủy xem trọng.


Rốt cục hắn làm sao biết trước?
Điều này giống như ma chướng quấy nhiễu làm Bạch Vi Dân vô cùng đau đầu.


Lương Thủ Nghiệp đứng yên không nói lời nào, nhiệm vụ của hắn chỉ là mở đường, bởi vì nói tới bảo hộ an toàn cho Phó lão, chỉ cần lực lượng của cảnh vệ Trung Nam Hải thì đã quá đầy đủ.
Về phần mâu thuẫn giữa Lý Hưng Hoa cùng Bạch Vi Dân, hắn cũng không có tâm tình xen vào.


- Đoàn xe của Phó lão đã tới.


Ngay lúc mọi người còn đang thấp giọng nghị luận, đột nhiên tiếng còi xe vang vọng, đoàn xe của Phó Khẩn Canh chậm rãi chạy tới. Ánh mắt mọi người lập tức nhìn chằm chằm về hướng đoàn xe, không nói nguyên nhân nào khác, chỉ nói địa vị của Phó Khẩn Canh, có ai dám khinh thị hắn?


Đoàn xe nhanh chóng chạy tới, chậm rãi dừng lại nhưng Phó Khẩn Canh cũng không xuống xe. Nguyên nhân thật đơn giản, trường hợp như vậy hắn không thích, chủ yếu là không cần thiết. Hiện giờ hắn chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, quay về thủ đô chữa bệnh cho chiến hữu, đây là điều hắn mong muốn nhất.


- Phó gia gia, Trương gia gia, cháu nghĩ cháu chỉ có thể tiễn hai ông tới nơi đây.
Tô Mộc cười nói.
- Được rồi, đoạn đường này cùng cậu nói chuyện cũng tốt lắm.
Phó Khẩn Canh cười nói:


- Tiểu tử, cậu có rảnh thì tới bồi ông nội cậu, nhớ đi qua thăm lão đầu tử này một chút, tôi nghe nói thân thủ của cậu không tệ đi? Tới lúc đó chúng ta thử xem, tôi chỉ còn có chút hứng thú đó mà thôi, để xem hai người chúng ta ai lợi hại.


- Phó gia gia, ông đang đùa cháu đi, ai không biết đại đao thuật của ông thế nào, cháu múa đao trước mặt ông có khác gì tự rước lấy nhục.
Tô Mộc vội vàng xua tay nói.
- Ha ha…
Phó Khẩn Canh cười lớn nhìn Trương Quan Trung:


- Quan Trung, cậu ở lại bên cạnh tiểu tử Tô Mộc này, hãy làm cho thật tốt, nếu nhớ ông nội cậu thì đi thăm hắn, thuận tiện thăm lão đầu này luôn.
- Dạ, Phó gia gia.
Trương Quan Trung vội vàng đáp, biểu hiện vô cùng quy củ, không dám tùy ý như Tô Mộc.
- Được rồi, cứ như vậy đi.


Phó Khẩn Canh thản nhiên nói:
- Tiểu Hàn, cậu gọi họ quay về đi, để người trong tỉnh dẫn đường, thuận tiện gọi mấy người Cao Hùng Phi lên xe, những người khác không cần gặp nữa.
- Dạ.
Hàn Thịnh gật gật đầu.


Hàn Thịnh xuống xe, Tô Mộc cùng Trương Quan Trung cũng bước xuống, vừa nhìn thấy hai người vẻ mặt những người còn lại đều kinh ngạc lẫn hâm mộ. Trương Quan Trung thì không sao cả, dù sao người ta là cháu trai của Trương Lão Hổ, bọn họ chỉ hâm mộ Tô Mộc, không hiểu vì sao vận khí của hắn tốt như vậy, không ngờ hắn lại tinh minh thu Trương Quan Trung làm thư ký, đây đúng thật là diệu chiêu ah!


Từ Khang Hoa, Cao Hùng Phi cùng Địch Vạn Tùng nhìn thấy thân ảnh Tô Mộc từ trên xe bước xuống, đều lộ ra vẻ mặt như đang suy nghĩ, với địa vị của họ đương nhiên hiểu biết rất nhiều bí mật hơn những người khác.
Nhất là Địch Vạn Tùng, ánh mắt nhìn Tô Mộc vô cùng hài lòng.