Mí mắt Nhạc Thiên Ba cụp xuống, nghĩ thầm, quả nhiên là nhận ra rồi.
Tình huống gì vậy? Bát Giới đang chắp tay trước ngực vội vàng né tránh, đại ca chính là Ngưu Nhị trong truyền thuyết? Chậc chậc, đại ca vẫn trâu bò như vậy, ngay cả tên cũng ngưu bức như vậy! Ngưu Nhị, cái tên này đúng là đủ khoa trương!
Miêu Nghị bình thản trả lời:
- Ngươi nhận lầm người rồi.
- Ha hả, ta nhận lầm người?
Lão Bản Nương cười ha hả, quay đầu lại nói:
- Thợ mộc, thợ đá, là ta nhận lầm người sao?
- Không có!
Thợ mộc và thợ đá đồng thanh nói:
- Hắn hóa thành tro chúng ta cũng nhận ra được, chắc chắn là hắn, không sai được!
Hai người cũng giả bộ có bộ dạng hận Miêu Nghị thấu xương.
Lão Bản Nương nói:
- Ngưu Nhị, có nghe thấy không?
Miêu Nghị nói:
- Các ngươi là đồng bọn, nếu muốn gài tang vật lên người ta, ta cũng không có cách nào.
Ngưu Nhị? Tông Trấn vừa đi tới nghe tình huống liền truyền âm hỏi Nhạc Thiên Ba:
- Tình huống gì vậy? Tên thủ hạ của ngươi chính là Ngưu Nhị? Là người ngươi an bài đến khách sạn Phong Vân?
Nhạc Thiên Ba truyền âm trả lời:
- Không phải sắp xếp của ta, hắn là người của Thánh Tôn, là Thánh Tôn bí mật an bài đến khách sạn Phong Vân nằm vùng, đầu tiên ta cũng không biết, cho đến khi chuyện bên kia xảy ra, điều tra đến Thần Lộ của ta, ta mới nhận ra một chút.
Tông Trấn lập tức truyền âm khiển trách:
- Hồ đồ, nếu biết thân phận của hắn, tại sao còn đem hắn đến đây?
Nhạc Thiên Ba âm thầm trả lời:
- Ta cũng không an bài hắn tới đây, hắn là được thủ hạ của ta an bài tới, ban đầu ta cũng không suy nghĩ nhiều, cũng không nghĩ sẽ xuất hiện tình huống như thế này.
Đúng lúc này, không biết Nam Cực lão tổ khoog biết từ lúc nào đã xuất hiện bên cạnh, đột nhiên hừ lạnh nói:
- Thì ra là ngươi chính là Ngưu Nhị đã quấy rối ở Nam Cực Băng cung của ta!
Hắn vẫn hoài nghi chuyện Băng Diễm có liên quan đến Miêu Nghị.
Nhạc Thiên Ba chợt trừng mắt mắt lạnh quét tới:
- Nam Cực lão tổ, mắc mớ gì tới ngươi? Hắn đã nói hắn không phải, ngươi nói phải không phải có chút ngược đời?
Đừng thấy tu vi của Nam Cực lão tổ cao hơn hắn không ít, nhưng hắn thật ra không có một chút ý tứ khách khí đối với Nam Cực lão tổ, hoàn toàn không đặt Nam Cực lão tổ vào trong mắt.
Nam Cực lão tổ nhất thời bị hạ thấp, tức giận nói:
- Khi lão phu ta danh chấn thiên hạ, tổ tông ngươi còn không biết ở đâu! Nhạc Thiên Ba, nói chuyện với người trên nhớ khách khí một chút?
Nhạc Thiên Ba lạnh nhạt nói:
- Ngươi lấn đến đầu của ta, có nửa phần khách khí với ta hay không? Bớt lấy tuổi tác của mình khoe khoang ở đây đi, ta không để bản thân bị đẩy vòng vòng đâu, còn chưa tới phiên ngươi bày ra tư cách trước mặt bổn tọa ở đây!
- Ngươi...
Nam Cực lão tổ giận tím mặt, nhưng ánh mắt thoáng nhìn qua một đám Kim Liên tu sĩ của Tiên quốc đang nhìn chằm chằm, còn có Tông Trấn đang mắt lạnh liếc xéo về bên này, lời nói nhảm đến miệng phải nén trở về, có thể nói cả khuôn mặt đỏ bừng, không có cách nào, không có thế lớn, nếu chọc giận đám người này, người ta có thể san bằng Nam Cực Băng cung của hắn thành bình địa.
- Ha ha! Là ai nói chuyện kiêu ngạo như vậy, hoàn toàn không biết kính lão, nào, tránh ra, để ta nhìn một cái.
Một tràng cười “khặc khặc” từ phía sau đám người truyền đến.
Đám người bị một đám xông tới mạnh mẽ đẩy ra, không ít người hít sâu một hơi, thủ hạ của Túc chủ tứ phương Tinh Túc hải chính là chín đại Yêu Vương toàn bộ lên đài rồi, ba mươi sáu vị Yêu Vương hùng hùng hổ hổ bức tới, nhất tề đứng phía sau Nam Cực lão tổ.
Túc chủ tứ phương Tinh Túc hải tham gia thọ yến của Nam Cực lão tổ, nhưng không tới thịnh hội của Vô Lượng quốc, nói rõ giao tình của bọn họ với Nam Cực lão tổ không tệ, lúc này ba mươi sáu vị Yêu Vương đứng ra hiển nhiên cũng là để làm chỗ dựa cho Nam Cực lão tổ.
Người nói chuyện vừa rồi không phải là ai khác, mà chính là Yêu Vương Liệt Hoàn, Liệt Hoàn một thân mặc trường bào màu lửa đỏ đứng ở vị trí đầu tiên vô cùng hút mắt, tiếp tục cười nói: - Là vị nào nói chuyện kiêu ngạo như vậy! Bổn vương đến đây rửa tai lắng nghe!
Ánh mắt Nhạc Thiên Ba chợt co rụt lại. Còn Nam Cực lão tổ lộ vẻ vui mừng, có một đám Yêu Vương này đứng ra làm chỗ dựa, hắn thật sự không có gì phải sợ.
Tông Trấn mặt không thay đổi đứng dậy:
- Liệt Hoàn, đừng gây chuyện vô cớ.
Mười hai lộ Quân Sử của Tiên quốc cũng đồng loạt tiến lên, đứng phía sau Tông Trấn, mặc dù không có nhiều người như Tinh Túc hải, nhưng cũng không thiếu thực lực đánh một trận, người có thể ngồi lên vị trí Quân Sử đều không phải hạng hời hợt, đều là hạng người thiện chiến danh chấn thiên hạ, ai sợ ai!
Đôi lông mày của Liệt Hoàn run lên, hai tay hất áo choàng phía sau, ngửa mặt lên trời điên cuồng cười lớn nói:
- Nếu ngươi đã nói như vậy, ta cũng không có cách nào, không thể làm gì khác hơn là theo như ý nguyện của các ngươi!
Hai mắt hắn đột nhiên trừng lớn nhìn Tông Trấn:
- Lão tử tới gây chuyện đấy, ngươi có thể làm khó dễ được ta?
Đúng là một kẻ ngang ngược càn rỡ.
Miêu Nghị nhìn thấy cũng âm thầm kinh hãi, đám lão yêu quái này của Tinh Túc hải thật đúng là đủ điên cuồng, không trách được năm đó dám đối đầu với Lục Thánh. Muốn làm lớn chuyện sao? Miêu Nghị lặng lẽ trợn mắt nhìn Lão Bản Nương một cái.
Lão Bản Nương thấy đã không ai chú ý đến hai người bọn họ, đôi mắt sáng lại vứt ra một cái nháy mắt tình tứ.
Cái nháy mắt này thiếu chút nữa hù dọa Miêu Nghị đến phát run, một câu hai ý nghĩa lúc trước của ngươi, người khác nghe không hiểu còn chưa tính, bây giờ lại ở đây công khai nháy mắt với ta, nếu để cho người ta nhìn thấy thì thế nào? Hắn vội vàng nhìn xung quanh, may là lúc này hai người bọn họ đã không còn quan trọng gì rồi, lực chú ý của mọi người đều tập trung trên người bọn Liệt Hoàn.
Nữ nhân chết tiệt! Miêu Nghị hận đến mức nghiến răng ken két, lặng lẽ trả lại một ánh mắt.
Lão Bản Nương ngầm hiểu, cùng Miêu Nghị từ từ lui về phía sau, một khi một đám tu sĩ Kim Liên làm ra động tĩnh, đây chính là chuyện long trời lở đất, toàn bộ những người đứng bên cạnh xem náo nhiệt cũng sẽ bị liên lụy.
Những người khác chưa hề nhúng tay vào cũng đã tới tấp thối lui, nhường lại sân bãi này cho Liệt Hoàn và Tông Trấn, song phương có thể nói là đao kiếm sẵn sàng, hết sức căng thẳng.
- Người nào kiêu ngạo dám thả ra cuồng ngôn gây chuyện như vậy? Vân Báo ở chỗ này! Đến đây góp náo nhiệt!
Dưới chân núi một trận cười ha ha truyền đến, một đám nhân ảnh từ dưới chân núi chợt lóe mà đến, nhi tử Vân Báo của Ma Thánh Vân Ngạo Thiên suất lĩnh một nhóm người lên đài.
Vân Báo thể trạng gầy gò, vóc dáng không cao, trên bả vai đỡ một cái đầu lớn, môi dày, mũi to, hai mắt trợn tròn, mắt lộ ra tinh quang quét qua hiện trường, cả thân thể gầy gò làm cho người ta có một loại cảm giác hào khí vượt mây, người của Vân gia tựa hồ đều có tiềm chất ở phương diện này.
---------------