Phi Thiên

Chương 599-2: Đại thế đã định (2)

- Vậy à!?

Trình Ngạo Phương cảm thấy bất ngờ, không ngờ rằng Thủy Hành cung còn có thực lực này, ánh mắt nhìn xuống trên người mấy người Yến Bắc Hồng, lại nhàn nhạt hỏi:

- Mấy vị này xem ra rất lạ mặt, dường như không giống như là tu sĩ của Thủy Hành cung ngươi.

Đại đa số tu sĩ từ Hồng Liên trở lên của cả Thần lộ đều gặp mặt qua ở Đô thành. Đám người Yến Bắc Hồng nàng không có một chút ấn tượng nào, không tránh khỏi có điểm hoài nghi.

Yến Bắc Hồng đã thu đại đao chắp tay cười nói:

- Bọn chúng tôi chính là Tử Lộ tu sĩ, trên đường qua nơi này nhìn thấy đại chiến, nên đến xem thử, hiện giờ chiến sự đã xong, bất tiện quấy rầy, như vậy xin cáo từ.

Hắn cũng không lo lắng đám Miêu Nghị sẽ cáo trạng.

Trình Ngạo Phương lạnh nhạt nói:

- Lưu lại tôn tính đại danh rồi đi cũng không muộn!

Yến Bắc Hồng không kiêu ngạo không siểm nịnh nói:

- Tử Lộ Yến Bắc Hồng!

- Yến Bắc Hồng?

Trình Ngạo Phương hơi lộ ra vẻ kinh ngạc hỏi:

- Ngươi chính là Tử Lộ Yến Bắc Hồng?

Yến Bắc Hồng sửng sốt, ngay sau đó cười khổ:

- Chính là tại hạ, xem ra Tử Lộ không có Yến Bắc Hồng thứ hai rồi.


Dư quang trong ánh mắt liếc về phía Miêu Nghị, thở dài trong lòng, ở trong Tinh Túc Hải Kham Loạn hội, bị Miêu lão đệ này làm loạn một chuyến, hiện tại quả thật là nổi danh khắp thiên hạ, đi tới nơi nào vừa báo tên ra đều cấp cho người ta một loại cảm giác như sấm nổ bên tai vậy.

Trình Ngạo Phương cũng liếc mắt quét nhìn Miêu Nghị, Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy một cái. Bốn cái tên này đã tham gia Tinh Túc Hải Kham Loạn hội, cùng gộp lại ở đây, là đi ngang qua sao? Thật đúng dịp hen?!

Người của một lộ khác tham dự vào chuyện đánh giết của Thần lộ cũng không hợp với quy củ! Nhưng mà nàng cũng không vạch trần, cho dù là đám người Miêu Nghị kéo tới trợ thủ, thì cũng là giúp nàng một chuyến thôi. Hơn nữa nàng cũng không cần thiết phải làm cho sự tình lớn lên để rước lấy phiền phức. Tử Lộ cùng Thần Đường cách nhau khá xa, lại không có ích lợi phân tranh gì. Người sống trên đời nên mở một con mắt nhắm một con mắt, do đó cũng không nói gì thêm nữa.

Nhưng mà trong lòng hiểu rõ vững tâm rồi, chỉ còn kinh ngạc ở chỗ Thủy Hành cung lấy ở đâu ra năng lực giết chết nhiều Hồng Liên tu sĩ của Nhật Hành cung như vậy? Xem ra là kéo cường viện đến rồi!

- Cáo từ! Chư vị, cáo từ!

Yến Bắc Hồng hướng Trình Ngạo Phương cùng Đào Thanh Ly chắp tay, lại xoay người chắp tay với đám Miêu Nghị, còn lặng lẽ nháy mắt mấy cái, ngay sau đó lĩnh sáu gã thuộc hạ dưới tay nhanh chóng bay trên không mà đi.

Đúng lúc này, Hồng Liên tu sĩ thuộc các điện của Nhật Hành cung cũng lục tục kéo đến.

- Đại thế đã định! Các vị lập tức trở về thống soái người của mình, mau sớm bình định các nơi trong Nhật Hành cung nội cảnh, không được để bất kỳ sai sót nào trong việc nộp tuế chước cuối năm!

Trình Ngạo Phương nhàn nhạt thông báo một câu, cũng nhanh chóng ly khai. Không thèm nói một câu với Miêu Nghị, cũng không nhắc lại muốn để cho Miêu Nghị tới Mộc Hành cung nhậm chức.

Người ta không nói ra, Miêu Nghị cũng không thèm hỏi, cả bọn sau khi dọn dẹp chiến lợi phẩm, cũng đi cùng Đào Thanh Ly nhanh chóng quay trở về Thủy Hành cung.

Trên đường, Miêu Nghị cùng Triệu Phi có thể nói là phê bình Tư Không Vô Úy không còn chỗ dung thân, cũng bởi vì người này mà thiếu chút nữa làm hại mọi người đánh mất luôn cả mạng rồi, may mắn là Yến Bắc Hồng đột nhiên bất ngờ xông ra phát uy một cách không giải thích được.

Nhưng mà Miêu Nghị cũng được thừa nhận trong lòng, nếu không phải trời đất xui khiến, tự bản thân mình chỉ sợ còn không biết tới lúc nào mới có thể đột phá đến cảnh giới Hồng Liên.

Tóm lại bất luận nói như thế nào, Thủy Hành cung sau khi bỏ ra cái giá to lớn, cuối cùng cũng vượt qua một kiếp nạn sắp diễn ra trước mắt.

Sau khi quay trở lại Thủy Hành cung, Đào Thanh Ly lần đầu thắng lợi ít nhiều có chút hưng phấn, tự thân nhắc tới sự tình lúc trước cùng Triệu Phi, Tư Không Vô Úy kết bái, muốn kéo Miêu Nghị kết bái một lần nữa. Miêu Nghị lựa lời cự tuyệt, còn Tư Không Vô Úy cũng bảo Đào Thanh Ly không có gì thì nhắc lại chuyện này nữa, mĩm cười nói:

- Miêu lão đệ có chứng sợ hãi kết bái.


Gương mặt Đào Thanh Ly tỏ vẻ không hiểu, Tư Không Vô Úy truyền âm nói:

- Trở về lại sẽ giải thích với ngươi.

Đào Thanh Ly không làm gì khác hơn được là không đề cập nữa, lại hỏi ba người:

- Hiện tại người ngựa còn chưa trở về, nhưng nhân viên chết cũng không thiếu, điện chủ phía dưới cũng có hao tổn, nên điều chỉnh như thế nào, chúng ta bây giờ có thể bàn luận trước một phen.

Triệu Phi gật gật đầu, ai ngờ Miêu Nghị chắp tay nói:

- Cung chủ, ty chức bị thương nặng chưa lành, thân thể hơi có chút khó chịu, xin cáo lui trước!

Ba người sửng sốt, chỉ cần không phải là kẻ ngốc cũng nghe ra được Miêu Nghị không muốn tham dự chuyện này nữa.

Hắn cố ý lảng tránh, Đào Thanh Ly cũng không tiện miễn cưỡng, chỉ có thể lúng túng cho phép hắn rời đi.

Ba người nhìn theo Miêu Nghị trực tiếp vọt lên không mà đi từ bên ngoài vách đá bên vực sâu, Đào Thanh Ly ngồi ngẩn một hồi, quay đầu lại hỏi:

- Hắn có phải là có có ý kiến với ta không?

Triệu Phi trầm ngâm nói:

- Miêu huynh đệ lần này có thể nói là công cao chót vót, trợ giúp đại tỷ bảo vệ được Thủy Hành cung, nhưng mà đại tỷ có nghĩ tới hay không, một khi người ngựa trở về, Thủy Hành cung hướng về phía Mộc Hành cung cúi đầu xưng thần, hơn nữa còn muốn cho mọi người giao ra một nửa ích lợi. Sự tình một khi công bố ra, kẻ bày mưu tính kế rồi đàm phán cùng Mộc Hành cung chính là hắn! Chỉ sợ là hắn phải chịu sự bêu danh cực nặng mà thôi.

Tư Không Vô Úy trầm giọng nói:

- Nên giấu diếm được thì cứ giấu diếm vậy.

Triệu Phi hỏi ngược lại:

- Cùng Mộc Hành cung bên đó đàm phán, người hiểu biết không chỉ có một hai người. Mấy người chúng ta không nói, có thể bưng kín miệng của Mộc Hành cung bên đó được hay không? Nhiều người biết chuyện như vậy biết, giấy không gói được lửa, sớm hay muộn gì cũng sẽ bạo lộ ra thôi. Cộng thêm tham dự vào chuyện điều chỉnh ích lợi của nhân viên, mọi người sau này còn phải mắng đẩy hắn vào chỗ chết nữa kìa!

Đào Thanh Ly cùng Tư Không Vô Úy cùng im lặng...

Thi pháp cấp tốc phi hành trên không trung, Miêu Nghị mặt không chút sắc thái vui mừng, gió mây đập vào mặt mà qua, không có mảy may vui sướng sau khi đột phá đến cảnh giới Hồng Liên.

Chính xác đúng như Triệu Phi nói, hắn đích xác không muốn xen thêm vào những chuyện này. Nếu không phải nễ mặt mũi của Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy, hắn căn bản không muốn đi làm chuyện này vì Đào Thanh Ly. Hai ngươi bà cháu của ả biến Thủy Hành cung thành như vậy, lại còn muốn mọi người khăng khăng một mực đi liều mạng theo ngươi, đùa gì thế?

---------------