Tin tức xấu theo nhau truyền tới. Cung Thiên Thu cũng không cười nỗi nữa rồi, giơ tay lên, một nhóm dừng lơ lửng trên tinh không, sắc mặt nghiêm trọng.
Tại nơi khác trong tinh không Vũ Văn Xuyên cũng đối mặt tình cảnh giống vậy.
Tin tức xấu vẫn chưa ngừng lại tiếp tục truyền đến, trước khi ra lệnh nhân mã lẻ tẻ đột nhiên biến mất lại chợt hiện thân, thủ tướng trực tiếp thừa dịp chiến tranh cai quản việc sử dụng tinh linh của phía dưới, đem nhân mã dưới trướng nhập vào vòng vây của Ngưu Hữu Đức, sau đó tuyên bố đầu hàng, lý do đưa ra là nghe theo pháp chỉ của Hạo thiên Vương. ”
Những nhân mã đầu hàng chiếm tỉ lệ trong đội ngũ hai tướng soái cũng không cao, nhiều nhất chỉ chiếm một phần mười, mỗi người nhiều lắm tổn thất cũng chỉ mấy chục triệu nhân mã mà thôi, cũng không gây ra ảnh hưởng gì lớn. Song phương còn chưa chính thức giao chiến thì nhân mã phía dưới đã bắt đầu đầu hàng kẻ địch rồi, chuyện gì đang xảy ra vậy chứ? Tin tức đầu hàng địch liên tục không ngừng truyền đến, khiến nhân tâm hoảng loạn, nhất là ảnh hưởng tới lòng quân phía dưới - Đại soái, chuyện có thể có chút không ổn. Một tướng lĩnh nói cầm tinh linh trong tay cau mày nói với Vũ Văn Xuyên.
Vẻ mặt lo lắng Vũ Văn Xuyên nhìn hắn, trầm giọng nói: - Nói!
Tướng lĩnh đó than thở: - Chưởng môn tệ phái đưa tin, khuyên mạt tướng tuân theo di mệnh của Hạo Vương gia, dẫn người đầu hàng Ngưu Hữu Đức, không muốn để sư môn rước lây tai họa diệt môn!
Vũ Văn Xuyên vẻ mặt nghiêm lại khẽ giật giật một cái, ngay cả đại tướng dưới quyền mình cũng bị sư môn xúi giục, phía dưới còn không biết bao nhiêu tướng lĩnh đang bị xúi giục nữa đây. Hắn nắm tay oán hận nói:
- Gia tộc Hạ Hầu muốn nhúng tay vào rồi! Gia tộc Hạ Hầu không phải ủng hộ Bàng Quán mà là ủng hộ Ngưu Hữu Đức!
Tướng lĩnh đó cười khổ nói:
- Đây đều là thứ yếu, nếu quả thật có thể đánh bại Ngưu Hữu Đức, sư môn đương nhiên không cần lo lắng sẽ mang tới tai họa bất ngờ vạ lây người vô tội, mấu chốt của vấn đề là mấy vị vương gia kia đã tỏ rõ thái độ, đông quân, tây quân, bắc quân tất cả đều phái trọng binh ủng hộ Ngưu Hữu Đức, đây mới thật sự là chuyện phiền phức!
Vũ Văn Xuyên môi mím chặt, hắn lẽ nào không biết đây mới là nổi phiền toái lớn, hiện giờ đông quân, tây quân, bắc quân kể cả gia tộc Hạ Hầu tất cả đều thể hiện lập trường rõ ràng, trực tiếp ủng hộ Ngưu Hữu Đức, việc này có ý gì? Nghĩa là ngoại trừ Thanh Chủ ra, một mình hắn hầu như đối nghịch với cả thiên hạ, chuyện này lẽ nào hắn có thể ngăn cản? Hắn và Cung Thiên Thu coi như liên thủ cũng không ngăn được, cho dù là Thanh Chủ trực tiếp phái quân cận Vệ can dự cùng quá khó, Thanh Chủ dám ép Hạ Hầu gia và mấy thế lực lớn quyển dồn lại một chỗ sao?
Đông quân, tây quân, bắc quân toàn bộ rõ ràng muốn nói cho hắn biết, phải phong tỏa thông đạo từ nam quân thông đến tam quân, điều này có nghĩa là lấp kín tất cả mọi đường đi của Nam Quân Cảnh Nội, một khi động thủ, sẽ phá hỏng đường lui của bọn họ, không cho bọn họ cơ hội chạy ra khỏi địa bàn nam quân, ngay cả cơ hội cuối cùng để bọn họ đầu hàng Thanh Chủ cũng không cho!
Quân cận vệ cho dù muốn can dự, vào địa bàn nam quan cũng phải Vượt qua phong tỏa tam quân đội ngũ, nếu tam quân nhân mã không cho đi, Thanh Chủ dám cùng lúc tiến công phong tỏa của tam quân đội ngũ sao? Dám đồng thời động thủ đá chọi đá với mấy vị thiên Vương kia sao?
Chỉ dựa vào vài tỷ cận vệ nhân mã Nam Quân Cảnh Nội ngăn cản nổi mấy nhánh đại quân liên thủ tiến công sao?
Ở trên chính là hậu quả của việc hắn dám động thủ với Ngưu Hữu Đức, một khi động thủ, gần như là đối nghịch với toàn bộ thiên hạ!
Mấy thế lực lớn đã rõ ràng thể hiện cho hắn biết, chúng ta ủng hộ Ngưu Hữu Đức thượng vị, vị trí đứng đầu nam quân không có phần của ngươi và Cung Thiên Thu, ngươi dám động thủ thử xem!
- Nếu bỏ lỡ cơ hội tiêu diệt Ngưu Hữu Đức lần này, một khi khiến Ngưu Hữu Đức và mấy lão gia nhân kia nhân lúc ngồi chắc chắn vào vị trí, đại cục đã định thì sẽ càng khó động đến hắn!
Vũ Văn Xuyên ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng, buồn bực trong lòng không có chỗ trút ra, hắn rất muốn hỏi một câu. Ngưu Hữu Đức dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì có thể được nhiều thế lực ủng hộ như vậy? Thế lực ta bên này có điểm nào kém hơn so với Ngưu Hữu Đức? Ủng hộ Ngưu Hữu Đức lại không ủng hộ ta, mù mắt hết rồi sao?
Chư tướng trầm mặc, đương nhiên hiểu đạo lý trong lời hắn nói, bình thường Thanh Chủ vì sao không dám tùy tiện động vào một trong những Tứ Đại Thiên Vương? Cũng là bởi vì giữa mấy vị thiên vương khi đó tồn tại mối quan hệ kết hợp chặt chẽ, mấy vị thiên vương bình thường tranh đấu là tranh đấu, chỉ khi nào chống lại Thanh Chủ, lại lập tức đoàn kết liên thủ ứng phó, về điểm này ai cũng rất nghiêm túc, đồng thời cũng cùng liên thủ ứng phó với khả năng xuất hiện phản loạn phía dưới một nhà phản loạn, mấy nhà liên hợp chèn ép!
Một tướng than thở: - Đại soái, mấy vị thiên vương tỏ thái độ ủng hộ như vậy, kỳ thực chính là vì đã nhận định quan hệ kết hợp giữa Ngưu Hữu Đức và bọn họ. Ngụ ý không tồn tại Một khi như ngươi nói, mà là đã là sự thật rồi.
Vũ Văn Xuyên lắc đầu cười khổ.
- Không cam lòng, bản soái không cam lòng! Vì sao? Ngưu Hữu Đức dựa vào cái gì chứ?
Lại một tướng chợt trầm ngầm nói:
- Đại Soái, việc này cũng không phải là không có cơ hội thay đổi, e rằng còn có thể đối phương thức thử một lần!
Vũ Văn Xuyên ánh mắt sáng ngời.
- Như thế nào? Xin lắng tai nghe!
Mọi ánh mắt đều nhìn về phía tướng lĩnh, hắn đề nghị:
- Đại soái, chuyện như vậy đâu có thể khoanh tay đứng nhìn? Chi bằng lập tức liên hệ mấy vị vương gia, tiến hành thuyết phục, khuyên bọn họ ủng hộ đại soái. Vừa hay thám thính thử xem Ngưu Hữu Đức thực hư ra sao, dò la Ngưu Hữu Đức đưa ra cái giá gì để có thể đổi lấy sự ủng hộ của bọn họ, mạt tướng cũng không tin cái Ngưu Hữu Đức có thể cho được mà chúng ta lại không thể cho được, Ngưu Hữu Đức cho bọn họ cái gì chúng ta cũng cho bọn họ cái đó. Thậm chí đưa ra giá cao hơn thì sao?
Mọi người gật đầu, Vũ Văn Xuyên chỉ về phía hắn, vẻ mặt khen ngợi:
- Là ta hồ đồ, tốt, cứ làm như vậy đi!
Dứt lời lập tức lấy tinh linh ra liên hệ Quảng Lệnh Công.