Hai tên thám tử kia lập tức chuyển hướng quay về, nhanh chóng trở về hàng ngũ, hơn trăm nhân mã lập tức bày ra trận thế công kích.
Miêu Nghị dẫn đầu xung phong ở phía trước vừa chạy tới bìa rừng thấy rõ hình dạng người tới trên bờ biển, nhất thời lấy làm kinh hãi, nhanh chóng vung thương, hơn hai mươi kỵ sĩ rối rít cất vó dừng ở bìa rừng.
- Cương thi long câu!
Sau lưng Miêu Nghị truyền tới một trận xì xào bàn tán hơi có vẻ giật mình.
Miêu Nghị đã không còn là tiểu tử mới vào giới tu hành, tự nhiên hôm nay biết cương thi long câu là cái gì.
Cái gọi là cương thi long câu chính là luyện chế long câu thành cương thi nửa chết nửa sống, bình thường cũng là quỷ tu điều khiển vật cỡi loại này. Ngược lại không phải là quỷ tu bình thường không thể điều khiển long câu bình thường, thật sự là bởi vì âm khí trên người quỷ tu quá nặng, ngay cả loại linh thú huyết khí phương cương như long câu tiếp xúc lâu cũng không chịu nổi. Cho quỷ tu cỡi vài ngày còn không có gì, một khi cỡi lâu, khí huyết long câu bị âm khí ăn mòn, tốc độ chạy sẽ dần dần chậm lại, trong vòng nửa tháng nhất định phải nổ tan xác mà chết.
Mà long câu bị luyện chế thành cương thi cũng cường hãn hơn long câu bình thường, loại cương thi long câu này không sợ đau đớn. Cho dù là chém vào thân thể nó hàng trăm hàng ngàn đao cũng vô dụng, trừ phi đâm thủng tim nó hoặc chặt đầu nó mới có thể giết chết được.
Còn có một điểm tương đối đặc thù là những tu sĩ khác không cách nào điều khiển, cương thi long câu chỉ có quỷ tu mới có thể điều khiển.
Không cần nói, toàn bộ hơn trăm người trước mắt là quỷ tu.
Năm xưa Miêu Nghị cũng chỉ đã giao thủ với một quỷ tu ở Diệu Pháp tự, sau đó cũng chưa từng thấy qua quỷ tu nữa. Đây là lần đầu tiên hắn thấy nhiều quỷ tu như vậy, quỷ tu có thể tới tham gia Tinh Tú Hải Kham Loạn hội hiển nhiên không phải là tên nữ quỷ ở Diệu Pháp tự có thể so sánh.
Càng làm cho Miêu Nghị giật mình là hơn một trăm tên quỷ tu này, cơ hồ mỗi người từ trên xuống dưới toàn là pháp bảo nhị phẩm, chỉ có vài người cá biệt còn có lẫn một ít pháp bảo nhất phẩm.
Bọn người này có thể chủ động xuất kích khắp nơi tìm kiếm con mồi, hơn nữa có thể sống đến bây giờ, dĩ nhiên là đoạt được không ít bảo bối từ trên người người khác.
- Là quỷ tu phương nào tới phạm ta?
Miêu Nghị giơ thương quát hỏi.
- Nực cười, Tây Tinh hải này trở thành địa bàn của ngươi từ lúc nào? Cho dù là tới xâm phạm ngươi thì đã sao?
Người cầm đầu cười hăng hắc nói:
- Tụ Âm tông Khuông Liên Thu ở chỗ này, nếu bọn ngươi xuống ngựa đầu hàng, ta tha cho bọn ngươi không chết.
Lời này có quỷ mới tin được, người có thể chủ động tìm phiền phức ở Tinh Tú Hải đều không phải là hiền lành. Miêu Nghị nhanh chóng quay đầu giơ thương nói:
- Đối phương thế lớn, không thể địch lại được, rút lui!
- Khuông mỗ đã tới, các ngươi còn muốn chạy?
Khuông Liên Thu cười một tiếng quái dị, phất tay gọi ra một tấm gương đồng đen kịt, mặt trước bóng loáng, mặt sau và xung quanh có khắc Bách Hài đồ, nhìn có vẻ ghê rợn.
Chỉ thấy gương đồng ở trong tay y lóe lên thanh quang, những tiếng ti ti vang lên, một luồng hắc khí rét lạnh từ mặt gương chợt điên cuồng phun ra, trong khoảnh khắc quét ra xa ngoài trăm thước, nháy mắt bao trùm diện tích mấy chục trượng núi rừng phía trước.
Khí băng hàn thấu xương thình lình ập tới, bọn Miêu Nghị mới vừa quay đầu còn chưa kịp chạy đã chìm trong làn khí âm hàn đen kịt này. Thứ này thật sự không có cách nào ngăn cản được.
Miêu Nghị thi pháp phòng ngự giơ thương quét liên tục mấy cái, trong nháy mắt ý thức trở nên mơ hồ, có thể cảm giác được cơ thể mình đang nhanh chóng đóng băng, khí âm sát kia thật sự vô cùng lợi hại.
Tia ý thức cuối cùng của Miêu Nghị thầm nói hỏng bét, hắn là Minh chủ nếu cứ xung phong phía trước như vậy mãi có chút nguy hiểm, mấu chốt là tu vi chẳng ra gì. Nhưng cũng không thể co rút mãi ở phía sau, đến lúc đó đồng liêu Hồng Cân minh sẽ nghĩ hắn thế nào… Vốn định dụ địch xâm nhập nguy hiểm không lớn, lại không cần giao phong chính diện, mình là Minh chủ có thể làm gương một chuyến, sau đó hắn không lên trước cũng không ai nói được gì nữa.
Ai ngờ vừa lên đã lập tức gặp phải nhân vật lợi hại, chỉ cần lấy một món pháp bảo ra đã thu thập hết thảy mọi người, lần này lật thuyền trong mương rồi…
Khí đen phun ra rét lạnh một trận, sau đó thình lình thu trở lại vào trong gương đồng không còn sót lại chút nào.
Chỉ thấy bọn Miêu Nghị cỡi trên long câu trở nên cứng đờ trong rừng, kể cả long câu cùng duy trì một động tác, toàn thân phủ một màn sương trắng, dường như đã đóng băng.
Tất cả cây cối xung quanh cũng phủ một màn sương, chỉ có địa phương nào có ánh mặt trời chiếu đến, làn sương này mới hóa thành sương mù đen tiêu tán. Bên trong rừng cây có thể nói toàn là băng sương, phàm là địa phương bị khí âm sát phun trúng, nếu không có ánh mặt trời chiếu rọi lập tức trở nên trắng bệch.
Khuông Liên Thu cầm gương đồng trong tay nhất thời cười ha hả:
- Dưới Huyền Âm Bảo Kính của Khuông mỗ, mấy tên tiểu tặc còn muốn chạy, chạy được sao? Đi, luyện chế bọn họ thành cương thi cho ta, sau đó lấy âm đan!
Tinh Tú Hải Kham Loạn hội vì bảo đảm trình độ công bình nhất định, không cho phép sử dụng pháp bảo tam phẩm, nếu không đại đa số người không cách nào chơi tiếp, mấu chốt không có nhiều người có thể dùng được pháp bảo tam phẩm.
Mà Huyền Âm kính này đã là pháp bảo cực phẩm trong nhị phẩm, không phải là uy lực sát thương của pháp bảo nhị phẩm thông thường có thể so sánh được. Mặc dù vẫn còn nằm trong phạm vi pháp bảo nhị phẩm, nhưng tính cả biến hóa quỷ dị trong đó cũng đã có thể coi là chuẩn pháp bảo tam phẩm, bên trong chứa rất nhiều khí âm sát.
Quy tắc trò chơi là chết, người là sống, có thể xí xóa đôi chút. Nếu như có thể sử dụng pháp bảo tam phẩm, Tụ Âm tông của y còn có pháp bảo lợi hại hơn.
Y còn đang cười quái dị đắc ý, lại không biết khí âm hàn vừa chạm vào pháp nguyên trong cơ thể Miêu Nghị lập tức bị bắn ngược lại. Pháp nguyên lóe lên một điểm tinh quang, trong nháy mắt lan tràn ra toàn bộ pháp nguyên, rực rỡ hoa lệ, nhanh chóng xoay tròn như cơn trốt xoáy, quét sạch khí âm sát trong cơ thể Miêu Nghị giống như mặt trời rực rỡ trong vũ trụ tinh không, mênh mông cuồn cuộn, chí dương chí thánh.
- Ủa!
Khuông Liên Thu đột nhiên ủa một tiếng kinh ngạc, bởi vì chính mắt y thấy băng sương trên người Miêu Nghị nháy mắt biến mất.
Miêu Nghị tỉnh lại lập tức phát hiện mới vừa rồi trúng chiêu có chỗ tương tự với tiểu Đường Lang, thầm nói may mắn, nhanh chóng thi pháp giải cứu Hắc Thán.
Hắn đã không còn kịp cứu người, phía sau đã có người vọt tới rồi, Hắc Thán vẫn còn đang hoang mang ngơ ngác bị hắn điều khiển nhanh chóng cất vó chạy như điên.
- Lại có thể phá trừ khí âm sát của Huyền Âm kính ta, chẳng lẽ trên người có bảo vật gì sao?
Khuông Liên Thu chậc chậc ngạc nhiên, phất tay nói:
- Đuổi theo cho ta!